“……Hả? Thật sự mình không bị gì sao?! Quả nhiên là một người bạn được đại nhân Willis công nhận! Ngài thật lợi hại, Tiểu thư Hy!”
Ngài Thử nhân thận trọng rụt đầu rụt cổ chờ đợi một lúc lâu mới nhận ra lời "Ta bảo đảm ngươi sẽ không sao" trước đó của tiểu thư không phải là lời nói suông. Đột nhiên, hắn cảm thấy chuyện này khó tin đến mức hét lên kinh ngạc. Ngay cả cách xưng hô của hắn cũng trở nên kính sợ hơn.
"Chuyện này thực sự làm ta ngạc nhiên đấy... Tốt, tốt, thông tin tình báo mà ngươi cung cấp rất có giá trị, ta sẽ ghi nhớ ở trong lòng. Giờ món đồ đã được giao cho ta, ngươi có thể rời đi. Ta sẽ chuyển nó lại cho Willis khi ta gặp lại cô ấy... À mà nè, ta nhắc nhở ngươi một chút nhé, nếu ta không ở đây, ngươi đừng có mà tùy tiện gọi tên của vị Thần của Phá vỡ và Nghịch lý."
"Híc! Vâng, vâng, tất nhiên rồi, tất nhiên rồi... Nếu mọi chuyện đã xong rồi…Vậy thì... con chuột nhỏ này sẽ được…rời đi chứ?"
"Ừ."
Không nói thêm gì nữa, tiểu thư bạch hồ giải trừ hai lớp kết giới trong căn phòng, vẫy tay ra hiệu cho hắn rời đi. Thấy cô gái cho phép hắn rời đi, Prakaka tự nhiên không dám ở lại nữa. Sau khi lễ phép chào tạm biệt, hắn chạy trốn ra ngoài như thể cuối cùng hắn cũng được thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi Prakaka biến mất khỏi tầm nhìn, đẩy cửa và biến mất vào trong nhà một lúc lâu, bóng dáng một cô gái tóc vàng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Willis như thể cô ấy đã dịch chuyển tức thời.
"Chủ nhân, cái tên kia vừa rồi......"
Willis từ từ xé túi trà trên bàn, pha hồng trà để làm dịu cổ họng vào buổi sáng bằng nước sôi, rồi nhặt từng cục đường trong hộp kín bên cạnh vào lòng bàn tay và thì thầm.
"Chắc hẳn đó là một vị thần linh mà cơ thể thật sự của hắn ta không tồn tại ở thế giới này. Con chuột đó hình như đã gọi Hắn ta là Thần của Phá vỡ và Nghịch lý, Exmont..."
Sau khi cố tình chờ một lúc và xác nhận lần này không có gì bất thường, tiểu thư mục sư lần lượt ném từng cục đường vào cốc thủy tinh đựng trà nóng, đó là một cốc thủy tinh màu đỏ nhạt như ngọc, phát ra một loạt tiếng "lộp bộp" vui tươi.
"Nếu ta đoán không nhầm thì Prakaka, với tư cách từng là một thành viên cấp cao của Vĩnh Sinh Ngự Tọa, chắc hẳn đã hắn đã buộc phải lập nên một loại... khế ước hoặc ràng buộc nào đó với Thần của Phá vỡ và Nghịch lý trong quá trình biến đổi thành Xác sống. Vì vậy, hắn không thể dễ dàng tiết lộ cái tên này."
“Bằng không, nếu Hắn phải chạy đến để xem xét bất kỳ ai đã gọi tên của Hắn, thì vị thần linh này chẳng phải sẽ quá bận rộn sao~"
Như thể thấy cảnh tượng kia có chút buồn cười, Willis tạm thời tháo mặt nạ trên mặt xuống, để lộ khuôn mặt xinh đẹp với nụ cười vui vẻ rồi tiếp tục nói.
"Vừa rồi Tiểu Quang cùng hắn giao thủ, sức mạnh của vị thần linh kia mạnh đến mức nào vậy?"
Tiểu long nương đưa tay nhận lấy tách hồng trà nóng hổi do tiểu thư mục sư đưa, cô gái không hề bận tâm đến độ nóng của trà, lập tức dùng hai tay cầm lấy tách trà, nhấp một ngụm nhỏ, rồi trầm ngâm nói.
"Khó mà nói lắm. Chắc hắn ta không phải loại người giỏi đối đầu trực diện. Em có cảm giác hơi quen thuộc với pháp tắc của hắn ta. Tuy nhiên, cả hai chỉ đấu được một hiệp là hắn ta bỏ chạy ngay lập tức, nên em khó mà đánh giá được sức mạnh thực sự của hắn. Hừm... nhưng hắn ta hẳn phải mạnh hơn Lucas!"
"Em so sánh Lucas với hắn ta thì thật sự quá khắc nghiệt cho cả hai bên... Xem ra hắn ta đúng là một vị thần đến từ một thế giới khác. Không biết hắn ta có phải là thần linh thật sự hay chỉ là…. một kẻ chạy trốn từ đâu đó đến đây thôi... Hừm..."
Cũng không đi sâu vào vấn đề này nữa, Willis tiếp tục nói.
"Tiểu Quang, em vừa nói, pháp tắc của Hắn có chút cảm giác quen thuộc. Vậy nghĩa là gì? Em có thể giải thích rõ ràng hơn không?"
"Ừm, cảm giác quen thuộc thì vẫn là cảm giác quen thuộc..."
Như thể không biết phải giải thích thế nào, tiểu thư long nương gãi đầu suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cô ngạc nhiên nói như thể vừa có một ý tưởng lóe lên trong đầu.
"À, đúng rồi! Chủ nhân, ngài còn nhớ thịt viên hình tròn trong thế giới gương ở trung tâm tòa thành thị đã chết đó không? Nó có một vài điểm giống như thế!"
"Tòa thành thị đã chết ? Thịt viên...?"
Sau khi cố gắng nhớ lại một lúc, cuối cùng Willis cũng hiểu ra rằng thứ mà tiểu long nương đang nói đến chính là cái [Kén báng bổ] ở Vùng đất bị lãng quên tại Liên hiệp Vương quốc, thứ đã được Ulysses, thành chủ đời cuối cùng của thành Huy Hoàng biến đổi thành.
Ừm... Giờ nghĩ lại thì cô có nhớ thứ đó cũng sử dụng một loại pháp tắc giả tương tự như [Nghịch Chuyển], nhưng vì sức mạnh của nó chỉ ở cấp độ của một vị Ngụy Thần nên ứng dụng của nó đã bị hạn chế rất nhiều.
Pháp tắc【Nghịch Chuyển】…… sao?
Nếu họ tiếp tục mở rộng thêm thông tin ra bên ngoài, thì Huyết tộc ở thế giới này dường như rất thành thạo các kỹ thuật tạo ra các ảnh phản chiếu hoặc đảo ngược của thế giới. Liệu chúng có thực sự có mối liên hệ nào đó với vị Thần của Phá vỡ và Nghịch lý này không?
Dù sao thì, cô vẫn sẽ ghi nhớ lại số thông tin này. Biết đâu, các manh mối này sẽ hữu ích bất ngờ trong tương lai.
Sau một hồi thảo luận ngắn gọn về vấn đề này, Willis đã sẵn sàng rời đi.
"Chủ nhân, ngài thực sự không cần em đi cùng sao?"
Sau khi dẫn cô gái đã biến trở lại thành tiểu thư bạch hồ xuống tầng một của khách sạn và dùng bữa sáng tại nhà hàng, tiểu long nương có vẻ hơi lo lắng khi Willis ra ngoài một mình nên đã cô rồng đã nhẹ nhàng chọn ra lời hay ý đẹp để khuyên nhủ cô ấy.
"Em nghe Leila và những người khác nói rằng tối qua đã xảy ra một vụ án mạng nghiêm trọng ở thành phố này. Thiết quân luật đã được thắt chặt vào hôm nay. Rất nhiều Kỵ sĩ của Thần điện đang chạy đi điều tra khắp nơi trong thành phố, như thể họ đang tìm kiếm thứ gì đó."
“Hả? Án mạng? Cái gì án mạng?”
Tiểu thư Willis đang nhét miếng bánh mì mứt hoa quả cuối cùng vào dưới mặt nạ và ngước lên nhìn với vẻ ngạc nhiên.
Tuy nhiên, rõ ràng là do tiểu thư long nương nào đó chỉ nghe người khác nói đồn như vậy nên cô ấy mới dùng tới cái cớ này để có cơ hội đi chơi với cô.
"Em không biết chi tiết, nhưng họ chỉ nói rằng một số Kỵ sĩ của Thần điện đã bị những sinh vật lạ tấn công. Một số người đã chết, và một người... hình như mất tích."
"Hả...? Nghe có vẻ khá bí ẩn đó. Chuyện này cũng có chút thú vị đấy..."
Mặc dù có chút hứng thú, nhưng cô vẫn phải sắp xếp lại thứ tự ưu tiên chứ không thể tùy tiện thích làm gì thì làm. Hiện tại, điều quan trọng hơn là cô phải đến nơi hẹn đúng giờ.
Hơn nữa, dù tin tức này có tuyệt mật đến đâu, chắc chắn cũng không thể giấu được người có địa vị cao nhất tòa thành này, chính là tộc trưởng của gia tộc Summerfield, tiểu thư Yuna, Thánh nữ Minh Quang. Dù sao thì, cô cũng sẽ sớm gặp lại cô ấy thôi, để lúc đó cô có thể thuận tiện hỏi cô ấy.
“Yên tâm đi, ta sẽ chú ý an toàn. Em phải hiểu rằng thân phận hiện tại của ta là Hy. Chúng ta không thể cứ dính lấy nhau như trước được nữa. Ít nhất thì cũng phải tránh xa chỗ đông người càng nhiều càng tốt. Ừm... Thế này nhé, Tiểu Quang, lát nữa em sẽ thay ta đi làm một việc..."
Đặt đôi môi anh đào của cô gái tới gần tai người kia, Willis thì thầm một chút thông tin nào đó với cô rồng rõ ràng đang có chút chán nản không vui.
"Em hiểu rồi! Nếu đây là mệnh lệnh chủ nhân. Vậy thì toàn bộ chuyện này cứ để em lo!"
Nhìn thấy cô bé lập tức hoạt bát trở lại, đôi mắt sáng lên vẻ lấp lánh, phấn khích đến mức muốn vung vẩy cái đuôi to đang ẩn giấu lên không trung, làm tiểu thư mục sư không khỏi cảm thấy bất lực.
Thật là... Cô nhóc này giống như một chú cún con sợ không có cơ hội thể hiện, dần dần bị chủ nhân lãng quên. Bản tính ỷ lại trong xương tủy của đứa trẻ này một chút vẫn không hề thay đổi...
Sau khi sắp xếp xong mọi việc, tiểu thư Hy lại một mình đi ra ngoài, theo giờ đã hẹn. Cô đi đến Thương hội Linh Ẩn mà cô đã đến thăm quan từ hôm qua.
Nhưng lần này, có một vấn đề nhỏ xảy ra giữa chừng.
“Xin đợi một chút, vị tiểu thư này. Thần Điện kỵ sĩ đoàn hiện đang tiến hành điều tra về những kẻ dị giáo. Xin hãy cô hãy tháo mặt nạ ra để chúng tôi tiến hành kiểm tra."
Chỉ mười phút sau khi bước ra khỏi Khách sạn Quang Minh, một đội săn ác ma tiêu chuẩn gồm hơn mười người đàn ông được trang bị vũ khí đầy đủ cùng với các thần quan, trọng tài và Thánh kỵ sĩ đã chặn một tiểu thư hồ ly đang bối rối giữa dòng người rộn ràng ven đường.
Có người nào đó đang bối rối liền chọn cách phản đối.
"Ừm... Tôi không nghĩ việc đeo mặt nạ vi phạm giáo lý hay luật lệ của Thánh Quốc. Sao tự nhiên các người lại kiểm tra cái này vậy?"
Tuy nhiên, Thánh kỵ sĩ trẻ tuổi dẫn đầu lại có vẻ mặt nghiêm túc và nói với vẻ ngoài chính trực với thái độ không cho phép có chỗ cho sự nghi ngờ.
"Thưa cô, đêm qua đã xảy ra một vụ tấn công khá tàn bạo ở Tây đô. Có ba người Kỵ sĩ của Thần điện đã thiệt mạng, một người đang mất tích. Theo lời kể của những người sống sót, kẻ tấn công đã đeo một chiếc mặt nạ rất kỳ quái. Vì vậy, chúng tôi đang tiến hành một cuộc điều tra quy mô lớn trên toàn thành phố. Xin cô hãy hợp tác. Nếu đây thực sự đây là vấn đề dính đến riêng tư cá nhân, cô có thể chọn đi cùng chúng tôi đến tổng bộ của Thần điện để tiến hành bí mật điều tra."
Chàng trai trẻ được trang bị đầy đủ vũ khí lấy ra từ trong tay một trang giấy vàng có ghi chữ và một con dấu ở trên rồi đưa ra trước mặt cho tiểu thư hồ ly xem.
"Đây là thánh lệnh tối cao do Điện hạ Yuna Summerfield, Thánh nữ Minh Quang đã ký. Không một cá nhân nào đáng ngờ được miễn trừ!"
“…………Hả?!”
Note: vẫn như mọi khi, từ Hắn = Thần = Ngài - ở đây main nói theo kiểu ta không sợ vị thần này Note: sau này main sẽ gọi tắt cái tên này thành Thần của Nghịch lý