Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

281 5638

Ultimate Antihero

(Hoàn thành)

Ultimate Antihero

Misora Riku

Bức màn được vén lên cho một câu chuyện fantasy về một chàng trai trẻ vô song và bất bại, một người mà không đồng minh hay kẻ thù nào có thể theo kịp, và **sớm muộn gì cũng sẽ được cả nhân loại tôn xư

134 873

What Happens If You Saved A High School Girl Who Was About To Jump Off?

(Đang ra)

What Happens If You Saved A High School Girl Who Was About To Jump Off?

Kishima Kiraku

Và thế là, một cuộc sống thường nhật và câu chuyện tình yêu mới cùng cô gái bí ẩn Hatsushiro Kotori, bắt đầu từ một cuộc gặp gỡ kỳ lạ, đã mở ra.

20 36

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

(Đang ra)

Sói và Giấy da: Tân Sói và Gia vị

Hasekura Isuna

Đây là câu chuyện về Sói và Giấy da – chuyến phiêu lưu của hai người, một hành trình rồi sẽ làm thay đổi cả thế giới!

2 4

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

(Đang ra)

Câu Chuyện Của Kiếm Sĩ Vô Năng Trở Thành Kiếm Thánh

Osaki Isle

Cuối cùng trở thành một làn sóng khiến cả lục địa phải rung chuyển…

155 1981

Tập 06 : Trại huấn luyện Apollo - Chương 02 : "Tụi tôi chơi cùng anh nhé"

Trương Hằng không dừng lại ở quán bar quá lâu. Cậu đội mũ trùm của chiếc áo lông vũ lên, cúi đầu bước ra ngoài.

Cậu không quay về trường mà tìm đến một nhà vệ sinh công cộng gần đó.

Lúc này đã hơn hai giờ sáng. Trong nhà vệ sinh không có ai khác, đèn vẫn sáng, mùi thuốc tẩy rẻ tiền nồng nặc trong không khí. Trương Hằng đi thẳng đến bồn rửa tay trong khu nam, một trong những vòi nước bên phải bị hỏng, vẫn rỉ nước nhỏ giọt.

Nhưng sự chú ý của cậu lại nằm ở chiếc gương trên bồn rửa.

Trước đó, trong quán bar, cậu đã cảm nhận cơ thể mình trẻ lại. Giờ mới có dịp quan sát kỹ. Râu ria lởm chởm trên mặt biến mất, làn da rám nắng vì gió biển và nắng cháy giờ đây trở lại tông sáng bình thường. Những vết chai sạn trên tay, cả sẹo dao kéo trên người tất cả đều biến mất.

Trương Hằng đang thực sự đối mặt với dáng vẻ của mình mười năm trước. Nhưng hình ảnh trong gương lại trở nên xa lạ.

Cậu giờ đã hiểu lời cô nàng pha chế nói, rằng cậu "trông cứ như một người khác" là có ý gì. Diện mạo thì trở lại thời trai trẻ, nhưng khí chất lại mang đậm dấu ấn của một kẻ từng tung hoành làm hải tặc ở Nassau thế kỷ 18.

Phiền toái nhất là điểm đó. Người xa lạ thì thôi, nhưng những ai thân thiết chắc chắn sẽ nhận ra sự khác biệt. Nhất là dịp Tết đang đến gần, cậu sắp phải về nhà. Cha mẹ thì có khi chẳng để tâm vì họ mải chơi bên châu Âu, đến cả sinh nhật con cũng nhớ nhầm nên dù cậu có mang một người khác cùng chiều cao, cân nặng về cũng chưa chắc họ nhận ra.

Nhưng ông ngoại người đã nuôi cậu từ nhỏ thì không dễ lừa như thế.

Vấn đề là: cứ với bộ dạng này mà bước ra phố, kiểu gì cũng bị kiểm tra căn cước.

Đang suy nghĩ thì một nhóm thanh niên xông vào nhà vệ sinh, trông như đám lưu manh quen mặt quanh khu này. Trương Hằng từng thấy họ vài lần ngoài bar: tóc nhuộm lòe loẹt, miệng phì phèo thuốc lá. Phần lớn là con cháu dân tái định cư những gia đình từng sống ở mấy làng ven, sau bị giải tỏa để xây khu công nghiệp và khu dân cư.

Họ là lứa "giàu bất thình lình", nhờ tiền đền bù đất và mấy căn hộ cao tầng đổi từ ruộng mà thành. Công việc thì chuyển từ trồng lúa sang đánh bài và thu tiền thuê nhà. Nhưng lắm tiền chưa chắc đã vui, nhiều người mất phương hướng, còn con cái thì chẳng cần phấn đấu gì.

Chỉ cần ngồi không cũng có tiền tiêu, thế là bọn trẻ bỏ học giữa chừng, sống vất vưởng như lũ anh chị trong phim xã hội đen Hồng Kông. Sáng chơi điện tử, tối vào net cày game, khi rảnh thì bắt nạt mấy ông bán hàng vỉa hè. Trong đầu luôn mơ về một giang hồ tưởng tượng đầy hào quang.

Tối đến thì tụ tập trước các bar, night club. Bên cạnh chuyện "giúp" bảo vệ xử lý vài chuyện khó nhằn, tụi nó còn khoái nhất là... "nhặt xác" mấy cô gái say xỉn nằm lăn ngoài đường.

So với việc bỏ tiền ra mua vui, trò này mới mang lại cảm giác kích thích và "thắng lợi" thứ ảo tưởng chinh phục đầy bệnh hoạn. Dù vi phạm pháp luật, nhưng với tụi nó thì chẳng sao. Quen địa bàn, quen người, quen cả mấy băng làm nghề "gài bẫy". Dính bẫy thì có "anh em" lo, xong việc chuồn nhanh, ít khi bị sờ gáy.

Lần này, chúng dẫn theo một cô gái trẻ đã mất hết tri giác, vừa cười nói vừa lôi cô vào nhà vệ sinh. Thấy bên trong có người, cả bọn đều khựng lại.

Nhà vệ sinh này không gần quán bar lắm, giữa hai nơi còn một trạm vệ sinh khác. Người thường sẽ không đi xa thế chỉ để giải quyết nhu cầu cá nhân.

Trương Hằng lúc đó đã kéo mũ trùm xuống, che gần hết gương mặt. Không rõ là nhờ mười năm hải tặc rèn luyện hay bản chất cậu đã thay đổi, nhưng nhìn thấy cảnh này, cậu lại chẳng thấy quá khó chịu.

Khác với lần cậu từng lao lên cứu ông lão và đứa trẻ suýt bị bức tường nuốt chửng, lần này không hề giống vậy. Khi ấy, họ là nạn nhân hoàn toàn vô tội. Còn giờ...

Bước vào quán bar lúc hai giờ sáng, uống đến say bất tỉnh rồi bị đưa đi, Trương Hằng cho rằng ai bước vào trò chơi này đều hiểu rõ luật. Dục vọng là thứ không thể cấm cản, cũng chẳng đáng để can thiệp. Cậu thấy việc này... không thể quản, mà cũng chẳng đáng để quan tâm.

Mỗi người đều có quyền chọn cách sống của mình, nhưng cũng phải chấp nhận cái giá đi kèm với lựa chọn ấy.

Thế nên Trương Hằng chỉ liếc qua, rồi lặng lẽ bước ra ngoài.

Nhưng một cánh tay chặn cậu lại.

"Ê ông anh, hôm nay hên rồi đấy." tên cầm đầu mặc áo khoác da, cười toe.

"Sao hên?"

Hắn bóp cằm cô gái, nâng mặt cô lên: "Nhìn xem, hàng xịn đấy nhé. Phải tầm chín điểm. Loại này bình thường không có BMW dưới mông thì mơ cũng đừng mơ xin được WeChat. Nhưng mà... không sao, bốn bể anh em cả mà. Duyên tới thì cứ cùng nhau hưởng. Nó không chơi với anh, tụi tôi chơi cùng anh nha."

Trương Hằng hiểu ngay mánh khóe. Mấy câu "bạn bè bốn phương", "có duyên thì chia sẻ" chỉ là trò nhảm. Bọn này không ngờ lại đụng người trong nhà vệ sinh, nên muốn lôi cậu vào cùng vừa để bịt miệng, vừa khiến trò "nhặt xác" này thêm phần kích thích.

Giải thích lúc này chẳng còn tác dụng. Dù có thề thốt không báo cảnh sát, tụi nó cũng không tin.

Vậy nên Trương Hằng dứt khoát cất điện thoại vào túi... rồi tung một cú đấm thẳng vào mặt tên áo da.

Suốt thời gian gần đây, cậu thường xuyên tập luyện ở phòng gym, lại còn có hiệu ứng cộng dồn 48 tiếng. Sức mạnh của Trương Hằng đã vượt xa người thường. Cú đấm này, lại đánh vào đúng lúc đối phương không đề phòng tên kia ngã gục ngay lập tức.