Hai chị em gái, cả hai đều sở hữu dòng máu phản tổ của thiên sứ, nhưng không giống như cô chị gái Leila. Renee không có tín ngưỡng nên cô ấy không thể vượt qua ngưỡng cửa của cấp Siêu Việt...
Willis nhớ rất rõ ràng, có một vị tiểu thư Nữ thần Sinh mệnh nào đó đã từng nói, huyết mạch của các chủng loài thần thoại bắt nguồn từ thần linh. Chỉ khi đạt đến cảnh giới này, tương đương với khái niệm vượt trên cấp độ chủng loài, sức mạnh của chúng mới có thể được truyền xuống thông qua dòng máu. Vậy thì huyết mạch của thiên sứ đến từ ai đây?
Trong lúc suy nghĩ vẩn vơ, tiểu thư bạch hồ liền nhặt một cành cây và bắt đầu khắc và vẽ trên bùn.
Đầu tiên, cô viết từ [Thiên Sứ].
Sau đó, cô dùng mũi tên hướng lên trên để nối bốn chữ [Đại Địa mẫu thần] với nhau. Suy nghĩ một lúc, cô viết [Ngự Hồ thần] bên cạnh [Đại Địa mẫu thần] và vẽ một mũi tên hướng xuống dưới để nối hai chữ [Linh Ẩn] và [Thiên Sứ].
Ngay sau đó, cô thêm chữ [Nữ thần ánh sáng] bên cạnh ba từ [Ngự Hồ thần], nối nó với từ [Thiên Sứ] bằng một mũi tên. Đồng thời vẽ thêm 3 đường thẳng không có hướng cụ thể phía trên từ [Thiên Sứ].
Nội dung khó hiểu như vậy đương nhiên khiến những người bạn đồng hành bối rối. Theresa vồn là người tò mò nhất nên cô ấy là người đầu tiên mở miệng hỏi.
"Tiểu thư Hy, chuyện này là sao?"
Gõ nhẹ cành cây xuống đất một cách nhịp nhàng, Willis nói nhỏ mà không ngẩng đầu lên.
"Mọi người thấy rồi đấy, thiên sứ được biết đến là tạo vật của Đại Địa mẫu thần Sif, hậu duệ của Đại thiên sứ trưởng đầu tiên là Minerva. Nhưng trên thực tế, thiên sứ hiện nay được coi là sứ giả của các vị thần, chẳng hạn như... Nữ thần Ánh sáng nổi tiếng nhất, Aurora."
"Dù hoàn cảnh cụ thể ra sao, ít nhất có một điều rõ ràng là Sif, với tư cách là Mẫu Thần, là người tạo ra các thiên sứ, nhưng cô ây không phải là người kiểm soát tuyệt đối. Nói cách khác, cô ấy chỉ là nguồn gốc của dòng máu và sức mạnh thần thoại của chúng. Nếu không, thì các thiên sứ trung thành với các vị thần khác cũng sẽ không nhận được sức mạnh của huyết thống từ Mẫu Thần Sif. Vậy nên các vị thần linh không bao giờ điều hành các tổ chức từ thiện."
Tiểu thư bạch hồ dùng cành cây vẽ một vòng tròn xung quanh [Đại Địa mẫu thần], [Ngự Hồ thần] và [Nữ thần Ánh sáng].
"Nhìn xem, ba người này đều là thần linh, hay ít nhất cũng được coi là thần. Thần linh nào cũng phải có tín ngưỡng. Nếu có sự khác biệt giữa thiên sứ của Nữ thần Ánh sáng và thiên sứ của Đại Địa mẫu thần, thì theo mọi người, sự khác biệt ở đó là gì nào?"
"Còn nữa, tại sao tộc Linh Ẩn lại được Ngự Hồ Thần ban phước trường sinh? Loại chúc phúc kiểu này đã dùng qua vật trung gian gì để ban tặng món quà che chở này?"
"?"
"Ờ……?"
Những lời này nghe như ẩn ý của thiên thư, tự nhiên khiến đám người tiểu long nương lộ vẻ khó hiểu. Nhưng... chỉ có Leila, người đã từng có chút hiểu biết và càng thông minh hơn, suy nghĩ hồi lâu rồi đột nhiên cô gái thốt lên.
"Tiểu thư Hy, ý của ngài là... sức mạnh tới từ dòng máu của một chủng loài thần thoại không nhất thiết phải là tới từ dòng máu thật sự, mà cũng có thể là...?"
Sau khi suy nghĩ một lúc, Willis gật đầu một cái nói.
"Đó chỉ là một loại giả thuyết, nhưng ta nghĩ nó rất có khả năng xảy ra."
Ngay cả sau khi nói vậy, Renee và những người khác vẫn có vẻ hơi bối rối.
"Chị ơi, ý có nghĩa là gì? Khi chị nói [huyết mạch không nhất thiết phải là huyết mạch thực sự] vậy?"
Hít một hơi thật sâu, tiểu thư thiên sứ hiện tại dường như đang cố gắng đè nén nỗi kinh hoàng và khó tin trong lòng. Thấy cô gái cáo trắng khẽ gật đầu, cô ấy trầm giọng nói.
"Điều này có nghĩa là sự tồn tại của các chủng loài thần thoại, hoặc ít nhất là một số loài thần thoại, không nhất thiết đòi hỏi sự tồn tại của một vị thần thực sự trong chủng tộc của chúng, hay chúng cần phải thừa hưởng dòng máu của một vị thần. Thay vào đó, chúng có thể thiết lập mối liên hệ với các vị thần thông qua một sức mạnh khác tương tự như nhân quả và một số phương tiện như vật trung gian nhất định. Từ đó, chúng được ban cho sự bảo vệ vượt ra ngoài giới hạn bản thân của chính chúng. Mà mối liên hệ này càng chặt chẽ, sức mạnh mà chúng có thể đạt được càng lớn..."
"Đúng vậy, ta tin rằng loại sức mạnh nhân tới từ quả này rất có thể chính là thứ gọi là [Tín ngưỡng], hoặc ít nhất là một trong những thành phần thiết yếu... Sức mạnh bất lão bất tử mà tộc Linh Ẩn có được là bằng chứng mạnh mẽ cho suy luận này."
Xác nhận suy đoán của cô gái, tiểu thư Bạch Hồ lại quay mặt đi nói tiếp.
"Vậy thì, vẫn là câu hỏi tương tự như trước. Leila, cô có tín ngưỡng hướng tới vào thần linh không?"
Như thể hiểu được ý của cô gái cáo trắng, tiểu thư thiên sứl lắc đầu, rồi gật đầu nhẹ, lộ ra nụ cười vui vẻ.
"Tôi chưa bao giờ tin vào thần linh. Tôi chỉ tin tưởng rằng vào một [Tồn tại] nào đó đã đưa tay cứu rỗi cho chị em chúng tôi giữa lúc tuyệt vọng và đau khổ.”
“Ờm, haha…”
Bị nói bóng gió gần như chỉ mặt gọi tên đến trực tiếp như vậy, ngay cả tiểu thư mục sư có tâm tính vốn lạnh lùng cũng cảm thấy hơi xấu hổ và chỉ có thể nhanh chóng ứng phó bằng một nụ cười ngượng ngùng.
Nhưng trong trường hợp này, câu trả lời đã quá rõ ràng rồi.
Leila và Renee, dòng máu của họ... hay thứ gì đó không thể diễn tả được đã thay đổi sau khi họ gặp nhau ngày hôm đó, biến họ thành những thiên sứ, nhưng chỉ có một điều mà Willis đã hiểu sai.
Đó không phải là trạng thái phản tổ của họ, mà là một món quà. Là một chủng loài thần thoại hoàn toàn mới được tạo ra thông qua mối liên hệ đặc biệt mà họ đã thiết lập... một thiên sứ thuộc về một tồn tại tên là [Willis].
Biểu tượng thánh văn mà Leila có được là biểu tượng tượng trưng của Willis. Còn hình ảnh cô ấy nhìn thấy trong ký ức được truyền lại chắc chắn là chính tiểu thư mục sư. Mặc dù, cô ấy không rõ ràng nó được truyền lại từ ký ức của ai. Nhưng tại sao ngay lúc đó, dù Willis đã đeo lên Mặt nạ Ngự Hồ, nhưng mà sức mạnh đại diện cho Thần cách kia lại có thể vượt qua thời gian, hoặc có lẽ là ở [Tương lai] rất lâu sau đó.
Sau khi nghe lời giải thích chung của Willis, những người khác còn ổn, nhưng Theresa dường như đã nhớ ra điều gì đó và cô ấy vẫn cảm thấy cực kỳ khó mà tiếp thu.
"Chuyện này... thật không thể tin được. Chỉ dựa vào thứ hư vô mờ mịt như tín ngưỡng mà có thể dễ dàng sáng tạo ra những chủng loài thần thoại sao?"
Trở về chỗ ngồi, tiểu thư bạch hồ lắc đầu suy tư nói.
"Tất nhiên, nó không phải thứ có thể tạo ra một cách tùy tiện. Hiện tại, đây chỉ là suy đoán của ta, và nó có thể có một số sai lệch so với sự thật. Nhưng chúng ta cũng không thể phủ nhận rằng tín ngưỡng thực sự là một sức mạnh vô cùng kỳ diệu. Tuy nhiên... món quà của thần linh không phải là không có cái giá phải trả. Đây không bao giờ là lời nói dối vô căn cứ nhé."
Theo một nghĩa nào đó, cái [kỹ năng hồi sinh] gọi là [Thì Quang Hồi Tố] có thể được hiểu là tạo ra một cái sinh mạng mới. Có lẽ chính mối liên kết chặt chẽ được thiết lập theo cách này đã biến Leila và Renee thành những thiên sứ đặc biệt như ngày hôm nay.
Nhưng mà đối với các chủng tộc khác, nếu chúng muốn có được ân sủng của thần linh, hoàn thành quá trình phi thăng của toàn bộ chủng tộc và đạt được sức mạnh mà ban đầu chúng không thể có được… thì chúng sẽ phải trả một cái giá như thế nào?
Tất nhiên, tiểu thư mục sư sẽ không mở miệng nói ra hết những nghi ngờ ẩn sâu trong lòng cô lúc này. Nhưng bằng cách nào đó, vòng tròn ma pháp trận vô danh được vẽ bằng máu của những tội nhân mà cô tìm thấy dưới lòng đất trong Con đường Thánh Linh lại xuất hiện trong tâm trí Willis.
Ở phía bên kia, sau khi hiểu toàn bộ câu chuyện, Renee lập tức tỏ vẻ cay đắng.
"Ồ... Dù vậy, phải làm sao mới có thể rèn luyện tín ngưỡng đây? Mỗi sáng thức dậy, niệm tên tiểu thư Wi... Hy một ngàn tám trăm lần, thì tôi mới có thể đột phá sao?"
"Cô sai rồi. Khi cô có những suy nghĩ ích kỷ như vậy, cô đã đi ngược lại bản chất của tín ngưỡng rồi. Hơn nữa... ta không nghĩ ta từng nói rằng cô không thể đột phá chỉ vì tín ngưỡng của cô không đủ thành kính, đúng không?"
Nói đến đây, một tiểu thư bạch hồ nào đó phát ra tiếng cười "Hô hô hô" không có chút ý tốt nào và tinh nghịch từ dưới lớp mặt nạ.
“Nói tới nói lui thì, điểm mấu chốt ở đây vẫn nằm ở ý chí của cô, Renee bé nhỏ à. Lý do cô thất bại là vì cô luôn mất tập trung vào những thời khắc mấu chốt. Cô có biết người dân của Thánh Quốc tu luyện ma pháp dựa trên tín ngưỡng như thế nào không? Ta nghĩ tốt nhất là nên sửa thói quen thích ăn đồ ăn vặt và bệnh lười biếng của cô đi. Hừm... Kế hoạch cụ thể ta sẽ giao cho Leila. Nhớ giám sát em gái cô thật cẩn thận và nghiêm túc nhé~"
Không chút do dự, tiểu thư thiên sứ nghiêm túc gật đầu đáp lại.
"Đã hiểu, tiểu thư Hy, đây chính là điều tôi muốn làm. Thật ra, tôi đã muốn sửa chữa tính lười biếng của em ấy từ lâu rồi. Ngài yên tâm đi... Tôi hứa sẽ giúp Renee hoàn thành quá trình đột phá trước khi vào thành Minh Quang."
“Hả?! Không cần đâu!!!”
Note: cũng giống như tiếng vọng tới từ quá khứ vượt qua thời gian của Ma Thần Olivia - như Siflin đã nói thần cách là 1 thứ khó nắm bắt Note: Rip Renee