“Khụ khụ....... Khụ khụ khụ..........”
Cách đó không xa, tiếng ho của Thánh kỵ sĩ tên Jeremy lại vang lên, ho khan từng hồi, như thể đang cố nén cơn buồn nôn sắp trào ra. Willis liếc nhìn hắn ta, lông mày dưới lớp mặt nạ cáo của cô hơi nhíu lại, nhưng... cuối cùng, cô cũng không nói gì, chỉ im lặng chờ đợi báo cáo của Pedrick.
"Darren Mollett, nam, nhân tộc, 29 tuổi. Anh ta phục vụ trong Tiểu đội 6, Phân đội 17, Tiểu đoàn 3 tại Thần Điện kỵ sĩ đoàn ở thành Minh Quang. Anh ta là thành viên của đội và giữ cấp bậc Kỵ sĩ Dũng Khí. Thân phận này đã được chính thức xác nhận."
"Nguyên nhân tử vong: Mất máu quá nhiều, kiệt sức vì chiến đấu. Xét theo dấu vết, hung thủ đã có nhiều cơ hội để giết nạn nhân trực tiếp, nhưng vì lý do nào đó, tên đó đã chọn không làm vậy. Thay vào đó, tên này liên tục gây thêm thương tích cho nạn nhân, cuối cùng khiến nạn nhân mất máu đến chết. Mục đích đằng sau hành động này vẫn chưa được làm rõ."
"Tất cả là lỗi của tôi... Nếu tôi có thể chạy nhanh hơn, có lẽ..."
Giọng nói đầy tự trách và hối hận của Jeremy lại vang lên, nhưng lần này Pedrick không hề trách móc hắn ta vì đã ngắt lời báo cáo khám nghiệm tử thi của mình. Anh ta chỉ khẽ nhíu mày, liếc nhìn vị Thánh kỵ sĩ trông tiều tụy kia, rồi tiếp tục đi đến chiếc cáng tiếp theo.
Bên trong còn có một xác chết bị tra tấn đến mức gần như không thể nhận dạng. Tuy nhiên, khác với hai xác chết trước, lần này người chết có một chiếc sừng nhọn, bị gãy mọc trên trán, trông có vẻ quen quen với tiểu thư mục sư.
"Yadeen, nam, Quỷ Vũ tộc, 127 tuổi. Anh ta phục vụ trong Tiểu đội 6, Phân đội 17, Tiểu đoàn 3 tại Thần Điện kỵ sĩ đoàn ở thành Minh Quang. Anh ta là thành viên của đội và là trọng tài cấp ba. Thân phận này đã được xác nhận."
"Nguyên nhân tử vong: Lõi ma hạch đã bị lấy đi một cách thô bạo, khiến các cho chức năng của cơ thể bị suy sụp mà chết."
Pedrick đến bên cạnh xác của Quỷ Vũ tộc và kéo tấm vải trắng chỉ để lộ phần đầu và phần thân trên xuống một khoảng cho đến khi dừng lại ở eo và bụng.
Theo cách này, có thể thấy rõ ràng rằng ở giữa bụng của Yadeen, có một lỗ thủng rất dễ thấy, lớn bằng một cái bát, dường như đã bị một vật thể như lòng bàn tay trực tiếp đâm xuyên vào.
Bởi vì cái nghề nghiệp Trọng Tài này chú trọng vào sự nhẹ nhàng, linh hoạt và cơ động, nên anh ta không mặc áo giáp nặng với sức phòng thủ mạnh. Có lẽ vì vậy mà kẻ địch dễ dàng xuyên thủng da thịt anh ta hơn.
Nhưng dù vậy, điều đó cũng đủ chứng minh sức mạnh của kẻ sát nhân thực sự phi thường.
Pedrick tiếp tục giải thích.
"Xét theo nguyên nhân cái chết khác nhau của ba cá nhân Kỵ sĩ dòng Thần Điện, hành động của kẻ giết người rất là điên rồ, hỗn loạn và tàn ác, nhưng cũng có mục đích và logic rõ ràng."
"Về phần phó đội trưởng mạnh nhất, Josh Huell, người đã đạt đến cấp độ của một Kỵ sĩ Kiên Nhận, nó đã chọn sử dụng các đòn đánh lén và các thủ đoạn khác để loại bỏ anh ta trước một cách bất ngờ."
"Mà phần còn lại là Darren Mollett và Yadeen, kẻ sát nhân đã giết Yadeen bằng một thủ đoạn tương đối nhanh chóng và chí mạng trong trận chiến. Cuối cùng, cái tên đó đã từ từ tra tấn Darren, người chỉ mới đạt cấp bậc Kỵ sĩ Dũng Khí, cho đến chết."
Liếc nhìn Jeremy, người đang cúi đầu và dường như đang cố gắng kìm nén nỗi đau buồn, vị trọng tài, người đang cầm hai thanh kiếm, cung kính đưa tập danh sách trên tay cho Điện hạ Thánh nữ, người đã đến gần và đang quan sát đặc điểm của một số người đã chết với vẻ mặt nghiêm túc, và cuối cùng nói thêm.
"Theo hồ sơ lưu trữ, Tiểu đội 6 thuộc Phân đội 17, Tiểu đoàn 3 của Thần Điện kỵ sĩ đoàn ở thành Minh Quang có tổng cộng năm thành viên. Bao gồm Jeremy Murray, người đã quay lại tìm kiếm sự giúp đỡ và sống sót. Thành viên cuối cùng còn lại, là tiểu đội trưởng, Kỵ sĩ Vô Úy Karina Brett, hiện đang mất tích..."
Thế là Pedrick đi đến chiếc cáng cuối cùng trong căn phòng yên tĩnh, cũng là chiếc nhỏ nhất, thậm chí còn chưa bằng một nửa ba chiếc trước. Anh ta từ từ nhấc tấm vải trắng phủ lên.
Bên trong là một bé gái nhỏ tuổi đã chết, nhưng toàn thân vẫn còn nguyên vẹn. Nhìn vẻ ngoài, có lẽ cô bé không quá mười tuổi.
Người đàn ông mở một bên mắt đang nhắm, để lộ con ngươi màu xanh nhạt trong suốt như đá quý nhưng đã hoàn toàn mất đi vẻ sáng bóng và vô hồn.
"Người chết là Chloe Laurie, nữ, 16 tuổi, thân chứa ¼ một phần tư dòng máu của Quang tộc và 3/4 dòng máu của nhân tộc. Kết quả xác minh cho thấy cô gái này là cư dân đã đăng ký trong danh sách người dân của Đế quốc Thần thánh và là con gái nuôi của gia tộc Laurie ở thành Klaus. Cô bé đã mất tích một cách bí ẩn khi đang đi ra ngoài từ 4 năm trước và không có tin tức gì kể từ đó."
"Vụ án này cũng đã được ghi vào kho hồ sơ lưu trữ của Thần Điện kỵ sĩ đoàn tại thành Klaus. Người ta nói rằng kỵ sĩ đoàn đã lục soát toàn bộ thành phố và ban hành nhiều thông báo tìm kiếm người mất tích, nhưng họ không thể tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của cô bé ấy. Cuối cùng, vụ án vẫn chưa được giải quyết và họ buộc phải liệt kê Chloe Laurie vào danh sách người mất tích. Tình trạng này đã được tộc trưởng gia tộc Laurie chính thức xác nhận."
“………………….”
Thánh nữ Minh Quang dùng đôi mắt màu xanh biếc tuyệt đẹp, trong veo như ngọc, nhìn chằm chằm vào đôi mắt vô hồn của Chloe hồi lâu, rồi buông tập hồ sơ trong tay xuống, thở dài.
"Nguyên nhân cái chết là gì?"
Nghe vậy, đôi lông mày vốn đã nhíu chặt của Pedrick càng nhíu chặt hơn. Ngừng một chút, anh ta chậm rãi nói bằng giọng trầm.
"Nguyên nhân cái chết…vẫn chưa được biết rõ."
"Hả?"
Có lẽ vì cuối cùng cũng lên tiếng, nên lần đầu tiên vị trọng tài tóc vàng đã chuyển ánh mắt sang thiếu nữ tóc trắng với đôi tai nhọn đầy lông cũng đang ở trong căn phòng yên tĩnh. Đôi mắt sắc bén như chim ưng của anh ta hơi nheo lại, đặc biệt là nhìn chằm chằm vào chiếc mặt nạ cáo nhỏ kỳ lạ trên mặt cô gái.
"Điện hạ, người này là ai...?"
"Đây là tiểu thư Hy, trợ thủ đắc lực mà ta mời đến để trợ giúp phá án. Pedrick, không cần giấu cô ấy điều gì đâu. Cứ nói thẳng ra đi."
Có lẽ chính câu trả lời không chút do dự của Thánh nữ Minh Quang đã khiến anh ta cảm nhận được một chút ngạc nhiên ngoài ý muốn. Pedrick dừng lại một chút. Ánh mắt sắc bén đặc trưng khiến người ta cảm thấy như đứng ngồi không yên thuộc về một nhánh thánh chức như Trọng tài có công tác sở trường là truy dấu và săn đuổi mới chậm rãi tán đi. Anh ta gật đầu, từ bỏ việc tìm hiểu thân phận của tiểu thư hồ ly.
"Theo kết quả khám nghiệm tử thi, không tìm thấy bất kỳ thương tích nào có khả năng gây tử vong trên cơ thể Chloe Laurie, bao gồm cả nội tạng. Mặc dù có nhiều vết đâm như ống kim tiêm ở mặt trong cổ tay, khiến người ta suy đoán rằng một số loại thuốc đã gây chậm phát triển hoặc ngừng phát triển, nhưng điều này không đủ để cấu thành nguyên nhân trực tiếp dẫn đến sự mất tích của cô bé. Do đó, xét về mặt sinh lý học, kết luận duy nhất hiện tại là nguyên nhân tử vong vẫn chưa được xác định."
Vì cô đã mở miệng nói rồi nên Willis không còn do dự nữa mà phản bác ngay.
"Vì vậy, nếu chúng ta không xem xét vấn đề từ góc độ sinh lý học, thì chúng ta vẫn có thể tìm ra câu trả lời, đúng không?"
“………………”
Ngài Trọng tài nghiêng đầu liếc nhìn tiểu thư hồ ly với vẻ lạnh nhạt, có lẽ vì anh ta quan tâm đến việc cô ấy tự ý cướp lời mà không có sự cho phép của anh ta, hoặc có lẽ đây chỉ là thái độ thường ngày của anh.
Nhưng cuối cùng, Pedrick cũng chỉ gật đầu quyết đoán nói.
"Đúng vậy, nếu chúng ta bỏ qua góc nhìn sinh lý học và quan sát nó theo góc nhìn của thần học và linh hồn học..."
Anh ta lại lấy ra một viên pha lê màu xám bình thường khác, chỉ dài bằng nửa ngón tay người lớn và đặt trực tiếp lên trán cô bé.
Nhưng hơn mười giây đã trôi qua, cả viên pha lê lẫn người đó đều không hề thay đổi nào.
Ngay lúc cô Willis còn đang âm thầm thắc mắc điều này có ý gì, Thánh Nữ Minh Quang Yuna đột nhiên thay đổi sắc mặt, chủ động dùng ngón tay ngọc thon dài nhặt viên pha lê xám xịt kia lên, giọng nói mang theo chút tức giận và sợ hãi.
"Thủ đoạn độc ác như vậy, chẳng lẽ... là thuật cướp đoạt linh hồn mà chỉ có ác ma cấp cao mới có thể nắm giữ sao? Cơ thể cô bé này xem ra đã trở thành một cái xác rỗng rồi..."
