Người bạn thời thơ ấu của tôi và cũng là thánh nữ, đã ngủ với hoàng tử, đang tìm kiếm tôi, kẻ đứng đầu thế giới ngầm

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

85 863

Truyền Thuyết Về Pháp Sư Trừ Tà: Thiên Bảo Phù Yêu Lục

(Đang ra)

Truyền Thuyết Về Pháp Sư Trừ Tà: Thiên Bảo Phù Yêu Lục

Fei Tian Ye Xiang (非天夜翔)

Khi đặt chân đến kinh đô nhộn nhịp, Hồng Tuấn gặp gỡ Lý Tĩnh Long, một người lính kém may mắn không sở hữu linh lực, nhưng lại được giao trọng trách lãnh đạo một đội trừ yêu xuất chúng. Cùng nhau, họ

2 1

Ma pháp thư của Zero

(Đang ra)

Ma pháp thư của Zero

Kakeru Torabashiri

Phù thủy đề nghị sẽ biến tôi thành hình dạng con người. Đổi lại, tôi sẽ trở thành hộ vệ và đồng hành cùng cô ta trong cuộc hành trình để lấy lại cuốn sách bị đánh cắp.

2 1

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

(Đang ra)

Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm Thời Của Trùm Cuối

Han Saeng Han Sa | 한생한사

Với quãng thời gian ít ỏi còn lại,Tôi phải dẫn dắt những đứa trẻ mà mình từng bỏ rơi đi đúng con đường.

2 1

[Oneshot] Mái ấm

(Hoàn thành)

[Oneshot] Mái ấm

茘枝

Tôi đã cố liên lạc với anh, nhưng anh lại trốn tránh và bỏ mặc tôi ...

1 1

Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

(Đang ra)

Chàng rể của gia tộc danh giá muốn ly hôn.

_172

Nhưng vợ tôi, ngay cả khi đã qua đời, vẫn đeo chiếc nhẫn cưới của chúng tôi.

33 392

Arc 2 (WN) - Chương 25: Nỗi buồn của đoàn trưởng thánh hiệp sĩ (Góc nhìn của Cecil)

Sửa: “ đội thánh hiệp sĩ thứ nhất” thành “đệ nhất thánh hiệp sĩ đoàn”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Để bắt một kẻ dị giáo, chúng tôi đến khu phố sau của vương đô, một nơi nổi tiếng về tình trạng trị an kém. Theo báo cáo của hiệp sĩ tình báo chuyên trách, kẻ dị giáo cấp cao mà chúng tôi truy đuổi đang ở trong một quán rượu.

Đề đề phòng, tôi đã ra lệnh cho các hiệp sĩ ưu tú của đệ nhất thánh hiệp sĩ đoàn bao vây quán rượu ở trung tâm khu phố. Tuy nhiên, họ chỉ là phương án dự phòng thôi. Nếu mọi chuyện diễn ra đúng theo kế hoạch, tôi sẽ không cần phải dùng đến sức mạnh của họ. 

Tôi dẫn theo Lilith – cận vệ của mình, và bước vào trong quán rượu. Bên trong khá thưa thớt, nên chúng tôi đã nhanh chóng xác định được mục tiêu cần bắt giữ lần này – 『Lái buôn tử thần』,Goethe, có vẻ như đang vô tư thưởng thức ly rượu, nhưng ngay khi tôi vừa bước vào, toàn thân hắn bỗng cứng đờ. Goethe quay đầu lại với vẻ sợ hãi, nhìn tôi với đôi mắt kinh hoàng.

“Thánh nữ Cecil!”

“Coi như ngươi đã hiểu tình hình rồi đấy. Đứng dậy khỏi ghế và quỳ xuống chịu trói ngay!”

Trong quán có một vài thường dân, nên tôi muốn hoàn tất việc bắt giữ một cách êm thấm nhất có thể. Nhưng hy vọng đó của tôi đã bị phán đoán ngu xuẩn của kẻ dị giáo này phá tan.

(Kích hoạt kỹ năng dị giáo à …nỗ lực vùng vẫy cuối cùng đây sao?)

Theo như báo cáo, kỹ năng dị giáo của Goethe – 『Lái buôn tử thần』, có khả năng đồng thời tạo ra hàng loạt vũ khí với tốc độ cao. Báo cáo chỉ ra rằng hắn có thể điều khiển hàng chục vũ khí lơ lửng quanh người và tấn công đồng thời từ nhiều phía theo những quỹ đạo không thể đoán trước.

Đúng như mô tả, xung quanh Goethe bắt đầu xuất hiện những cây lưỡi hái, nguyệt đao, đại kiếm, và nhiều loại vũ khí khác.

(Dù gì thì hắn cũng sẽ không định chiến đấu nghiêm túc với chúng ta đâu. Mục đích của hắn quá rõ ràng: bắt con tin để bỏ trốn!)

“Lilith! Giải quyết nhanh gọn đi!”

Lilith rút kiếm ra và lao về phía Goethe. Trong lúc đó, tôi bắt đầu kích hoạt thánh thuật, câu thần chú mà tôi đang niệm,『Lời cầu nguyện của Gethsemane』- có khả năng vô hiệu hóa hoàn toàn mọi cử động của đối phương. Nếu có thể trói buộc được Goethe bằng chiêu này, thắng bại sẽ được định đoạt ngay lập tức.

Lilith đang bận đối phó với đám vũ khí bay xung quanh Goethe, ngăn không cho chúng hướng về phía dân thường. Quả không hổ danh là người sở hữu kỹ năng 『Kiếm thánh』, chuyển động linh hoạt của cô ấy nhanh chóng đánh rơi từng thứ vũ khí một.

Khi tôi hoàn tất niệm chú và kích hoạt thánh thuật, cơ thể Goethe bắt đầu vặn vẹo một cách bất thường, tiếng các khớp xương kêu lên “rắc rắc” mỗi khi tứ chi của hắn bị vặn lệch, kẻ dị giáo hét lên đau đớn, vang vọng khắp quán rượu. Cuối cùng, mặt mày trắng bệch, Goethe mở to mắt nhìn tôi.

“Cái … đồ quái vật…”

“Quái vật là ngươi mới đúng, đồ dị giáo. Ngươi nghĩ bao nhiêu người dân vương đô đã chết dưới tay ngươi rồi hả?”

Tôi điều khiển cơ thể Goethe, ép hắn quỳ xuống đất. Đám vũ khí xung quanh hắn cũng đã biến mất từ lúc nào không hay.

Tên dị giáo này từng buôn bán những món vũ khí lợi hại cho các hắc hội, góp phần làm leo thang các cuộc xung đột, giờ đây đang trưng ra bộ dạng thảm hại trước mặt tôi.

“Dị giáo Goethe, giờ có khóc lóc cũng chẳng ích gì đâu. Ở phiên tòa dị giáo, ta sẽ lắng nghe thật kỹ những lời lẽ biện hộ của người, còn giờ thì hãy cầu nguyện đi. Lilith, trói hắn lại cho ta.”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Cecil-sama, việc áp giải kẻ dị giáo đã hoàn tất.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm khi nghe Lilith báo cáo. Tôi đã cân nhắc đến khả năng đồng bọn của Goethe có thể tìm cách để cướp lại hắn, nhưng may mắn là nhiệm vụ đã hoàn thành một cách suôn sẻ.

Khi căng thẳng dần tan đi, một cảnh tượng chợt hiện lên trong đầu tôi. Thực ra, ngay trước khi xông vào quán rượu, tôi đã thoáng thấy một người — một nhân vật quen thuộc — tay trong tay với một người đàn ông và bước vào một tòa nhà khả nghi. Tôi không thể nhìn rõ mặt người đàn ông kia, nhưng cô gái đó chắc chắn là Sofia Glacier.

“Lilith, cho tôi hỏi một chuyện này nhé, tòa nhà đó là nơi nào vậy?”

Khi tôi hỏi về tòa nhà mà Sofia và người đàn ông kia bước vào, Lilith - người vốn luôn điềm tĩnh – đột nhiên đỏ mặt.

“Cecil-sama, có lẽ ngài không nên biết chuyện đó đâu, hay là nó có liên quan đến nhiệm vụ?”

“Không liên quan gì đâu, chỉ là tôi tò mò thôi. Nhìn qua thì có vẻ giống như một nhà trọ, nhưng tấm biển lại ghi 『Nghỉ ngơi 3 tiếng - 2 đồng bạc』là có ý gì?”

“À, Cecil-sama, với địa vị của ngài, có lẽ không nên nói to chuyện ấy ra như thế. Ngài vừa mới bắt giữ một tên dị giáo một cách ấn tượng như vậy …”

“Ý của cô là sao?”

Lilith thở dài rồi thì thầm vào tai tôi, những lời thì thầm ấy khiến tôi bất ngờ thốt lên.

“Cái …cái gì mà nghỉ ngơi kiểu đó chứ! Chẳng giống nghỉ ngơi một chút nào cả!”

Tiếng hét lớn của tôi khiến các hiệp sĩ đang thu dọn xung quanh đồng loạt quay sang nhìn. Tôi liền vội vàng lấy lại vẻ mặt bình thường, không thể để họ nhận ra được rằng trong đầu tôi – đoàn trưởng thánh hiệp sĩ đoàn – lại chứa đựng những suy nghĩ đồi trụy như vậy được.

Dẫu vậy, cơ thể tôi lại rất thành thật, phản ứng theo cách quen thuộc, thật hết sức phiền phức.

(Raymond, anh đã cho tôi uống một thứ phiền phức quá đấy!)

Thuốc kích dục mà hoàng tử Raymond đã cho tôi uống đang dần bào mòn tinh thần của tôi. Thế nhưng, trái ngược với những gì hoàng tử đã nói, nó không khiến tôi quên đi Leon, thậm chí còn có tác dụng ngược lại.

(Tại sao mình lại hướng những ham muốn đồi trụy như vậy về phía Leon, nhất là sau khi chúng ta đã chia sẻ thứ tình yêu trong sáng như vậy?)

Ngay cả lúc này đây, hình ảnh người đàn ông đi cùng Sofia, có nét giống Leon, đã khơi dậy những suy nghĩ không phù hợp trong tâm trí tôi. Tôi tưởng tượng ra cảnh Leon và tôi, tay trong tay, bước vào『Khách sạn tình yêu』đáng ngờ kia và những gì sẽ xảy ra trên giường sau đó. Tôi thậm chí còn tưởng tượng trong đầu cuộc trò chuyện của chúng tôi lúc đó.

( “Chúng mình đã trở thành những hiệp sĩ tình dục rồi, phải không?” là cái quái gì vậy? Chúng ta sẽ không bao giờ nói ra những câu đùa nhạt nhẽo vậy đâu …)

Những suy nghĩ đồi bại như vậy thực sự tệ hại đối với một đoàn trưởng thánh hiệp sĩ và cũng là một thánh nữ. Dù có là trong trí tưởng tượng của mình thôi, tôi vẫn cảm thấy ghê tởm bản thân vì đã làm xấu đi hình ảnh của Leon.

Nhưng trên hết, tôi lo sợ rằng những ham muốn này có thể chuyển hướng sang phía Raymond. Nếu chuyện đó xảy ra, thì tôi sẽ không còn có thể bảo vệ Leon được nữa.

Tôi tự tát vào má mình để xốc lại tinh thần.

“Còn chuyện điều tra các hiệp sĩ liên quan đến vụ truy bắt Leon thì sao rồi?”

Theo lời của hoàng tử Raymond, rõ ràng là Leon đã bị hãm hại bởi một âm mưu trong thời gian tôi vắng mặt. Tôi cần phải tìm ra cấp chỉ huy nào đã ra lệnh cho hiệp sĩ đoàn hành động, nên đã ra lệnh cho Lilith thẩm vấn tất cả các hiệp sĩ có liên quan.

“Tất cả các hiệp sẽ đều nhất loạt khai rằng không hề có âm mưu hãm hại Leon nào cả.”

“Hừm, họ chỉ có thể trả lời vậy thôi nhỉ. Người chỉ huy chính là Nadale, có phải không?”

“Vâng, chắc chắn là như vậy. Tất cả các hiệp sĩ liên quan đều là những người dưới quyền của phó đoàn trưởng Nadale.”

Nadale đã phục vụ hiệp sĩ đoàn trước tôi hàng chục năm, ông ta sở hữu một đội cận vệ riêng trong hiệp sĩ đoàn, và tôi cũng biết ông ta có mối quan hệ gần gũi với hoàng tử Raymond. Nhưng thật không ngờ ông ta cũng nhận làm cả những trò bẩn thỉu thế này.

Nadale mà tôi biết là một người khắc kỷ, luôn tuân theo những quy tắc, là người sẽ bình tĩnh từ chối cho dù hoàng tử Raymond có ra lệnh đi chăng nữa. Rốt cuộc là điều gì đã khiến ông ấy thay đổi vậy?

“Dù sao đi nữa, hay báo cáo cho tôi nếu Nadale có bất kỳ động thái bất thường nào, truyền mệnh lệnh này cả cho đệ nhất hiệp sĩ đoàn nữa. Tôi ra ngoài đây, đi cùng tôi nhé, Lilith.”

Nói rồi tôi liền leo lên lưng ngựa.

“Cecil-sama, ngài định đi đâu vậy?”, Lilith hỏi.

“Tới dinh thự gia tộc Leblanc. Nhà Leblanc đang yêu cầu một lời giải thích về vụ mất tích của Leon. Cô biết đấy, vị tiểu thư nhà Leblanc rất quý mến Leon. Có vẻ như chỉ có mình tôi mới có thể giải quyết được chuyện này thôi.”