Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shōshimin Series

(Đang ra)

Shōshimin Series

Yonezawa Honobu

Tác phẩm đã được chuyển thể thành Anime mùa hè 2024.

56 1054

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

(Đang ra)

Câu chuyện tình rối rắm giữa tôi và một chị gái xinh đẹp nhưng yếu ớt và hút thuốc lá nặng

Tomobashi Kametsu

Yuito Enoki là một kẻ cô độc. Không bạn bè, bố mẹ xa lánh, cuộc sống của cậu chỉ xoay quanh công việc đứng quầy tẻ nhạt ở cửa hàng tiện lợi.

2 3

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

(Đang ra)

Mong ước nắm lấy hạnh phúc

ショーン田中

Và thế là, Lugis được trao cơ hội quay lại quá khứ để làm lại cuộc sống của mình.

8 137

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

(Đang ra)

Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Thợ Săn Quỷ Cấp Giới Hạn

치킨소년

Hết cách rồi. Tôi đành phải tự mình ngăn chặn bad ending vậy.

79 8828

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

75 917

[WN] Tập 2 - Chương 61: Phỏng Vấn

Xuống tầng một, chúng tôi vào phòng tiếp khách đã đến hôm qua, ngồi xuống sô pha.

Erika ngồi cạnh tôi, đối diện là cô phóng viên.

Anh thợ chụp ảnh đứng ở một bên, máy ảnh đã sẵn sàng.

"Xin cảm ơn hai người đã bớt chút thời gian quý báu trong giờ làm việc để đến đây."

Nếu nghĩ vậy thì trả phí phỏng vấn đây, tôi vừa nghĩ thế vừa thấy tốt nhất mình không nên nói gì, liền huých nhẹ vào đầu gối Erika ngồi cạnh để ra hiệu.

"Không có gì đâu, đây cũng là một việc quan trọng ạ."

Erika nhận được tín hiệu, bắt đầu lên tiếng.

"Cảm ơn cô. Nếu nói về Chi nhánh Reet của Hiệp hội Nhà giả kim, theo tôi được biết, năm ngoái phần lớn nhân viên đã chuyển đi thị trấn khác, chỉ còn lại hai người, nhưng hiện tại đã tăng lên bốn người rồi phải không ạ?"

Phóng viên cũng nắm kỹ thông tin thật...

"Vâng. Trước chỉ còn tôi và chị Leonora. Sau nay, anh Zieg và chị Adele đến nhận chức, thành ra bốn người."

Tinh ra là tăng gấp đôi, nhưng vẫn còn quá ít.

"Anh Zieg quê ở Kinh đô phải không ạ?"

Cô phóng viên nhìn sang, tôi lại huých nhẹ vào đầu gối Erika.

"...Ngài Zieg, những điều cơ bản nhất ngài nên nói thì hơn. Trông hơi mất thiện cảm đó ạ."

Helen ghé tai nói nhỏ nhắc nhở.

"Vậy à?"

"...Vâng."

Thế sao...

"Tôi xuất thân từ Kinh đô."

Câu trả lời cứ như trong sách giáo khoa tiếng Anh.

"Sinh ra và lớn lên ở Kinh đô, tại sao anh lại đến thị trấn này?"

Bị giáng chức chứ sao.

"Tổng bộ đã nắm được tình hình của chi nhánh ở thị trấn này, cho rằng nó không ổn. Vì vậy, sư phụ của tôi, Trưởng ban Tổng bộ, đã ra lệnh cho tôi đến đây."

"Tôi là người của thị trấn này nên không muốn nói điều này, nhưng đến một nơi hẻo lánh như Reet, anh cũng chịu khó thật nhỉ?"

"Tôi thấy đây là một thị trấn tốt. Người dân hiền hòa, thiên nhiên lại phong phú. Đồ ăn thức uống đa dạng, tôi nghĩ đây là một nơi dễ sống."

Điều này là thật.

Mà, về khoản ăn uống cũng nhờ Erika cả.

Những món Erika nấu rất ngon, nên gần đây tôi mới bắt đầu có hứng thú với đồ ăn.

"Thật sao... Nghe anh nói vậy, tôi thấy rất vui. So với những chốn hoa lệ như Kinh đô thì ở đây quả thực có phần kém hơn."

Đúng là kém hơn thật.

"Điều đó tùy cảm nhận mỗi người. Tôi không phải người hướng ngoại, cũng không thích những nơi quá náo nhiệt. Với một người như tôi, nơi này dễ sống hơn nhiều."

Tiền thuê nhà cũng rẻ, lại có đệ tử nấu ăn cho.

"Vậy, anh Ziegwald định ở lại thị trấn này luôn ạ?"

Ai mà biết được?

"Ừm...Cũng có khả năng đó chứ? Chuyện này tôi không quyết định được. Tổng bộ có thể triệu tập tôi trở về bất cứ lúc nào."

Còn tùy Trưởng ban Tổng bộ quyết định thế nào.

"Ra vậy... Thế tôi có thể hỏi thêm về vụ hỏa hoạn được không ạ?"

"Xin mời."

Erika sẽ trả lời.

"Hôm đó hai vị đang ở đâu ạ?"

Tôi ra hiệu cho Erika.

"Hôm đó công việc vừa xong một phần giai đoạn nên chúng tôi đang ăn mừng ở nhà."

Ừ nhỉ, đúng là vậy.

Hôm đó được ăn món hamburger.

"Ở nhà cô Erika ạ?"

"Vâng. Chúng tôi sống trong khu ký túc xá phía sau chi nhánh, nên ba người chúng tôi đã tổ chức một bữa ăn mừng nho nhỏ. Lúc đó, chúng tôi nghe thấy tiếng động lạ nên chạy lên tầng ba của chi nhánh kiểm tra thì phát hiện ra vụ cháy."

Đại khái là vậy.

"Rồi các vị quyết định đến hiện trường sao?"

"A, không ạ, một sĩ quan quân đội phụ trách liên lạc với chi nhánh chúng tôi, đã tới tận nơi. Đó cũng là anh họ của tôi. Theo yêu cầu của anh ấy, chúng tôi đã tham gia vào việc chữa cháy."

"Vậy là có yêu cầu... Nhưng các vị là nhà giả kim, vẫn tham gia sao?"

"Như anh Zieg vừa nói lúc nãy, vì lợi ích của thị trấn, chúng tôi đã nhận lời ngay. Anh Zieg đã quyết định trong tích tắc để giảm thiểu thiệt hại và nhanh chóng tham gia vào công tác chữa cháy."

Ban đầu mình định từ chối đấy chứ.

Do Helen nói, nên nhận vì danh tiếng của chi nhánh nên mới miễn cưỡng đồng ý.

Chà, Erika thành bé hư mất rồi.

"Rồi đám cháy được dập tắt trong nháy mắt phải không ạ?"

"Vâng. Đó là một loại ma thuật rất lợi hại. Chúng tôi đều biết anh Zieg là một nhà ma thuật ưu tú, nhưng anh ấy thực sự đã dập tắt ngọn lửa rất nhanh. Với tư cách một người cùng sử dụng ma thuật, tôi rất kính phục."

Thành một cô nàng xấu tính thật rồi...

"Đúng là Nhà ma thuật quốc gia cấp 5 có khác."

"Tôi cũng nghĩ vậy. Anh ấy xuất sắc cả về giả kim thuật lẫn ma thuật, được theo học một người như vậy là vinh dự của tôi."

Thật không đó...

"Tôi hiểu rồi. Vậy cuối cùng, xin mời hai vị chia sẻ về những dự định sắp tới."

"Vâng. Chi nhánh Reet do thiếu nhân sự đã gây nhiều phiền phức cho mọi người, nhưng nay đã có thêm người, chúng tôi đang dần khôi phục lại công việc như trước. Sau này chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để lấy lại niềm tin của mọi người, rất mong được sự ủng hộ."

Erika nói một tràng như học sinh gương mẫu, cô phóng viên lại nhìn sang tôi.

"Danh hiệu Nhà giả kim quốc gia là một tư cách được Quốc vương điện hạ công nhận, một nghề nghiệp cống hiến cho quốc gia. Quốc gia tồn tại để bảo vệ đời sống và văn hóa của nhân dân. Chúng tôi, dưới danh nghĩa của Quốc vương điện hạ, quyết tâm bảo vệ đời sống và văn hóa của nhân dân."

...Ngày xưa, Trưởng ban Tổng bộ đã nói y như vậy, giọng đều đều không cảm xúc.

"Vâng. Cảm ơn hai vị. Buổi phỏng vấn đến đây là kết thúc. Còn lại chúng tôi sẽ biên tập cho hay hơn."

"Nhờ cô. Đừng có viết lung tung đó."

"Thật ra tôi cũng muốn viết cho nó giật gân một chút. Nhưng ngài Trưởng chi nhánh bên đó đáng sợ quá nên tôi sẽ viết cho thật hay."

Là quý tộc từng trong quân đội mà.

Lại còn thuộc hàng ngũ cấp cao nữa.

"Trông cô có vẻ không hài lòng nhỉ? Vậy thì, tôi cho cô một thông tin hay đây. Thử điều tra tay thương nhân nạn nhân của vụ hỏa hoạn xem. Hắn ta đáng nghi lắm đó."

"Vậy sao ạ?"

"Hắn nói có quen biết với nghị viên, lại có nhiều điểm mờ ám."

Thương nhân ít nhiều gì cũng có làm ăn mờ ám, nhưng Adolph này có vẻ nặng mùi hơn một chút.

"Ừm... Tôi hiểu rồi. Cảm ơn anh đã cung cấp thông tin. À, cuối cùng xin cho chúng tôi chụp vài tấm ảnh."

"Được thôi."

Chúng tôi để họ chụp vài tấm ảnh rồi rời tòa thị chính.