Mii-kun dối trá và Maa-chan hư hỏng

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

(Đang ra)

Bán Hàng Rong ở Dị Giới: Tôi Có Thể Về Nhà Bất Cứ Khi Nào Mình Muốn!

Hiiro Shimotsuki

Kế hoạch của anh: kiếm lời thật đậm từ hàng hóa mang từ quê nhà để trở nên giàu sụ, và sống một cuộc đời an nhàn đến hết kiếp, không bao giờ phải nhìn mặt sếp nữa!

127 533

Gods’ Games We Play

(Đang ra)

Gods’ Games We Play

Sazane Kei

Và thế là, cuộc Đấu Trí Đỉnh Cao giữa một chàng game thủ thiên tài, một cựu thần (tình cờ lại là một cô gái), và những người bạn chính thức bắt đầu!

50 160

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

(Đang ra)

Cục Cưng Chính Phái Giật Mình Tỉnh Giấc, Phản Diện Lại Là Chính Tôi

Xúc Tu san - 触手桑

Tóm lại, làm tròn số chính là trở thành một linh vật cao cấp hai mang được người người yêu mến!

29 27

Sau Khi Tẩn Nhừ Tử Thiên Sứ Dẫn Đường, Tôi Đã Trở Thành Chiêu Hồn Sư

(Đang ra)

Sau Khi Tẩn Nhừ Tử Thiên Sứ Dẫn Đường, Tôi Đã Trở Thành Chiêu Hồn Sư

Elise

Một tân binh cấp Thiên Tai hoàn toàn không tự nhận thức được sức mạnh của mình, người luôn xông pha nơi tiền tuyến, đã ra đời như thế!!

5 5

Vốn Chỉ Muốn Làm Một Phù Thủy Sống An Nhàn Tự Tại, Lại Bị Thánh Trượng Mạnh Nhất Lịch Sử Chọn Trúng. Tại Sao Chứ!?

(Đang ra)

Vốn Chỉ Muốn Làm Một Phù Thủy Sống An Nhàn Tự Tại, Lại Bị Thánh Trượng Mạnh Nhất Lịch Sử Chọn Trúng. Tại Sao Chứ!?

Myojin Katou

Đây là câu chuyện fantasy về một cô gái tùy hứng dùng sức mạnh vô song để kết bạn!

4 7

Quyển 1: Đằng sau hạnh phúc là bất hạnh. - Lời bạt

Khi tôi đang viết lời bạt này, phần bản thảo chính vẫn đang trong giai đoạn hiệu đính, còn các bức tranh minh họa thì vẫn trong trạng thái “tàng hình”. Nói cách khác, xét theo thứ tự, lời bạt lại là thứ được hoàn thành đầu tiên. Ấy thế mà, với tư cách là một phần của cuốn sách, nó lại luôn được xếp ở vị trí cuối cùng. Thật đáng để học hỏi đức tính khiêm nhường này! Trong lúc viết, bất giác tôi lại nảy sinh lòng tôn kính cho sự tồn tại của lời bạt.

Lần đầu gặp mặt, tôi là Iruma Hitoma, sau này mong được mọi người chiếu cố. Thế nhưng, liệu bản thân tôi có thật sự trở thành một tác giả đủ tầm để hành động này có thể truyền đi một thông tin hữu ích nào đó không? Vừa viết tôi lại vừa hoài nghi, nên thôi không nghĩ sâu về vấn đề này nữa. Bởi sự tự tin này quá đỗi vô căn cứ, nên việc bảo vệ nó cũng là một cực hình.

Cuốn sách này được ra đời vào kỳ nghỉ xuân năm nhất đại học, khi một gã ngốc với cái lý do ngẫu hứng đầy ngạo mạn “mình biết viết tiếng Nhật” đã miệt mài viết tiểu thuyết, và cuối cùng, đây là một trong những thành quả đã được xuất bản. Gần hai mươi tác phẩm đã viết trong thời gian đó tuy không trở thành đống rác lớn nhưng đã trở thành phân bón, vì vậy bây giờ khi nhìn lại những gì mình viết lúc ban đầu, tôi cảm thấy chúng giống như một con ve sầu biết nói tiếng người với vòng đời chỉ vỏn vẹn một tuần, chỉ là một đoản thiên tầm thường không thể thành thuốc độc mà cũng chẳng phải thuốc tiên. Ngay cả làm đề tài để bàn tán cũng không xong, quả nhiên vẫn chỉ là phân bón.

Trong quá trình cuốn sách này được hình thành và có được sức nặng của riêng nó, tôi đã học được rằng việc nhận được sự giúp đỡ từ rất nhiều người là một điều quý giá biết bao.

Ngài Koyama và ngài Miki, hai biên tập viên phụ trách, đã kiên nhẫn đối đãi với một kẻ ngốc như tôi, thật không biết phải cảm ơn sao cho đủ. Dù có hơi sáo rỗng, nhưng sau này cũng xin được hai ngài chỉ giáo nhiều hơn.

Và ngài Hidari, người đã vẽ những bức tranh minh họa tuyệt đẹp cho cuốn sách này. Khi được chiêm ngưỡng tranh của ngài trên mạng, tôi đã nghĩ rằng nếu toàn bộ nội dung cuốn sách này được thay bằng tranh của ngài ấy, có lẽ nó sẽ bán rất chạy! Nhưng lỡ như đề xuất này được chấp thuận, nghĩ đến hậu quả sau đó mà tôi run rẩy không dám mở lời.

Ngoài ra, tôi cũng xin gửi lời cảm tạ sâu sắc đến người đã giúp tôi thêm cả phần chú thích, những người bạn và gia đình đã khuyến khích tôi bằng những lời lẽ như dân anh chị “cứ chia cho tao một nửa tiền bản quyền là được”.

Cuối cùng, xin gửi lời cảm tạ chân thành nhất đến bạn, người đang cảm nhận được sức nặng của cuốn sách này và cầm nó trên tay.

Xin cảm ơn.

Iruma Hitoma