"Yu-Yuugo..."
Cô ấy nhìn tôi bằng đôi mắt xanh ẩm ướt.
Nhìn lại Tsukimiya thực sự dễ thương đấy chứ. Tôi dám chắc cô ấy sẽ nổi tiếng hơn nếu làm thân hơn với người khác.
"Và vậy là, Tsukimiya, người từ đầu đã giúp đỡ chuyện tình cảm của tớ, có thể tùy ý can thiệp vào à."
Tsukimiya trông có vẻ băn khoăn khi tôi nói thế. Cũng giống trước đây, dường như cô ấy không hiểu ý của tôi.
"Nhờ có Tsukimiya mà tớ mới có thể có được mối quan hệ hiện tại với Tenshin mà phải không? Cậu đã cố gắng rất nhiều để ủng hộ chuyện tình cảm của tớ nhỉ?"
"Đ-Đúng... thế."
"Thế nên là, nếu Tsukimiya không làm gì cả, sẽ có khả năng là tớ và Tenshin vẫn sẽ không thể nói chuyện được với nhau chút nào."
"...T-Tớ không thể phủ nhận điều đó."
"Nói cách khác, tớ rất biết ơn cậu vì đã giúp đem tớ và Tenshin lại với nhau, và tớ đâu có quyền chỉ trích cậu vì đã phá hỏng mối quan hệ của chúng tớ chứ."
Lý do cho việc tôi có thể tạo lập được mối quan hệ hiện tại giữa mình và Tenshin là nhờ có sức mạnh của Tsukimiya.
Nêu tôi không hề có quyền lên tiếng về những gì cô ấy đã làm với mối quan hệ tạo ra bởi năng lực của mình.
"Nh-Nhưng..."
"Chà, đúng như tớ lo ngại, thì sẽ tốt hơn nếu cậu tránh sang một bên. Tớ có thể tỏ tình được với Tenshin, và có thể sẽ bắt đầu hẹn hò nữa..."
"Kh-Không được đâu!"
Tsukimiya hét lên. Rồi tôi chỉ biết lấy tay bịt miệng mình lại.
Hai má cô nàng cũng đã có chút đỏ rồi.
"Chà, tớ giờ thì cậu đã xen ngang lời tỏ tình của tớ mười chín lần rồi. Tớ không nghĩ mình có thể dừng cậu lại dễ dàng như vậy."
"Muu..."
Với một tiếng cười khẽ, bờ môi của Tsukimiya chu lên.
"A, tiện đây..."
Rồi tôi nhớ ra một thứ và lấy nó ra từ trong túi mình.
"Cậu đã làm cái này cho tớ, phải không?"
Tôi đưa cho cô ấy cục bông hình hamster được làm khá tệ.
"Kuh! T-Tại sao cậu lại có..."
"Tớ không chắc sao nữa, nhưng cậu đã làm rơi và tớ nhặt nó lên. Yuno đã nói tớ biết đây là món quà dành cho tớ, có đúng không?"
Khi tôi hỏi như thế, cô ấy đứng hình trong giây lát rồi khuôn mặt dần trở nên đỏ và đỏ hơn nữa.
"Đ-Đúng rồi đó... Yuugo đã từng nói rằng cậu muốn tớ làm cho cậu một con vật mà."
Đó là trong lần hẹn hò chị em. Tôi nhớ là mình đã nói gì đó như thế,
"Tsukimiya, cái này... cảm ơn cậu."
Cô ấy ngạc nhiên nhìn khi tôi nói lời cảm ơn.
"Món quà này, tớ rất vui được nhận nó."
"Kuh!"
Trong giây phút đó, khuôn mặt Tsukimiya ngay lập tức đỏ bừng lên. Đến cả tai cô ấy cũng đỏ nữa.
"T-Tớ hiểu rồi... Yuugo thích nó rồi..."
Tsukimiya nhẹ nhõm nói trong khi tỏ ra rất hạnh phúc.
Chà, khoan hãy nói tới việc chất lượng là không thể tả nổi đi. Nếu tôi nhận một món quà và nói rằng mình không thích nó, chắc là tôi sẽ phải nếm cơn thịnh nộ của Yuno mất. Không cẩn thận biết đâu mất mạng như chơi đó.
"Thế nên là Tsukimiya này. Tớ sẽ nói thêm một lần nữa, nhé?"
"Ể, ý cậu nói thế là sao?" Tsukimiya có hơi bối rối trước đề xuất bất chợt của tôi.
"Tớ muốn đàng hoàng cảm ơn vì mọi thứ cậu đã làm."
Đó là vì đã đưa chuyện tình cảm của tôi đi xa đến mức này. Cô ấy đã can thiệp vào lời tỏ tình của tôi rất nhiều lần, nhưng không nghi ngờ gì nữa, nguyên do từ đầu khiến tôi có thể đến được giai đoạn này trong việc tỏ tình với Tenshin là nhờ có cô ấy. Tôi muốn thể hiện ra lòng biết ơn của tôi bằng lời nói.
Sau đó tôi nắm chặt lấy hai vai của Tsukimiya. Cô nàng đang đỏ mặt và vặn vẹo cơ thể. Rồi tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy và nói.
"Tsukimiya, vì tất cả những gì cậu đã làm, cảm ơn rất nhiều."
Một lát sau, chiếc đài phun nước, thứ đã ngưng lại một lúc trước đó, tuôn trào những dòng nước.
Thêm vào đó, bóng tối bao xung quanh được thắp sáng bởi những ánh đèn đầy màu sắc, và khung cảnh trước mắt tôi ngay lập tức trở thành một không gian huyền ảo.
"Đẹp quá..."
Tsukimiya lẩm bẩm. Tôi cũng cảm thấy như vậy.
Giá như tôi được tỏ tình với người mình yêu ở một nơi như thế này... Tôi đang nghĩ đến chuyện đó, thì đột nhiên cảm thấy một sự hiện diện trước mặt mình.
Khi nhìn ra trước, tôi thấy Tsukimiya đang nhắm mắt lại và chu môi lên.
"..."
...Cô ấy bị làm sao vậy?
Và còn hơn thế nữa, cô ấy đang làm cử chỉ như thể đang chờ đợi một nụ hôn vậy.
"Để nói cho cậu biết nhé, tớ chỉ cho phép cậu can thiệp vào việc tớ tỏ tình thôi, chứ không có nghĩa là tớ đã vứt bỏ đi tình cảm với Tenshin đâu."
"Kuh! V-Vậy ư? Tớ cứ nghĩ Yuugo đổ tớ rồi chứ..."
"Không có chuyện đó đâu."
Tsukimiya bỏ trạng thái hôn đi, và tôi ngay lập tức phải bác lại câu hỏi của cô nàng.
"Cậu biết đấy, chắc chắc tớ sẽ truyền đạt tình cảm của mình tới với Tenshin, dù cho cậu có can thiệp thế nào đi nữa. Nếu là cậu cứ thoải mái xen vào chuyện tình cảm của tới đi."
"Muu, nếu cậu đã nói thế rồi thì tớ cũng sẽ nghiêm túc đó."
"Nghiêm túc?"
Tôi tự hỏi điều đó có nghĩa là gì. Có hơi sợ rồi nha.
"Tớ sẽ đi quyến rũ Yuugo và khiến cho cậu phải đổ tớ."
"À, rồi rồi, tớ hiểu rồi."
Khi tôi đáp lại như một trò hề, Tsukimiya như sắp khóc rồi bắt đầu tỏ ra bồn chồn. Làm ơn dừng lại đi, nó khiến tớ khó chịu đó.
Sau đó tôi nhắn cho Tenshin và Chitose để họ biết rằng tôi đã tìm thấy Tsukimiya, rồi gặp họ trước đài phun nước mấy phút sau.
Chitose trêu tôi bằng cách nói mấy câu như, "Tớ hy vọng là hai người không làm gì kỳ quặc cùng nhau," trong khi Tenshin nhẹ nhàng mỉm cười và nói, "Tớ rất mừng là cậu đã tìm thấy cậu ấy."
Vào khoảnh khắc đó, tôi một lần nữa nhận ra mình đã yêu Tenshin mất rồi.