Người gửi: Dam Eun
Này
Dam Eun ấy à, mắt tôi mở lớn. Chuyện gì vậy? Đây là cô bạn chuyển trường đến Kwang Joo hồi tiểu học của tôi mà. Đúng vậy, đây chính là cái người mà lúc trước gọi điện với tôi rồi tôi nói muốn chuyển trường quá và gây ra một vụ long trời lở đất, suýt nữa thiệt mạng trong tay Yoo Cheon Young đấy.
Cô ấy là dạng người không thích gửi tin nhắn lắm mà thích gọi điện giải quyết vấn đề hơn nên lâu rồi tôi không thấy cô ấy nhắn tin như thế này. Có chuyện gì nhỉ? Tôi hơi nghi ngờ nên vội vàng trả lời.
Người nhận: Dam Eun
Ừuuuuuuuuuu?
Ngay lập tức có tin nhắn trả lời.
Người gửi: Dam Eun
A gì thế ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋquá khích quá đê
Người nhận: Dam Eun
Cậu nhớ tớ đúng hong muốn gặp đúng hong
Người gửi: Dam Eun
Biến đê cả đời này sẽ vừa nhớ cậu vừa sống đó
Trời, tôi hơi ngạc nhiên nhìn điện thoại rồi vừa cười vừa lăn lộn trên giường. A, gì chứ! Tôi nhanh chóng bấm phím soạn tin.
Người nhận: Dam Eun
Sao tự dưng lại nói thế ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋnghe như kiểu cả đời không gặp nữa ý
Người gửi: Dam Eun
ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
Người nhận: Dam Eun
A làm người ta hết hồnㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
Gửi vậy xong thì tôi lại nằm xuống giường và lấy tay che bụng, nhưng không lâu sau điện thoại tôi lại rung lên.
Lần này là gọi điện thoại. Khi vừa nhấn nút nhận thì giọng nói lạnh nhạt đặc trưng của Dam Eun đã vang lên. À không, để tôi đính chính lại. Chỉ là tôi nghe thấy lạnh nhạt mà thôi.
[Này.]
“Ừ.”
Không có gì thay đổi cả, tôi cố gắng nín cười mà trả lời như vậy. Nhưng nghe giọng của cô ấy có vẻ khá nghiêm trọng. Tôi chợt nhớ lại một điều.
Chúng tôi thường gọi điện cho nhau khi vừa thi xong, vào mấy dịp được nghỉ như giáng sinh hay năm mới chứ thường sau đó không gọi bao giờ. Cả hai đứa đều có cuộc sống học sinh khá bận bịu và cũng phải tập trung học nên đây đã trở thành một luật ngầm không nói ra nhưng cả hai đều biết.
Nhưng bây giờ là khoảng thời gian gần đến kỳ thi thử tháng 6, không phải cô ấy đang bận học sao, sao lại gọi điện nhỉ, tôi vừa nghĩ vậy thì Dam Eun đã hỏi.
[Này, cậu dậy từ lúc nào thế?]
“Tớ á, vừa dậy.”
[Đã lên mạng chưa?]
“Chưa. Sao? Có chuyện gì à?”
[Bây giờ bạn cậu đang lên hot search đấy. Dù không phải ở trang chủ.]
Nghe vậy, tôi mới hơi nhăn mày mà từ từ dựng người vậy. Mấy cái thứ hot search ấy à, ngày trước cũng có lần tôi chẳng nghĩ gì mà mở máy tính lên rồi cũng hết hồn vì Yoo Cheon Young rồi, nên bây giờ tôi cũng bình tĩnh hơn trước.
Tôi kẹp điện thoại vào cổ rồi ngồi trước bàn máy tính, vừa mở máy vừa hỏi.
“Bạn của tớ á? Ai cơ? Chắc là Yoo Cheon Young hoặc Eun Ji Ho phải không?”
[Đúng là Yoo Cheon Young đó.]
Cô ấy trả lời nhanh chóng. Hừm, tôi gật gù nghĩ. Lần trước lên hot search là vì bị lộ tin cậu ấy là con trai của tập đoàn Bal Hae, còn lần này không biết là vì lý do gì nhỉ, vừa nghĩ vậy thì câu trả lời của Dam Eun làm tôi suýt sặc nước bọt.
[Mà không phải, có vụ này. Lee Na Ra. Cái cô đóng trong ‘Pháo hoa xanh’ với ‘Gửi bầu trời hoàng hôn’ ấy. Cậu biết mà đúng không? Cô đó vừa đi phỏng vấn, lúc được hỏi hình mẫu lý tưởng là gì thì cổ trả lời là ‘Chàng trai nào gần với người mẫu Yoo Cheon nhất’.]
“Gì cơ?”
Không phải người mẫu Yoo Cheon mà chỉ là gần với người mẫu Yoo Cheon là thế nào? Dù tôi cũng không phải dạng người hay biết tên diễn viên mỗi khi xem phim nhưng cái người ‘Lee Na Ra’ này thì tôi biết khá rõ. Cô ấy là một diễn viên cực kỳ nổi tiếng, đóng vai chính trong nhiều bộ phim thành công.
Trời ơi, một người như thế thích Yoo Cheon Young đấy. Sự nghiệp của Yoo Cheon Young có thể lên như diều gặp gió sau vụ này cũng lên. Bây giờ cậu ấy đã bận rồi, có khi sau này còn đến cái mức không gặp nổi nhau đấy chứ nhỉ? Nghĩ vậy, tôi cảm thấy hơi thấp thỏm.
Không đâu, tự tôi cũng thấy ngạc nhiên vì cái cảm xúc thấp thỏm trong lòng mình, thế nên tôi giơ tay tự đánh vào đầu mình một cái. Nhìn màn hình đang sáng lên với cái đầu đau đến chảy nước mắt, tôi mới nghĩ, tôi thấp thỏm cái quái gì cơ chứ!
Nhưng bây giờ tôi không thể liên lạc với Yoo Cheon Young trước, có lẽ là vì tôi biết rõ thời gian biểu của cậu ấy rất kỳ lạ nên sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của cậu ấy. Yoo Cheon Young là một người không hiểu gì về công nghệ nên cậu ấy không biết cách để máy sang chế độ im lặng, mỗi khi đi xem phim hay ở trong lớp là cậu ấy tắt máy luôn. Dù có chỉ cách thì sau đó cậu ấy cũng quên sạch.
Ở nhà thì cậu ấy hay bật máy để liên lạc công việc, nhưng nếu tôi nhắn tin lúc cậu ấy đang ngủ thì sẽ có tiếng chuông lớn lắm, nếu cậu ấy khó khăn lắm mới ngủ được mà tôi lại đánh thức cậu ấy dậy thì sao… A, chết tiệt. Tôi vươn tay vò đầu. Bây giờ liên lạc đã khó rồi, nếu cậu ấy còn bận hơn nữa đến độ gặp mặt cũng không nổi nữa thì… Tôi vừa nghĩ vậy vừa bật trình duyệt và xem hot search.
Đúng thật kìa. Từ khoá hot search là ‘Lee Na Ra Yoo Cheon’. Từ khoá này có tên cả hai người, một nam một nữ nên chắc chắn lên hot search là vì các chủ đề liên quan đến hình mẫu lý tưởng hay hẹn hò rồi.
Để xem nào, ở dưới có một vài bài báo như kiểu ‘[Pháo Hoa Xanh] Lee Na Ra, công khai hình mẫu lý tưởng là… người mẫu Yoo Cheon?’, hay ‘Không biết cả Song Ji Heon, hình mẫu lý tưởng của cô ấy là… [Ảnh: Song Ji Heon ngỡ ngàng cười]’.
Song Ji Heon là tên bạn diễn nam của người này. Anh ta cũng có danh tiếng đỉnh cao giống Lee Na Ra nhưng mà, không biết nữa, nếu so sánh với Lee Na Ra thì còn kém hơn một chút. Lướt qua cả bài báo, tôi mới vừa chống cằm vừa lẩm bẩm.
“Cũng đúng, ‘Pháo hoa xanh’ vừa được chiếu gần đây mà. A, hoá ra là phỏng vấn kỷ niệm hết phim à.”
Tôi xem mấy ảnh được đăng cùng với tấm hình Song Ji Heon nheo mắt cười như thể rất ngạc nhiên nên mới biết.
Nhìn vào hình thì Lee Na Ra có một mái tóc nâu nhạt cùng với một đôi mắt màu hoàng kim, bởi vậy nên có rất nhiều người thích phỏng đoán xem cô ấy có phải là con lai hay không. Tôi đã nhìn thấy nụ cười trong trẻo của Lee Na Ra trên TV rồi, nhưng giờ nhìn lại vẫn thấy rất xinh đẹp. Ở dưới có một câu tóm gọn buổi phỏng vấn như thế này.
‘… Khi được hỏi xem giữa hai nhân vật chính của tác phẩm trước ‘Gửi bầu trời hoàng hôn’ và tác phẩm lần này ‘Pháo hoa xanh’ thì hình mẫu lý tưởng của Lee Na Ra gần giống ai hơn, nữ diễn viên đã trả lời một câu mà không ai đoán nổi là ‘Tôi thích một người đàn ông gần gũi với người mẫu Yoo Cheon nhất’ và làm tất cả những người xung quanh ngạc nhiên…’
Bình thường nếu nữ diễn viên đã nổi tiếng đến cái mức độ này rồi thì sẽ uyển chuyển tránh né câu hỏi, quả nhiên là ở phần bình luận đã có quá nửa là bình luận ác ý về việc cô ấy muốn trèo cao lên người thừa kế tập đoàn Bal Hae rồi.
Khi đang đờ đẫn đọc bình luận thì một giọng nói lại lọt vào tai tôi.
[Này, nhưng mà tớ không phải gọi cậu vì cái vụ này.]
“Hả? À, ừ.”
Tôi tập trung đọc bài báo quá nên còn quên mất là mình đang gọi điện thoại. Có lẽ là vì nghe thấy giọng nói hơn hoảng hốt của tôi nên giọng của Dam Eun lại trầm lắng hơn ban nãy.
[Này, tớ có nhớ đến mấy người bạn của cậu. Dạo này cậu vẫn chơi thân với họ à, có nhiều trường hợp bạn chơi thân hồi cấp 2 nhưng lên cấp 3 không liên lạc với nhau nữa ấy.]
“Ừ. Đúng rồi, chuyện đó thường thấy lắm.”
[Nhưng mà ngày xưa cậu có bảo là cậu chơi thân mà, thế nên cậu có nhớ hồi trước không? Có hồi tớ bảo là tớ tìm thấy fancafe của họ ấy?”
“À, nhớ.”
Tôi ngay lập tức trả lời. Với mấy người tứ đại thiên vương hay Ban Yeo Ryung thì việc có fancafe cũng chẳng có gì là lạ cả, chỉ có điều là khi fancafe xuất hiện thì hiện tượng quay trộm chỉ có tăng lên chứ không có giảm.
Cuối cùng hình như luật sư nhà Eun Ji Ho phải đứng ra để xử lý cả fancafe của Yoo Cheon Young, Woo Joo In, Kwon Eun Hyung và Ban Yeo Ryung nên tôi cứ tưởng bây giờ chúng bị xoá hết rồi. Tôi mới hỏi.
“Lại có nữa à?”
[Không, lần này không phải fancafe mà là anticafe.]
“Gì cơ?”
Lần này tôi chỉ biết há hốc mồm vì ngạc nhiên. Dam Eun nói tiếp.
[Là anticafe. Anticafe của Ban Yeo Ryung.]
“Trời, anti? Rồi thế nào, cái chỗ đó dám chửi Ban Yeo Ryung hả? Điên rồi, đúng là cái gì cũng làm được.”
Cũng không phải là hồi cấp 2 cô ấy chưa gặp loại người này bao giờ, nhưng chẳng lẽ một mình chửi thì chán quá nên lại thích tụ lại mà mà chửi à? Tôi lại nhớ có người từng nói mấy người thích chửi người khác một là vì nóng máu muốn xả stress, hai là không có chuyện gì làm.
Tôi tắt bài phỏng vấn của Lee Na Ra rồi thở dài một cái. Tìm thử thì đúng là có thật. Anticafe ủa Ban Yeo Ryung. Giọng của Dam Eun từ đầu dây bên kia vẫn từ từ truyền lại.
[Này, nhưng mà lúc trước fancafe của Ban Yeo Ryung có tầm mấy nghìn người cơ. Cái anticafe lần này chỉ có đúng 45 người, dù có vào nói, trừ khi chửi cùng thì họ không muốn nghe ai bênh đâu, thế nên tớ chỉ lẳng lặng bấm tham gia thôi. Nhưng mà đáng thương thật đấy, mấy người họ toàn viết những thứ linh tinh để tự hú hí với nhau, thế nên tớ lại định thoát ra luôn. Hồi tiểu học tớ không thân với Ban Yeo Ryung lắm nhưng cô ấy là bạn với cậu từ bé rồi.]
“Ừ.”
Cũng đúng. Vì hội viên của cái cafe đó chỉ có 45 người, cũng chẳng có hoạt động gì đặc biệt, dù có báo cáo thì cũng khá là kỳ lạ.
Tôi đang nghĩ vậy thì Dam Eun lại nói tiếp.
[Này, tớ nghĩ như vậy rồi tham gia thật, nhưng mà nhìn lướt qua bài đăng thì lại hơi kỳ lạ một chút.]
“Sao? Có gì lạ?”
[Là về người thành lập ra cái cafe này ấy. Có vẻ như người này có quen biết Ban Yeo Ryung, bởi vì người này toàn đăng những thứ như kiểu nếu không quen thì không thể biết được. Như kiểu bữa trưa ăn gì, lúc ở tiệm tạp hoá thì ăn cái gì, có cả những thứ như thế đấy. Sởn hết cả da gà. Này, tớ cũng không biết nữa. Để tớ đọc ID với mật khẩu cho cậu, cứ trực tiếp vào đó đi, tí tớ gọi lại sau.]
“À, ừ.”
Tôi nhanh chóng cầm bút và giấy rồi hí hoáy ghi ID và mật khẩu của Dam Eun, sau đó ngắt điện thoại. Khi vào được cafe rồi thì tôi nhìn địa chỉ ID của người thành lập.
ham310, một người họ Ham sinh ngày 10 tháng 3? Sao lại giống cả họ lẫn sinh nhật của tôi thế nhỉ? Chắc cách đặt tên tài khoản đều như vậy đấy, tôi bỏ qua nó và vào xem bài đăng. Cả nửa số bài đăng đều do ham310 này đăng lên, mỗi bài có trung bình 20 bình luận, có vẻ hoạt động ở chỗ này rất sôi nổi. Tôi thản nhiên bấm vào một bài viết ở ngay đầu.
Đề mục: Đây là chuyện của Ban Yeo Ryung hồi cấp 2
Người đăng: ham310
Ngày đăng: 07/06/2007
Nội dung: ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋchuyện này điên cực
cái con Ban Yeo Ryung đó hồi năm 2, năm 3 cấp hai có một chị tiền bối rất là xinh đẹp
xinh đến cái nỗi mà chỉ cần nhắc tên thì cả trường cấp 2 với cấp 3 trong khu vực ai cũng biết
đặc biệt thân với câu lạc bộ kiếm đạo của trường D
Ban Yeo Dan phiên bản nữ
Tôi đã nhăn mày mà đọc cái đoạn quan trọng nhất. Điên rồi à, nếu trường chúng tôi có đứa con gái nào đạt đến đẳng cấp của Ban Yeo Dan thì cái trường đó chắc sẽ điên đảo gấp cả ngàn lần bây giờ nữa, dù sao thì tôi vẫn cố đọc nốt. Sao người này nói như kiểu cái gì cũng biết thế nhỉ?
Ban Yeo Ryung có xích mích với chị tiền bối xinh đẹp đóㅋㅋㅋㅋ cũng không biết rõ lắm nhưng mà phía Ban Yeo Ryung gây sự trước thì phải, chẳng lẽ trừ mình ra thì cô ta không thích mấy đứa con gái khác không được xinh đẹp và được chú ý giống cô ta nên cô ta mới ghen tị à?
xong rồi đánh nhau xong thì chị tiền bối kia vừa khóc vừa được bạn bè an ủi nhưng mà chuyện điên hơn sau đó mới xảy ra cơ
lúc đó chị tiền bối có một người bạn trai nhưng sau đó lại chia tay với anh ta… còn chưa quá 100 ngày đâu thế mà tên bạn trai kia chỉ vài ngày sau đó đã tỏ tình với Ban Yeo Ryung rồi
vụ này có phải ngẫu nhiên không? không phải quá rõ ràng rồi à?
Ha, sau khi đọc liền một mạch từ đầu đến cuối thì tôi chỉ biết bật cười haha vì không nói gì nổi. Cái chuyện quái quỷ gì thế? Tôi vừa nhăn mày vừa đọc một bài viết khác, nào là Ban Yeo Ryung vừa cắt mái, nào là Ban Yeo Ryung hôm nay mặc cardigan đi học, càng đọc càng thấy sự giận dữ trong lòng như bùng nổ, chỉ chực chờ để phun trào ra ngoài.