Love Comedy no Kami-sama na no ni Ore no Love Comedy wo Jama suru no?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

281 7268

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

(Đang ra)

Ore no Iinazuke ni natta Jimiko, Ie de wa Kawaii Shika nai

Hidaka Yuu

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

7 58

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

19 129

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

16 115

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

17 154

Volume 1 - Chương 05 - Phần 6

Kể cả khi đó là người cô ấy thích đi nữa, cô ấy vẫn luôn coi mình là trung tâm.

Nên cô ấy còn chẳng biết cảm giác của tôi mỗi khi thất bại trong việc tỏ tình nó như thế nào. Cô ấy chắc chắc không thể tưởng tượng nổi đâu.

Chỉ vì không thích, mà cô ấy luôn cố gắng ngăn cản tôi được yêu.

"Yu-Yuugo, về Yuugo, tớ..."

 Và cô ấy là thần của rom-com ư? Đang đùa tôi à. Chắc là từ đầu tôi đã bị cuốn theo đôi chút vì lần đầu được ai đó thích rồi. Có lẽ vì thế mà tôi đã có thể tha thứ cho cô ấy dù có chuyện gì xảy ra đi nữa.

Tuy nhiên tôi đã chạm tới giới hạn mất rồi. Không thể chịu nổi nữa.

"Về Yuugo... Tớ yêu..."

"Tại sao lúc nào cậu cũng cản đường tôi vậy!"

Ngay khi tôi nói thế, tôi biết mình đã đánh mất nó rồi.

Tôi lấy lại được sự tỉnh táo. Dù cho tôi đang giận, tôi hiểu mình không nên nói thẳng mặt cô ấy như vậy. Nhưng đã quá muộn.

Ngay lập tức tôi đưa mắt sang phía Tsukimiya, và thấy rằng những giọt lệ đang bắt đầu rơi xuống từ đôi mắt xanh dương của cô nàng.

"Yuugo... Tớ xin lỗi..."

Và rồi, sau khi nói thế, cô ấy chạy khỏi nơi đây với những giọt nước mắt vẫn cứ rơi. Mái tóc bạc của cô ấy tung bay, và bóng lưng cô nhanh chóng biến mất khi xa dần.

"...Chết tiệt."

Đây có thể là điều không nên nói lúc này, nhưng là lỗi của cô ấy khi đã xen vào mà. Tôi không làm gì sai cả.

Ngay từ đầu đã là Tsukimiya thú nhận rằng cô ấy thích tôi rồi.

Thế nên là dù cô ấy có bị tổn thương hay khóc lóc đi nữa, chẳng có gì liên quan đến tôi cả.

Đó không phải việc của tôi.

"Yuugo...?"

Đột nhiên tôi nghe thấy ai gọi tên mình từ bên cạnh.

Tenshin đang nhìn tôi với đôi mắt nhuốm màu ngạc nhiên lẫn lo lắng. Có phải tôi vừa khiến một cô gái khóc trước mặt người mình yêu không? Tệ hết sức tệ mà.

"Vừa nãy... tại sao cậu lại nói thế với Athena chứ?" Tenshin hỏi tôi với vẻ âu lo.

Nếu tôi tiết lộ rằng Tsukimiya là thần của rom-com và đã là người can thiệp vào chuyện tình cảm của tôi, cô ấy sẽ không tin tôi hoàn toàn đâu.

Tuy Tenshin tốt bụng đấy, cô ấy cũng sẽ chỉ tin tôi ít nhất 20 phần trăm thôi.

"Xin lỗi. Tớ không thể giải thích hết được."

"...Vậy à."

Tenshin cúi mặt xuống với một chút vẻ buồn bã.

"Thế thì Himari sẽ đi tìm Athena. Chitose đã đi tìm cậu ấy rồi đó."

Tenshin đề xuất. Tôi của mọi khi hẳn là đã vui lòng chấp nhận những gì cô ấy nói. Nhưng lần này thì chắc là không thể rồi.

"Tớ xin lỗi... cậu có thể đi trước được không?"

"Ể...?"

Có lẽ vì không ngờ tới, nên Tenshin tỏ ra bối rối mất một lúc.

Song tôi nghĩ cô ấy đã cảm thấy được cái gì đó không đúng ở tôi, và rồi cô ấy nở một nụ cười thoáng buồn và nói.

"Được rồi. Cậu cứ đi sau nhé."

Đó là tất cả những gì cô ấy nói trước khi bỏ đi tìm Tsukimiya.

"..."

Đúng là lỗi của tôi đã khiến cho Tsukimiya khóc và chạy đi, nhưng cũng hoàn toàn là vậy.

So với những gì cô ấy đã làm cho đến giờ thì nhiêu đó hẳn là chẳng thấm vào đâu.

Bên cạnh đó, nếu giờ tôi đi tìm Tsukimiya, chắc chắn là cô ấy sẽ lại tiếp tục xen vào chuyện tình cảm của tôi. Tôi không thể để cho cô ấy làm thế lần nữa được.

...Nên tôi sẽ không tìm kiếm Tsukimiya đâu.

"...Hm? Cái gì đây?"

Khi tôi nhìn xuống chân, tôi thấy có một vật nhỏ ở dưới đất.

Tôi nhặt nó lên và khi kiểm tra, nó là một cục bông, thứ thường được làm bằng cách may vá.

"Cái này là một... con hamster?"

Trong lúc Tenshin và Chitose đi xung quanh tìm Tsukimiya, tôi lại ngồi một mình trên một chiếc ghế cạnh đài phun nước trong công viên.

Tôi thấy có lỗi với hai người họ, nhưng tôi không thể để cho mình đi tìm Tsukimiya được.

Tôi đã bi cản trở việc tỏ tình quá nhiều lần rồi. Tôi là nạn nhân đây này, thế nên tại sao tôi phải tìm cô ấy chứ? Và còn nữa, tôi vừa nói những lời ác ý đó với cô ấy cơ mà...

"Aah, chết tiệt thật!"

Đó không phải là lỗi của tôi. Tôi biết chứ, nhưng khó chịu quá đi.

Lạ thật đấy. Mười chín lần đó. Tại sao tôi nên cảm thấy thế này khi lời tỏ tình của tôi đã bị xen vào tổng cộng mười chín lần, bao gồm cả lần này nữa? Bực thật chứ.

"Ngươi đúng là một tên thảm hại mà."

Khi tôi đang bối rối và ở một mình, tôi bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc. 

Ngước lên nhìn, tôi thấy Yuno đang đứng đó và vì một lý do nào đó đang mặc một chiếc áo khoác dài thời trang và kính mắt.

"...Cô, tại sao cô lại ở đây?"

"Haa, ta ở đây là lẽ dĩ nhiên thôi. Ta đã lo lắng vì hôm nay chị hai nói sẽ đi hẹn hò, nên ta đã đi theo."

Nhỏ siscon này đang tạo ra ấn tượng của một kẻ bám đuôi, nhưng điều đó giải thích vì sao nhỏ lại đeo kính. Tôi đoán chắc như thế là hợp lý nhỉ.

"Thế, kẻ bám đuôi siscon lại muốn gì từ tôi đây?"

"T-Ta không phải kẻ bám đuôi!... Không quan trọng. Ta có chuyện muốn kể cho ngươi đây.

"Chuyện á? Tôi không có hứng đâu."

"Ta đang có chuyện đây này! Nên nghe ta ngay đi!"

Yuno giận dữ chỉ vào tôi.

"Yuugo, ngươi đã nói những lời tệ hại với chị gái ta, đúng không?"

"Kuh! Sao mà cô biết được chuyện đó...?"

"Vì ta đứng gần đó mà."

Yuno bình tĩnh đáp lại. Nhỏ ấy đã ở gần tôi á. Trình độ bám đuôi của nhỏ đỉnh thật chứ.

"Nói cho cô biết nhé, đó không phải là lỗi của tôi. Tôi đang định tỏ tình trên đu quay khổng lồ, nhưng chị cô lại xen vào thêm lần nữa."

"Chà, ta đồng cảm với ngươi trong việc thích Tenshin và gặp rắc rối bởi sự can thiệp liên tục của chị ta mỗi khi ngươ tỏ tình. Bảo sao ngươi lại cảm thấy như thế với chị hai."

"O-oh. Đ-Được rồi."

Tôi bị ngạc nhiên đấy. Tôi đã hoàn toàn nghĩ rằng Yuno sẽ đứng về phe chị mình đó.

"Thế là có chuyện gì? Cô chỉ đến đây để nói rằng thấy tiếc cho tôi thôi à?"

"Không. Ta ở đây để cho ngươi biết sự thật."

"Sự thật?"

Khi tôi hỏi lại, Yuno gật đầu nghiêm túc.

Lạ thật đấy. Đây là lần đầu tiên tôi được thấy biểu cảm này của nhỏ.

"Ngươi đã bao giờ nghĩ tới chuyện đó chưa Yuugo? Ngươi đã trở nên thân thiết với Tenshin bằng cách nào vậy?"

"Hả? Là vì tôi đã làm thân với cô ấy rất nhiều chứ gì."

Đúng là như thế. Tôi trò chuyện với cô ấy đủ thường xuyên nhưng chưa tới mức gây khó chịu, và thậm chí đã trao đổi địa chỉ email với cô ấy trên đường đến trường. Thế nên mối quan hệ giữa tôi và Tenshin mới trở thành như hôm nay đó.

"Ngươi nói đúng. Ngươi đã cố gắng rất nhiều theo cách của riêng mình, đúng không? Nhưng có gì lạ từng xảy ra với ngươi không?"

"...Cái gì lạ á?"

"Đúng vậy. Ví dụ nhé, khi ngươi trò chuyện với cô ấy, những người xung quanh biến mất một cách bí ẩn, khiến cho việc làm thế rất dễ dàng."

"Tsu!"

Quả là khi tôi nói chuyện với Tenshin lúc giữa năm, không có ai ở xung quanh cả. Bạn của cô ấy cũng vắng mặt vì lý do nào đó, nên cô ấy luôn luôn ở một mình.

"Một chuyện khác nữa là khi hai người trao đổi địa chỉ email, Tenshin chỉ vừa mới mua điện thoại ngày hôm trước thôi."

"Tsu! Này, đợi chút đã. Tại sao cô lại biết chuyện đó...?"

"Ngươi biết những gì ta nói là thật mà."

Như thể để ngắt lời tôi, Yuno nói thế. Như nhỏ đã nói đấy, tất cả đều đúng hết. Nhưng bằng cách nào mà nhỏ ấy biết tất cả những thông tin về tôi vậy...?

"Trên mặt ngươi đang hiện rõ câu, 'Tại sao nhỏ lại biết vậy?' kìa."

"Nếu cô biết thì nói cho tôi với."

"Đúng, ta biết. Lý do ta biết về những chuyện vừa nói với ngươi là vì chị đã kể cho ta."

"Tsukimiya á? Nhưng chỉ đến tháng tư năm nay cô ấy mới chuyển đến trường này mà. Sao cô ấy lại biết về năm nhất của tôi được...?"

Không, tôi không nghĩ chuyện đó là không liên quan đâu. Cô ấy đã luôn can thiệp vào việc tôi tỏ tình từ năm ngoái. Cũng không ngạc nhiên khi cô ấy biết rất nhiều thứ về sự tương tác giữa tôi và Tenshin.

"Tuy thế nhưng đừng có hiểu sai ý ta nhé. Không phải là chị ấy cứ thế mà vô cớ lảm nhảm về ngươi đâu."

Khi thêm vào câu đó, Yuno nói tiếp.

"Được chưa? Nghe cho kỹ đây Yuugo. Chị hai của ta. Dù cho lúc này chị ấy luôn xen vào cuộc sống tình cảm của ngươi, ngay từ đầu chị ấy đã giúp ngươi đó."

"...Hả?"

Tôi chẳng hiểu Yuno đang nói gì nữa.

Tsukimiya giúp tôi với chuyện tình cảm của mình á? Tôi không chắc tại sao cô ấy lại đi xa đến vậy để giúp tôi nữa. Nói thật thì lúc nào tôi cũng gặp rắc rối cả.

"Thế nên ta mới nói cho ngươi đó. Ngay từ đầu rồi."

"Ngay từ đầu?"

"Đúng thế. Đều nhờ chị hai mà Yuugo đã có thể nói chuyện với Tenshin trong một môi trường có lợi cho ngươi, và đó cũng là lý do vì sao Tenshin mua điện thoại đúng một ngày trước lúc Yuugo hỏi xin địa chỉ email của cô ấy."

Khi nhỏ nói thế, tôi cuối cùng cũng hiểu rồi.