Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

123 1118

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

139 1501

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13394

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1340

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9506

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 5005

[WN] Tập 3 - Chương 84: Quạ

"Chú Rubert trông mệt mỏi quá nhỉ..." 

"Ừm. Tòa soạn báo đưa tin về vụ này sớm quá, người dân biết có nghị viên dính líu đến phóng hỏa nên chắc đang phẫn nộ lắm, tòa thị chính phen này vất vả rồi."

Lẽ ra mình không nên tiết lộ thông tin cho báo chí...

"Zieg, cô Therese đó là đồng môn với cậu phải không?"

Leonora hỏi.

"Ừ. Là sư tỷ hơn tôi 4 tuổi." 

"Trông cô ấy có vẻ nhút nhát, rụt rè nhỉ." 

"Ừm, đó cũng là ấn tượng của tôi về cô ta. Tôi chẳng mấy khi nói chuyện. Adele thì sao?"

Adele từng làm lễ tân, chắc nói chuyện nhiều hơn.

"Thì tôi cũng có nói chuyện, nhưng không nhiều lắm đâu. Cô ấy lúc nào cũng đi ở góc hành lang, có lúc chào từ phía sau là cô ấy chạy mất tiêu."

Như một con thú nhỏ.

"Lại còn thế nữa... hay thật. Nhát gan hơn cả Adele."

Tuy là hai kiểu nhát gan khác nhau.

"Đừng có nói tôi nhát gan chứ. Mà này, cô ấy trông vậy thôi chứ là một nhà giả kim siêu hạng đó. Ở Tổng bộ cũng thuộc hạng nhất, nhì......... à không, hạng nhì, ba đó."

Adele nhìn tôi rồi sửa lại lời nói.

"Giỏi đến vậy sao..." 

"Là đàn chị ở trường ma thuật, một tài nữ tốt nghiệp thủ khoa đó."

Nói mới nhớ, hồi tôi thi, cô ta từng tự tin nói sẽ dạy kèm cho tôi. 

Vài phút sau đã mất hết tự tin.

"Chỉ định một người như vậy đến đây, cậu cũng hay thật."

Leonora cười.

"Tôi có chỉ định đâu. Nhưng đúng là một người khó nói chuyện đấy..."

Tự nhiên biến tôi thành kẻ xấu.

Chúng tôi đang nói chuyện thì Therese, sau khi đã xem xét một vòng chi nhánh bị cháy, quay lại.

"Sao rồi?" 

"Có vẻ như họ đã dùng một loại hỏa diệu thạch có hỏa lực rất mạnh." 

"Ừ. Vậy quyết định xây mới nhé?" 

"V-vậy cũng được... Mà, Trưởng ban Tổng bộ cũng bảo vậy... còn nói về tường chống cháy nữa, phải không?"

Trưởng ban Tổng bộ cũng đã trao đổi cẩn thận với cô ấy rồi.

"Đúng đúng. Chúng tôi đang suy nghĩ cách bố trí các phòng." 

"Mọi người tự nghĩ à?" 

“Chẳng phải việc tạo ra một môi trường làm việc thoải mái hơn sẽ tốt hơn sao?”

Người làm việc là chúng tôi mà.

"Mà... làm vậy có được không?" 

"Trưởng ban Tổng bộ nói được là được." 

"Vậy thì, chắc là được..."

Therese có vẻ cũng đã chấp nhận.

"Rồi, lại đây một chút. Đứng ngoài này nói chuyện cũng không tiện." 

"A, nói mới nhớ, mọi người làm việc ở đâu vậy?" 

"Tạm thời làm việc tại nhà. Phía sau chi nhánh này có một khu nhà tập thể trên danh nghĩa là ký túc xá, chúng tôi sống ở đó." 

"Chuyện đó.. May mà không bị cháy lan qua."

Đúng vậy... Thời gian xảy ra vụ cháy lại vào lúc khuya, Erika mà không phát hiện thì nguy to.

"Ừ. Vì vậy chúng tôi làm việc ở phòng Erika. Mà, chủ yếu là học bài thi thôi." 

"Cô... Erika ạ?"

Therese nghiêng đầu, nhìn qua lại giữa Erika và Leonora.

"A, em là Erika. Erika Lindtner ạ." 

"Tôi là Leonora. Leonora von Retzelt."

Hai người tự giới thiệu xong, Therese mở to mắt.

"X-x-xin chào! Tôi là Therese Tremmel, xin báo cáo!"

Tự nhiên cái báo cáo... Cô là quân nhân à.

"...Tôi không theo kịp sự bất ổn cảm xúc của cô ta rồi." 

"...Hình như cô ấy không hợp với quý tộc, hay đúng hơn là sợ đó. Nên với tớ, cô ấy cũng như vậy."

Ra là thế...

"Therese, quý tộc có gì mà phải sợ." 

"N-nhưng mà, nếu cãi lại sẽ bị giết..."

Quan niệm về quý tộc ở thời đại nào vậy trời...

"Đúng là một định kiến tệ hại." 

"Là nhà giả kim quốc gia cấp 4, đệ tử của Trưởng ban Tổng bộ mà lại... Giá mà học hỏi anh Zieg được một chút."

Adele hơi ngập ngừng ở cuối câu.

"K-không được đâu... Tôi không thể nào coi thường quý tộc như cậu Zieg được..."

Therese cứ vặn vẹo hai tay vào nhau.

"Thực tế họ ngốc lắm. Miệng thì nói những lời cao siêu nhưng thực lực không tương xứng. Thậm chí tên vô dụng ngáng đường tôi chỉ dừng ở cấp 5."

Dĩ nhiên, đang nói đến Augusto.

"Sao nghe đau lòng thế..." 

"Chắc anh ấy đang nói đến Augusto thôi, nhưng nghe cứ như nhắm đến mình vậy..."

Sao hai người tự dưng suy sụp vậy.

"Hai người đâu có nói lời cao siêu, cũng đâu có ngáng đường tôi."

Tôi lấy chiếc mũ của Leonora, đội lên đầu Adele.

"Làm đệ tử của anh đúng là tốt thật." 

"Từ giờ tôi sẽ ưỡn ngực tự xưng là đệ tử của Zieg."

Cứ làm vậy đi.

"Được rồi, đi thôi."

Chúng tôi rời khỏi đó, vòng ra sân sau của chi nhánh. Sau đó, cả nhóm vào phòng Erika, ngồi xuống bàn.

"Chị Therese, có trà và cà phê, chị muốn dùng loại nào ạ?"

Erika hỏi với một nụ cười 100% thiện ý.

"A, cho tôi cà phê..." 

"Vâng ạ."

Erika chuẩn bị như mọi khi, pha cà phê cho chúng tôi.

"Tôi về rồi đây~"

Đang ngồi đợi thì Dorothee bay từ cửa sổ vào. Xem ra nó đã đi dạo trên trời về.

"A, Dorothee, ta đến đón em đây." 

"Cảm ơn nhé. Cô Therese, sao lúc nãy thấy tôi bay trên trời mà cũng lơ đi vậy."

Ủa, ngươi phải lên tiếng chào trước chứ. Nói nhiều lắm mà.

"Xin lỗi..."

Đó, thấy chưa. Lại suy sụp rồi.

"Dorothee, mắt con người không có ở trên đỉnh đầu đâu." 

"Con người toàn là điểm mù. Ngài Zieg cũng cẩn thận nhé. Cuộc đời là một chuỗi những điều bất ngờ đó."

Biết rồi. Nói đúng hơn, một kẻ bị đâm chết rồi tái sinh như tôi là người biết rõ nhất.

"Ngươi cũng nên cẩn thận đó. Đang trong giai đoạn chán chê nhau, không biết lúc nào bị ngài Chris cắt hợp đồng đâu." 

"Ngài Chris yêu thương ta! Chim là một sinh vật tự do!"

Mèo cũng vậy mà?

"Đúng vậy."

Helen vừa gật đầu vừa cọ người vào tay tôi.

"Ng-ngươi! Chỉ cần có ngài Chris ở đây, ta sẽ không để con mèo ngốc và kẻ khó ở này lên mặt đâu!"

Ta có lên mặt đâu. Chỉ là đang ngao ngán thôi.

"Đừng cãi nhau nữa. Này, Dorothee, đi dạo mệt rồi phải không. Chị cho mật ong."

Erika mang đến một cốc mật ong có cắm ống hút.

"Woa~. Cô Erika tốt bụng quá. Nhưng cô Erika ơi, sự tốt bụng đó sẽ bị người ta lợi dụng đó. Thỉnh thoảng cũng nên nổi giận một chút." 

"Sao lại vừa nói vừa nhìn ta?"

Ta có lợi dụng gì đâu. 

Mà thôi, những gì Dorothee nói cũng có vài phần tôi muốn gật đầu đồng ý.