Love Comedy no Kami-sama na no ni Ore no Love Comedy wo Jama suru no?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

371 3056

Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

(Đang ra)

Fushi no majo wa man no inochi o gisei ni shite mo arikitarina negai o kanaetai

Haruichi

"Tôi đoán là tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu vì những người bạn thân yêu của mình."

9 247

Trở thành ngọn đèn trong lòng biển tăm tối

(Đang ra)

Trở thành ngọn đèn trong lòng biển tăm tối

Yeon Sanho

Nước rò rỉ sau 5 ngày làm việc tại căn cứ dưới đáy biển sâu 3.000m?

209 506

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

173 4398

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

253 6491

Volume 1 - Chương 05 - Phần 3

Sau đó, cuộc hẹn của tôi với Chitose đã kết thúc. Rồi tôi chuyển sang cuộc hẹn thứ hai, với Tsukimiya. Nói thêm này, trong khi Chitose và tôi đang đi chơi, hình như Tsukimiya đã ở quầy đồ ăn cùng với Tenshin. Họ đã thưởng thức món parfait nổi tiếng của công viên này.

Dường như từ đầu Tsukimiya đã không có ý định đi đâu cả với Tenshin, nhưng khi Tenshin mời cô ấy đi đến một nơi có parfait ngon lành, thì Tsukimiya nhận lời ngay luôn.

Bà thần này dễ tính thật đấy.

Tsukimiya đã gọi Tenshin là "con nhỏ đó" trước đây và tôi đã nghĩ rằng họ sẽ không thể thân thiết với nhau, nhưng xem ra không có chuyện đó xảy ra rồi.

"Yu-Yuugo, cậu lên cái đó cùng với tớ nhé?"

Đang khi chúng tôi cùng nhau đi quanh công viên, Tsukimiya chỉ vào chỗ có những ly caffe xoay, một trò chơi kinh điển tại những công viên giải trí.

"Cậu muốn lên đó sao?"

"Aah. Đ-đúng rồi... cùng với Yu-Yuugo á."

Tsukimiya đáp mà chẳng thèm nhìn, nghịch nghịch những ngón tay trong vẻ ngượng ngùng.

Tôi nên phản ứng thế nào trước tình huống này đây?

"Tớ hiểu rồi. Cùng lên cái đó vậy."

"Uh, vâng!"

Rồi đột nhiên Tsukimiya mỉm cười thật yêu với tôi. Cùng với vẻ ngoài nổi bật của cô ấy, tôi không thể không cảm thấy trái tim mình hụt mất một nhịp.

Không, không, tôi đang bị làm sao thế này? Là một người có tình cảm với Tenshin, tôi không thể để nụ cười của một vị thần xen vào cảm xúc của mình được. Trong tương lai tôi cần phải cẩn thận hơn một chút mới được.

Sau cùng thì khi chuyện này kết thúc, tiếp theo tôi sẽ hẹn hò cùng Tenshin mà.

"Yuugo, nhanh lên, mình đi thôi."

"Rồi rồi."

Tsukimiya, người đã đi đàng trước , gọi tôi, và tôi chạy đến bên cô ấy. Sau khi xếp hàng xong, Tsukimiya và tôi cùng nhau ngồi lên ly coffee.

Tất nhiên là giống với trò tàu lượn siêu tốc, cái này cũng được tạo hình theo động vật luôn. Có năm loài vật ở đây: thỏ, khỉ, gấu trúc, sư tử và hổ.

Cách làm đơn giản thôi: một bức ảnh động vậy được vẽ lên cạnh của một ly coffee bình thường. Nhưng những tranh vẽ này không chỉ cho trẻ con, mà trông chúng rất thật. Nói chung thì chúng rất đẹp.

"Vì lý do gì đó, mình chẳng cảm thấy dễ chịu gì khi ngồi lên thứ này mà."

Tôi thầm nhủ với chính mình khi nhìn vào những con thú trông rất thật trên chiếc ly.

Rồi tôi cảm thấy có một sự hiện diện bên cạnh mình. Quay đầu qua bên, tôi thấy Tsukimiya đang ngồi cạnh tôi.

"..."

Lạ thật đấy. Tôi nghĩ thế này khác với cách tôi thường ngồi trên ly coffe thì phải.

"Này Tsukimiya. Tại sao cậu lại ngồi đây vậy?"

"Oof! Huh? Ý cậu là sao?"

"Tớ đang nói về cái gì á? Ly coffe xoay không phải là ngồi như thế này đâu, đúng chứ?"

"À thì, tớ không biết nữa. Tớ đã luôn ngồi như thế này mà."

Tsukimiya đáp, nhưng đôi mắt cô ấy lại đảo qua lại. Là đang nói dối chứ còn gì nữa.

"Đáng ra người ta phải ngồi đối diện nhau trong ly coffee chứ. Nên là ngồi qua bên kia đi."

Tôi chỉ lên phía trước, nhưng Tsukimiya không di chuyển chút nào cả.

"N-Này."

"L-Là vì... tớ muốn ở gần Yuugo cơ..."

Tsukimiya mím môi lại như thể đang có chút hờn dỗi. Ugh, lại nữa rồi.

"Tớ hiểu rồi. Vậy thì để tớ qua, còn cậu ngồi đây.

"

Rồi tôi di chuyển để tạo một chút khoảng cách giữa mình và Tsukimiya. Ngay lại tức sau đó, Tsukimiya lại thu hẹp cách biệt giữa cả hai.

"N-Này..."

"Kh-Không phải là lỗi của tớ... Khi cậu di chuyển, cơ thể tớ cũng vô thức bị kéo theo cậu á!"

Cái cớ kiểu gì thế này? Đến cả học sinh tiểu học cũng biết đó là một lời nói dối dở tệ đấy. 

"...Tớ hiểu rồi. Ngồi xuống bên cạnh tớ đi."

Tôi thở dài thườn thượt rồi chịu thua nói. Mặc cho tôi có nói điều gì với cô thần này đi nữa, chắc là cô ấy cũng sẽ cố gắng để ngồi cạnh tôi thôi. Có chống cự cũng vô ích rồi.

"Cậu chắc chứ?"

"Chắc, qua đây đi."

"...Vâng."

Tsukimiya đáp lời, rồi ngồi xuống bên tôi với một biểu cảm hạnh phúc.

Geez. Thật khó để nổi giận khi cô ấy nhìn tôi như thế mà. Tôi đoán mình đã quá ngây thơ rồi.

"Được ngồi cạnh Yuugo... Mình làm được rồi!"

Sau khi nghe Tsukimiya lẩm bẩm, một tiếng chuông bất ngờ vang lên và ly coffee bắt đầu chuyển động. 

Tsukimiya và tôi tận hưởng trò ly coffee xoay cùng nhau, nhưng trong lúc đó tôi nhận ra một điều.

Rằng những chiếc ly coffee sẽ trở nên rất khó chịu khi các bạn ngồi cạnh nhau.