"Được rồi."
Mặc dù không hiểu lắm, nhưng chỉ khi đã nghiêm túc, Renee cũng không nói thêm lời nào nữa. Cô ấy lập tức giơ cao cây gậy pháp trượng lên và nhắm mắt lại. Âm thanh niệm chú ngọt ngào như một bài hát của cô gái vang vọng khắp khu rừng.
“Thiên không chi linh, ta lấy Bạch Vũ chi danh hướng ngài cầu nguyện, xin cho thanh phong điên cuồng gào thét, lệnh cho dòng nước xiết bao phủ..........”
*Vù vù, vù vù, vù vù!*
Như thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong ma pháp này, sinh vật bí ẩn ẩn núp trong khu rừng yên tĩnh, có lẽ đang dùng thủ đoạn nào đó không rõ để quan sát mọi người. Cuối cùng nó cũng không thể kiềm chế được nữa. Cảm giác tê nhói quen thuộc trên da thịt và tiếng xé gió lại ập đến. Lần này, nó thực sự hướng thẳng đến Renee đang niệm chú!
“Ta chờ ngươi đã lâu rồi!”
*Vù vù, vù vù, vù vù, vù vù, vù vù*
Lưỡi kiếm sắc bén xẹt qua không trung như bóng của một con rồng. Nhờ kinh nghiệm lần trước, Leila đang đứng canh gác với ngọn thương bên cạnh, đã ngay lập tức nắm bắt được quỹ đạo của đòn tấn công. Với vô số đòn tấn công có sức mạnh của cấp Siêu Việt, cô ấy đã dễ dàng cắt đứt những sợi tơ lớn trong suốt được tạo thành từ vật liệu không rõ, mà không để bất kỳ sợi tơ nào đến gần thiếu nữ pháp sư tương đối yếu ớt đang niệm chú.
Mà Renee, người rất tin tưởng chị gái mình, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi cơn gió. Cô ấy nhắm mắt lại và tiếp tục nhịp điệu niệm chú nhanh nhưng không hề bối rối ban đầu.
“Hóa thành cuồng phong cùng sóng dữ, bành trướng, gầm thét, hướng về phía chân trời vô hạn bát ngát mà kêu gọi...........”
*Vù vù, vù vù, vù vù, vù vù, vù vù, vù vù!!!*
Lần này, đối thủ không hề lùi bước sau một đòn, mà như thể tập trung toàn bộ sức mạnh. Hàng trăm hàng ngàn sợi tơ hung dữ từ hư không tỏa ra, gần như không thể xuyên thủng, lao về phía hai cô gái Bạch Vũ đang đứng cạnh nhau!
"Thiên Không Thương Thuật · Đệ Thất Tứ Thức, Bạch Vũ Mạn Thiên!!!"
Bốn chiếc cánh màu trắng muốt tự nhiên dang rộng, Leila hóa thành một cái bóng trắng, vung vẩy vũ khí trong tay, tạo thành một trận pháp làm từ các ngọn trường thương liên tục bắn ra, tựa như một tấm lưới lông vũ màu trắng muốt uyển chuyển nhảy múa quanh một thiếu nữ khác. Cùng với tiếng va chạm dữ dội do vô số sợi tơ đã bị cắt đứt, một lượng lớn bông tuyết trong suốt gần như có thể nhìn thấy bằng mắt thường tiếp tục tích tụ dưới chân hai cô gái Bạch Vũ.
Nhưng dù những sợi tơ tấn công có nhanh và liên tục đến đâu, Leila chỉ chỉ dựa vào một người một thương đã chặn lại tất cả sợi tơ trong phạm vi 2 - 3 mét, mà không để bất kỳ sợi tơ nào ảnh hưởng đến việc niệm chú ma pháp của em gái. Sau đó, vì nhận ra các mục tiêu khó quan sát, cô ấy thậm chí còn nhắm mắt lại, lựa chọn dùng thính giác để cảm nhận và phán đoán vị trí của những sợi tơ.
Cách đó không xa, Theresa, người đã rút lui trước, đã thấy choáng mắt.
"Hóa, hóa ra chị Leila mạnh đến vậy sao?! Trời ạ, tôi thậm chí còn không... nhìn rõ những thứ này, vậy mà cô ấy lại cắt đứt chúng mà không chừa một sợi nào? Còn ma pháp mà chị Renee đang niệm chú nữa, tôi đã thấy qua trong sách rồi. Chắc hẳn đây phải là một ma pháp tổng hợp cấp cao chứ? Vậy mà cô ấy lại có thể tự mình làm được..."
Willis, người cũng đang đứng ngoài mà theo dõi cũng gật đầu nhẹ.
"Đúng vậy, phải nói thật, từ đầu đến bây giờ, ta vẫn luôn cảm thấy hai chị em này đi theo ta chính là uổng phí tài năng. Với thiên phú và sự hiểu biết của họ, nếu họ chọn ở lại Vương quốc Thiên Thanh, gần như chắc chắn bọn họ sẽ trở thành thế hệ Vũ Hoàng và Đại Tư Tế tiếp theo nha."
"Nếu bọn họ có thể vượt qua được giới hạn của bản thân và đạt đến đẳng cấp của một Ngụy Thần, thì thậm chí bọn họ có thể để lại một truyền thuyết bất tử, truyền lại cho nhiều đời sau ngưỡng mộ... Haiz, nhưng bây giờ bọn họ chỉ là hai cô nhóc muốn đi theo ta và để mặc ta sai tới sai lui mà không có cơ hội để thể hiện năng lực của bản thân. Thật đúng là lãng phí."
Hiểu Quang lặng lẽ quan sát trận chiến ở phía xa, nhưng cô rồng lại bày tỏ ý kiến khác.
"Ngược lại em không nghĩ chuyện này là lãng phí. Bọn họ được phụng sự chủ nhân là vinh dự rất lớn mà vô số cường giả hằng mơ ước đến chết cũng không có được. Hơn nữa, thiên phú và sinh mệnh của họ đều do ngài ban tặng, nên bọn họ phải dùng nó để phục vụ cho lợi ích của ngài mới đúng. Sức mạnh phàm trần và quyền lực của cái gọi là Đại Tư Tế và Vũ Hoàng kia, khi đứng trước thực lực chân chính, vẫn chỉ là một trò đùa mà thôi."
“~”
Mặc dù Willis không hoàn toàn đồng ý với lời chửi bậy sắc bén của tiểu long nương, nhưng cô cũng không có ý định phản bác. Cô chỉ cười khổ lắc đầu, rồi lại tập trung vào chiến trường.
Tranh cãi với tiểu thư cự long về những chuyện này cũng chẳng có ích gì. Theo một nghĩa nào đó, cô ấy còn bướng bỉnh hơn bất kỳ ai khác.
Ví dụ, sau khi sử dụng [Mặt nạ Ngự Hồ] để biến thành [Hy], Willis đã nhấn mạnh nhiều lần rằng cô rồng không được gọi cô ấy là chủ nhân khi ra ngoài. Nhưng mà từ trước đến nay, Hiểu Quang luôn luôn vâng lời cô ấy, đã từ chối làm như vậy trong chuyện này.
Sau vài lần tranh cãi, Willis, người từ trước đến nay vẫn luôn cưng chiều đứa trẻ này, chỉ có thể bất đắc dĩ ngầm cho phép. May mắn thay, tiểu long nương này bình thường rất ít nói, lại thuộc tuýp người "có thể ra tay tuyệt không nói một lời". Chỉ cần cô bé chú ý hơn thì chắc sẽ không có vấn đề gì lớn.
Còn ở phía bên kia, dưới sự bảo vệ toàn diện của Leila, ma pháp của Renee cũng đã kết thúc.
“Bay lên trời cao! Hóa thân thành cơn bão nhảy múa và triệu hồi những vì sao trên trời! Ma pháp hợp nhất: Cuồng Tưởng Khúc của Liệt Phong và Lưu Tinh”
Một cơn bão bất ngờ nổi lên từ mặt đất.
Lấy Renee làm trung tâm, một cơn lốc xoáy dữ dội dâng lên từ mặt đất, hướng thẳng lên trời. Vô số cây cối trong khi rừng bị bật gốc, đổ rạp và cuốn trôi theo cơn lốc. Hàng trăm ngàn mét vuông đất đai của khu rừng trong nháy mắt trở nên hỗn loạn vì bị lật tung lên bởi vòi rồng. Những sợi tơ trong suốt không biết từ đâu xuất hiện bị xoắn lại và biến mất không một dấu vết dưới sức mạnh cuồn cuộn đang lan tràn này và không thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào nữa.
*BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM!!!*
"Hừm.. Lực phá hoại này có phải nó gần đạt tới sức mạnh của ma pháp cấp 6 không?... Có vẻ như cô nhóc này đã rất gần với cấp độ đó rồi."
Những tảng thiên thạch sắc nhọn rơi xuống xé toạc mặt đất, tựa như những chiếc đinh cứng cắm vào ván gỗ, tạo ra vô số vết nứt vỡ trên mặt đất. Nếu không tận mắt chứng kiến, thật khó mà tưởng tượng được sức mạnh hủy diệt khủng khiếp như vậy lại được tạo ra bởi một cô gái trẻ lười biếng, tưởng chừng như vô hại này.
Tuy nhiên, đây mới chỉ là sức mạnh thực sự mà một pháp sư Thiên Không cấp cao phải sở hữu, chưa kể thiên phú của Renee cũng đã nằm trong số những người giỏi nhất rồi.
Khi bụi đất dần tan, quang cảnh gần điểm va chạm lại hiện ra trước mắt mọi người. Thứ họ nhìn thấy là một thứ gì đó liên tục trồi lên từ các khe nứt trên mặt đất, một thứ gì đó có thể được diễn tả bằng từ "kỳ quái".
"Ồ…"
Rút lại chiêu chặn khói bụi, tiểu thư bạch hồ nhìn chằm chằm vào những vật thể phát sáng đang lơ lửng và bay lên không trung bằng đôi mắt xanh bạc dưới lớp mặt nạ, một nụ cười thích thú hiện lên trên môi cô.
"Hả? Đó là…cái quái gì thế kia? Chẳng lẽ đó là cái gọi là Thánh Linh sao?"
Cả người trốn đằng sau lớp kết giới tạo thành từ ma pháp để bảo vệ bản thân và chị gái, tiểu thư Renee, thân là kẻ đầu têu, nghiêng đầu tỏ vẻ bối rối. Trong khi Leila im lặng nhìn những vật thể phát sáng kỳ lạ đang chui ra từ mặt đất ngày càng nhiều, như thể chúng có số lượng vô tận bay trước mặt cô. Đồng thời, cô gái từ từ siết chặt ngọn thương trong tay.
Đó là... những quả cầu lơ lửng trên không trung.
Đường kính trung bình của chúng chỉ khoảng 30 cm. Nó có cánh, nhưng không phải cánh thịt hay cánh có lông vũ như những sinh vật thông thường. Thay vào đó, chúng là hai chiếc cánh kim loại mỏng nhỏ rung động như thép để giúp nó lơ lửng.
Phía trước quả cầu có một con mắt. Lớp vỏ trong suốt mơ hồ hé lộ ánh sáng màu sắc kỳ lạ đang nhấp nháy bên trong. Nếu nhìn từ xa, dù tầm nhìn của họ không rõ lắm, thì quả thực trông nó có chút giống với hình dạng của các Thánh Linh trong truyền thuyết.
Tuy nhiên, Thánh Linh là một trong những tín đồ trung thành của Nữ thần Ánh sáng trong truyền thuyết. Chắc chắn nó phải là một sinh vật sống thực sự, nhưng mà những quả cầu đang phát sáng này...
Willis chỉ cần liếc qua một mắt đã nhận ra. Đây là một cỗ máy được chế tạo với kỹ thuật tinh xảo. Khó mà phân biệt được nó được vận hành bởi AI hay do có người đằng sau điều khiển. Tuy nhiên, cô đã thấy quá nhiều thứ tương tự trên tay một cô gái thuộc tộc Linh Ngẫu tên là Eilush. Thậm chí, tời bây giờ cô vẫn còn có vài thứ như thế trong kho đồ.
Nhưng nơi đây là Đế quốc Thần thánh, cách xa nơi các Linh Ngẫu sinh sống tới hàng ngàn dặm. Nếu không phải là các cô ấy thì...
“Renee, toàn lực phòng ngự!”
Đột nhiên, Leila gầm lên một tiếng, dang rộng đôi cánh, dùng lưỡi thương sắc bén trong tay chém xuống như đang thị uy, rồi cô ấy lập tức bay lên không trung. Một nửa số máy móc hình cầu đang trồi lên từ mặt đất thực sự đuổi theo say cô ấy. Còn một nửa thì lao thẳng về phía cô gái Bạch Vũ vẫn còn đứng trên mặt đất. Đồng thời, chúng tạo ra một luồng sóng nhiệt lớn và tiếng kêu như sấm!
Thực ra bọn chúng đang tự hủy!
Note: Hỡi linh hồn của bầu trời, ta cầu xin người nhân danh lông vũ trắng. Xin gió hãy hú, xin nước lũ hãy cuốn trôi… Note: Biến thành những cơn gió dữ dội và những con sóng dữ dội, dâng trào, gầm rú và kêu gọi bầu trời bao la và vô tận... Note: Chiêu thức thứ 47 - Lông vũ màu trắng bay đầy trời = Bạch Vũ Đầy Trời Note: Giống như Vũ Hoàng Estini là cô chị gái luôn cầm thương và Đại tư tế Estella cũng là một cô em gái có vai trò giống pháp sư - hai người này đều là hai chị em Note: Máy móc khi tự hủy thì sẽ nổ tung - gọi là tự bạo