“Như các em đều đã biết rồi, tháng này trường mình sẽ có lễ hội văn hóa đó.”
Trong tiết chủ nhiệm vào buổi sáng, giáo viên chủ nhiệm lớp tôi đã nói thế.
Vào giữa tháng sáu hàng năm, trường tôi sẽ tổ chức một lễ hội văn hóa theo truyền thống.
Người giáo viên đã yêu cầu học sinh thảo luận và quyết định xem xem sẽ làm gì trong lễ hội lúc có thời gian rảnh.
“Thế là đã đến lễ hội rồi cơ à?”
Tôi lẩm bẩm một mình sau khi tiết chủ nhiệm kết thúc.
Tại cái thế giới trong mơ nào đó thì có khi giờ này tôi đang hẹn hò với Tenshin và có một buổi hẹn hò đầy yêu thương tại lễ hội rồi… Nhưng thật không may khi thực tế thì lại chẳng được như vậy.
“Yuugo. Tớ nghe nói là sắp có lễ hội trường đó.”
Tsukimiya vui vẻ báo cáo lại thông tin khi cô ấy tiến lại từ chỗ ngồi bên cạnh tôi.
“Cậu không cần phải nhắc lại đâu, tớ đã nghe rõ rồi mà.”
“Uh-huh. Thế là tới với Yuugo sắp có một buổi hẹn hò đầy yêu thương tại lễ hội rồi.”
“Không, chẳng có chuyện đấy đâu.”
Đôi mắt xanh biếc của Tsukimiya mở to ra khi tôi nhanh chóng đáp lại và hét lên “Cậu vừa nói gì cơ!?”.
Nó đâu có ngạc nhiên đến thế chứ.
“Nè, cậu biết tớ thích Tenshi Himari mà. Thế sao tớ phải có một buổi hẹn hò yêu thương với cậu tại lễ hội chứ?”
“Ủa, có sao đâu đúng không?”
“Có đấy đồ ngốc.”
Tôi cốc nhẹ đầu Tsukimiya vì cảm thấy khó chịu trước màn bột phát của cô ấy.
Tiện thể, tiết đầu cần phải d chuyển qua lớp học khác nên giờ trong lớp chẳng còn ai ngoài tôi với Tsukimiya.
“Nè Yuugo. Sao cậu không từ bỏ với Tenshi Himari đi?”
“Sao tự nhiên là nói thế vậy…?”
“Vì nếu nghĩ thử xem, cậu còn chẳng biết liệu Tenshin Himari có thích cậu hay không mà, và chỉ cần tớ dùng thần lực thôi thì lời tỏ tình của cậu sẽ chẳng bao giờ chạm tới được cô ta đâu đó.”
Không đời nào đâu. Tôi muốn nói điều đó, nhưng đã không thể khi nghĩ về tất cả những gì mình đã làm được cho đến giờ. Toàn bộ hai mươi lần cố gắng tỏ tình của tôi đều bị phá bĩnh hết, và mặc cho nỗ lực hết sức để tránh khỏi thất bại của tôi, sáng nay tôi vẫn thất bại trong việc tỏ tình.
Trên hết là nhỏ thần này còn chiếu cảnh đi tắm của Tenshin lên nữa chứ. Dù thật may khi Tenshi vẫn bắt chuyện với tôi sau đó ngay khi về lại lớp, có lẽ chúng tôi đã rơi vào một tình huống khó xử mất rồi.
Hiện tại thì tôi vẫn chưa tìm ra cách nào để khắc chế sức mạnh của Tsukimiya cả.
Nhưng cho dù có như vậy, tôi cũng chẳng có ý định ngừng tỏ tình với Tenshin đâu.
Mục tiêu lúc này của tôi đang là tỏ tình với Tenshi trước khi lễ hội bắt đầu, và hy vọng là sẽ thành công, để rồi tôi có thể dạo quanh lễ hội với cô ấy như một cặp. Để có thể làm thế thì tôi cần phải bằng cách này hay cách khác ngăn cái sức mạnh kia của Tsukimiya phá rối việc tỏ tình của mình cái đã.
“Và nếu Yuugo chịu từ bỏ cô ta thì cậu sẽ nhận được một ân huệ đặc biệt từ một vị thần romcom đấy. Thế nên là cậu phải chuyển sang yêu người khác đi.”
Tsukimiya bắt đầu nói như thế. Cô ấy quả thật đang muốn tôi phải từ bỏ Tenshin mà.
“Thế nếu có chuyện tôi bỏ thích Tenshin thì sẽ chuyển sang Yuno đó .”
“Ehh!? Đ-Điều đó thì không được! Nếu cậu cần một người thì chọn tớ nè!”
Tỏ ra bối rối, Tsukimiya rướn người lên đằng trước. O-oi… cậu đang ở gần quá đấy.
“Dĩ nhiên là tớ chỉ đùa thôi mà. Từ đầu tớ đã chẳng có ý định từ bỏ Tenhsin rồi.”
Rồi còn cả Yuno nữa. Nếu nhỏ ở đây, thì khá chắc là giờ tôi đã toang rồi.
“O-oi Tsukimiya, cậu có thể đứng xa xa khỏi tớ một tí được không? Cậu tới sát quá rồi đấy.”
Khi tôi chỉ ra thì Tsukimiya mới nhận ra── nhưng vì lý do nào đó mà cô ấy vẫn chẳng chịu lùi lại. Trái lại cô ấy còn tiến thêm một bước gần hơn nữa.
“Này, cậu đang làm cái quái gì thế hả?”
“Fufu… Yuugo. Tớ đã bảo cậu rồi mà đúng không? Tớ sẽ khiến cho cậu sa vào lưới tình của tớ.”
“Làm cho tớ đổ cậu á… À, đúng là cậu đã nói thế thật.”
Từ sau vụ việc tại công viên giải trí, Tsukimiya đã nói rằng cô ấy sẽ khiến tôi yêu cô ấy và sẽ ngăn không cho tôi thổ lộ với Tenshin. Dù cho trời đất có đảo chiều, thật lòng mà nói thì tôi cũng không chắc việc tôi đổ Tsukimiya có là khả thi không nữa.
“Vậy thì ngay bây giờ tớ sẽ bắt đầu làm thế luôn nhé.”
“Eh~, cậu định làm như nào vậy?”
Tôi hỏi mà chẳng mảy may quan tâm, rồi sau đó tôi đột nhiên thấy có một cảm giác mềm mại ở sau gáy mình.
“Tte, thật sao, cậu đang làm gì vậy chứ?”
Thứ tiếp theo tôi biết là Tsukimiya đang ôm lấy tôi từ đằng sau. Vậy thì, cái thứ mềm mại đang chạm vào đầu tôi là…
“Hôm qua tớ đã nghe một bạn nữ cùng lớp nói chuyện á. Rằng cách tốt nhất để khiến một cậu con trai yêu bạn là… quyến rũ anh ấy…”
Giọng Tsukimiya nghe cực kỳ xấu hổ khi cô tường thuật lại. Trời ạ, tớ phải làm gì với cậu bây giờ? Thật đấy, đồ nữ thần vô dụng. Thêm vào đó, sẽ tệ lắm nếu chúng tôi không di chuyển sang phòng học tiếp theo ngay.
“Tsukimiya, tớ xin cậu đấy, buông tớ ra đi mà. Nếu không thì mình trễ tiết học mất.”
“Tớ ứ chịu đâu. Tớ sẽ làm thế mãi cho tới khi Yuugo phải lòng tớ mới thôi.”
“Đừng có nói mấy chuyện vô lý như thế chứ!”
Cô ấy sẽ tiếp tục làm thế này mỗi ngày nếu tôi vẫn còn chưa đổ cô ấy sao?
Tôi thực sự muốn ngăn cô ấy lại lắm, nhưng… vì đó là Tsukimiya, tôi đảm bảo luôn là cô ấy sẽ không chịu dừng đâu.
Nếu thế thì tôi chẳng còn cách nào khác ngoài việc tỏ tình thành công với Tenshin và trở thành một cặp trước khi lễ hội trường khai mạc rồi.
Trong lúc bị Tsukimiya vòng tay ôm lấy, tôi một lần nữa hạ quyết tâm.
Sau đó, tôi đã có thể đẩy Tsukimiya ra rồi vội vàng sang lớp tiếp theo và có mặt ngay sát giờ. Hiển nhiên là Tsukimiya đã đến muộn giờ và bị giáo viên mắng té tát.
Sau giờ học buổi sáng là tới giờ nghỉ trưa. Ngồi trong lớp mà tôi dành trọn thời gian cố nghĩ cách để tỏ tình với Tenshin mà không bị Tsukimiya phá đám bằng thần lực, nhưng xui một cái là tôi chẳng nảy ra được ý tưởng nào cả.