Làm gì có chuyện một thằng nhân vật phụ như tôi lại nổi tiếng được đâu, nhỉ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 9

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7421

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 165

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 168

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

[LN] Volume 1 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 8: Đường đến trường

Trans: Linaria

Edit: Linaria

Thứ Sáu.

Bằng cách nào đó tôi dậy sớm hơn thường lệ và đi đến trường. Thời tiết hôm nay thật tuyệt vời, bầu trời quang đãng không một gợn mây. Cảm giác thật sảng khoái, và điều đó làm tôi cảm thấy lạc quan hơn hẳn với việc phải đối mặt những ngày tháng cao trung buồn chán.

Có một đám nam sinh ở phía trước tôi và cũng đang đi tới trường. Họ vừa đùa giỡn huyên náo, la hét ồn ào mà chẳng thèm để tâm đến mọi người xung quanh. Mặc dù việc đó cũng chả liên quan gì đến tôi, nhưng tôi cảm thấy có đôi chút ghen tị với sự vui vẻ của họ.

Tôi đi vượt qua đám nam sinh, và ngay khi nhìn thấy tôi, họ liền câm như hến. Và, trông cũng chả còn vui vẻ mấy nữa.

"Uizz, chúng mày im hết đi! Tao đã nói rồi! Ch-Chờ đã…"

"Cái gì vậy thằng này? Tự nhiên đang nói cái im…?"

"Hai thằng bây bị cái gì vậ…? Tomoki?!"

Mỗi khi chuyện này xảy ra, tôi đều cảm thấy rất tệ, đặc biệt là với những học sinh dường như đang có một cuộc bàn luận bí mật nhưng buộc phải tạm ngưng vì tôi đang ở gần đó, điều này khiến tôi cảm thấy như đang xâm phạm quyền riêng tư của họ vậy.

Bỏ qua chuyện đó, tôi giả bộ hờ hững và tiếp tục bước đi như chưa có chuyện gì xảy ra."

"Phù, tao cứ tưởng là ba thằng mình toi đời rồi cơ."

"Có vẻ tin đồn rằng cậu ta là một tên sát nhân không phải là giả đâu."

"Ừ, với cái gương mặt đó, tao không thể coi hắn là một người bình thường đáng tôn trọng được."

Tôi thở đánh thượt. Bản thân đã cảm thấy quá mệt mỏi rồi, và ngày mới thậm chí còn chưa bắt đầu. Cứ cái đà này thì đến cuối tuần chắc tôi kiệt quệ luôn mất.

Cứ tưởng mọi chuyện đến đó là kết thúc, nhưng lại xuất hiện một nhóm học sinh nữa. Lần này là một hội nữ sinh đang tám chuyện với nhau. Và dựa trên tông giọng và những tiếng cười ngặt nghẽo thì có vẻ họ đang rất cao hứng. Nhưng điều đó khiến cuộc nói chuyện của họ không khó nghe như đám nam sinh lúc nãy.

"Này, thật ra tớ đã nghe mấy đứa con trai trong lớp bàn về chuyện đó hôm qua…Nhưng mà Touka, cậu thật sự đang hẹn hò với anh ta à? Không phải ai khác, mà phải là anh ta à?"

"Phải rồi ha, hình như anh ta tên là Tomoki hay gì ấy? Cái người mà có khuôn mặt đáng sợ ấy. Trông anh ta cứ như một tên lưu manh vậy."

"Ừ, đúng rồi, là anh ta đấy. Tớ không thể tin được rằng một người như anh ta lại được quyền, gì nhỉ, hít thở chung một bầu không khí với cậu luôn đó Touka. Ý tớ là cậu là idol của trường mà, cậu biết chứ?"

"Trông anh ta giống y hệt mấy lão trùm mafia trong mấy phim hành động ấy."

"Giống như như trùm mafia ư?! Phải rồi, chuẩn luôn!"

Có vẻ như chủ đề cuộc nói chuyện của họ xoay quanh tôi.

Trong nhóm đó hai người đi trước thì đang nói chuyện luyên thuyên, và còn một người thứ ba đang đi theo phía sau nữa. Ủa mà người đó là Touka mà, vậy có lẽ hai người đi phía trước là bạn của cô ấy? Nhìn đồng phục thì chắc chắn là học năm nhất rồi, nên có lẽ họ thật sự là bạn của Touka.

Touka trả lời với tông giọng cứng đờ như robot, chẳng có chút hứng thú nào.

"Phải rồi, chúa ơi. Công nhận anh ấy trông giống một tên trùm mafia thật, và trông anh ấy cũng khá nguy hiểm thật, theo một cách nào đó."

Ồ vậy thì xin lỗi vì đã trông nguy hiểm nhé. Chẳng phải hôm qua cô đã bắt tôi phải mua đồ ăn cho cô sao? Đúng là chó chê mèo lắm lông.

"…Nhưng mà anh ấy thật sự rất tốt bụng! Anh ấy yêu tớ thật lòng và rất quan tâm đến tớ. Tất cả những điều đó khiến anh ấy thật dễ thương theo cách riêng của mình, các cậu có nghĩ thế không?"

…Chà, tôi rối hết cả lên rồi đây. Cô đang nói về ai vậy?

Tôi chẳng có tình cảm gì với cô ấy hết, cũng chả quan tâm việc cô làm gì, và cũng chả nghĩ mình là một thằng tử tế gì cả. Và tôi không hề trông giống một tên trùm mafia nhé. Cho nên cái tên "Yuuji-senpai" mà cô ấy đang nói đến là thằng nào ấy chứ chắc chắn không phải tôi rồi.

"Trời ơi, Touka. Tớ vẫn sẽ tránh anh ta như tránh hủi thôi."

"Ừ, phải đấy, trông anh ta quá đáng sợ. Anh ta mà tới gần tớ chắc chắn sẽ hét lên luôn."

"Cậu sẽ hét lên ư? Wow. Còn tớ chỉ muốn ai đó như anh của cậu thôi, Touka à."

Có vẻ chủ đề đã chuyển từ tôi sang Ike rồi. Kể cả với đám năm nhất thì cậu ta vẫn rất nổi tiếng nhỉ. Cũng dễ hiểu thôi, cậu ta đẹp trai thế cơ mà, đã thế lại còn tốt tính thì hỏi sao họ không mê cho được.

"Tớ cũng thế! Haruma-senpai vẫn còn đang độc thân đúng không? Cậu giới thiệu anh ấy cho tớ với, làm ơn đi mà? Coi như đang giúp đỡ bạn bè của cậu đi."

"Này tớ cũng muốn nữa! Làm ơn đó Touka! Hãy giới thiệu cả tớ nữa."

"Tớ còn chả thân thiết gì với anh ta."

Touka đột nhiên quay người lại và để lộ vẻ mặt mệt mỏi. Khoảnh khắc ánh mắt chúng tôi chạm nhau, cô ấy mỉm cười.

"Ôi Senpaaai! Nếu anh đã ở đó từ đầu thì anh phải gọi em chứ! ♡"

Cô ấy chào tôi bằng một giọng điệu dẹo chảy nước và chạy về phía tôi. Và điều đó khiến hai cô gái kia chú ý. Họ nhìn tôi một cách bồn chồn lo sợ.

"…Xin lỗi nhé. Hôm nay anh dậy sớm hơn bình thường nên còn hơi buồn ngủ tí. Anh còn không nhận ra em đang đi phía trước nữa."

Hai người bạn của Touka thở phào nhẹ nhõm.

"Này Touka, bọn tớ không muốn làm kì đà cản mũi đâu nên đi trước nhé."

"Gặp lại sau nhé, Touka."

"Được rồi, gặp hai cậu sau!... Có vẻ như anh chưa nghe thấy những gì họ bàn lúc nãy rồi," cô ấy nói bằng giọng mệt mỏi lúc nhìn hai cô bạn chạy đi. Thấy tôi không trả lời, cô hỏi, "Senpaiiii? Vậy là anh chưa nghe thấy lúc nãy họ nói gì đúng không, hay là nghe hết rồi?"

"Nghe được họ nói về một tên nào đó mà rõ ràng đang yêu em đắm đuối phải không. Hình như hắn tên là Yuuji hay gì ấy?"

"Chúa ơi, vậy là anh đã nghe thấy hết rồi! Anh có giận không đấy?" cô ấy nói một cách bỡn cợt.

"Cũng không lắm, mà thật ra là chả giận tí nào. Nếu mà chỉ nhiêu đó mà đã giận thì chắc anh cau có cả đời mất."

"Anh nói phải đấy. Nhưng mà đoạn em nói anh là một người tốt bụng thì không phải là nói xạo đâu."

"Là sao?"

"Anh giả vờ nói anh không nhận ra em vì anh sợ rằng sẽ khiến hai người kia hoảng sợ đúng không?" cô ấy hỏi với nét mặt nghiêm túc và nói tiếp, "Em cá là hai đứa ngốc nghếch đó còn chẳng hiểu một điều gì em nói về anh."

"Nếu có bị hiểu nhầm thì anh cũng chả quan tâm đâu, nếu phải nói thật thì anh đang khá bất ngờ vì em lại chọn đi với anh chứ không phải với bạn của mình đấy."

Cô ấy nhướn mày một cách ngạc nhiên trước câu trả lời của tôi.

"Thứ nhất, họ chẳng phải bạn em hay gì cả. Em chỉ tình cờ gặp họ lúc đang đi đến trường thôi."

"Ồ, lúc nãy anh cũng nghĩ vậy. Em chẳng có vẻ gì là hứng thú khi nói chuyện với họ cả."

"Đúng rồi đó, thật ra em còn cảm thấy khá phiền nữa," cô nói giải thích bằng giọng mệt mỏi.

Tôi chỉ có thể im lặng mà đồng tình với cô ấy. Có lẽ tôi nên để cô ấy nói tiếp, tôi không muốn buột miệng nói gì đó khiến cô khó chịu.

"Mà này, Senpai, em muốn hỏi anh cái này, ngày mai anh có kế hoạch gì chưa?" Giờ tôi đã hiểu tại sao cô ấy lại không muốn tiếp tục nói về chuyện đó rồi, cả tôi cũng thế, và tôi trả lời.

"Cũng…chưa có, anh đang tính sẽ rủ Haruma đi đâu đó."

Touka lại một lần nữa giận dỗi phồng má. Rõ ràng có ai đó đang rất không hài lòng với kế hoạch cuối tuần của tôi.

"Hả?! Tại sao anh cứ phải là với tên anh trai đầu đất của em mà không phải là em, bạn gái của anh chứ!? Anh hiểu không, em là một nửa còn lại của anh đấy!"

"Ừ phải phải, chúng ta là một cặp đang yêu nhau nồng thắm một cách không hề giả trân nhỉ. Em đang muốn anh đi với em thay vì Ike, đúng chứ?"

Biểu cảm của cô ấy từ giận dỗi chuyển sang gắt gỏng, và cô bắt đầu nói một cách lớn tiếng để tất cả mọi người trên đường đều có thể nghe thấy.

"Ôi chúa ơi, Senpai! Vậy là chúng ta thật sự sẽ có buổi hẹn hò đầu tiên vào ngày mai ạ? Em không thể đợi được nữa rồi !"

…Và quay trở lại với việc bịa chuyện một cách vô căn cứ, tôi hiểu rồi.

Tôi còn chẳng biết cô ấy nói "buổi hẹn hò đầu tiên" là ý gì. Tôi chưa hề nói như vậy.

Có lẽ tôi nên hỏi cô ấy đang muốn làm gì, nhưng rồi…

"Chờ đã, Ike thật sự đang hẹn hò với Tomoki hả?" một học sinh đang nhìn về phía chúng tôi la lên.

"Vậy mà hôm trước mình còn định tỏ tình với cô ấy mà…" một nam sinh thở dài chán nản.

"Tại sao những người con trai tốt luôn chịu số phận đến sau như vậy, tại sao lũ con gái cứ đâm đầu vào mấy tên đểu cáng chứ? Xã hội này thật là bất công mà."

Mọi người bắt đầu nói ra suy nghĩ của họ sau lời tuyên bố vô căn cứ của Touka về "cuộc hẹn đầu tiên" của chúng tôi.

Con bé này, tôi thề…Nó còn tính đi xa đến mức nào vậy?! Cô bé làm ơn hãy đặt mình vào vị trí của anh được không, dù chỉ một lần thôi?

Tôi đưa mắt lườm Touka, và cô ấy đáp lại bằng một nụ cười ranh mãnh, "Hãy là một người bạn trai tốt vào ngày mai nhé, S-e-n-p-a-i"

Tôi thở dài. Mình cần phải bình tĩnh lại. Bình tĩnh nào, Yuuji. Bình tĩnh. Mà kệ, sao cũng được, dù sao mai tôi cũng chả có việc gì phải làm.

"Đừng có kì vọng quá đấy nhé."

Cô ấy cười và nhìn tôi bằng ánh mắt tinh ngịch.