Cùng với một tiếng hét trong trẻo của thiếu nữ, một cột sáng vàng rực rỡ bốc thẳng lên trời, trong nháy mắt bao trùm hoàn toàn thân ảnh bé nhỏ của nàng.
Thiếu nữ từ từ bay lên, bộ lễ phục màu xanh ngọc bích tượng trưng cho sự sỉ nhục trên người nàng vỡ vụn từng tấc một trong sự kích động của ma lực, bộ trang phục chiến đấu màu vàng hiện ra cùng với ánh sáng, ôm sát đường cong cơ thể của Hoshino Kirara.
Tùng váy kiểu Lolita bung ra từng lớp, toát lên những vân sáng rực rỡ như ngọn lửa, mái tóc dài bay lượn, ánh vàng như thác đổ, tựa như đôi cánh của phượng hoàng rực cháy.
Trong một khoảnh khắc, toàn khán đài lặng im như tờ, như thể bị nín thở. Một giây sau, nhà hát bị xé toạc bởi tiếng la hét và sự kinh ngạc!
Ma Pháp Thiếu Nữ! Đại tiểu thư nhà Hoshino lại là Ma Pháp Thiếu Nữ「Golden Comet」!
Trong ánh sáng mạnh mẽ, thiếu nữ giơ khẩu súng ma thuật kiểu súng hỏa mai lên, nòng súng không chút do dự nhắm thẳng vào Thị trưởng đang ngồi ở phía trên khán đài.
“Hỗn xược! Bắt con ả đấy lại!”
Khuôn mặt béo phì của Thị trưởng cuối cùng cũng biến sắc. Cùng với một tiếng ra lệnh, bốn bóng đen từ góc tối trong phòng riêng của hắn bắn ra, trong nháy mắt vượt qua khoảng cách mấy chục mét, như bóng ma đáp xuống sân khấu, bao vây thiếu nữ ở giữa.
Bọn chúng mặc bộ vest đen đồng phục, cơ bắp cuồn cuộn gần như làm rách chất liệu vải đắt tiền, trong mắt lóe lên ánh sáng đỏ lạnh lẽo phi nhân tính – bọn chúng là chiến binh tinh nhuệ cấp Tiger của Ouroboros!
Tuy nhiên, trên mặt Hoshino Kirara lại không có chút sợ hãi nào, ngược lại còn cười lạnh một tiếng.
“Vậy thì giải quyết từ lũ tạp chủng các ngươi trước!”
Tiếng hét trong trẻo của thiếu nữ vẫn còn vang vọng trên sân khấu trống trải, tiếng súng xé gió đã đột ngột nổ vang!
Nòng súng ma thuật mang dáng vẻ của một khẩu hỏa mai bỗng phun ra luồng lửa đỏ cam rực rỡ chói mắt. Một viên đạn ma lực vàng sậm, đậm đặc như đã ngưng kết thành từ vật chất, gầm lên lao ra, hóa thành luồng sáng phán xét xuyên thẳng vào ngực tên chiến binh đang lao tới đầu tiên.
Gã tráng hán có thân hình cuồn cuộn như tượng đá ấy đột ngột khựng lại giữa đà xung phong. Hắn thậm chí còn chưa kịp bật ra tiếng gầm gừ trong cổ họng thì đã bị luồng sáng vàng thuần khiết kia đã xuyên thấu thân thể, để lại một lỗ thủng to bằng miệng bát giữa ngực.
Luồng sáng hủy diệt tiếp tục phun trào từ vết rách sau lưng, mang theo sức mạnh hủy hoại tuyệt đối da thịt, xương cốt và cho đến cả linh hồn.
Một giây sau, thân thể cường tráng của hắn co giật dữ dội, thậm chí còn chưa kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết, như tờ giấy bị đốt cháy từ trong ra ngoài, cháy rụi thành tro bụi đen kịt bay đầy trời, lất phất bay tán loạn dưới ánh đèn sân khấu.
Cảnh tượng kinh hoàng bị hủy diệt chỉ trong chớp mắt khiến ánh sáng đỏ trong mắt ba tên chiến binh còn lại, vốn luôn lạnh lẽo như máy móc bỗng chốc co rút. Thế nhưng, ngay giây tiếp theo, chương trình chiến thuật lạnh lùng lập tức áp chế mọi kinh hãi có thể nảy sinh trong vật chủ. Gần như trong cùng một phần nghìn giây, cả ba đồng loạt thay đổi chiến lược.
Chúng không còn liều lĩnh lao lên áp sát nữa, mà gần như đồng thời, mỗi tên liền hóa thành một luồng gió đen từ ba hướng hiểm hóc, xé toạc không khí, bất ngờ phát động đợt tấn công mới. Trong tai khán giả dưới khán đài, âm thanh ghê rợn của gió rít, của những lưỡi dao cùng chi thể cường hóa sắc bén, vang lên chói tai như muốn xé rách màng nhĩ.
“Hừ!”
Hoshino Kirara hừ lạnh một tiếng, không lùi mà tiến, mũi giày cao gót của nàng đột nhiên giẫm mạnh xuống sân khấu, vang lên âm thanh sắc lạnh như kim loại va chạm, lấy đó làm trục, vòng eo thon thả bùng nổ sức mạnh không thể tin nổi, toàn thân xoay tròn như vũ bão.
Chỉ trong nửa giây sau đó, ba phát súng ma thuật nổ liên tiếp, gần như hòa làm một, tạo thành một hơi thở dài của sấm sét, dồn dập và chết chóc.
Mỗi lần nòng súng rung lên đều kèm theo sự phun trào của lửa, tiếng kim loại va chạm giòn tan khi cò súng nhảy lên, trở thành nốt nhấn trong bản hòa tấu của cái chết.
Ba luồng sáng vàng rực rỡ hơn, như những ngọn giáo phán xét do thần linh ném xuống trần gian, chúng mang theo ý chí trừng phạt không thể lay chuyển, vạch thành ba đường cong chết chóc xé toạc cả không gian.
Quỹ đạo của ba luồng sáng không giống nhau, nhưng tất cả đều chính xác đến mức khiến ba tên chiến binh tuyệt vọng chẳng còn đường thoát.
Tên chiến binh lao tới từ phía trước bên phải, chiếc mũ giáp kim loại hình đầu lâu lóe lên ánh đỏ, cùng với cái đầu được bao bọc bên trong, bị bắn nổ tung như một quả dưa hấu bị búa tạ đập vỡ. Hỗn hợp đỏ trắng bắn tung tóe cùng mảnh giáp và khói đen, phủ kín toàn bộ cơ thể hắn.
Tên chiến binh đang lao tới từ phía trước bên trái, mới đi được nửa đường thì toàn bộ phần ngực ở vị trí trái tim như bị một bàn tay khổng lồ vô hình móc thủng. Luồng sáng vàng xuyên ra từ lỗ thủng lớn sau lưng hắn, bay thẳng tới tấm màn phía xa, để lại một vết cháy đen nham nhở.
Cái chết của hắn thậm chí còn thảm hơn kẻ trước. Giữ nguyên tư thế lao tới, thân hình vạm vỡ như một con rối đứt dây lăn lộn trên sân khấu, nơi vết thương chỉ còn lại làn khói đặc cuồn cuộn bốc lên. Cuối cùng, ngay cả đà lăn chưa kịp chấm dứt, thân thể ấy đã hoàn toàn tan rã, hóa thành những làn khói đen đặc quánh.
Luồng sáng cuối cùng, viên đạn ma thuật mang theo động năng mạnh nhất, ckhông chút sai lệch bắn trúng bụng tên chiến binh cuối cùng. Lực xung kích khổng lồ không xé nát hắn, mà giống như một chiếc đinh công thành nung đỏ, thô bạo hất bay cả cơ thể hắn lên khỏi mặt đất, rồi cứng rắn ghim sâu vào bức tường phông nền dày phía sau sân khấu!
“Ư… hừ…” Hắn co giật dữ dội hai cái, đôi mắt đỏ lóe sáng dữ dội, tứ chi giãy giụa cào cấu vào bức tường, phát ra tiếng kim loại cọ xát khiến người ta sởn gai ốc.「Golden Comet」 không để hắn giãy giụa quá lâu,chỉ vài giây sau, sức mạnh vàng hủy diệt trong cơ thể hắn liền bùng nổ.
Thân thể nhanh chóng bị than hóa, đen sạm lại, rồi tan rã. Trên bức tường, chỉ còn một dấu ấn hình người nham nhở đang bốc khói. Bụi đen rơi lả tả xuống đất, và cuối cùng, chỉ còn đôi mắt giả nung đỏ lăn lóc, phát ra tiếng lộp cộp vang vọng giữa sân khấu tĩnh lặng.
Chết lặng.
Sân khấu trước đó còn sấm vang chớp giật, sát khí đằng đằng, trong chớp mắt chìm vào một sự tĩnh lặng chết chóc.
Từ tiếng súng đầu tiên vang lên, cho đến khi đôi mắt giả cuối cùng ngừng lăn, toàn bộ quá trình chưa đầy nửa phút.
Bốn chiến binh tinh nhuệ cấp Tiger, thậm chí còn chưa kịp tạo ra một mối đe dọa hiệu quả nào đối với「Golden Comet」, đã hoàn toàn tan biến thành tro bụi trong bốn luồng sáng vàng.
Chỉ có tro tàn từ từ rơi xuống giữa sân khấu, những vết bẩn cháy đen lác đác trên mặt đất, hố sâu vẫn còn bốc khói xanh lượn lờ trên tường, và mùi hỗn hợp nồng nặc của thuốc súng, ozone và protein cháy khét trong không khí, lặng lẽ tố cáo mọi thứ vừa xảy ra.
Dưới cột sáng trắng bệch của đèn sân khấu, Hoshino Kirara từ từ đứng thẳng, tùng váy vàng nhẹ nhàng buông xuống như cánh bướm. Từ nòng súng ma thuật đoạt mạng kia, một làn khói xanh thẳng tắp bốc lên, tan biến.
Nàng khẽ cụp mắt, nhìn những tro tàn chưa tan hết, ánh mắt vẫn lạnh lẽo như cũ, như thể vừa rồi nàng chỉ bóp chết vài con côn trùng.
Đôi mắt xanh lại khóa chặt vào thị trưởng với vẻ mặt tái mét trong phòng riêng.
Hậu trường, Đông Phương Thừa đang hứng thú quan sát sân khấu.
“Ghê thật đó meo,「Golden Comet」 bây giờ đã đạt đến trình độ Ma Pháp Thiếu Nữ cấp A rồi meo, xem ra lần này chúng ta không cần ra tay nữa đâu meo.”
Tuy nhiên, đúng lúc này, phía sau tấm màn bên kia đột nhiên vang lên một loạt tiếng bước chân, mỗi bước đều như một cây búa chiến nặng nề giáng xuống tim tất cả khán giả, đó là tiếng ủng chiến kim loại giẫm trên sàn gỗ, không cần nhìn Đông Phương Thừa cũng biết đó là ai.
“Cái đồ mèo đần mồm quạ nhà ngươi vẫn nên ngậm miệng lại đi.”
Đông Phương Thừa bực bội đảo mắt, bắt đầu vận động cơ thể, hắn và kẻ sắp xuất hiện còn có một món nợ phải tính sổ.