Mãn cấp xuyên không tại sao tôi lại thành tiểu thư mục sư chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

330 1306

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

45 412

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

(Đang ra)

Sau Khi Nhìn Rõ Hiện Thực, Họ Bắt Đầu Truy Phụ Hỏa Táng Trường

Ngửi Hương Nhận Cáo - 闻香识狐

…Thế mà ai ngờ được - từng người, từng người một, lại bắt đầu hối hận rồi quay về tìm hắn?

7 15

Tập 05 Khúc ca của thần thánh - Chương 46: [Trại lính]

*BÙM BÙM BÙM BÙM!!!*

Những làn sóng bụi do vụ nổ lớn tạo ra một lần nữa che khuất hầu hết tầm nhìn của mọi người, vì vậy cô gái cáo trắng sớm nghe thấy giọng nói nhỏ nhẹ của một tiểu thư cự long nào đó hỏi thăm từ phía sau mình.

"Chủ nhân, ngài muốn ra tay sao?"

Liếc nhìn cô gái bốn cánh đang bay lượn trên bầu trời kéo theo một loạt vật thể nhìn như quả bóng, thỉnh thoảng cô ấy tung ra những đòn tấn công sắc bén để kích nổ từ xa một số quả bóng, rồi lại nhìn sang một bóng người khác đang trốn trong lớp bụi dày, Willis lắc đầu nói.

"Không cần phải lo. Hai chị em bọn họ không phải là mấy bông hoa sống trong nhà kính mà không chịu được bất kỳ khó khăn nào. Áp lực và tổn thương thích hợp sẽ chỉ có lợi cho sự phát triển của bọn họ thôi. Cứ đứng đây mà chờ xem. Sức mạnh của chủng loại thần thoại như thiên sứ không chỉ giới hạn ở trình độ này đâu."

"Vâng."

Quả nhiên, khi khói bụi bao phủ Renee đã tan biến, cơ thể cô ấy được bảo vệ bởi một lớp kết giới có ánh sáng kỳ lạ như vỏ trứng màu trắng. Mặc dù lớp kết giới từ ma pháp bảo vệ từ phía bên ngoài đã rách nát, trông vô cùng thảm hại dưới sức công phá dữ dội, nhưng ngay cả khi những tổn thương còn sót lại xuyên qua lớp kết giới bảo vệ trong cùng cũng đã bị đôi cánh rộng lớn của cô gái che chắn, giúp cơ thể cô ấy dường như vẫn bình an vô sự.

Cùng lúc đó, miệng cô ấy vẫn luôn phát ra tiếng chửi bậy gay gắt về trận chiến đang diễn ra. 

"Chết tiệt, làm ta sợ muốn chết! Mấy thứ quái quỷ gì đang xảy ra vậy? Trong thân mấy thứ này đều nhét đầy ma tinh thạch cuồng loạn à?!"

“Cẩn thận một chút, chiến đấu vẫn còn chưa kết thúc đâu. “

Bóng dáng linh hoạt của thiên sứ bốn cánh lại từ trên trời giáng xuống. Leila vung vẩy cây thương dài trong tay, ánh sáng ngọn thương lạnh lẽo lóe lên, vẻ mặt trở nên nghiêm túc. Hàng loạt máy móc hình cầu đang truy đuổi cô đã biến mất không một dấu vết, hiển nhiên là chúng đã bị tiêu diệt.

"Em hiểu logic này, nhưng mà chị ơi, tiếp theo chúng ta phải làm gì đây? Thật lòng mà nói, nếu không có Wi... vị đại nhân kia chỉ dẫn, em sẽ không thể thích nghi ngay được..."

Nghe thấy tiếng thì thầm nhỏ phát ra từ phía em gái, Leila không trả lời ngay. Thay vào đó, cô quan sát vết nứt lõm trên mặt đất, nơi những quả cầu cơ học kỳ lạ kia vẫn đang tuôn ra. Suy nghĩ một lát, cô chỉ về hướng đó.

"Em nhìn thấy nơi đó chưa? Kẻ địch vẫn đang từ trong đó chui ra, chắc chắn phải có gì đó ở dưới đó. Tiểu thư Hy vẫn thường hay nói: [Muốn bắt giặc thì phải bắt vua trước]. Chúng ta phải... xông vào dưới kia."

"Hả? Nhưng mấy thứ đồ chơi đó cứ nổ hoài. Làm sao chúng ta có thể...?"

"Chị sẽ dẫn đầu tấn công, còn em sẽ hỗ trợ từ phía sau!"

Không tiếp tục giải thích nhiều, cô gái với hai đôi cánh trắng như tuyết khom gối xuống tại chỗ vào tư thế chuẩn bị, để lại tiếng vo ve và dư ảnh như tiếng nổ siêu thanh. Trong nháy mắt, cô ấy đã đâm sầm vào một đống quả cầu cơ khí lớn trước mặt!

"A! Chị ơi!? Thật là...! Thiên Không Lễ Tán, Trung Giai Ma Lực Khải Giáp!"

Mặc dù ngoài miệng, cô ấy liên tục phàn nàn, nhưng động tác của Renee vẫn không hề chậm lại. Khi cô ấy giơ tay lên, vô số luồng sáng chói lòa bắn ra từ đỉnh cây pháp trượng, truyền vào cơ thể cô chị gái phụ trách dẫn đầu tấn công phía trước, phủ lên cơ thể cô chị một lớp màng sáng như một lớp áo giáp bảo vệ.

Nhận được hỗ trợ từ xa từ phía sau, khí thế vốn đã mạnh mẽ của Leila lại dâng trào. Chỉ với một mũi thương, cô ấy đã tạo ra một luồng sóng khí vô hình, bắn vào hàng loạt quả cầu đang lao về phía mình. Cơ thể của cô ấy hóa thành một thiên thạch màu trắng và đâm sầm xuống mặt đất bằng chính thân thể mình!

*BÙM!!!*

Chẳng mấy chốc, những tiếng nổ dữ dội và trầm đục hơn nhiều vang lên từ bên trong khe nứt. Dường như có một con quái vật khổng lồ đang tuyệt vọng lăn lộn dưới lòng đất, giao chiến dữ dội với kẻ xâm nhập.

Cảm thấy mặt đất rung chuyển ngay cả dưới chân mình, Theresa không khỏi lo lắng cho những người bạn đồng hành của mình.

"Tiểu thư Hy, chúng ta thật sự chỉ đứng ngoài nhìn thôi sao? Mặc dù tiểu thư Leila quả thực rất lợi hại, nhưng... cơn đau nhói của tôi vẫn chưa dứt. Tôi sợ rằng bên dưới còn có thứ gì đó đáng sợ hơn."

"Ừm..."

Cô gái đeo mặt nạ cáo trắng trầm ngâm một lát, như đang suy nghĩ điều gì đó. Một lát sau, cô lắc đầu nói.

"Không sao đâu, cứ để Leila đánh trận đầu đi. Không có vấn đề gì đâu. Chúng ta sẽ đi vào sau. Đây là cơ hội hiếm có. Không hay ho gì nếu chúng ta cướp mất màn trình diễn của cô ấy đâu."

Bởi vì tiểu thư thiên sứ lấy khí thế mạnh mẽ tiến hành xâm nhập, dường như những quả cầu cơ học ban đầu đang tràn ra từ mặt đất cũng quay trở lại và tất cả đều bị kéo trở lại lòng đất. Khi Willis và hai người kia đến chỗ Renee, cô em gái không có việc gì làm kia đã chạy đến rìa ngoài của vỏ đất, nơi có những tảng đá khổng lồ tạo thành những vết nứt. Cô ấy nhìn xuống bóng tối bên dưới, vẻ mặt như muốn giúp đỡ nhưng lại không chắc chắn và do dự.

Nhận thấy đồng đội đang tiến lại gần từ phía sau, cô nhanh chóng nhảy dựng lên và hét lên "Oa!" rồi lắc đầu để khoe vũ khí trên tay.

"Tiểu, tiểu thư Hy!? Tôi, tôi không hề lười biếng! Chị gái tôi đã nói với tôi qua thần giao cách cảm trước đó rồi..."

Vỗ nhẹ vai cô với vẻ buồn cười Willis chỉ gật đầu nói.

"Được rồi, ta hiểu mà. Dù sao thì Leila cũng đã đạt đến cảnh giới Siêu Việt rồi. Cô ấy vốn là một chiến binh. Có một số thứ quá nguy hiểm đối với cô ngay lúc này, nên cô ấy đang bảo vệ cô đó."

"Cô bé lười biếng này, nếu cô không muốn bị chị gái bỏ lại phía sau mà trở thành gánh nặng cho chị ấy, thì cô vẫn thực sự cần phải cố gắng nhiều hơn nữa."

“Ừm… Tôi, tôi hiểu rồi…”

Bây giờ, khi sự náo động bên dưới đã dần lắng xuống, Willis mang theo một vài người bạn đồng hành và chuẩn bị bước vào khe nứt trên mặt đất. Nơi mặc dù đã lộ ra một cái hố thiên thạch nhưng rõ ràng là có một thế giới khác bên trong.

Sau khi Theresa trang bị lại đôi cánh bay nhân tạo, bốn người họ từ từ bay xuống gần một trăm mét trước khi cuối cùng chân họ đã đáp xuống mặt đất vững chắc một lần nữa.

Thứ xuất hiện trước mắt họ là một căn phòng đá ngầm cực kỳ rộng rãi và có hình dạng kỳ lạ, cùng một lối đi kéo dài đến một nơi nào đó.

"Ta hiểu rồi………."

Quét mắt qua những mảnh vỡ cơ học hình cầu nằm rải rác khắp sàn phòng đá. Lại nhìn qua những lỗ dày đặc trên trần nhà cao hàng chục mét đang rò rỉ ánh sáng màu trắng, tiểu thư bạch hồ trầm ngâm và phát ra âm thanh như thể cô đã nhận ra điều gì đó.

“Chủ nhân, nơi này dùng để làm gì? Còn những cái lỗ kia là gì vậy?"

"Ồ, đây là một câu hỏi hay."

Willis nhìn bốn phía quanh. Trong hang động ngầm rộng lớn này, ngoại trừ những bức tường đá trơ trụi và vô số điểm trắng khiến người mắc chứng sợ lỗ phải rùng mình, thì trên mặt đất chỉ toàn là những mảnh vỡ xác máy móc chất đống.

Vì thế cô ấy đã đưa ra một phỏng đoán.

"Ta nghĩ đây là một nhà kho, phòng chứa đồ, hoặc chúng ta có thể coi nó là một [Trại lính]. Hai người nhìn thấy những cái lỗ thông với thế giới bên ngoài không? Những sợi tơ trong suốt tấn công đoàn xe và chúng ta lúc trước rất có thể được phát ra từ đây. Chúng được điều khiển bởi những quả cầu này. Đó là lý do tại sao chúng ta không thể tìm thấy những kẻ tấn công."

"Mà mỗi quả cầu cơ học này tượng trưng cho một sợi tơ, một… người lính."

Sau khi tạm thời tháo đôi cánh bay không tiện mang trên lưng ra và cất vào đạo cụ trữ vật, Theresa vẫn có vẻ hơi bối rối nói.

"Nhưng mà thưa tiểu thư Hy, những quả cầu kia rốt cuộc là gì vậy? Chúng không thể nào là Thánh Linh của Nữ Thần Ánh Sáng được, đúng không? Vậy tại sao chúng lại đặc biệt tấn công người qua đường mòn? Những người bị kéo kia đã đi đâu rồi?"

Như thể hài lòng với suy nghĩ độc lập tự chủ của cô gái, Willis nhẹ nhàng cười nói.

"Ta không chắc lắm, nhưng 3 câu hỏi này của cô... có lẽ vẫn có lý do để giải thích. Một phần câu trả lời nằm ở cuối lối đi này. Hình như Leila cũng nhận thấy điều này rồi."

"Cuối lối đi? Đó là cái gì vậy, tiểu thư Hy?"

"Rất đơn giản phải không? Có lính thì phải có tướng. Nếu đây là [Trại lính] thì phải có một khu vực hoạt động như [Sở chỉ huy], kết nối với khu dưới mặt đất của khu rừng rộng lớn này... Chúng ta đi tiếp thôi. Leila đã ở đó chờ chúng ta rồi."

Dường như bản thân các quả cầu cơ học có khả năng xác định phương hướng trong bóng tối. Dù là phòng đá ngầm lúc đầu - [Trại lính], hay sau khi Willis và những người khác bước vào, họ đều không thấy bất kỳ ánh sáng nào như đuốc hay đèn ma thuật.

Mặc dù không cần thiết, nhưng xét đến sự thoải mái của Theresa và Renee, tiểu thư Bạch Hồ vẫn lấy ra một khối tinh thể nguyên tố ánh sáng tinh khiết có chất lượng cao và kích hoạt nó để sử dụng như một nguồn sáng.

Nhân tiện, là một Bán Thần khí, [Mặt nạ Ngự Hồ] đương nhiên không thể dễ dàng thay đổi trang phục và thân phận chỉ bằng một cú nhấp chuột. Theo kết luận mà Willis đã rút ra từ các thí nghiệm, mặc dù sự thay đổi này chỉ là tạm thời, nhưng xét theo ý nghĩa của pháp tắc, từ góc độ [Tồn tại, nó đã trở thành một cá thể mới, một cô gái tên là [Hy].

Nếu người ngoài không biết trước thì họ không thể liên hệ được sự tồn tại của hai người này lại với nhau.

Mà đây lại là một hình thức biến đổi toàn diện hơn, vượt ra ngoài [Mặt Nạ Cản Trở Nhận Thức], bao trùm toàn bộ hiệu ứng của nó. Khi tồn tại dưới hình dạng của Hy, mặc dù thuộc tính của cô sẽ không thay đổi, danh sách kỹ năng của Willis sẽ tạm thời được thay thế bằng một loại tổ hợp cố định khác. Mặc dù không phải là cô không thể cưỡng ép bản thân sử dụng được các kỹ năng ban đầu, nhưng một số quang cảnh như "dị tượng" sẽ xuất hiện.

Nói một cách đơn giản, nó giống như bóng dáng của chính nữ mục sư đã xuất hiện khi cô ấy dùng [Thiên Hàng Chúc Phúc] để chữa trị cho những cô gái dị tộc trong Trấn Ma thành. Cái bóng ban đầu không thể xuất hiện này sẽ khiến cảnh tượng đó trông giống một nghi lễ hơn, tức là — [Hy] đang mượn sức mạnh đến từ [Willis].

Mặc dù cô không hiểu rõ nguyên nhân của hiện tượng này, nhưng Willis không muốn thường xuyên sử dụng năng lực gốc của bản thân Willis khi đeo [Mặt Nạ Ngự Hồ], trừ khi thật sự cần thiết. Dù sao thì, giờ cô ấy cũng là [Hy], nếu muốn giả vờ thì phải trang bị nguyên bộ chứ nhỉ?

Note: Bầu trời Tán dương - Áo giáp ma lực trung cấp!