나 혼자만 레벨업 - Solo Leveling

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 384

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 766

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 263

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1784

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 730

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8106

Chương 4: C003 Bắt đầu cuộc tấn công

Khuôn mặt tái nhợt của cô khiến Jinwoo sốc.

“Chuyện gì vậy? Cô cảm thấy không khỏe hả?”

“Ở…Ở trên kia.”

Jinwoo nhìn theo những ngón tay của Juhee chỉ về bức tượng khổng lồ. Cô đang chỉ vào mặt nó. Không thấy bất kỳ sự khác biệt nào so với lần đầu tiên nhìn thấy, Jinwoo nghiêng đầu.

“…?”

Với giọng run rẩy, Juhee nói,

“Đôi mắt…Đôi mắt của nó, đôi mắt của bức tượng vừa mới nhìn chúng ta.”

“Gì?”

Cho dù anh nhìn chằm chằm bao lâu, kết quả vẫn như nhau. Bức tượng vẫn ngồi yên, không động đậy.

“Humm…Chắc là cô đang tưởng tượng thôi.”

Nhưng lời nói của anh không có tác dụng. Nhìn chằm chằm xuống đất, Juhee giữ chặt tay anh và run rẩy.

‘Khoan đã.’

Một cảm giác sợ hãi len lỏi vào Jinwoo.

‘… Những tiếng động đâu cả rồi?’

Âm thanh lách tách từ đám cháy của ngọn đuốc đột nhiên im bặt.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

“Đầu tiên.”

Trong khi đó, ông Song tiếp tục đọc những dòng chữ trên phiến đá.

“Tôn thờ Chúa tể. Thứ hai, ca ngợi Chúa tể. Thứ ba, hãy chứng minh đức tin của bạn với Chúa tể. Những người không tuân theo các quy tắc này sẽ không còn sống để trở về.”

Ngay lúc đó,

Sụpppp~

Nghe tiếng bất ngờ, tất cả các Thợ săn nhảy dựng lên ngạc nhiên.

“Chuyện gì xảy ra thế?!”

Người đầu tiên chú ý là Jinwoo. Tập trung thính giác của mình vào những ngọn đuốc, anh có thể nhận ra ngay lập tức những gì đang xảy ra.

“Cánh cửa! Cánh cửa đang đóng lại!”

Nghe lời anh, cả nhóm quay về phía cánh cửa, chỉ để trơ mắt nhìn nó đóng lại.

“Con mẹ nó! Tôi không thể chịu đựng được nữa!”

Người thợ săn đầu tiên đã bỏ phiểu chọn là “không đi” để vào Hầm ngục đôi đã chửi thề và tiến về phía cánh cửa.

“Tôi quay trở ra đây. Các người có thể chiếm lấy con Boss và tất cả kho báu mà các người muốn.”

Nhìn trừng trừng vào ông Song, người đàn ông quay lại và nắm lấy tay nắm cửa.

Đột nhiên…

Đôi mắt của ông Song mở to.

“Không, đừng!”

Crunch~

Một âm thanh kinh khủng của “một cái gì đó” va vào “một cái gì đó” vang khắp ngôi đền.

Với điều đó, đầu của người đàn ông đã biến mất khỏi tầm mắt. Mất đầu, cơ thể anh ta tự nhiên ngã ngửa xuống đất.

Phịch-

Các thợ săn bắt đầu la hét.

Sau khi đánh bay đầu người đàn ông bằng chùy, bức tượng trở lại và đảm nhận vị trí của nó bên cạnh cánh cửa như thể không có gì xảy ra.

“Cái đó- thứ đó vừa mới chuyển!”

“Gì? Điều đó có nghĩa là tất cả những bức tượng ở đây đều có thể di chuyển?”

“Chúng ta phải chiến đấu với những thứ đó?!”

“Tôi thậm chí còn không thấy nó vung cái chùy đó!”

Lúc này, Jinwoo nhớ lại những lời của Juhee vừa nói.

✹ Đôi mắt…Đôi mắt của nó, đôi mắt của bức tượng vừa mới nhìn chúng ta.

‘Nếu đúng là như vậy thì…’

Anh rùng mình. Nỗ lực di chuyển cơ thể đang cứng đờ của mình, anh quay lại và nhìn vào bức tượng khổng lồ.

Và nhận ra bức tượng đang nhìn lại anh.

“Ah…”

Jinwoo nhận ra. Mọi thứ chỉ mới bắt đầu.

●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●●

Đôi mắt của bức tượng khổng lồ rực lên một ánh sáng màu đỏ.

Đó có phải là bản năng của Thợ săn không? Không, đó là bản năng sinh tồn của một sinh vật. Một cái gì đó sắp xảy ra. Một cái gì đó không thể dừng lại.

Jinwoo quay lại và hét lên.

“CÚI XUỐNG MAU!”

Ngay khi anh vừa mở miệng, một tia sáng đỏ thẫm bắn ra từ đôi mắt của bức tượng khổng lồ.

Jinwoo ôm chầm lấy Juhee và kéo cô nằm sát xuống đất.

ROẸT~!

Tia sáng xoẹt qua nơi Jinwoo đang đứng trước đó.

Một phần mười giây.

Không, một phần trăm giây.

Nếu thời gian hành động của anh chậm một chút nữa thôi thì…

Những thợ săn khác thì không may mắn như vậy.

“Uwaaaaaaah!”

“Ahhhhhhh!”

Tiếng la hét không đến từ những Thợ săn bị ánh sáng đó quét trúng. Bởi vì những người bị trúng đòn tấn công đã tan rã ngay lập tức, chỉ để lại dấu vết của tro và đá bị đốt cháy. Tiếng la hét phát ra từ những Thợ săn sống sót sau đòn tấn công.

“Cái quái gì thế này!”

“Waaaaah!”

“Làm thế nào điều này có thể…”

Các thợ săn đều bị sốc.

Chỉ còn lại 11 người còn sống trong số 16 người.

Họ chưa bao giờ thấy một đòn tấn công nào như thế này trước đây.

‘Mình né nó sau khi nghe tiếng của Jinwoo.’

‘Nếu cậu Sung không hét lên lúc đó thì…’

Các thợ săn nhìn Jinwoo và nuốt nước bọt. Vị cứu tinh của cuộc đời họ. Nếu không phải anh hét lên, họ biết rằng họ sẽ nằm trong số những nguowif tan thành tro bụi đó.

“…”

Với toàn bộ cơ thể cúi xuống trên mặt đất, Jinwoo quay đầu lại và nhìn vào bức tượng khổng lồ. Đôi mắt của nó vẫn sáng rực với màu đỏ thẫm nhưng không tiếp tục tấn công.

‘Có phải là nó đã tấn công xong rồi không?’

Jinwoo lại cúi đầu xuống đất lần nữa. Juhee nằm bên dưới anh, run rẩy trong sợ hãi. Mặc dù cô là Thợ săn hạng B, nhưng đây là lý do cô tham gia vào những cuộc đột kích đơn giản thuộc Hiệp hội chứ không phải là một cuộc đột kích khó khăn hơn dưới một Bang hội lớn.

Hơi thở của cô ngày càng bất thường. Anh không thể bỏ mặc cô như thế này. Nghĩ rằng anh phải làm gì đó để giúp cô, Jinwoo bắt đầu đứng dậy nhưng một bàn tay mạnh mẽ đè anh xuống.

“Không được đứng lên.”

Đó là ông Song.

Mặc dù ngạc nhiên, Jinwoo vẫn nghiêm túc lắng nghe lời ông ta nói.

Ông Song cũng hét vào những Thợ săn khác.

“Mọi người nằm yên! Đừng rời khỏi vị trí hiện tại!”

Sau khi nhìn nhanh qua đội của mình, ông Song lại quay sang Jinwoo.

“Những người di chuyển đều bị trúng đòn tấn công. Những người nghe theo cậu đều sống sót.”

“Tôi hiểu rồi…”

Ông Song nghiêng đầu bối rối.

“Cậu đã không hét lên nếu không tìm ra điều gì đó, phải không?”

“Tôi chỉ cảm thấy có gì đó nguy hiểm đang đến, đó là tất cả.”

Đôi mắt của ông Song nhìn anh bằng ánh mắt sáng rực.

‘Bản năng của cậu ta khá tốt. Mình nghe nói cậu ta là một thợ săn hạng E? Giá như khả năng của cậu ta cao hơn một chút thì…’

Ánh mắt ông ta trở nên thương hại khi ông ta tiếp tục nhìn chằm chằm vào Jinwoo. Trong khi đó, Jinwoo có cái nhìn rõ hơn về người đàn ông đang nhìn mình. Những gì bắt gặp từ ánh mắt khiến anh cực kì sốc.

“Ô-Ông Song … cánh tay của ông…”

Không sao, tôi có thể chịu đựng được điều này.

“Nhưng…”

Jinwoo nuốt nước bọt. Cánh tay phải của ông Song được quàng qua vai Jinwoo, và cánh tay kia của ông ta đã biến mất.

“…”

Trong khi im lặng nhìn Juhee, ông Song nghiến răng nghiến lợi, lặng lẽ quấn những tàn dư của chiếc áo sơ mi quanh cánh tay biến mất.

“Cậu có thể buộc lại giúp tôi không? Tôi khó có thể làm chỉ bằng một tay.”

Khi Jinwoo gật đầu và hoàn thành những gì ông Song nhờ, ông ta thở dài. Đó là một tiếng thở dài với kinh nghiệm 10 năm săn quái vật. Ông ta nhìn xung quanh để xem tình trạng của mọi người. Chỉ vì bức tượng Thần đã dừng cuộc tấn công của nó không có nghĩa là nghịch cảnh của họ sẽ kết thúc.

Thời gian trôi qua khi các Thợ săn nằm trên mặt đất.

“…Uwaaaah-“

“Tại sao điều này lại xảy ra với chúng ta.”

Một số Thợ săn bắt đầu khóc một lần nữa.

“Chúng tôi không thể nằm mãi như thế này được!”

Sự kiên nhẫn của những người sống sót đang dần đạt đến giới hạn.

Jinwoo cũng cảm thấy như vậy.

‘Chúng ta không thể cứ như thế này mãi.’

Nhưng họ có thể làm gì? Nếu suy đoán của ông Song là chính xác, họ sẽ bị tấn công ngay khi họ bắt đầu di chuyển. Và ngay cả khi họ có thể tránh được đòn tấn công của bức tượng Thần, họ vẫn phải đi qua những bức tượng bảo vệ cửa. Và trong khi đó, chuyển động của một bức tượng bảo vệ cánh cửa nhanh đến mức mà mắt thường không thể nhìn thấy.

Làm thế nào họ có thể vượt qua một cái gì đó như thế? Đó là một tình huống không thể. Những thợ săn sẽ chết dần chết mòn ở đây.

‘Có lẽ không còn cách nào khác ngoài việc chờ Hiệp hội đến đây cứu chúng ta?’

Khi ý nghĩ xuất hiện trong đầu anh, một ý nghĩ không thoải mái khác theo sau.

Một cái gì đó mà không ai khác nhận thấy.

‘Có thứ gì đó mà chúng ta đã bỏ lỡ.’

Có lẽ câu trả lời đã có.

Vào lúc đó.

“Đừng di chuyển!”

Ông Song mắng Joo, người đáp lại bằng cách nhe răng.

“Câm miệng! Chúng ta không biết khi nào thứ đó sẽ tấn công lại! Ông muốn bọn tôi đợi đến lúc đó sao?!”

Joo là một Thợ săn Chiến binh. Khi những sinh vật ném cơ thể chúng vào giữa trận chiến, khả năng vật lý của lớp Thợ săn Chiến binh lớn hơn nhiều so với một người bình thường. Trên hết, Joo là người có kỹ năng được thừa nhận bởi một Bang hội lớn, người đã đề nghị anh ta với một hợp đồng.

“Tôi không thể chết như thế này.”

Cơ thể vẫn hạ xuống đất, Joo uốn cong các cơ bắp ở chân.

Mục tiêu là cánh cửa.

Với chuẩn bị hoàn tất, Joo chạy về phía cửa. Theo dõi nỗ lực của người đàn ông, Jinwoo quay đi và nhìn lại bức tượng Thần. Như thể chờ đợi, bức tượng Thần đang nhìn vào Joo. Một tia sáng bắn ra từ đôi mắt của nó.

“KHÔNG~!”

Tia sáng bắn vào lưng Joo.

“Kiyaaaaaah!”

Một trong những nữ Thợ săn hét lên. Không thể kiềm chế nỗi sợ hãi của mình, một vũng nước màu vàng từ từ xuất hiện trên mặt đất, nơi mà cô đã ngã gục xuống.

Khuôn mặt của những thợ săn khác cứng lại.

“Ôi chúa ơi…”

Không tìm thấy dấu vết nào của thợ săn Joo. Ngoài đôi chân trên mặt đất, kết thúc ngay mắt cá chân.

Jinwoo nhíu mày.

Đúng như dự đoán, ‘thứ’ này có thể tiêu diệt tất cả các Thợ săn ngay lập tức. Như việc một con người có thể giết chết một con côn trùng nhỏ bé.

‘Vậy tại sao, tại sao nó không giết những người ở đây?’

Nó có thể giết chết tất cả, nhưng nó đã không làm vậy.

So với những con thú ma thuật luôn tấn công vào những Thợ săn, thì thứ này hoàn toàn khác. Tấn công ai đó chỉ khi họ di chuyển. Chỉ tấn công ai đó khi họ đến gần cửa. Có một quy tắc hay điều kiện gì đó ở đây. Giống như một trò chơi với các quy tắc.

‘Có lẽ có quy tắc cho căn phòng này?’

Trong khoảnh khắc đó, Jinwoo tìm thấy một mảnh ghép trong đầu. Đó là phiến đá mà ông Song đã đọc trước đó.

‘Điều răn của đền Cartenon’

Mỗi một điều răn là một quy tắc, và các quy tắc phải được tuân theo.

Nếu có một cách thoát khỏi nơi này, tránh xa những điều đó, thì chìa khóa chính là những chứ được viết trên phiến đá đó.

“…Tôn thờ Chúa tể.”

Jinwoo nói điều răn đầu tiên thành tiếng.

“Hmm? Cậu đang nói gì vậy? …Ông Song hỏi, đối mặt với Jinwoo.”

Thay vì trả lời, Jinwoo đưa một ngón tay lên môi.

‘Nếu như mình đúng thì…’

Dần dần, Jinwoo đứng dậy. Ông Song điên cuồng cố gắng ngăn anh lại, nhưng Jinwoo lắc đầu với khuôn mặt kiên quyết.

‘… Đó không phải là một khuôn mặt từ bỏ mạng sống mình.’

Ông Song gật đầu.

Không rời mắt khỏi bức tượng Thần, Jinwoo từ từ đứng dậy và nâng cơ thể mình ngày càng cao hơn. Đột nhiên, bức tượng Thần nhìn xuống anh.

BUZZZZZ!

Đúng như dự đoán, tia sáng đỏ bắn về phía anh.

Nếu anh nằm xuống mặt đất chậm một chút, dù chỉ một giây thì…, Jinwoo sẽ mất nhiều hơn một vài sợi tóc trên đầu.

Nằm úp xuống mặt đất, Jinwoo hít vào và thở ra nặng nề.

Anh suýt chết ngay sau đó. Khi mắt anh bắt gặp ánh mắt bức tượng Thần, anh biết mình đã nhìn vào cái chết ngay trong tầm mắt. Sau khi tránh được đòn tấn công, chân Jinwoo không thể không ngừng run rẩy.

‘Nhưng…’

Điều đó không phải là vô ích.

‘Nó sẽ không tấn công ai đó di chuyển ở một độ cao nhất định.’

Chừng nào anh còn ngồi xổm xuống đất, anh có thể di chuyển bất cứ nơi nào anh muốn.

‘Có lẽ, các cuộc tấn công của nó là hướng tới một người nào đó vượt lên trên một độ cao nhất định.’

Để xác nhận, anh vừa đặt cược mạng sống của mình. Và bây giờ, anh đã có thể xác nhận điều đó.

Ý nghĩa của Điều răn thứ nhất!

Dịch bởi: Daemond

Mình đang update dần, dự định sẽ dịch full bộ này!

Có thể tham gia group: https://www.facebook.com/groups/283177689020690/

Mọi người có thể follow người này, mỗi sáng thứ 5 vào lúc 9h sáng, anh ấy sẽ dịch truyện tranh sớm nhất cho mọi người xem, chất lượng lắm: https://www.facebook.com/tam.luxury