Love Comedy no Kami-sama na no ni Ore no Love Comedy wo Jama suru no?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 319

Volume 2 - Chương 01 - Phần 2

“Cái khuôn mặt khó coi đó là gì vậy?”

Đột nhiên tôi nghe được ai đó gọi tên mình ở phía bên cạnh. Thì ra đó là Yuno.

Nhỏ đang ngồi trên một băng ghế với một thứ gì đó trông như một hộp bento bên trên đùi. Chị của nhỏ, Tsukimiya, cũng đang tận hưởng cùng loại bento với em mình.

“Ngươi đến đây phá bĩnh ngay đúng lúc ta đang tận hưởng một bữa trưa ngon lành với chị của ta đấy.”

“Tôi cũng chẳng muốn đến đây đâu…”

Ngay lúc này, tôi đang ngồi tại một băng ghế trên sân thượng và tận hưởng bữa trưa cùng với chị em nhà Tsukimiya.

Vốn là tôi sẽ tận dụng giờ nghỉ trưa với người bạn thân Chitose cơ, nhưng cậu ấy đã phải tham dự giờ tập luyện buổi trưa của câu lạc bộ vì sự kiện thường niên của đội bóng mềm đang đến gần.

Tôi đang chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài về lớp ăn trưa một mình thì chị em Tsukimiya đã bắt gặp và ép tôi lên ăn cùng với họ.

Ban đầu tôi đã từ chối rồi. Nhưng ngoài Tsukimiya, Yuno cũng nói “Đi ăn trưa với chị ta đi”, nên tôi chẳng thể khước từ nổi.

“Yuno này. Về phần Tsukimiya thì tôi hiểu, nhưng tại sao đến cả cô cũng muốn tôi ở đây nữa vậy?”

Khi Tsukimiya ngỏ lời mời, tôi cứ nghĩ Yuno sẽ từ chối cơ.

“Tất nhiên đó là vì như thế sẽ khiến chị hai hạnh phúc rồi.”

“Ra là thế.”

Yuno đúng là một con nhỏ siscon yêu chị gái rất nhiều mà. Quá rõ ràng luôn ấy.

Nhân tiện thì thứ tự ngồi đang là: từ phải sang trái, Yuno, tôi, và Tsukimiya. Tôi tưởng Yuno sẽ chọn ở giữa vì nhỏ không muốn ngồi cạnh tôi và Tsukimiya cơ. Nhưng vì lý do nào đó, tôi lại phải ngồi ra giữa.

Yuno đã nói mấy câu kiểu như, “Lâu lâu ta sẽ cho ngươi độc quyền chị hai ta một lần.”

Thành thật mà nói, điều đó chẳng khiến tôi vui chút nào cả.

“Yuugo. Nếu cậu thích… thì có muốn ăn bento của tớ không?”

“Bento của cậu á? Nói thật thì, tớ khôn-Gufu!” Đột nhiên Yuno đấm vào cạnh sườn tôi.

“Ngươi đang làm gì đấy, từ chối yêu cầu từ chị ta á? Làm như thế sẽ khiến chị ấy buồn đó.”

“Này nhé…”

Tte, tôi không nghĩ bạo lực thế là hay đâu. Giá như nhỏ đó cùng lắm cũng nói miệng cho tôi biết trước từ đầu thì tốt quá.

“Kh-Không được sao…?”

Tsukimiya bồn chồn hỏi. …Haa. Chắc là không còn cách nào khác rồi.

“Được thôi.”

“T-Tớ hiểu rồi! V-Vậy thì ăn thử một chút tamagoyaki tớ làm nhé.”

An tâm khi nghe được câu trả lời từ tôi, Tsukimiya mỉm cười.

“Có phải hộp bento đó là do Tsukimiya tự làm không?”

“Tớ đã làm tamagoyaki, còn lại thì Yuno làm hết đó.”

Suýt nữa thì tôi đã nói đó là bento của Yuno chứ đâu phải của Tsukimiya, nhưng đã ngăn bản thân lại được.

Bởi vì làm thế chắc chắn sẽ khiến cho nhỏ siscon bên cạnh lại nổi giận với tôi.

“Yu-Yuugo. Nè…”

Bên trong chiếc hộp bento mà Tsukimiya khoe ra với tôi, có một miếng tamagoyaki trông khá là nát.

Từ cục bông tôi nhận được hồi đi chơi công viên giải trí, tôi đã biết được là Tsukimiya chẳng giỏi giang gì trong việc nấu nướng và may vá. Tuy nhiên đừng nên phê bình một món ăn qua ngoại hình của nó.

“Ou. Cảm ơn.”

Sau khi cảm ơn cô ấy, tôi vươn tay tới hộp bento.

“Đ-Đợi chút đã!”

Nhưng vì một lý do gì đó, Tsukimiya lại lớn tiếng nói.

“Sao vậy?”

“C-Cậu đang làm gì thế Yuugo? Dùng tay bốc thức ăn không lịch sự đâu.”

“Tte, dù cho cậu có nói thế đi nữa thì…”

Tôi đang không có đũa vì bữa trưa của tôi là bánh mì yakisoba mua ở cửa hàng. Thêm vào đó là chẳng có ai ở quanh đây cả, nên tôi nghĩ sẽ không sao đâu.

“Của cậu đây, nói ahh đi.”

Trước khi tôi kịp nhận ra, Tsukimiya đã dùng đôi đũa của mình để gắp một miếng tamagoyaki đưa tới miệng tôi. Con nhỏ này, nghĩ mình đang làm gì vậy chứ?

“Ch-Chị đang làm gì vậy, chị hai!”

Yuno nói trúng phóc những gì tôi đang đinh ninh.

“B-Bằng cách này thì Yu-Yuugo có thể ăn mà không cần dùng tay đó.”

Đó là lời giải thích của Tsukimiya.

“Đúng vậy, nhưng đó là mấy chuyện chỉ có những cặp đôi mới nên làm thôi mà…”

“Ah, ah-n.”

“Cậu vẫn muốn làm thế sao!”

Mặc kệ tôi nói gì, Tsukimiya vẫn đưa miếng tamagoyaki lại gần tôi.

Nếu tôi không cẩn thận thì có khi nó vô tình chui tọt vào mồm tôi mất.

Và nhìn Yuno kìa, ánh mắt của nhỏ rõ ràng đang nói rằng nhỏ sẽ phanh thây tôi nếu tôi ăn miếng tamagoyaki đó vậy.

…Nhỏ siscon này thực sự khiến tôi sợ đấy.

“Yuugo, ah-n.”

Câu “Ah-n” thứ ba rồi đấy. Nếu tôi mở miệng để nói dù gì là một tí thôi, tôi chắc chắn là cô ấy sẽ cắm thẳng miếng tamagoyaki vào miệng tôi. Nên làm gì bây giờ tôi ơi?

“Ara ara, trông vui vẻ phết nhỉ.”

Đang khi tôi đã nghĩ cách thoái thác, thì đột nhiên nghe được một giọng nói. Đó là một giọng nữ, nhưng tôi lại không hề nhận ra nó.

Khi đưa mắt sang nhìn, tôi thấy một cô gái mình chưa từng gặp bao giờ.

Mái tóc dài óng ánh chảy xuống lưng của cô ấy thật đẹp, khuôn mặt cô ấy thật diễm lệ, và so với một học sinh cao trung, thì cô ấy trông có vẻ lớn hơn một chút.

Thêm vào đó là cô ấy tỏa ra một luồng hào quang tao nhã, khiến cho bản thân cô thật ưa nhìn. Vả lại thì ngực của cô ấy không to bằng Tsukimiya, nhưng vẫn vượt quá số đo trung bình của người Nhật rồi.

“...Tte, cô gái kia là a- ugugu…!?”

Vào ngay lúc tôi cố lên tiếng hỏi, một miếng tamagoyaki đã bay thẳng vào miệng tôi.

Chết tiệt! Tôi bị sự xuất hiện của một mỹ nữ không quen biết làm cho mất cảnh giác rồi.

“Ah! Ngươi đang làm gì đấy, bắt chị ta đút cho ngươi à!”

Yuno tát tôi. Ngưng lại đi mà! Cơn đau khiến tôi cảm thấy như thể muốn phun miếng tamagoyaki trong miệng ra vậy.

“V-Vị thế nào vậy? Yuugo?”

Sau khi tôi đã nhai xong trong lúc bị Yuno đánh, Tsukimiya hỏi tôi. Hình như cô ấy đang lo lắng, vì biểu cảm của cô nàng có chút không tự nhiên. Đúng là tôi đã định nổi giận với cô ấy vì đã ép tôi ăn tamagoyaki đấy. Nhưng nếu cô ấy đã thể hiện ra một khuôn mặt như thế với tôi thì tôi chẳng thể nào nghĩ tới việc làm thế nữa…

“Không cần phải lo đâu. Nó rất ngon đó.”

“Th-Thật sao?”

Lúc tôi trả lời, Tsukimiya trưng ra một tư thế hạnh phúc trong khi nói, “MÌNH LÀM ĐƯỢC RỒI!” Tte, tôi không nói dối khi bảo là nó ngon đâu. Đó là sự thật đấy.

“Mấy người kia, có thể đừng bơ tôi được không,” cô nàng kia nói, đôi lông mày nhíu lại. Oa, cô ấy giận rồi kìa.

“X-Xin lỗi. …Và em là ai vậy?”

Tôi hỏi thẳng cô ấy luôn, vì nếu hỏi hai chị em bên cạnh mình thì sẽ chỉ phức tạp thêm mà thôi.

“Em là Seira Luna. Học sinh năm nhất của trường này và là bạn của Athena với Yuno.”

“Bạn á?

“Đúng vậy. Em gặp họ năm ngoái khi cả đám cùng hạ phàm từ thiên giới á.”

“Hee~, thật vậy sao? …Thiên giới hử? Hạ phàm á?”

Đang khi tôi đang bối rối bởi mấy từ ngữ kỳ lạ kia, Yuno bên cạnh tôi lên tiếng.

“Nói cho rõ thì Luna cũng là thần rom-com giống ta và chị hai vậy.”

“Nghiêm túc sao trời…?”

Lại xuất hiện thêm một nhỏ thần rom-com thứ ba à.

Ý tôi là, trong trường này vẫn còn thần rom-com nào khác ngoài Tsukimiya và Yuno nhỉ.

“Em thường được nghe về cậu từ bạn cùng lớp Yuno của em đấy.”

“Nhỏ ấy nói về anh á?”

“Ừm. Em đã được bảo rằng Athena yêu quý của Yuno đã sa vào lưới tình của cậu đó.”

Hình như Seira biết được rằng Tsukimiya có tình cảm với tôi thì phải.

Hơn nữa là việc Yuno rất yêu quý Athena… có nghĩa là Seira ít ra cũng biết rằng Yuno bị siscon. Chà, hình như cô ấy chưa biết là Yuno yêu Athena luôn rồi.

“Thêm vào đó thì em cũng nghe nói cậu là một tên trai tân kiêu ngạo thích được phục vụ nè.”

“...”

Nghe những lời của Seira, tôi chẳng nghĩ nhiều mà chậm rãi hướng ánh nhìn tới Yuno.

“L-Làm sao? Đúng quá mà, nên chẳng có làm sao đâu.”

“Không, rõ ràng là có đấy.”

“I-Im đi. Phụ nữ ghét mấy tên con trai hay nhạy cảm lắm đấy.”

“Thà bị phụ nữ ghét còn hơn bị kết tội nhầm và xuyên tạc như này.”

Cái đồ siscon này. Đừng nói là nhỏ đã đề cập chuyện này đến các học sinh khác rồi đấy nhé.

“Xin hãy yên tâm đi. Chỉ có mỗi chúng tôi biết Kirishima-san là một tên trai tân thích được hầu hạ thôi.”

“Ồ-ồ. Ra vậy…”

Tôi chẳng muốn bỏ qua chuyện này đâu… nhưng sao cũng được.

“Thế lý do chính xác khiến em ở đây là gì vậy Luna?”

“Em có chuyện cần báo cáo với Athena và Yuno thôi.”

“Báo cáo…?”

“Đúng vậy. Nhưng trước hết thì tháng trước các cậu đã giúp cho bao nhiêu người trong chuyện tình cảm rồi?”

Seira hỏi. Nghĩ lại thì, liệu thần rom-com cũng phải chạy KPI hàng tháng để giúp người ta được yêu không nhỉ?

“Chị được tầm một trăm người rồi.”

“Tôi cũng cỡ đó luôn.”

Tsukimiya và Yuno lần lượt trả lời.

“V-Vậy sao? Nói cho các cậu biết, tớ đã giúp được vấn đề tình cảm cho khoảng hai trăm người đó.”

Seira tuyên bố với giọng khoe khoang. Hai trăm… thế là gấp đôi Athena và Yuno rồi.

“Tuyệt thật đó Luna!”

“Phải đó. Chị khen em thêm đi.”

Được Tsukimiya khen ngợi, Seira tự tin đáp lại.

Tuy nhiên em gái cô ấy, Yuno lại mang một vẻ hơi kỳ lạ.

Là nhỏ cảm thấy ghen tị khi chị hai Tsukimiya yêu quý của mình khen Seira?

“Đừng nói là bản báo cáo của cậu chỉ có thế thôi nhé?”

“Thế thôi, có vấn đề gì sao?”

Yuno buông tiếng thở dài trong sự ngạc nhiên trước lời nói của Seira.

“Coi nào… chúng ta có thể vào lớp để bàn chuyện này mà. Chúng mình luôn trò chuyện với nhau mỗi ngày còn gì. Đừng có xen vào bữa trưa quý giá của tôi với chị hai chỉ vì mấy thứ chẳng quan trọng chứ.”

“K-Không quan trọng á!? Tớ đến đây để nói rằng so với hai cậu thì đẳng cấp trong việc làm thần rom-com của tớ cao hơn đó!”

“À thế à? Thế thì cậu làm tốt lắm. Giờ thì về lớp đi.”

“Hừ! Không cần phải nhắc!”

Sau khi nói thế, Seira cúi đầu với tôi rồi bực tức bước về phía lối thoát hiểm sân thượng. Đúng là một cô gái lịch sự mà.

“Yuno này, cô và cô gái kia, Seira ấy, đang không hòa thuận à?”

“Làm gì có chuyện đó.”

Bằng cách nào đó thì lời của Yuno lại khá đúng.

Chà, tôi đoán vậy. Nếu họ không thân thiết thì nhỏ sẽ không kể chuyện cô chị gái yêu quý của nhỏ đổ một người khác đâu.

Thêm vào đó thì xem ra nhỏ và Seira có nói chuyện cùng nhau mỗi ngày.

Cá nhân tôi nghĩ thì nói xấu bạn của người khác chẳng hay ho gì cả.

“Nghĩ lại thì mới thấy, chuyện gì xảy ra với Tsukimiya thế? Giữa chừng thì cậu đột nhiên trở nên hiền lành kìa.”

Khi tôi nhìn sang Tsukimiya, vì lý do gì đó mà cô ấy đang đờ đẫn nhìn chằm vào đôi đũa của mình.

Ngay khoảnh khắc sau đó, cô đưa đầu đũa vào trong miệng.

“...Cậu đang làm gì đấy?”

“Y-Yuugo! K-Không phải như cậu thấy đâu! Tớ không làm gì hư hỏng hết á! Mấy cái kiểu như h-hô… T-Tớ không hề nghĩ gì như thế đâu!”

Tsukimiya đáp trong khi xua xua tay còn mặt thì đỏ bừng.

Thành thật mà nói thì tôi chẳng biết cô ấy đang nói gì nữa.

“Gufu!”

Khi còn đang nghĩ xem đó có thể là chuyện gì, bỗng dưng tôi bị Yuno đấm lần thứ hai trong ngày. Tại sao cô lại làm như thế cơ chứ!

“Đồ biến thái.”

Nhỏ nhìn chòng chọc vào tôi hơn nữa và gọi tôi là biến thái. Gì chứ tôi chịu không biết tại sao nhỏ lại như thế nữa.

“...Nhưng Seira cũng là một vị thần rom-com nhỉ?”

Tôi lẩm bẩm khi cơn đau từ cú đấm của Yuno đã vơi bớt.

Theo những gì mà tôi nghe nói được thì Seira cũng thể sử dụng cùng một loại thần lực giống với Tsukimiya và Yuno.

Nếu đã thế… vậy thì!”

“Yuugo, có chuyện gì sao?”

Tsukimiya dừng ăn lại mà hỏi khi thấy tôi như thế.

“Không, không có gì đâu.”

“Đáng nghi thật…”

Yuno nheo mắt lại rồi nghi ngờ nhìn tôi.

“Thật, thật đấy, không có gì đáng để bận tâm đâu. Yuno này, sao cô không kêu Tsukimiya nói “aa” luôn nhỉ. Đây, để tôi đổi chỗ cho.”

Tôi thì thầm với nhỏ để Tsukimiya không nghe thấy.

“Thôi, đ-được rồi mà.”

“Ồ. Vì tôi là một người tử tế, tôi nghĩ là mình nên hỏi cố tình hỏi cô ấy sao cho thật khoa trương nhỉ.”

“Vậy à. Ừ, với một tên trai tân thì ngươi tử tế thật đấy.”

“Đừng có lúc nào cũng nói trai tân chứ!”

Thật đấy, khi tôi tốt nghiệp rồi thì cô là người đầu tiên biết còn gì.

Rồi Yuno, người vừa đổi chỗ với tôi, kêu chị mình nói “aa” rồi đút cô ấy cho một món ăn kèm từ hộp cơm trưa của mình, và Tsukimiya vui vẻ chấp nhận lấy. Cặp chị em này vẫn luôn thật thân thiết mà.

Nhưng bằng cách này mà tôi đã có thể lừa bọn họ rồi. Thành thật mà nói, tôi đã không nghĩ việc ăn trưa với chị em Tsukimiya có thể đem lại gì cho tôi, nhưng không ngờ lại có ích như vậy.

Có lẽ chuyện này sẽ đem đến một cách khác để tỏ tình với Tenshin mà không bị Tsukimiya xen ngang rồi.