"Huấn luyện xử lý cháy mà phải diễn thật đến mức này sao?" Giả Lai nghi hoặc hỏi.
Nhưng ngay sau đó, mọi người lập tức trông thấy khói đen dày đặc trào ra từ phía sau người đàn ông trung niên. Vị đại úy biến sắc, ông ta nghĩ mãi cũng không thể hiểu nổi vì sao một buổi huấn luyện không sử dụng lửa lại có thể trở thành một vụ hỏa hoạn thực sự.
Khi ông ta xông vào khoang đổ bộ, bên trong đã chẳng còn nhìn thấy gì. Chưa đầy năm giây sau, ông đã phải lùi ra, lập tức gọi đội cứu hỏa.
Tuy nhiên, do buổi huấn luyện chiều nay vốn không có yếu tố nguy hiểm nào, nên phải mất tận năm phút sau đội cứu hỏa mới tới nơi.
Lúc đó, người đàn ông trung niên cũng đã cơ bản thuật lại xong những gì xảy ra bên trong. Đại úy rõ ràng vẫn còn ngờ vực, song chuyện này thuộc phạm vi điều tra của tổ chuyên trách. Dù lời khai của người đàn ông trung niên nghe có phần hoang đường chẳng hạn như tại sao một cậu học sinh cấp ba đang yên đang lành lại muốn đốt khoang dịch vụ, vì sao cánh cửa sắt giữa khoang dịch vụ và khoang đổ bộ lại không mở ra được đúng lúc thì xét về logic, lại khó tìm ra sơ hở rõ rệt.
Vì vậy đại úy cũng không truy hỏi thêm. Quy trình tiếp theo của người đàn ông trung niên gần như giống hệt lần Trương Hằng thoát khỏi tai nạn rơi máy bay: trước tiên là kiểm tra y tế, nếu không có vấn đề gì thì sẽ bị thẩm vấn bởi tổ điều tra tai nạn.
Lúc này, toàn bộ NASA đã rơi vào trạng thái rối loạn cực độ. Kể từ ngày thành lập đến nay, họ chưa từng đối mặt với một tình huống hỗn loạn như thế. So với chuyện này, ngay cả đám nghị sĩ già khó chịu phản đối chương trình đổ bộ cũng bỗng dưng trở nên dễ thương hơn đôi chút.
Trong khi đó, Giả Lai lại phấn khởi như điên. Cậu ta vẫn còn lo không biết người đàn ông trung niên và thằng nhóc cấp ba kia sẽ giở trò gì với mình, ai ngờ hai người đó lại tự cắn nhau trước. Buổi sáng vừa mới lập liên minh, đến chiều đã tự tan rã.
Giờ đây, bên cứu hỏa đã xác nhận cái chết của cậu học sinh trung học. Những người còn lại trong cuộc đua đổ bộ chỉ còn bốn người. Mà người đàn ông trung niên đang bị điều tra, rõ ràng đã lọt vào tầm nghi ngờ của NASA. Còn thành tích huấn luyện của Chân Hữu tuy cao hơn cậu ta, nhưng vì là nữ giới, khả năng bị loại ở vòng chọn cuối là rất lớn.
Tính ra, hy vọng hoàn thành nhiệm vụ chính của cậu ta tăng lên rõ rệt.
Niềm vui bất ngờ này khiến Giả Lai không giấu nổi vẻ hân hoan trên gương mặt. Dù bạn cùng đợt vừa mới chết cháy, lý ra dù không tỏ ra đau buồn thì chí ít cũng nên giữ vẻ nghiêm túc, nhưng cảm xúc dâng trào đã khiến cậu ta gần như quên mất hoàn cảnh xung quanh. Ngay cả viên đại úy đứng bên cũng không nhịn được mà liếc cậu ta vài lần.
Trương Hằng biết kiểu phản ứng này sẽ rất mất điểm, vì trong quá trình chọn phi hành gia, năng lực giao tiếp và hòa nhập cũng là một tiêu chí đánh giá ngầm. Suy cho cùng, chẳng ai muốn bị nhốt trong một không gian nhỏ hẹp ngoài vũ trụ cùng với một kẻ không ưa.
Tuy vậy, xét tới tình cảnh chật vật trước đó và những gì gã mập đạt được lúc này, Trương Hằng cũng công nhận gã có lý do để thấy vui mừng.
So ra, Chân Hữu vẫn tỏ ra kiềm chế hơn nhiều. Dù trong mắt cũng lướt qua một tia vui sướng, nhưng ngoài ra không hề để lộ cảm xúc nào khác, thậm chí khi thi thể của cậu học sinh trung học được đưa ra, cô còn bày tỏ lời tiếc thương.
Còn Trương Hằng, người từ đầu đến cuối vẫn đóng vai quan sát, cũng thấy bất ngờ trước kết quả này.
Dựa theo diễn biến hiện tại, cậu học sinh trung học rõ ràng đã bị chính người mà mình tưởng là đồng minh sát hại. Tuy người đàn ông trung niên hành động rất gọn ghẽ, nhưng chọn thời điểm ra tay thế này vẫn mang tính rủi ro. Trương Hằng tin rằng với đầu óc kín kẽ và bình tĩnh của người đàn ông, cho dù tổ điều tra có nghi ngờ, cũng khó tìm ra chứng cứ xác thực.
Nhưng nếu xét tới tình hình sau khi thủ tiêu học sinh kia, Trương Hằng không cho rằng người đàn ông trung niên sẽ tự đưa mình vào thế một chọi hai. Điều đó khiến cậu tin rằng ông ta phải còn một đồng minh khác.
Tính tới thời điểm này, người đáng nghi nhất không nghi ngờ gì chính là Chân Hữu. Mặc dù qua quan sát, Trương Hằng thấy hai người họ gần như không giao tiếp gì đáng kể, nhưng nếu suy luận ngược từ kết quả, thì vụ cháy lần này vốn nhắm thẳng vào cậu học sinh trung học, không hề dính dáng tới Chân Hữu hay Giả Lai. Ngoài việc dụ thằng nhóc tự đi lấy xăng, điểm quan trọng nhất là phải đảm bảo hai người họ được xếp cùng một tổ.
Và điều đó lại chính là do đề nghị của Chân Hữu mà thành. Bề ngoài, cô ta lấy lý do cảnh giác để tách nhóm, muốn bảo đảm an toàn cho cả hai, nhưng thực chất, Trương Hằng đã tỏ rõ thái độ không muốn can dự vào mâu thuẫn giữa bốn người họ. Nên lời đề nghị của cô ta chẳng khác nào đảm bảo người đàn ông trung niên sẽ được xếp cùng cậu học sinh trung học.
Nếu trong hai người Chân Hữu và Giả Lai có một kẻ là đồng minh của người đàn ông trung niên, thì chỉ có thể là Chân Hữu, chứ tuyệt đối không thể là Giả Lai.
Điều này cũng lý giải vì sao người đàn ông trung niên lại chọn ra tay với thằng nhóc cấp ba. Hiển nhiên trong đánh giá của ông ta, Chân Hữu khó đối phó hơn, điều đó phù hợp với lối suy nghĩ lạnh lùng và đặt lợi ích lên hàng đầu của ông. Trong số những người còn lại, ông ta đã chọn liên minh với kẻ mang lại mối đe dọa lớn nhất, rồi loại bỏ người yếu hơn cách làm này rõ ràng ít rủi ro hơn nhiều.
Thảm nhất là tên béo Giả Lai, kẻ còn đang mơ tưởng về suất vào danh sách cuối cùng, trong khi thực tế, cái chết của cậu học sinh trung học cũng đã định đoạt luôn số phận của gã.
Như vậy, ba người cuối cùng của Dự án Apollo đã lộ diện: Trương Hằng, người đàn ông trung niên và Chân Hữu.
Kết quả này đối với Trương Hằng vẫn nằm trong mức chấp nhận được. Xét về thành tích huấn luyện, người đàn ông trung niên vốn đã đứng hạng ba trong số toàn bộ người chơi, lại là kỹ sư viện nghiên cứu, thậm chí ở một số môn lý thuyết nền tảng còn vượt mặt Trương Hằng. Chân Hữu thì có điểm số không nổi bật, một phần do là nữ, phần khác vì học lệch: lý thuyết và thể lực đều kém, nhưng lại thể hiện rất tốt trong bài huấn luyện định hướng không gian. Nếu chỉ làm trợ lý, thì vẫn còn chấp nhận được.
Chỉ còn một điều khiến Trương Hằng mãi chưa hiểu rõ kẻ đã giết Anthony và tấn công cậu rốt cuộc là ai?
Cậu từng nghi ngờ Chân Hữu, cũng từng nghi ngờ người đàn ông trung niên. Nhưng với trình độ lái máy bay và điểm mô phỏng điều khiển tàu vũ trụ của cả hai người, việc chọn Trương Hằng làm mục tiêu ngay từ đầu tuyệt đối không phải quyết định khôn ngoan.
Cậu luôn cảm thấy mình đang bỏ sót điều gì đó.
Mãi cho đến khi kết thúc buổi học lý thuyết cuối cùng, Trương Hằng quay về phòng mình, chú ý thấy ánh đèn hắt ra từ khe cửa và tiếng nước chảy rào rào trong phòng tắm.
Trương Hằng rút con dao bơ trong túi ra, lặng lẽ đẩy cửa phòng.
Một người đàn ông quấn khăn tắm đang đứng trước gương trong phòng vệ sinh, vừa lẩm nhẩm ngân nga, vừa cạo râu.
Nhưng ngay giây sau, từng sợi lông trên cổ cậu đều dựng đứng cả lên.
"Không cần căng thẳng vậy đâu. Tôi chỉ muốn ghé qua chào hỏi chỉ huy trưởng một chút. Chắc cậu không định giết luôn phi công khoang đổ bộ của mình trước khi hoàn thành nhiệm vụ chính đấy chứ?" chàng trai trẻ mệt mỏi giơ hai tay cười nhạt.
Sắc mặt hắn trông khá tốt, chẳng hề có dấu hiệu nào của một kẻ vừa bị bắt quả tang sử dụng LSD cách đây chưa đầy hai mươi tiếng, khi còn đang hoảng loạn và phẫn nộ.