"Cậu có ổn không đấy Yuugo?"
Người kế tiếp gọi tôi là Tsukimiya.
"So với lúc đầu thì tớ thấy khá hơn rồi…"
"T-tớ hiểu rồi"
Tsukimiya thở phào nhẹ nhõm.
"Tiện thì có vẻ cậu chơi khá ổn đấy nhỉ."
Ngay sau một vòng tàu lượn siêu tốc, Tsukimiya cũng thấy nôn nao như tôi, nhưng chỉ nghỉ một lúc là cái trạng thái choáng váng kia đã trở lại bình thường. Đáng ghen tỵ thật.
Tôi tự hỏi liệu mấy vị thần có sức hồi phục tốt hơn bọn tôi không nhỉ.
"Dù vậy, tớ chưa bao giờ là một người yêu thích tàu lượn siêu tốc cả."
"T-tớ biết rồi."
Sau cuộc trao đổi vừa rồi, Chitose đột nhiên mở miệng nói.
"Vậy thì mấy cậu định chơi gì tiếp theo? …Thật ra thì tớ có một ý kiến cho các cậu đây," cô ấy nói, rồi nháy mắt với tôi.
"Vậy ý tưởng của cậu là gì?"
"Tớ muốn dạo xung quanh công viên giải trí với cậu, Tsukimiya-san."
"Có thật không?"
Chitose gật đầu, "phải."
"Khoan đã. Tớ không muốn dạo quanh công viên giải trí với một cô gái như này, và bên cạnh đó Yuugo mới là người tớ muốn đi cùng."
"Oi, cậu nói gì vậy? Bạn tớ đang mời cậu đó."
Và đừng có đỏ mặt nhiều như thế khi nói rằng cậu muốn đi dạo quanh đây với tớ chứ. Nó sẽ khiến người khác hiểu nhầm đấy.
"Này, nếu thế thì Himari và Yuugo-kun sẽ làm gì vậy?"
Tenshin tò mò hỏi Chitose.
"Hai người các cậu nên đi chung với nhau đi."
"Có nghĩa là tớ cùng với Yuugo-kun?"
"Đúng rồi đó."
"Ồ, t-tớ hiểu rồi…"
Không chắc mình nên nghĩ về nó như nào.
Kiểu phản ứng đó là thế nào nhỉ? Giờ tôi đang thấy thực sự lo lắng rồi đây.
"T-từ đã. Tớ không chấp nhận chuyện này. Hơn nữa thì, cậu muốn đi với tớ đến thế cơ à?"
Tsukimiya trừng mắt với Chitose rồi hỏi.
"Tất nhiên là tớ muốn rồi. Tsukimiya vừa thú vị vừa dễ thương này… Và tớ cũng muốn biết thêm về cậu nữa."
Chitose trả lời với một nụ cười trên môi. Hiển nhiên là Chitose thực sự muốn khắc sâu mối quan hệ với Tsukimiya.
...À thì, đó là việc tôi đã nhờ cô ấy làm.
Hôm trước, lúc bọn tôi đang trên đường đến trường, tôi có nhờ Chitose giúp một việc khi cả bọn ở công viên: "Tớ không quan tâm là bằng cách nào, làm ơn hãy giúp tớ với Tenshin được ở một mình với nhau."
Nói cách khác, dù Chitose vẫn đang cố giúp tôi và Tenshin được ở riêng.
Nhưng việc cô ấy muốn làm bạn với Tsukimiya hẳn cũng là thật. Thực tế thì họ còn có vẻ khá hợp cạ cơ.
"D-dù sao thì, tớ cũng không muốn đi một mình với người phụ nữ này đâu. Tớ muốn ở chung với Yuugo… lâu nhất có thể cơ."
Lần này cô ấy khẳng định với giọng điệu ngập ngừng. Này, đừng có tỏ cái thái độ kiểu như vậy với tớ chứ.
Sau đó, Chitose nhìn tôi như thể tôi là một tên ngốc.
"Hừm. Tsukimiya muốn đi cùng với Yuugo nhiều đến vậy ư…?
Tiếp đó Chitose vẩn vơ nghĩ một hồi, rồi như thể có thế gì đó sáng lên trong đầu cô, cô hô lên, "Ah!".
"Vậy, như này thì sao? Cả ba người con gái chúng ta đều có thể đi chơi riêng với Yuugo."
Chitose khẽ cười khi nói.
Tôi không biết cổ định nói về gì, nhưng… tôi có linh cảm xấu về chuyện này.
"Nó, cậu nói vậy nghĩa là sao?"
"Nói cách khác, cả ba người chúng ta đều có thời gian để một mình hẹn hò với một mình. Bằng cách này Tsukimiya vừa có thể dành thời gian ở một Yuugo, mà tớ cũng đồng thời có thể đi riêng với cậu khi mà Himari-chan đang hẹn với Yuugo. Đây không phải là một ý hay sao?"
Khi Chitose nói xong, Tsukimiya có vẻ hiểu được những gì Chitose nói, kêu lên với sự ngưỡng mộ,"aah"
"Có nghĩa là tớ có thể được đi chơi riêng với Yuugo, phải không?"
"Nhưng nếu được ở một mình với Yuugo thì Tsukimiya-san có thể làm việc này việc kia với cậu ấy, hiểu chứ?"
"Kuh! Việc này nọ à… Hiểu rồi, tớ sẽ chấp nhận đề nghị này."
Rồi tiếp đó, Tsukimiya và Chitose tiến hành cuộc nói chuyện giữa hai người.
"Khoan đã. Tại sao tớ lại phải hẹn hò hai người các cậu?"
"Bởi lẽ điều này không phải một ý tưởng tốt à? Cậu có thể hẹn hò với cả ba cô gái dễ thương ở đây cơ mà. Quả là một chàng trai nổi tiếng."
"Im đi. Đừng có trêu tớ như thế nữa."
Và sao cậu dám thêm bản thân cậu vào chỗ hai người con gái dễ thương kia. Ừ thì Chitose cũng dễ thương thật đấy, nhưng mà…
"Thời của cậu đến rồi đó Yuugo. Thế nếu còn không muốn thì cậu nghĩ cách khác đi."
Chitose nheo mắt lại khi cô nói. Hừmm… cách khác để tôi và Tenshin được ở một mình với nhau à.
Đúng là vì Tsukimiya không có ý định đi riêng với Chitose, nên cũng chẳng nghĩ được cách nào khác nhưng mà … một buổi hẹn hò với cả ba người bọn họ thì.
"Vậy thì quyết thế nhá. Từ giờ Yuugo sẽ hẹn hò riêng với mỗi người chúng ta."
Chitose có vẻ đã cảm nhận được rằng tôi không còn kế nào khác nên đã bắt đầu cuộc thảo luận.
"Cậu cũng thấy chuyện này ổn chứ, Himari-chan?"
"Ừ, tớ thì được thôi."
Tenshin gật đầu và dễ dàng đồng ý với nó.
Tôi mừng là cô ấy đồng ý đi chơi riêng với tôi không chút do dự, nhưng mà… Tôi tự hỏi rằng liệu cô có nghe đủ cuộc hội thoại vừa rồi không.
"Một lần h-hẹn hò với Yuugo… và còn có khả năng làm mấy điều này nọ với cậu ấy…."
Tsukimiya đang trong trạng thái quá khích, nhưng mà cứ yên tâm đi vì tôi chắc rằng không có chuyện gì kiểu như vậy xảy ra đâu.
"...Haa"
Tôi thở một hơi dài. Thật sự tôi cũng chẳng có chút ham muốn được hẹn hò với Tsukimiya hay Chitose nào đâu, nhưng nếu đó là cái giá phải trả để được ở riêng với Tenshin thì tôi đoán rằng mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận ý tưởng của Tsukimiya vậy.
Và vì thế nên tôi đành phải bí mật hẹn hò một buổi với từng người một.
Tiếp đến hội tôi rời quán cà phê sau khi những người còn lại đã ăn trưa xong, với ngoại lệ là tôi, người vẫn còn cảm thấy hơi nôn nao
Nhân tiện thì lúc Tenshin ăn bữa trưa của mình trông dễ thương quá đi mất. Nó còn dễ thương đến mức tôi có thể ngắm cô ấy hàng giờ cũng được.
"Này, Yuugo, cậu ngồi đó làm gì vậy?"
Khi tôi đang mải tận hưởng những mộng tưởng của mình thì có ai đó bên cạnh tôi bắt chuyện.
Tôi quay sang và thấy Chitose đang nhìn tôi một cách hiếu kì.
Cuộc hẹn đầu tiên là với con người này. Thứ tự những cuộc hẹn được quyết định bằng một trò kéo-búa-bao.
"Chuyện gì thế? Tớ bị mất tập trung à?"
"Đúng rồi đấy. Cậu nghĩ về Himari-chan phải không?"
Oof. Câu vừa rồi bén đấy. Đây có phải là thứ người ta gọi là trực giác của phụ nữ không?"
"Trúng phóc?"
"Chuẩn luôn?"
"Fufu, cậu thật sự yêu Himari-chan đấy nhỉ."
Chitose nói với tông giọng trêu ghẹo. Mà tôi cũng không phủ nhận nó bởi vì đúng là tôi yêu cô ấy.
"Vậy thì ta phải ra khỏi chỗ này như nào đây?" Tôi hỏi Chitose trong khi nhìn xung quanh.
Hiện tôi cùng Chitose đang ở trong một địa điểm gọi là [Mê cung Animal].
Như tên gọi của nó, đây là một mê cung và ngay lúc bạn bước qua cánh cổng thì bạn sẽ phải tìm mấy tấm thẻ động vật được cất giấu ở đâu đó trong một khoảng thời gian hạn mức và ra ngoài thông qua lối thoát.
Đáng ra đây phải là nơi cho mấy đứa trẻ con, nhưng mà hai học sinh cấp ba này thậm còn không thoát ra ngoài được. Thực tế là họ còn chẳng tìm ra nổi một tấm thẻ động vật.
"Hừmm, khó thật. Có lẽ mất cả đời thì ta vẫn chẳng ra được mất."
"Này, đừng có gở mồm gở miệng như thế."
"Thật á? Tớ thấy nó ổn mà."
…Tớ thì không đâu.
"Dù sao thì tìm mấy cái thẻ nhanh lên nào. Giờ có cả đống trẻ tiểu học ra ngoài được một lúc rồi đấy, và tớ cũng bắt đầu thấy phát cáu lên rồi."
Sau đó tôi đi trước, rồi Chitose cũng bắt đầu theo sau tôi. Nhưng dù cho cố nhìn thế nào thì tôi cũng chẳng thấy tấm thẻ đâu cả. Cái địa điểm này kì thật.
"Này Yuugo. Tsukimiya thích cậu phải không?"
"...... Sao lại đột nhiên hỏi thế?"
"Ừ thì…"
Cô ấy đúng là đã trực tiếp nói "Tớ thích cậu".
"Cậu thật sự nổi lắm đấy Yuugo."
"Tớ nổi tiếng kiểu gì đây? Cậu đang chế nhạo tớ đấy à?"
"Cậu có nổi tiếng mà. Dù tớ chắc rằng cậu còn chẳng nhận ra điều này."
"Thế nên mới không phải đó."
Sao cậu muốn biến tớ thành một gã nổi tiếng đến thế vậy? Tớ không hiểu.
"Ah, đây nữa nè."
Đột nhiên Chitose dừng lại và chìa thứ gì đó ra trước mặt tôi. Thứ này…!
"Nó là một tấm thẻ động vật."
Nó là tấm thẻ được in hình một chú thỏ ở trên đó và cũng là thứ hai đứa cần để ra khỏi mê cung.
"Cậu tìm được nó lúc nào đấy?"
"Ehh, tớ tìm thấy được một lúc rồi."
"Gì vậy chứ? Thế sao cậu nói cho tớ luôn đi?"
Tôi kiếm nó được khoảng mười năm phút rồi đấy. Thế thì nỗ lực của tôi có ý nghĩa gì.
"Bởi nếu tớ làm thế cuộc hẹn này sẽ kết thúc sớm đúng chứ?"
"Có gì không ổn ư?"
"Ngốc!"
"Tại sao?"
Khi tôi đáp lại, Chitose cười khúc khích. Cô ấy có ý gì nhỉ?
"Vậy thì ra khỏi đây thôi nào. Nếu chúng ta về trễ quá là mấy người đang chờ kia sẽ nghi ngờ chúng ta làm mấy điều kì lạ đó."
"Tớ không nghĩ như vậy đâu."
Tôi phủ nhận câu nói khó tin kia của Tsukimiya và thở dài hậm hực. Còn cô ấy thì bày ra cái biểu cảm rất hạnh phúc trên mặt.