Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

137 13869

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

3 16

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

36 730

Dạy vợ

(Đang ra)

Dạy vợ

오당티

Nếu nữ phản diện hành xử hư hỏng, hãy mắng cô ta một cách thích đáng.

20 260

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

35 432

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

162 4335

[WN] Tập 3 - Chương 107: Sai Rồi, Không Phải Thế

Hôm ấy, tôi ngồi ở một góc trong phòng làm việc chung của Đội Chế Tác Đá Ma Thuật, chuyên tâm chế tạo kiếm ma thuật. Trong lúc đó, tôi có liếc mắt quan sát, thấy ngoài bốn người họ ra còn có nhiều nhà giả kim khác thay nhau ra vào làm việc rất bận rộn. Hoàn toàn khác hẳn với bầu không khí làm việc vừa thong thả vừa tán gẫu ở Chi nhánh Reet.

Đến trưa, tôi đi ăn cùng Therese và Lieselotte, buổi chiều lại tiếp tục làm phần thân kiếm. Đến trước 3 giờ, phần lưỡi kiếm đã xong, tôi tiến hành kiểm tra lần cuối.

"Ừm..."

Không tệ... Cân bằng tốt, tôi nghĩ sau khi hoàn thiện sẽ rất đẹp. Kiếm ma thuật thì độ sắc bén không quan trọng, hơn nữa đây lại là bộ sưu tập của Điện hạ nên chắc sẽ không dùng đến, chỉ cần vẻ ngoài đẹp là được.

"Therese, tôi về đây, ngày kia cũng ở nhờ phòng chị nhé."

Công việc hôm nay đã xong, tôi đứng dậy nói với Therese.

"Cậu về rồi à?" 

"Đến đây là được rồi. Phần còn lại tôi sẽ từ từ cường hóa sau."

Là công tác giả nên không cần vội.

"Một mình cậu mà làm được đến mức đó à, giỏi thật." 

"Một mình tôi luôn làm nhanh hơn." 

"V-vậy à..." 

"Cứ như vậy sẽ tạo ra một con người không có tinh thần hợp tác. Tài năng quá cũng là một vấn đề, chị Therese nên cẩn thận ạ."

Ừm...

"Lieselotte, cô nghĩ nhân cách của tôi được bao nhiêu điểm?" 

"Nhân cách của anh Zieg… ba mươi... bốn mươi... bốn lăm... ch-chắc khoảng 50 điểm ạ?"

Lieselotte suy nghĩ rất lâu rồi trả lời. Chắc 30 điểm đầu tiên mới là suy nghĩ thật. Mà thôi, dù sao cũng không phải 0 điểm.

"Vậy à... Thôi, tôi về đây. Mọi người vất vả rồi."

Tôi nói rồi rời khỏi phòng làm việc chung, ra khỏi Tổng bộ rồi quay về khách sạn. Sau đó, tôi nghỉ ngơi trong phòng để giết thời gian, một lúc sau tiếng gõ cửa vang lên.

"Mời vào."

Tôi nghĩ tiếng gõ cửa này là của Erika, liền cho phép. Cánh cửa mở ra, đúng là Erika ló đầu vào.

"Anh vất vả rồi. Công việc xong rồi ạ?"

Erika vừa hỏi vừa bước vào phòng.

"Ừ. Bên em cũng mua sắm xong rồi à?" 

"Vâng ạ. A, em pha trà nhé?" 

"Nhờ em." 

"Vâng ạ."

Erika, người có nhân cách 100 điểm, bắt đầu chuẩn bị trà.

"Leonora và Adele đâu rồi?" 

"Hai chị ấy mệt nên muốn nghỉ một lát. Chắc qua ngay thôi ạ."

Háo hức vì được mua sắm ở Kinh đô à?

"Vậy à... Có vui không?" 

"Có ạ. Kinh đô có nhiều cửa hàng, tuyệt vời lắm anh. Đúng là Kinh đô hoa lệ."

Erika vui vẻ kể chuyện trong khi pha trà cho tôi, rồi ngồi xuống ghế đối diện.

"Tốt rồi. Em mua được gì?" 

"Em mua nhiều thứ lắm, nhưng món giá trị nhất là một bộ váy ạ."

Phụ nữ đúng là thích quần áo với trang sức...

"Cửa hàng quần áo ở Kinh đô chắc đồ gì cũng có nhỉ." 

"Vâng, cái gì cũng có ạ. Em mua hết hơn 10 vạn El đó anh."

...Phải biết đọc không khí. Phải coi trọng bầu không khí. Phải biết để ý.

"Ghê thật. Đúng là Kinh đô." 

"Vâng. Em đã mua một chiếc váy dạ hội, và em rất bất ngờ."

Váy dạ hội?

"Em định đi vũ hội à?" 

"Em đâu có duyên với những nơi như vậy. Chỉ là chị Adele nói anh Zieg sẽ dẫn đi những nơi sang trọng, nên có sẵn một bộ cũng tốt."

A... là để dành cho những quán yêu cầu trang phục sang trọng à. Khách sạn Side nghe nói không sao, nhưng theo lời Adele thì còn phải xem "không khí" nữa.

"Ra vậy. Nhưng nếu thế, bộ đồ kia của Adele chắc cũng có giá đó."

Là bộ màu trắng cô ấy mặc lúc đi khách sạn Side.

"Em cũng tò mò hỏi thử, nhưng chị ấy không nói. Chị Leonora cũng vậy. Em có cảm giác chắc là một cái giá không tưởng."

Chắc chắn là vậy rồi...

"Hai người họ là quý tộc mà." 

"Tuyệt thật ạ. Chiếc váy em mua cũng là do hai chị ấy chọn giúp. Hai chị ấy cứ khoanh tay lại rồi kiểm tra rất kỹ. Ánh mắt của họ làm em thấy áp lực quá." 

"Anh không muốn có mặt ở đó..." 

"Nghe nói anh cũng không được có mặt ở đó đâu ạ."

Không được à...

"Chắc anh chẳng đưa ra được lời khuyên nào."

Tôi không biết, chắc lại biến thành một con robot chỉ biết nói những câu thoại do Helen nghĩ ra thôi.

"Không phải chuyện đó, nghe nói những lúc chuẩn bị như vậy không được cho người khác thấy." 

"Hừm..."

Quy tắc của quý tộc hay là lễ nghi của phụ nữ... Sao cũng được, tôi không hiểu.

"Anh xem không?" 

"Hửm? Bây giờ?" "

"Vâng. Đã cất công mua được thì phải thử liền chứ ạ!"

Có lẽ mua rồi nên muốn mặc thử. Tôi cũng vậy, mua được dụng cụ mới là muốn dùng thử ngay.

"Không khí hiện giờ có phù hợp không?" 

"Chỉ cần ở trong khách sạn này là phù hợp rồi ạ."

Khách sạn đắt tiền có khác.

"Vậy, chắc anh xem thử." 

"Nhờ anh ạ. Thật ra em chưa từng mặc đồ như vậy, nên hơi lo lắng khi phải đến những quán có quy định về trang phục."

Ra vậy.

"Anh hiểu cảm giác đó. Dân thường không quen mấy chuyện này, nhiều lúc cũng khó xử thật." 

"Phải không ạ~. Vậy, em đi thay đồ đây."

Erika nói rồi rời khỏi phòng.

"Helen, thử thách đúng là đến bất ngờ thật." 

"Đúng vậy ạ. Ngài phải khen đó! Tuyệt đối phải khen!"

Biết rồi... Chuyện này bắt buộc phải biết.

"Hợp lắm... đẹp thật... dễ thương ghê......... còn gì nữa không?"

Hết từ rồi? Chỉ còn lại màu sắc.

"Còn có 'trông rất người lớn' nữa, nhưng ngài cứ nói những gì mình nghĩ đi. Chẳng phải chị Leonora đã là một ví dụ điển hình cho việc không nên dùng sách dạy tán gái rồi sao."

Đúng rồi... Lúc trước Adele cũng nói vậy. Lời khen 'trông cô trưởng thành và đáng yêu ghê' của Leonora trong sách dạy tán gái, có vẻ không bằng lời nhận xét 30 điểm 'màu trắng có vẻ hợp' của tôi.

"Phù... hửm?"

Có tiếng gõ cửa. Sao nhanh thế được, tiếng gõ cửa này chắc là của Leonora.

Tôi đang nghĩ vậy, cánh cửa mở ra, Leonora và Adele bước vào phòng.

"Chào~. Cậu Zieg cũng về rồi nhỉ~" 

"Anh vất vả rồi... Ể? Erika đâu?" 

"A, đúng rồi. Erika đâu rồi."

Hai người nhìn quanh phòng, nghiêng đầu thắc mắc.

"Hai chị xin hãy quay về phòng. Một tiếng nữa hãy quay lại."

Helen nghiêm túc nói.

"Ể? Tại sao?" 

"Leonora, Erika không có ở đây..."

Adele có vẻ đã hiểu ra.

"A~... hay là mình về phòng chơi bài?" 

"Đồng ý."

Hai người nhìn nhau rồi rời khỏi phòng. Thật lòng tôi cũng muốn họ ở lại, nhưng lại nghĩ chắc Erika không muốn bị ba người nhìn, nên Helen mới bảo họ về.