Người Mạnh Nhất Thế Giới Là 1 Bé Gái?!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7065

Imperfect Girl

(Đang ra)

Imperfect Girl

NISIO ISIN

Tôi mất đến 10 năm để viết ra cuốn sách này.

11 9

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

268 1251

BLADE & BASTARD

(Đang ra)

BLADE & BASTARD

Kagyu Kumo

Cuộc sống lay lắt, ngập trong thù ghét và tro tàn ấy bắt đầu thay đổi khi hắn gặp gỡ Garbage, một kiếm sĩ trẻ tuổi, tàn dư của một tổ đội bị thảm sát…

3 16

Nhà Phát Triển Game Kinh Dị: Trò Chơi Của Tôi Không Đáng Sợ Đến Vậy Đâu!

(Đang ra)

Nhà Phát Triển Game Kinh Dị: Trò Chơi Của Tôi Không Đáng Sợ Đến Vậy Đâu!

Entrail_Jl

Một câu chuyện lấy cảm hứng từ SCP, nhưng mang một màu sắc hoàn toàn mới!

8 20

Chương 02: Tiệm Cafe Bất Ổn - Chap 25: Dị Thường Tại Quán Cafe

RẦM!

Một tiếng sấm nổ vang trời bên ngoài cửa kính xe của Emily.

Sét xé toạc bầu trời, những đám mây đen nuốt chửng cả không trung. Chỉ vài giây sau, cơn mưa thu bắt đầu trút xuống xối xả.

Thời tiết ở thành phố Mo lúc nào cũng thế – thất thường và khó lường. Mới nắng chang chang đó, thoắt cái mây đen đã kéo đến như một tấm màn nặng nề phủ kín bầu trời.

Emily tựa người vào cửa xe, bàn tay nhỏ nhắn chống cằm, lặng lẽ nhìn màn mưa đang trút xuống bên ngoài.

“Haiz, chắc lát nữa mình ướt như chuột lột mất.”

Cô bé thở dài khẽ khàng. Cô không mang theo ô, nên đành phải đối mặt với mưa thôi.

Mười phút sau, chiếc taxi tự lái đưa cô đến nơi.

Đây là một con phố cũ. Mười năm trước, nơi này từng là trung tâm thương mại sầm uất của thành phố Mo, nhưng theo dòng chảy phát triển công nghiệp, khu vực này dần trở nên hoang vắng.

Emily bước ra khỏi xe, giơ tay lên che đầu để tránh mưa, rồi chạy nhanh vào dưới mái hiên của những tòa nhà ven đường.

Phố xá vắng tanh, không một bóng người. Nhân cơ hội vắng vẻ, Emily tháo mặt nạ cáo bạc và cất vào Nhẫn Không Gian của mình.

Cô chậm rãi bước dọc con phố cũ kỹ, chỉ mất chưa đến hai phút là tới nơi.

【Quán cà phê Hầu Gái Lung Linh】

Quán nằm ở tận cùng của con phố. Biển hiệu màu hồng nhạt, sạch sẽ không tì vết, trông như được chăm sóc kỹ lưỡng.

Emily lặng lẽ nhìn vào bên trong qua lớp kính.

Nội thất bên trong là những bộ bàn nâu kiểu cũ và ghế sô pha trắng. Cách bài trí có phần lạc hậu, cho thấy nơi này đã tồn tại khá lâu.

Lác đác vài vị khách nam ngồi yên lặng đọc sách.

Nhìn qua thì có vẻ như đây chỉ là một quán cà phê bình thường, nhưng có một điểm rất bất thường.

“Quán cafe hầu gái… mà chẳng thấy cô hầu gái nào?” Emily nhíu mày suy nghĩ.

Nếu đã gọi là quán cafe hầu gái, thì phải có hầu gái phục vụ chứ. Vậy mà cô không thấy ai cả.

“Hừm… chắc phải vào xem thử thôi.”

Emily tiến về phía cửa quán.

Ngay cạnh cửa, cô thấy một bảng thông báo tuyển dụng màu nâu.

【Thông Báo Tuyển Dụng – Quán Cà Phê Hầu Gái Lung Linh 】

【Cơ Hội Việc Làm Thu Nhập Cao】

【Vị trí tuyển dụng: Hầu Gái (Nhân viên phục vụ)】

【Số lượng: 10 người trở lên】

【Yêu cầu độ tuổi: 16–18】

【Lương cơ bản: 8000 đồng Yên, hoa hồng cao + bảo hiểm y tế đầy đủ】

【Ưu tiên: Gương mặt ưa nhìn, ngoại hình xinh xắn, tuổi càng nhỏ càng được ưu tiên】

【Mô tả công việc: Phục vụ và tiếp khách; chi tiết sẽ được cung cấp trong Sổ tay Hầu Gái sau khi nhận việc】

【Liên hệ: Quản lý cửa hàng – Helix】

“Trả lương cao ngất ngưởng luôn!”

Đọc xong thông báo, Emily không khỏi ngạc nhiên thốt lên.

Lương cơ bản 8000 đồng Yên – quá dư dả để sống thoải mái ở thành phố Mo, chưa kể còn có hoa hồng.

“Lương cao như vậy… mà không có một cô hầu gái nào? Đáng nghi thật…”

Giọng của Hắc Emily thì thầm bên tai cô.

“Đồng ý.” Emily khẽ gật đầu.

“À mà này, Emily,” Hắc Emily bỗng bật cười nhẹ. “Bé định điều tra chỗ này mà, sao không… thử nộp đơn làm việc nhỉ~?”

Emily sững người, chỉ tay vào bảng tuyển dụng như không tin nổi. “Ý cô là… muốn tôi làm hầu gái á?”

“Không đời nào. Quên đi.”

Cô lập tức từ chối không chút do dự.

Cô hoàn toàn phù hợp với yêu cầu: đúng tuổi, ngoại hình đẹp không tì vết…

Nhưng bảo một thợ săn như cô mặc đồ hầu gái đi phục vụ khách ư? Nghĩ thôi cũng đã thấy ngượng chín mặt.

“Đừng vội từ chối thế chứ~” Hắc Emily trêu chọc, giọng lả lơi. “Thật lòng thì… tui rất muốn thấy bé trong đồng phục hầu gái đấy…”

“Đi mà mơ tiếp đi. Trong mơ thì cái gì chẳng có thể xảy ra.”

Emily không nương tay đáp lại, rồi dứt khoát phớt lờ cô ta.

Cô hít một hơi sâu, đẩy cửa quán cà phê bước vào.

TING-TONG~

“Chào mừng quý khách đến với Quán Cà Phê Hầu Gái Lung Linh. Chúng tôi luôn nỗ lực mang lại trải nghiệm tuyệt vời nhất cho bạn.”

Tiếng chuông cửa vang lên, kèm theo giọng chào tự động khi Emily bước vào.

Nhưng điều đón chờ cô sau đó là một luồng khí lạnh kỳ lạ len lỏi vào da thịt, kéo theo cảm giác bất an khó tả.

Cảm giác này chỉ có thể đồng nghĩa với một điều:

“Khu Vực Dị Thường… mình đã bước vào Khu Vực Dị Thường rồi…”

Cô lập tức nhận ra điều đó.

Ngay khi bước qua ngưỡng cửa quán cà phê, cô đã kích hoạt một hiện tượng Dị Thường.

“Nói thật thì… thông tin từ Hội Mạo Hiểm lần này chính xác ghê.” Emily thì thầm.

Dựa vào những gì cô thấy, dự đoán của họ hoàn toàn trúng.

Điều kiện để kích hoạt sự kiện gồm hai yếu tố: vào quán một mình, và là nữ mạo hiểm giả chưa đủ tuổi.

Cô đáp ứng cả hai điều kiện, nên sự kiện đã bắt đầu.

“Quán cà phê hầu gái này… hoàn toàn không bình thường.”

Ánh mắt Emily trở nên sắc lạnh, đảo quanh căn phòng.

Bởi vì ngay khi bước vào Khu Vực Dị Thường, toàn bộ khách trong quán đã biến mất.

Quán cà phê vốn có người giờ trở nên vắng lặng đến rợn người, chỉ còn một bóng đèn huỳnh quang chập chờn đung đưa phía trên đầu cô.

“Phù…”

Emily điều chỉnh lại hơi thở, cố gắng giữ bình tĩnh.

RẦM!

Đột nhiên, cánh cửa quán cà phê đóng sập lại sau lưng cô – lối thoát duy nhất đã bị khóa chặt.

“Đúng là kiểu mở màn kinh dị kinh điển luôn…”

Cô lắc đầu bất lực, thử kéo cửa ra nhưng nó không nhúc nhích chút nào.

Ngay lúc đó, một bảng nhiệm vụ trong suốt từ Hệ Thống xuất hiện trước mắt cô.

【Nhiệm Vụ Hệ Thống · Quán Cà Phê Nuốt Chửng Sự Sống】

【Nhận nhiệm vụ: Bắt buộc】

【Cấp độ Dị Thường: Thấp】

【Độ khó: Trung bình】

【Mục tiêu 1: Tìm ra sự thật đằng sau sự kiện và sống sót】

【Mục tiêu 2: Tiêu diệt Thực Thể Dị Thường gây ra sự kiện】

【Phần thưởng: Tối thiểu 200 điểm Dị Thường; tối đa 1500 điểm tùy theo thành tích】

Emily nhìn bảng nhiệm vụ, không nói nên lời.

“Lần nào cũng hỏi tôi có muốn nhận nhiệm vụ không… rồi lại ép tôi nhận. Lần sau khỏi hỏi luôn đi, tôi có quyền lựa chọn đâu.” Cô làu bàu.

“Đó là thiết lập mặc định mà. Tui đâu có làm gì được.” Hắc Emily giả vờ vô tội.

Emily khịt mũi, lẩm bẩm. “Ai thiết kế cái Hệ Thống này chắc não có vấn đề.”

“Thật.” Hắc Emily gật đầu không chần chừ.

Phàn nàn thì phàn nàn, nhưng Emily vẫn tập trung tối đa vào nhiệm vụ trước mặt.

Cô rút con dao găm Hồng Hoả từ bao bên đùi, đảo tay cầm ngược, sẵn sàng ra tay bất kỳ lúc nào.

TÁCH…

Một giọt chất lỏng trong suốt rơi từ trần xuống mu bàn tay cô.

Nó hơi ấm, không có mùi, nhưng nhớt và trơn...

Tách… Tách…

Trước khi cô kịp kiểm tra kỹ, một chuỗi tiếng bước chân khô khốc vang vọng từ đâu đó trong bóng tối sâu bên trong quán.

Âm thanh càng lúc càng gần… gần hơn… và gần hơn nữa…