Người mà thích tôi lại chỉ có mình cậu ư?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Đang ra)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

51 62

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

10 19

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

152 166

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

252 4535

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

(Đang ra)

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

Ryuto

Câu chuyện kể về một người đàn ông 29 tuổi, độc thân, được chuyển đến thế giới khác và cố gắng sống một cuộc đời tự do tự tại. Tuy nhiên, kế hoạch của anh nhanh chóng đổ bể khi ngay ngày đầu tiên đã b

28 115

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

292 1346

Quyển 6 - Lời Bạt

Mấy bữa trước, khi tôi đang đứng chờ đèn đỏ ở Shibuya thì bị phân chim "hạ cánh" thẳng lên vai. Tổng dân số khu Shibuya có khoảng 22 vạn người lận. Thế mà nghĩ đến việc mình có lẽ là người duy nhất đang mang theo phân chim trên vai lúc ấy, cảm giác cô đơn đến tột cùng. Thế là tôi bèn gửi tin nhắn kèm ảnh cho Kondo-san, một trong số các biên tập viên phụ trách mình, rằng "Ở Shibuya đứng chờ đèn đỏ thì bị phân chim "hạ cánh" thẳng lên vai rồi ạ". Lập tức có tin nhắn trả lời: "Thằng 'phân người' kia! Bẩn thỉu quá! Biến đi! Biến đi!" Kiểu gì cũng có ngày tôi "tẩn" cho nó một trận.

Không phải vì cái trải nghiệm đó mà tôi đã kéo dài hẳn 6 trang truyện về chủ đề phân ở chương 2 đâu nhé, nhưng mà sự trùng hợp quả là đáng sợ thật đấy.

Xin chào tất cả mọi người. Tôi là Lạc Đà đây, trở lại sau ba tháng kể từ tập 5. Dù tính theo thời điểm phát hành thì đã 4 tháng trôi qua, nhưng tôi viết lời bạt này vào khoảng 3 tháng sau đó, nên chắc là vẫn an toàn. Cứ coi như là an toàn đi nhé!

Chuyện lần này, khác với trước đây, sẽ là các truyện ngắn. Đang là kỳ nghỉ hè mà, tôi định viết thành những câu chuyện như một phần thưởng cho cậu bé Joro-kun, nhưng không biết có đúng vậy không nhỉ? Mấy nhân vật cứ tự ý hành động thôi, thế nên khó mà viết được đúng như ý mình muốn... Thôi, cứ nói đại vậy đi.

À mà, sau khi tập 6 ra mắt thành công và tôi cũng đã trở thành "người phân chim" thì có một chuyện vui đã xảy ra.

Đó là khi chúng tôi đang trong buổi họp về tập 6, tôi nhận được tin từ Miki-san rằng: "[Ore wo Suki nano wa Omae Dake ka yo] có vẻ sẽ nằm trong danh sách các tác phẩm cho poster quảng bá của Dengeki Bunko Fair 2017 đấy!" Tôi vui lắm. Đang lúc tôi hạnh phúc ngập tràn như thế, Miki-san lại nói tiếp: "Thế nên, chúng tôi sẽ cho nữ chính diện một bộ đồ hơi... gợi cảm một chút."

...Nữ chính. Nữ chính của [Ore wo Suki nano wa Omae Dake ka yo]... OK. Hiểu rồi.

Ôi dào, chắc chắn là "cô ấy" chứ ai! Cơ hội ngàn vàng đến rồi đây!

Và thế là, một tôi như được khai sáng, liền ba hoa chích chòe suốt 5 phút tại chỗ về việc "cô ấy" xứng đáng làm nữ chính đến nhường nào. Nhưng Miki-san chỉ cười nhạt và bảo: "Không phải chuyện đó."

Đó là cuộc đối đầu nảy lửa giữa ý kiến của tác giả và biên tập viên. Hơn một năm rưỡi từ ngày gặp nhau, đây là lần đầu tiên chúng tôi có ý kiến khác biệt đến vậy. Đó là sự giằng co, đấu tranh chỉ vì muốn tạo ra một tác phẩm tốt hơn cho cả hai bên.

Trong khi tôi đang hùng hồn tranh luận như vậy, Kondo-san ngồi cạnh tôi chỉ biết cười khổ. Đúng là một tên cơ hội, không chịu nói ra ý kiến của mình gì cả. Kiểu gì cũng có ngày tôi "tẩn" cho nó một trận.

Kết quả là trong cuộc tranh luận đó, không hiểu sao tôi lại thua, nhưng tôi là Lạc Đà - một phượng hoàng bất tử, người thậm chí còn mang theo cả phân chim mà! Tôi vẫn chưa từ bỏ đâu. Nếu danh sách được quyết định chính thức, tôi sẽ bám riết lấy họ, dùng hết quyền lực của tác giả để ép họ phải đồng ý! – Tôi đã tràn đầy khí thế là vậy.

Và khoảng một tuần sau đó, Miki-san gửi một email. Đó là email xác nhận rằng [Ore Suki] cũng sẽ nằm trong danh sách các tác phẩm cho poster quảng bá mùa hè của Dengeki Bunko. Tôi vui mừng khôn xiết. Vừa nghĩ vẩn vơ mấy chuyện linh tinh như "Sắp được thể hiện quyền uy rồi!", vừa sẵn sàng chờ đợi.

...Thế nhưng, khi đọc nội dung email, tôi cứng đờ cả người. Đây là một đoạn trích từ email khiến tôi "đóng băng":

"Tất nhiên rồi, bên này sẽ dùng True Pansy ạ -- (còn lại viết tắt)"

**[Tất nhiên rồi]**

Theo thầy Google: Là từ dùng để diễn tả ý rằng điều được nói đến là điều hiển nhiên, ai cũng nghĩ vậy. Đương nhiên.

Cái áp lực từ chữ "tất nhiên rồi" này thật khủng khiếp.

Cảm giác như bị một chiếc búa giáng thẳng vào đầu, hay đúng hơn là bị Búa Gordion đập nát đến mức hóa thành ánh sáng luôn vậy.

Giờ là năm 2017. Nếu theo góc nhìn của Vua Dũng Sĩ, thì đã 10 năm trôi qua kể từ trận chiến với 11 Lữ Khách Hành Tinh Sol. Cậu bé Mamoru giờ cũng đã 20 tuổi rồi. Đúng là đã đến cái tuổi có thể "U-oa-ha!" mà uống bia sau trận chiến rồi nhỉ.

Lần này tuy đáng tiếc là đã thất bại, nhưng tôi vẫn sẽ không bỏ cuộc mà tiếp tục cố gắng. Dù tỉ lệ thành công có gần như bằng 0 đi chăng nữa, thì tỉ lệ thành công cũng chỉ là một thước đo thôi. Còn lại, cứ dùng dũng khí mà bù đắp vào. Đây chính là chìa khóa của chiến thắng!!

Sau đây là lời cảm ơn.

Gửi các quý độc giả đã mua tập 6, xin chân thành cảm ơn mọi người một lần nữa. Lần này, phần tôi tốn nhiều thời gian nhất để viết chính là lời mở đầu. Cứ nghĩ "Thử làm cái này xem sao" rồi làm một cách tùy tiện, ai dè lại gặp phải một phen hú vía... Từ lần sau sẽ là arc học kỳ hai. Dù cuộc phiêu lưu của Joro-kun với khả năng "hack" sau khi chuyển sinh sang thế giới khác chỉ bằng cách ngồi lên ghế băng sẽ không bắt đầu đâu nhé, nhưng câu chuyện sẽ tiến tới những diễn biến mới. Ở tập 7, tôi sẽ thử một thử thách mới mà trước đây muốn làm nhưng chưa được, vậy nên rất mong mọi người ủng hộ.

Gửi Briki-sama. Tại buổi họp, chúng tôi đã quyết định "Lần này hãy thêm nhiều cảnh gợi cảm vào nhé!", và kết quả là sau khi đưa các cảnh gợi cảm của tất cả các nhân vật chính (trừ nhân vật chính ra) vào, thì mọi chuyện đã thành ra như vậy đấy. Hì hì. Luôn luôn và thật sự cảm ơn ngài rất nhiều. Rất mong ngài tiếp tục giúp đỡ trong tương lai!

Gửi các biên tập viên phụ trách. Luôn cảm ơn mọi người vì những lời khuyên chuẩn xác. Từ giờ trở đi, có lẽ chúng ta sẽ vẫn có những ý kiến khác biệt và tranh cãi, nhưng xin hãy giúp đỡ tôi nhé. Tôi sẽ luôn ghi nhớ câu nói "Hễ Lạc Đà lơ là một cái là y như rằng chỉ toàn cho ra nhân vật nam mới!" và từng ngày nỗ lực hết mình với tư cách là một tác giả truyện tình cảm hài.

Tuyển thủ Sato Takuma, chúc mừng anh đã vô địch Indy 500! Thật sự rất xúc động.

Chắp cánh bạc chở hy vọng, thắp đèn xanh bình yên! Vừa kịp nộp bài đúng hạn đây!

Tác giả tốc hành Lạc Đà

f2ae56b5-6b37-4bca-b99a-a2295ac66c36.jpg