Người mà thích tôi lại chỉ có mình cậu ư?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

(Đang ra)

Bị phản bội và suýt mất mạng trong mê cung bởi chính đồng đội, tôi thức tỉnh kỹ năng “Vòng quay Vô Hạn” và triệu hồi những đồng minh cấp 9999. Giờ là lúc cùng họ trở lại, trả thù lũ phản bội và cả thế giới này. Tất cả sẽ phải trả giá!

Meikyou Shisui

Câu chuyện bắt đầu khi Light, một nhân tộc, bị chính tổ đội “Hội Quần Tộc” phản bội và trục xuất trong lòng hầm ngục. Thế giới này có sáu chủng tộc, trong đó nhân tộc bị xem thường và phân biệt do lên

5 7

Ta và trò chơi của thần với yandere

(Đang ra)

Ta và trò chơi của thần với yandere

Bạch Phụng Hành

(Cảnh báo: Tất cả đều là Yandere!!!)

551 1543

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

400 622

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

258 4584

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

570 1808

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

(Đang ra)

Tiết kiệm 80.000 vàng ở thế giới khác cho lúc nghỉ hưu

FUNA

Một ngày nọ, Yamano Mitsuha rơi xuống vách đá và bị dịch chuyển đến một thế giới khác với trình độ văn minh ngang tầm của châu âu thời trung cổ. Tuy nhiên, Mitsuha biết rằng mình có thể du hành giữa h

282 1333

Quyển 5 - Chương Kết: Vẫn Là Bị Lôi Đi

adfa1503-da9c-4d14-880f-47ec2c280c10.jpg

Trên đường về, tôi, sau khi chén no nê kushikatsu với San, một mình lảo đảo bước trên con đường đêm.

“Ưỡn ẹo… Thật tình là ăn quá đà rồi… Chắc tại theo kịp tốc độ của San nên mới ra nông nỗi này…”

Khó chịu quá đi mất…

Chắc là tôi đã chén hết số kushikatsu của cả đời mình chỉ trong ngày hôm nay rồi hay sao?!

Đồ ăn ngon đến mấy mà không biết chừng mực cũng hỏng bét. Đúng là một bài học đắt giá.

“Ư hi… Ư hi hi hi hi hi…”

Ối chà. Vô tình để lọt ra tiếng cười lạ hoắc rồi.

Mà thôi, xung quanh có ai đâu mà sợ.

Hơn nữa, đằng nào cũng chỉ có mỗi mình tôi, chi bằng cứ để cảm xúc trỗi dậy theo ý mình.

…………TUYỆT VỜI QUÁ ĐIIIIIIII! San bảo được vào Koshien kìa!

Đúng là thằng bạn thân của tôi ghê gớm thật! Chẳng phải là… hay là nó sẽ không chỉ được giới chuyên nghiệp chú ý, mà còn có thể sang tận Major League luôn không nhỉ?!

À mà, nếu nó sang Mỹ thì ít gặp mặt, buồn lắm.

Thế thì, vì tài đánh bóng của nó cũng kinh khủng lắm, cứ cho nó vừa ném vừa đánh bóng, hoạt động tích cực ở giải bóng chày chuyên nghiệp Nhật Bản là được!

Khà khà khà… Ohtani thứ hai chính là thằng bạn thân của tôi đây! Ước mơ lại càng bay xa!

Thiệt tình, tương lai tôi thì mịt mù tối tăm, mà tương lai của San thì lại rạng rỡ chói lòa!

Ngày tâm trạng tốt thế này thì phải nhảy chân sáo thôi!

Rồi! Nhảy chân sáo, nhảy chân sáo, lán lán láaaa~…

“Công việc của cậu xong hết rồi chứ? Jouro-kun?”

“Ối giời ơi! Pa, Pansy…”

“Ồ, gặp được tôi mà cậu đâu cần phải vui mừng đến mức phát ra tiếng reo hò như vậy đâu.”

Cho tôi hỏi có ai giải thích được trong lời nói vừa rồi của tôi có chỗ nào là vui mừng không vậy?

Đâu thể nào, Pansy lại đang đứng đợi sẵn trước cửa nhà tôi… Khoan đã, không phải!

Hơn nữa, không chỉ có vậy, mà Cosmos, Himawari, và cả Asunaro cũng đang đứng chình ình ra đấy nữa chứ!

“Mấy người có việc gì đây? C, cái đó…”

Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ bọn họ không thỏa mãn chỉ với đòn trừng phạt bằng thiết quyền của Sazanka, mà còn đến đây để hủy diệt tôi cả về tinh thần lẫn thể xác sao?

Tôi đã đủ thê thảm rồi, làm ơn tha cho tôi đi mà…

“Bọn tôi có vài điều muốn nói với Jouro-kun, nên mọi người đã cùng nhau đợi ở nhà cậu đấy.”

Điều muốn nói cơ à. Nghĩa là, các cô muốn bắt đầu hủy diệt tôi từ tinh thần trước đúng không?

Tinh thần tôi yếu ớt như đậu phụ vậy, làm ơn hãy đối xử nhẹ nhàng thôi…

“Cậu có hiểu là bọn tôi rất tức giận về những gì cậu nói hôm nay không hả?”

“T, tôi biết mà! N, nhưng, tôi sẽ không rút lại lời đâu!”

Dù họ có nói gì, có làm gì đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không thay đổi suy nghĩ đâu!

Vì tôi yêu tất cả mọi người, nên tôi muốn hẹn hò với tất cả mọi người! Chấm hết!

“Tôi biết ngay mà. Vậy thì… như thế này…”

Trời ơi… Sợ quá đi mất…

Cuối cùng thì tôi sẽ bị họ làm gì đây chứ?

Hự! Himawari tự nhiên lại đến gần tôi ghê!

Bọn họ định để con bé này, kẻ tự hào có lực tấn công mạnh nhất trong số đó, ra tay trừng phạt tôi sao?

“Bọn tôi sẽ cho nó trôi theo dòng nước!”

Quả nhiên là kế hoạch trừng phạt rồi… Hả? Cho trôi theo dòng nước á?

À ừm, con bé này đang nói cái quái gì vậy? Hay là, bọn họ tha thứ cho tôi rồi sao?!

“C, cho trôi theo dòng nước á? Đ, đó là chuyện hôm nay sao?”

“Không phải đâu! Đồ Jouro ngốc!”

Xem ra, tôi đã nhầm rồi.

Ánh sáng rực rỡ của tương lai vừa lóe lên trong chốc lát đã nhanh chóng bị bóng tối nuốt chửng.

“Jouro-kun, cái mà bọn tôi định cho trôi theo dòng nước là… mì somen ấy.”

“H, hả?”

Ơ, sao lại phải tốn công cho mì somen trôi theo dòng nước làm gì vậy?

Tôi có đặt cái flag đó ở đâu không nhỉ?

“Haa… Không nhớ gì cả, đúng là cái trí nhớ còn kém hơn cả gà vậy…”

Đâu đến nỗi tệ vậy. Ít nhất thì tôi cũng tự tin là có thể giữ trí nhớ được khoảng mười bước chân.

“Trước đây chúng ta đã nói rồi mà? Về những việc sẽ làm trong kỳ nghỉ hè ấy.”

“Những việc trong kỳ nghỉ hè ư?”

Nhắc mới nhớ, hình như trước đây khi bọn tôi cùng nhau bàn về kế hoạch nghỉ hè ở thư viện, tôi, đứa muốn đi biển, đã cố gắng liên tưởng đến nước bằng cách nào đó… và thế là chúng tôi đã quyết định tổ chức somen chảy!

Mà hơn nữa, lại còn ở phòng tôi nữa chứ!

“Cuối cùng cậu cũng nhớ ra rồi nhỉ. Trong khi tôi đây, đã ghi chép cẩn thận vào sổ, còn mong chờ đến thế mà.”

Cosmos lật trang sổ với vẻ mặt tự hào, rồi chìa ra cho tôi xem.

Trên đó viết rõ: “Mì somen chảy tại phòng Jouro-kun!”

“Mà, nhưng mà… cái đó… tôi…”

“Tôi nghĩ đó đúng là điều cậu mong muốn mà, không phải sao? Jouro-kun, người rất yêu quý bạn bè của mình.”

“Ực!”

Quả nhiên là Esper… Xem ra, mọi mưu đồ của tôi đều bị bọn họ nhìn thấu hết rồi.

“Thế nên, chúng tôi đã cùng nhau bàn bạc và quyết định! Rằng cả kỳ nghỉ hè này, chúng ta sẽ tận hưởng thật vui vẻ!”

“À, à ra vậy…”

Trong suốt kỳ nghỉ hè này ư… Vậy sau đó rốt cuộc sẽ ra sao đây?

Ôi trời… Kỳ nghỉ hè mới chỉ bắt đầu thôi mà tôi đã thấy ghét học kỳ hai đến không chịu nổi rồi…

“Nhưng mà, là mãi mãi đấy nhé!”

“Đ, được rồi! Himawari…”

“E he he~ ! Hứa rồi nhé! Jouro!”

Hứa hẹn à… Đứa nào đứa nấy, toàn lấy lời hứa ra để trói buộc người khác không à…

Sao cứ hễ tôi tưởng chừng đã thoát khỏi rắc rối rồi thì nó lại bám riết lấy không buông vậy?

Cuộc đời tôi đúng là bị nguyền rủa rồi hay sao ấy nhỉ?

“Có điều là, tôi cũng có kha khá lịch trình trong kỳ nghỉ hè này rồi…”

“Chuyện đó thì cậu khỏi lo! Bọn tôi đã lập sẵn lịch trình cho Jouro-kun đến khi cậu về rồi! Nè, nhìn đây này!”

Ồ ồ. Lịch trình sao? À ừm, để xem nào… CÁI QUÁI GÌ THẾ NÀY!?

“Vừa nãy, khi tổng hợp nguyện vọng của mọi người lại, có vẻ như chỉ cần rút ngắn thời gian ngủ của cậu xuống còn 0,5 giây mỗi ngày là có thể đáp ứng được hết tất cả các kế hoạch rồi đấy!”

Tương lai của tôi, không còn gì để mong chờ nữa rồi…

Kế hoạch Nữ Quỷ lâu ngày không gặp lại không nói không rằng ập tới tấn công tôi rồi…

“Thấy chưa? Đâu có vấn đề gì đúng không? Nào, cho tôi nghe câu trả lời của cậu! Là ‘Yes’ hay ‘Vâng’ nào!”

Lạ nhỉ? Rõ ràng là câu hỏi trắc nghiệm mà sao lại chỉ có một đáp án vậy?

“…Vâng.”

“Tốt quá! Tôi tin là cậu sẽ nói như vậy mà!”

Chẳng qua là tôi không thể nói khác được thôi.

“Tuyệt quá! Jouro, tôi yêu cậu!”

“Ối!”

“Khoan, khoan đã Himawari-san! Đồ, đồ gian xảo! Mấy cái chuyện đó trong kỳ nghỉ hè là…”

“Tôi lúc nào cũng thế mà! Đâu có liên quan gì đâu! E he he~!”

Himawari ôm chầm lấy tôi với nụ cười rạng rỡ, rồi dụi dụi đầu vào ngực tôi.

Đúng là con bé thiên nhiên hệ bitch mà! Tương lai có là địa ngục, thì bây giờ cứ tận hưởng cái thiên đường này đã!

“Ư, ưm… Jouro-kun! Bọn tôi cũng định nhờ cậu giúp công việc hội học sinh nữa đấy nhé! Yamada cũng bảo là, nghe tin được gặp cậu nên rất mong chờ!”

Nhân tiện, Yamada là người phụ trách kế toán.

Cô ta cũng chẳng quan trọng gì mấy, nên tôi xin giới thiệu qua loa thôi.

Yamada-san, nhân vật quần chúng. Hết.

“Jouro này, nhà tôi sẽ tổng vệ sinh vào kỳ nghỉ hè, nên cậu đến giúp một tay nhé!”

Nhắc mới nhớ, không hiểu sao nhà Himawari lại tổng vệ sinh cả vào mùa hè lẫn cuối năm nhỉ…

“Còn tôi thì định nhờ cậu làm trợ lý cho việc phỏng vấn đấy! Chỉ có hai đứa mình thôi! Chỉ có hai đứa mình thôi!”

Asunaro ơi, cậu không cần phải nhấn mạnh cái từ “hai đứa mình” đến thế đâu mà…

“Tất nhiên là đừng quên giúp đỡ thư viện nữa nhé? Việc hủy bỏ đóng cửa vẫn chưa được quyết định hoàn toàn đâu. Nếu không có cậu thì khó khăn lắm đấy.”

B, bọn này, rõ ràng là không hề có ý định yên phận trong suốt kỳ nghỉ hè chút nào cả!

Lời nói ban nãy của họ rốt cuộc là cái gì đây…

“Vậy thì, bọn tôi cũng đã thông báo lịch trình nghỉ hè rồi, bây giờ về đây nhé.”

“À, được rồi.”

“…Đường đêm mà chỉ có mỗi con gái đi thì thật đáng lo.”

Pansy thản nhiên nói vậy bằng giọng điệu không chút cảm xúc.

Nhưng cái vẻ ngoài đó lại là bản thể thật của cô ta, không phải hình ảnh tóc tết đeo kính thường ngày, thế nên nếu đã vậy thì tôi không thể nào chống đối lại được rồi.

“…Tôi sẽ đưa mấy người ra ga.”

“Đưa ra ga ư?”

Hú hú hú hú! Giọng điệu của cô ta đột nhiên trầm hẳn xuống! Sợ chết khiếp!

“Xin hãy cho tôi được đưa các cô ra ga! Làm ơn đấy! …Thế này đã vừa lòng chưa?”

“Ừm, tôi rất hài lòng. Vì được ở bên người mình thích nên chắc cậu cũng vui lắm đúng không?”

Cái con bé này! Vừa biết được tình cảm của tôi là bắt đầu vênh váo ngay!

Đúng là như vậy thật… nhưng không hiểu sao, bị nói thế này thấy bực mình ghê!

Đây chính là cái đó. Lợi dụng tình cảm. Trước đây có bà nội trợ nào đó từng nói vậy.

“Vậy thì, tôi sẽ cho phép cậu đưa bọn tôi ra ga. Nhớ phải cảm ơn đấy nhé?”

Ối giời ơi~, đã mệt rã rời rồi mà sao còn phải đi bộ ra ga nữa vậy chứ…

Đương nhiên là, được đi ra ga cùng với một đống mỹ nữ thế này thì tôi thấy hạnh phúc kinh khủng rồi.

Thực lòng mà nói, tôi cũng thấy vui.

Thế nhưng mà…

“Tôi mệt lắm rồi, nên cậu xách đồ giúp tôi nhé.”

“À, đúng rồi nhỉ. Cậu xách hộ phần của tôi luôn nhé.”

“Cả của tui nữa!”

“Tất nhiên, cả của tôi nữa!”

Đây chẳng phải là bị đối xử quá tệ rồi sao?

“Láo thật! Sao lại đến mức đó… Ực! Đ, được rồi! Cứ xách là được chứ gì, cứ xách là được!”

Mà này, sao đến cả Himawari cũng bắt tôi xách đồ rồi theo cùng vậy!?

Nhà mày ngay đó mà, cứ ngoan ngoãn về nhà… Không đời nào rồi! Đồ chết tiệt!

“Chỉ cần xách là được đúng không?”

“Xin hãy cho tôi được xách, làm ơn đấy!”

Thật tình mà nói, chiều chuộng cái sự vô lý của bọn này thì mệt mỏi quá rồi…

Haizz… Cứ tưởng bằng cách nào đó đã vượt qua được học kỳ một bình yên rồi, vậy mà vẫn còn gian nan lắm đây.

Rốt cuộc thì, khi nào tôi mới có được phút giây yên bình đây chứ?

…Tôi biết đây là một nỗi lo xa xỉ mà.

Nhưng mà, bọn này định cắt gần hết thời gian ngủ của tôi trong kỳ nghỉ hè để giam giữ tôi lại đấy, biết không hả?

Làm thêm, somen chảy, đi biển, lễ hội mùa hè… Ngoài ra còn có công việc hội học sinh, tổng vệ sinh, trợ lý phỏng vấn cho câu lạc bộ báo chí, giúp đỡ thư viện nữa chứ…

Không biết phải lấp đầy lịch trình của tôi đến mức nào thì bọn họ mới chịu hả dạ đây?

Hơn nữa, còn được khuyến mãi thêm việc xách đồ cho bốn người từ đây ra ga nữa chứ.

Nói thật thì, thế này khá là… không đúng, phải nói là cực kỳ vất vả. Đến mức có thể chết luôn được ấy chứ.

Thế nên, trong cái tình cảnh này, tôi không tài nào không nghĩ như vầy được.

Rốt cuộc thì, bọn mày có yêu tao không vậy…?