Người bạn thời thơ ấu của tôi và cũng là thánh nữ, đã ngủ với hoàng tử, đang tìm kiếm tôi, kẻ đứng đầu thế giới ngầm

Truyện tương tự

Sử Ma của Zero

(Đang ra)

Sử Ma của Zero

Yamaguchi Noboru

Ông Saito bị cuốn vào thế giới khác và được chủ nhân triệu hồi - Louise tiếp đãi một cách cực kỳ "dễ thương". Tiếp sau đó, cậu được gặp Siesta (không phải bên Thám Tử đã chết), Tabitha (nàng Kuudere l

73 4132

Em vẫn chưa chết à, Sofia?

(Đang ra)

Em vẫn chưa chết à, Sofia?

Moyo Kazami

Này... Em vẫn chưa chết à, Sofia?

1 1

Tận Thế: Tôi Đệ Nhất Sát Thủ Chuyển sinh Thành Bé Loli Đáng Yêu ư?

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi Đệ Nhất Sát Thủ Chuyển sinh Thành Bé Loli Đáng Yêu ư?

不知常而妄作

Bằng một cách nào đó, cậu ấy đã biến thành một cô bé loli?!

0 1

Junior High School DxD

(Đang ra)

Junior High School DxD

Shinonome Rippu

*Các sự kiện trong vol 1 Junior High diễn ra sau vol 10 chính truyện.

0 1

Tân Thế Chiến 2: Ưng Kích Trường Không

(Đang ra)

Tân Thế Chiến 2: Ưng Kích Trường Không

Nãi Bình Chiến Đấu Cơ (Chiến Đấu Cơ Bình Sữa)

Anh không phải là phi công át chủ bài có số lượng máy bay địch bị bắn hạ nhiều nhất, chỉ riêng phần lẻ trong tổng số máy bay mà một số át chủ bài người Đức bắn hạ còn nhiều hơn tổng số của anh. Anh cũ

1 1

Arc 2 (WN) - Chương 28: Thế giới ngầm

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ của gia tộc Leblanc, cuộc sống thường nhật của chúng tôi vẫn tiếp tục với công việc tìm mèo thất lạc hoặc tống cổ những gã gây gổ với cư dân nơi đây, như Pitt chẳng hạn. Trong thời gian rảnh rỗi, tôi vẫn luyện kiếm giống như thời gian còn là thánh hiệp sĩ, và khi tối đến thì tôi lại cùng mọi người qua nhà tắm công cộng để rửa sạch mồ hôi.

Một ngày nọ, khi đang đọc tờ báo tin tức vương đô trong phòng thì Sani – nhân viên lễ tân của hội, bước vào.

“Don, có khách đến gặp này này!”

“Yêu cầu nhiệm vụ à? Hôm nay anh đang rảnh đây, nên có thể làm bất cứ việc nào.”

Sani nghiêng đầu.

“Không hẳn là nhiệm vụ đâu.”

“Nếu không phải yêu cầu công việc thì là gì?”

“Một người tự xưng là thiếu chủ của gia tộc Capone muốn trực tiếp gặp anh.”

Nghe những lời đó khiến đầu óc tôi trở nên trống rỗng.

“Thiếu gia nhà Capone …chẳng lẽ là Gritts – “con chó điên nhà Capone” sao?”

“Anh chính là Don Michino mà khắp nơi đang đồn đại đấy sao?”

Ngay sau khi được dẫn vào phòng, Gritts – người tự nhận là thiếu chủ của gia tộc Capone, lên tiếng. Ngoài Gritts ra còn có hai thuộc hạ đi cùng. Những ký tự cổ bay lơ lửng trên đầu cả ba người họ, mờ ảo trong làn sương mù.

Tôi nhìn kỹ khuôn mặt của Gritts. Danh tính của các ông trùm hắc hội, bao gồm cả Gritts, đã được hiệp sĩ đoàn xác nhận, nhưng hầu như không ai biết rõ ngoại hình của họ ra sao. Nếu cái tên mà anh ta tự xưng là sự thật, thì người đang ở trước mặt tôi đây chính là một nhân vật quan trọng mà ngay cả Cecil cũng chưa từng biết mặt.

Gritz nở một cười rồi nói tiếp.

“Vụ việc ở ‘La Bohème’ đã khiến ngay cả ông trùm của chúng tôi cũng phải kinh ngạc. Ông trùm tò mò không biết người đàn ông nào đã chinh phục được Sofia đức hạnh đấy.”

Vị thiếu chủ trẻ còn nói thêm rằng tôi có một khuôn mặt dữ tợn đúng như tưởng tượng. Tất nhiên là lúc này tôi vẫn đang kích hoạt kỹ năng để biến đổi khuôn mặt thành một gã có vẻ ngoài bất hảo.

Kano, người cũng được gọi đến phòng, căng thẳng cất tiếng.

“V–vậy, thiếu gia đến đây có công chuyện gì vậy? Việc vệ sĩ ở ‘La Bohème’ chẳng liên quan gì đến gia tộc Capone của các người cả.”

“Đây là quý cô elf Kano đó sao? Em trẻ hơn tôi nghĩ đấy.”

“T–trẻ thì sao chứ, Gritts - “Chó điên nhà Capone”?”

Gritts bật cười lớn.

“Mọi người ai cũng gọi như vậy, nhưng tôi nghĩ mình giống như một con Doberman được huấn luyện tốt hơn. Tôi không cắn bừa bãi đâu. Nhưng một khi đã cắn thì sẽ có thứ phải vỡ nát, còn tôi lập tức trở nên điên cuồng. Và trước khi kịp nhận ra thì kẻ bị cắn đã phải chịu một kết cục thảm khốc rồi.”

Gritts hết nhìn tôi rồi lại nhìn Kano, rồi mỉm cười.

“Đúng là hiện tại thì giữa chúng ta không có công chuyện gì cả. Không thù oán, cũng chẳng có lý do gì để phải tranh đấu. Bọn tôi đến đây đơn giản là vì …cứ gọi là lòng tốt đi vậy.”

“Lòng tốt? Ý anh là sao?”

“Lúc này đây đám nhà Gambino đang tức điên lên vì bị các người làm nhục, chúng đang cố gắng tìm ra xem các ngươi là ai? Đằng sau có ai chống lưng không? Nhưng theo điều tra của bọn tôi thì các người chỉ là một đám ăn mày xuất từ khu ổ chuột thôi, chẳng có ai hậu thuẫn cả.”

“Vì thế nên, chúng tôi đến đây là để bảo vệ mọi người. Nói thẳng ra là hãy gia nhập Capone! Sự việc ở ‘La Bohème’ đã được ông trùm đánh giá rất cao. Nếu gia nhập chúng tôi, mọi người sẽ được đảm bảo an toàn tính mạng và còn được sắp xếp một vị trí xứng đáng nữa kìa.”

Dĩ nhiên là tôi chẳng hề có chút ý định gia nhập nhà Capone nên đã cố gắng từ chối một cách lịch sự nhất có thể. Nhưng thật đúng như cái tên “Con chó điên nhà Capone”, Gritts lập tức trừng mắt giận dữ.

“Anh cũng biết là thế giới này không phải là nơi một gã nghiệp dữ có xoay sở được mà, phải không?”

Giọng nói của hắn giờ đây ngập tràn phẫn nộ, khác hẳn với lúc ban đầu.

“Sự trả thù của nhà Gambino đáng sợ lắm đấy. Mới đấy thôi, chúng đã phái một tên phù thủy hắc ám đến sòng bạc của chúng tôi, cả một tòa nhà suýt nữa đã bị thổi bay đấy. Chúng không quan tâm đến dân thường, cứ thể mà bừa bãi phóng những quả cầu lửa ra xung quanh. Con mụ phù thủy Kirke mà chúng nuôi cũng mất trí đến nơi rồi. Quả thật là một phép màu khi cửa hàng rượu của anh vẫn chưa bị thiêu rụi, anh nên cảm ơn chúa đấy, Don Michino.”

Gritt đứng dậy, bảo rằng hôm nay hắn sẽ rút lui tại đây, rồi quay gót bước đi. Nhưng sau một vài bước, hắn dừng lại.

“Don Michino, trong vương đô này tồn tại vô số quái vật ẩn mình trong bóng tối mà anh thậm chí còn chưa bao giờ nghe đến. Những kẻ chân ướt chân ráo bước vào thế giới ngầm đều phải chịu kết cục thê thảm cả. Anh đang gánh vác cả một gia tộc trên lưng, nên hãy biết làm thế nào để mọi người đều được hạnh phúc nhé. Nếu đổi ý thì cứ liên lạc với tôi.”

Nói xong, thiếu chủ gia tộc Capone rời đi.

Ngay đêm hôm đó, một nhiệm vụ khác từ gia tộc Leblanc được gửi đến. Độ khó của nhiệm vụ này vượt xa so với lần hộ tống trước đây.

Họ muốn chúng tôi đánh cắp một thánh tích được canh giữ trong lâu đài đá khổng lồ ở vương đô, thù lao là mười đồng vàng. Không chỉ yêu cầu kỳ lạ, mà phần thưởng cũng ở một cấp độ khác.

Tất nhiên là tôi không thể nhận một nhiệm vụ như vậy. Tôi lịch sự từ chối, nhưng phía công tước Leblanc liền tăng gấp đôi thù lao và yêu cầu nhiệm vụ đó một lần nữa.

“Những kẻ bước chân vào thế giới ngầm thường gặp phải kết cục bi thảm.”

Ngay cả trong lúc trao đổi thư từ với công tước Leblanc, những lời của Gritts vẫn vang lên trong đầu tôi. Rồi, một tuần sau chuyến viếng thăm của Gritts, Nina – 『Vật chứa của quỷ vương』, bước vào phòng và bảo.

“Don, quỷ vương nói rằng có một pháp sư lạ đang tiến lại gần quận của chúng ta.”