Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7065

Imperfect Girl

(Đang ra)

Imperfect Girl

NISIO ISIN

Tôi mất đến 10 năm để viết ra cuốn sách này.

11 9

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

268 1251

BLADE & BASTARD

(Đang ra)

BLADE & BASTARD

Kagyu Kumo

Cuộc sống lay lắt, ngập trong thù ghét và tro tàn ấy bắt đầu thay đổi khi hắn gặp gỡ Garbage, một kiếm sĩ trẻ tuổi, tàn dư của một tổ đội bị thảm sát…

3 16

Nhà Phát Triển Game Kinh Dị: Trò Chơi Của Tôi Không Đáng Sợ Đến Vậy Đâu!

(Đang ra)

Nhà Phát Triển Game Kinh Dị: Trò Chơi Của Tôi Không Đáng Sợ Đến Vậy Đâu!

Entrail_Jl

Một câu chuyện lấy cảm hứng từ SCP, nhưng mang một màu sắc hoàn toàn mới!

8 20

Chương 1:Sự Kiện kỳ quái, hiện tượng Dị Thường - Chap 22: Vắt Kiệt Hắc Emily

Tại cổng vào biệt thự nhà Luo.

Lúc này, một cô bé tóc trắng nhỏ nhắn đang lén lút trốn sau cánh cổng.

Cô bé liếc nhìn xung quanh đầy cảnh giác. Sau khi chắc chắn rằng không có ai chú ý đến mình, cô nhẹ nhàng bước ra khỏi cổng.

Không ai khác, cô bé đó chính là tiểu thư nhỏ của gia tộc Luo.

“Emily, sao bé lại rón rén như đi trộm vậy?”Giọng nói mềm mại đáng yêu của Hắc Emily vang lên trong tai cô bé.

“Emi, cô quên lời hầu gái trưởng vừa nói rồi à?”Emily khẽ hừ một tiếng.

Lúc nãy, Emily đã định ra ngoài một cách đàng hoàng, nhưng khi đến cổng thì bị Aya – hầu gái trưởng – chặn lại.

Aya nói rõ rằng nếu tiểu thư muốn ra thành phố thì ít nhất phải có hai hầu gái đi cùng, hoặc mang theo một vệ sĩ.

Cô ấy nói điều đó với vẻ hết sức nghiêm túc và chính nghĩa, bảo rằng tất cả là vì sự an toàn của Emily.

“Đừng bị lừa bởi vẻ ngoài tử tế của chị ta. Em có cảm giác chị ta đó có ý đồ xấu với chúng ta…” Emily nghiêm túc nói.

“Ừm… thật ra thì tui thấy chị ấy nói cũng có lý mà,” Hắc Emily thì thầm đáp.

Thực ra thì, yêu cầu của Aya hoàn toàn hợp lý.

Emily vẫn còn là trẻ vị thành niên, cơ thể nhỏ nhắn yếu ớt, khuôn mặt thì cực kỳ dễ thương… Ai làm người giám hộ mà để một cô bé như vậy lang thang một mình giữa phố xá đông đúc cơ chứ?

Tuy nhiên, ở kiếp trước, Emily mất cha mẹ từ nhỏ và lớn lên không có người thân chăm sóc. Vì vậy, cô bé thực sự không thể hiểu được sự lo lắng của Aya.

Với cô, lần này ra ngoài là để tham gia một hiện tượng Dị Thường nguy hiểm. Mang người theo cùng á? Không đời nào. Ngay cả bản thân cô còn chưa chắc đảm bảo được an toàn.

Ở một góc khuất không có camera giám sát, Emily gọi một chiếc taxi không người lái và lặng lẽ rời khỏi biệt thự.

Cô đóng cửa sổ xe lại, thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu kiểm tra hành trang của mình.

Nhưng sau khi rà soát kỹ lưỡng, cô bỗng sững người khi nhận ra đã quên một thứ quan trọng.

“Lẽ ra em phải mang theo khẩu trang… Trời ơi, không thể tin được là quên mất chuyện đó.”Emily lẩm bẩm.

Khẩu trang là để che giấu danh tính.

Với khuôn mặt nhỏ xinh xắn của mình, Emily quá dễ nhận diện. Cộng thêm mái tóc trắng mượt mà, chỉ cần vài nhiệm vụ là người ta sẽ biết cô là ai.

Bị lộ thân phận là điều tuyệt đối không thể đối với Emily.

“Emily, tui nhớ là ở nhà mình đâu có khẩu trang đâu nhỉ…” Hắc Emily khẽ nhắc.

Dù sao thì… nhà ai lại dự trữ khẩu trang cơ chứ?

“Tôi biết. Ý tôi là lẽ ra tôi nên chuẩn bị trước.”Emily vò tóc, thấy hơi đau đầu.

“Hay là ra phố mua một cái? Dù sao bé cũng có tiền mà,” Hắc Emily đề xuất.

Emily ngẫm nghĩ rồi lắc đầu từ chối.

“Thôi… phiền phức lắm.”

Đúng là ở siêu thị thành phố Mo có bán khẩu trang. Nhưng nếu cô ghé qua đó thì sẽ tốn khá nhiều thời gian.

Lần này đã lén trốn ra ngoài, nếu bị phát hiện thì hậu quả sẽ rất lớn.

Emily suy nghĩ một lúc, rồi đột nhiên nhớ ra điều gì đó.

“Emi, mở bảng cửa hàng ra đi. Trong cửa hàng của Hệ Thống chắc chắn có khẩu trang bán đúng không?” Emily gọi.

“Ờ… đúng là có, nhưng mà Emily, bé hết sạch Điểm Dị Thường rồi…” Hắc Emily đáp một cách bất lực.

“Tôi biết là mình không có điểm. Nhưng mà này, Emi…” Emily nở nụ cười ngọt ngào. “Là một Hệ Thống dễ thương thế này, cô chẳng lẽ không nỡ giúp tôi… một chút thôi sao?”

“…Bé định làm gì?”Hắc Emily ngập ngừng, hỏi với vẻ lo lắng.

Emily mỉm cười, mở bảng Hệ Thống và chọn một vật phẩm.

【Mặt nạ Cáo Bạc】

【Cấp Vật Phẩm: LV1 (Không thể tăng cấp)】

【Mô tả: Mặt nạ hình cáo làm từ chất liệu đặc biệt, có thể che giấu một phần khí tức của người đeo và giảm cảm giác tồn tại.】

【Giá: 75 Điểm Dị Thường】

Đó là một chiếc mặt nạ cáo màu bạc xám có thể che phủ toàn bộ khuôn mặt nhỏ của Emily.

Hơn nữa, hai hiệu ứng đặc biệt của mặt nạ sẽ rất hữu ích cho cô.

“Chỉ 75 điểm thôi. Thấy chưa, tôi có đòi hỏi quá đáng đâu đúng không?” Emily mỉm cười tươi rói.

“Ừm… thật ra thì cũng không mắc lắm…”

Sau khi suy nghĩ một chút, Hắc Emily cuối cùng cũng chịu thua.

“Thôi được rồi, được rồi. Ai bảo Tui là Hệ Thống tốt bụng cơ chứ? Nhưng chỉ lần này thôi đấy!”

Ngay sau đó, chiếc mặt nạ bạc xuất hiện trước mặt Emily cùng một tiếng “vwoom” nhẹ nhàng.

“Cảm ơn chị, Emi dễ thương.”Emily cầm lấy mặt nạ – nó mát lạnh, làm từ chất liệu mềm mại. Cô bé nhấn nhẹ rồi đeo lên mặt.

“Không tệ…”

Dùng gương chiếu hậu trong taxi, Emily liếc nhìn bản thân.

Mặt nạ hình cáo màu bạc, kết hợp với mái tóc trắng và chiếc váy trắng, tạo nên một vẻ đẹp bí ẩn lạ thường.

“Có cái này rồi thì chắc không ai nhận ra em đâu…”

Emily thầm nghĩ.

Điều quan trọng nhất là – miễn phí.

Đồ miễn phí lúc nào cũng là tuyệt nhất!

Lúc này, điều Emily thích nhất trên đời chính là… vắt kiệt Hệ Thống của mình.

Nửa tiếng sau, chiếc taxi tự lái dừng lại ở khu phố thương mại nhộn nhịp nhất của thành phố Mo.

Đây là một khu phố đi bộ.

Emily đã hẹn gặp Jiu Yuan ở đây.

【Đinh! Phí xe đã thanh toán, tổng cộng 37,2 tệ】

Sau khi thanh toán qua điện thoại, Emily bước ra khỏi xe.

Vừa đặt chân vào phố đi bộ, cô lập tức thu hút sự chú ý của nhiều người.

Một cô bé tóc trắng, cao chưa đến 1m4, mặc váy trắng và đeo mặt nạ cáo tai nhọn… Ai mà không thấy lạ cơ chứ?

Tuy nhiên, nhờ hiệu ứng của mặt nạ, ánh mắt người qua đường nhanh chóng bị chuyển hướng.

“Không tệ chút nào…”Emily khẽ chạm vào mặt nạ, hài lòng với kết quả.

Sức mạnh lớn nhất của mặt nạ chính là [Giảm cảm giác tồn tại].

Nếu không vì vẻ ngoài nổi bật sẵn có, mấy người bình thường không có năng lực đặc biệt chắc đã tưởng Emily là không khí rồi.

Chẳng bao lâu sau, Emily đã nhìn thấy Jiu Yuan và Alex.

Vì hai người họ sống trong thành phố nên đến sớm hơn cô.

Lúc này, hai cậu đang ngồi trên một tảng đá, tán gẫu với nhau.

Emily bước tới từ phía sau và vỗ nhẹ vai họ.

“Jiu Yuan, Alex, tôi đến rồi.”

Giọng nói ngọt ngào của cô bé vang lên trong tai hai chàng trai.

Cả hai theo phản xạ quay lại, nhưng khi nhìn thấy Emily, họ lập tức đơ người.

“C-Cô là…?”Jiu Yuan nhìn cô chằm chằm, bối rối.

Do hiệu ứng mạnh của mặt nạ, ngay cả Jiu Yuan và Alex – những người sở hữu Chứng Chỉ Âm Ti – cũng không nhận ra cô.

Emily chớp mắt, hiểu ra, rồi nhẹ nhàng tháo mặt nạ ra, mỉm cười.

“L-Là… bạn cùng lớp Emily?”Jiu Yuan lắp bắp.

“Là tôi đây.”

Thấy Jiu Yuan đã nhận ra, Emily gật đầu và đeo lại mặt nạ.

“Đi thôi. Em sẽ dẫn hai người đến một nơi.”

Chưa kịp giải thích gì, Emily đã nắm lấy tay cả hai người.

“Ể? Đi đâu vậy?” Alex hỏi.

“Đến Hiệp hội Mạo Hiểm – ‘ngôi nhà ’ tương lai của các anh.”Emily mỉm cười đầy tinh quái.