Làm gì có chuyện một thằng nhân vật phụ như tôi lại nổi tiếng được đâu, nhỉ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

7 19

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

35 219

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

24 148

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7443

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 177

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 172

[LN] Volume 1 [ĐÃ HOÀN THÀNH] - Chương 10: Phòng Hội Học Sinh

Hôm nay là thứ Hai, ngày hôm sau buổi hẹn hò đầu tiên của tôi, và một tuần mới lại bắt đầu.

Những tiết học buổi sáng vẫn chán ngắt như thường lệ và kết thúc một cách yên bình. Và tiếp đến là giờ nghỉ trưa.

"Anh phải xem vẻ mặt của mọi người khi nhìn thấy hình hai chúng ta chụp chung mới được. Kế hoạch của em đã thành công mỹ mãn!"

Tôi đang ngồi ăn trưa cùng Touka trên một băng ghế trong sân trường.

"…thật tốt khi được nghe, anh đoán vậy."

Thật sự thì tôi cũng chả bận tâm lắm về việc đó.

"Em đang rất hối hận vì đã dán tấm hình đó vào bên trong cái nắp của ốp điện thoại chứ không phải bên ngoài, bây giờ mỗi lần mở điện thoại ra mà màn hình không sáng lên thì y như rằng em lại bị khuôn mặt xấu hổ lập dị của anh dọa cho sợ chết khiếp," cô ấy nói trong lúc ve vẩy cái ốp điện thoại trước mặt tôi để tôi có thể thấy được điều cô đang nói đến.

"Vậy thì cứ lột tấm hình ra đi."

"Không nha, xét đến việc trông tấm hình này đáng sợ đến mức nào, em nghĩ rằng còn có thể dùng nó để xua đuổi tà ma nữa cơ, nên là em sẽ không gỡ ra đâu.”

"Em thật sự không thể không tỏ ra thô lỗ bất cứ khi nào mở miệng nhỉ?" tôi nghĩ thầm trong lúc ăn phần ăn của mình.

Chúng tôi ăn xong, và lúc hai đứa đang chuẩn bị quay vào lớp thì…

"Này hai đứa ơi, các em có đang rảnh không?"

Dù là ai đi nữa thì rõ ràng người đó đang nói với tôi và Touka. Có thể là ai đây nhỉ? …ồ, là Makiri-sensei à.

"Em rảnh ạ," Tôi trả lời.

"Chờ đã, cái gì cơ?" Touka thì thầm với tôi và nói cộc lốc, "Cô cần gì đây ạ?"

"Cô không nghĩ mình nên nói chuyện ở đây đâu. Đi với cô lên phòng Hội học sinh đã."

Có vẻ là chúng tôi chưa về lớp được rồi. Lên phòng Hội Học Sinh thôi.

Phòng hội học sinh nằm ở tầng một trong tòa nhà ban giám hiệu. Đó là một căn phòng với vài chiếc ghế sofa ở xung quanh và một cái bàn uống cà phê nhỏ màu trắng nằm ở giữa. Tôi và Touka ngồi ở một bên, còn Makiri-sensei thì ngồi ở bên còn lại.

"Cô sẽ vào thẳng chủ đề luôn: hai đứa thật sự đang hẹn hò với nhau, có đúng không?" Cô ấy hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.

Mái tóc đen dài, thẳng mượt của cô được làm nổi bật lên nhờ chiếc bàn màu trắng - cô thật sự rất xinh đẹp, và có rất nhiều tên con trai trong trường mê mẩn cô ấy. Ít nhất thì đó là những gì tôi được Ike kể lại.

Nhưng cô không phải là đối tượng để học sinh có thể trò chuyện một cách thoải mái. Mặc dù có rất nhiều fan hâm mộ, nhưng cô là một trong những giáo viên khó tính nhất ở trường. Và cô được phần lớn các học sinh trong trường kính sợ.

"Đúng rồi ạ, hai chúng em đang hẹn hò! Nhưng tụi em không làm gì bậy bạ đâu! Mối quan hệ của chúng em là lành mạnh, nên em chưa hiểu lắm tại sao cô lại gọi bọn em lên đây chỉ để hỏi như vậy." Touka trả lời rất nhanh một cách đầy tự tin.

Tội nghiệp cô bé, trả lời kiểu đó chứng tỏ rằng cô bé chưa hiểu rõ Makiri-sensei rồi.

Makiri-sensei xem xét lời Touka vừa nói. Tôi không hề sợ cô. Đúng là cô rất nghiêm khắc với người khác, nhưng tôi biết cô luôn thật lòng với mọi người. Tôi rất quý mến điều đó ở cô ấy, đến mức tôi không thể để bản thân lừa dối cô được.

"Không, chúng em thật ra không phải đang hẹn hò đâu ạ."

"Ch-Chờ đã?! Chờ đã nào, Senpai; anh đang nói gì thế? Chẳng phải hai ta là một cặp đôi trời sinh hay sao? Anh vừa dọa em sợ đấy! Anh biết em không thích anh đùa giỡn kiểu đó cơ mà! ...em thật sự không thích đâu." Touka nói. Cô đang tươi cười nhưng tôi có thể thấy được rằng ngay bây giờ cô đang muốn xé xác tôi ra.

"Em nói thế là ý gì hả Tomoki-kun?"

Cô ấy nhấn mạnh chủ đề bằng câu hỏi đó.

"Như cô có thể thấy, em ấy hội tụ đủ mọi yếu tố để có thể nổi tiếng trong trường."

"Phải. Ike-san rất xinh đẹp, vui tươi, lại còn hòa đồng nữa. Cô sẽ không thấy ngạc nhiên nếu em ấy được vài nam sinh trong trường theo đuổi đâu." cô ấy trả lời.

Touka im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện của chúng tôi. Cô ấy thường là tuýp người thích được làm tâm điểm trong cuộc nói chuyện và thích nghe những lời tâng bốc về mình, nhưng lúc này thì khác. Cô đang rất cố để không biểu lộ ra mình đang tức giận đến mức nào.

 "Về căn bản là em ấy không muốn hẹn hò với ai cả. Nhưng mấy đứa con trai trong trường thì cứ làm phiền và tìm cách tán tỉnh em ấy, nên chúng em đã nhất trí cùng nhau diễn một vở kịch để họ không làm phiền em ấy nữa."

Makiri-sensei gật gù sau khi nghe tôi trả lời.

"Ô-Ôi chúa ơi, Senpai à! Anh sẽ làm em cảm thấy rất rất buồn luôn nếu anh cứ nói dối kiểu đó!" Touka mếu máo trong lúc cố nặn ra một nụ cười yếu ớt.

Ánh mắt của cô ấy chìm trong ngọn lửa của sự giận dữ. Nếu cô ấy muốn khiến tôi cảm thấy tồi tệ vì tất cả chuyện này thì chắc chắn cô đã thất bại rồi.

"Cô hiểu rồi. Được Senpai tốt bụng này giúp không phải rất tốt sao, đúng không, Ike-san?" cô ấy hỏi và tươi cười nhìn Touka, sau đó tiếp tục, "Nếu thật sự mọi chuyện là như vậy thì cô không nghĩ mình còn lý do gì để giữ hai em ở lại đây nữa cả."

"Đ-Đợi đã Sensei! Cô thật sự tin anh ấy à? Cô không nghĩ đây chỉ là anh ấy bịa ra hay gì à?!" Touka kêu lên bối rối.

"Không đâu. Cô đã biết em ấy từ năm đầu em ấy học ở đây rồi, và cô biết chắc rằng em ấy sẽ không bao giờ cố tình nói dối để làm tổn thương một người con gái." Makiri-sensei trả lời và nhìn Touka một cách nghiêm nghị.

Chà, tôi cảm thấy mừng khi biết được cô tin tưởng tôi nhiều tới vậy.

Cô ấy nói chuyện quá thẳng thắn đến mức khiến cho Touka cứng họng và chẳng biết nên cãi lại bằng cách nào.

"C-Cô đừng nói cho ai biết về chuyện này nhé, làm ơn đấy Sensei!"

"Đương nhiên rồi, cô hiểu mà. Cô tôn trọng cảm xúc của em, và cô cũng không muốn những nỗ lực của Tomoki-kun đổ sông đổ biển," Makiri-sensei cười nhẹ nhàng đáp lại.

Touka khẽ gào lên, cô vẫn chưa hoàn toàn chấp nhận được tình huống này.

"…được thôi. Vậy là chúng ta xong rồi, đúng không ạ?"

"Hừm. Cô cảnh báo trước: hai đứa đừng có gây quá nhiều sự chú ý nữa từ bây giờ nhé, nghe rõ chưa?"

"Dạ dạ," Touka trả lời bỡn cợt, rõ ràng đang muốn rời đi sớm nhất có thể.

Tôi gật đầu.

Hai chúng tôi rời khỏi phòng và bước đi trong im lặng cho đến khi đến sân trường. Khoảnh khắc chúng tôi rời khỏi tòa nhà, cô ấy bắt đầu la hét vào mặt tôi.

"Tại sao anh lại nói cho cô ta nghe sự thật chứ?! Thật không thể tin được mà!"

"Anh nói vì anh biết cô ấy đang lo cho em mà."

"Hả? Anh đang nói nhảm cái gì vậy?" cô ấy cau mày hỏi.

"Việc em đang hẹn hò cùng với tên 'tội phạm' của trường rõ ràng là một điều đáng báo động đối với các giáo viên. Họ cũng sẽ bắt đầu nghĩ rằng em cũng là một đứa không ra gì. Anh cho rằng Makiri-sensei đã biết được về mối quan hệ của chúng ta bằng cách nào đó và muốn giúp chúng ta nếu có thể."

"…phải, được rồi. Nhưng mà em vẫn không hiểu."

"Anh thì lại hiểu đấy."

Tôi chắc mình nói đúng mà. Tôi cá rằng vào khoảnh khắc những giáo viên biết chuyện Touka đang hẹn hò với tôi, họ cũng đã xem cô ấy như là một đứa nữ sinh hư hỏng rồi.

Trở lại lúc tôi vẫn còn là trung tâm của những rắc rối, tôi nhớ rằng Makiri-sensei và Ike đã làm tất cả mọi thứ có thể để giúp tôi. Cô ấy quyết định sẽ phớt lờ mọi tin đồn xung quanh tôi và thật sự giúp đỡ tôi. Như tôi có nói lúc trước, cô không hề quan tâm về ngoại hình của một người. Mà thứ cô thật sự quan tâm chính là bản chất thật của người đó, và luôn cố hết sức để có thể giúp đỡ những học sinh của mình.

Cô ấy là một giáo viên tốt, và là một người tôi có thể tin tưởng.

"Haizz. Chịu thôi, em không thể nào thay đổi được quá khứ. Em bất lực rồi. Senpai à, em sẽ chỉ nói một lần thôi nhé: đây sẽ là lần đầu tiên và cũng sẽ là lần duy nhất mà anh nói cho ai đó biết sự thật về chuyện này đấy."

"Được, anh biết rồi."

"Anh chắc không vậy? Kể cả tên anh trai ngu ngốc của em, hay những giáo viên khác trong trường, hay bất cứ ai anh cũng không được nói! Nếu ai đó khác biết được về bí mật này của chúng ta thì mọi thứ sẽ kết thúc! Anh nghe rõ chưa hả?"

Lúc này cô ấy trông có vẻ rất tuyệt vọng. Nói thật, nếu Ike muốn tôi nói cho nghe sự thật thì tôi sẽ tự khắc nói. Tôi cũng không thể chấp nhận bản thân nói dối cậu ta được, kể cả nếu tôi làm chuyện này để giúp hai anh em họ gắn kết hơn. Và nói chung là tôi không thích lừa dối người khác, nhưng lần này, tôi sẽ phải nói dối để trấn an cô ấy.

"Được rồi, anh sẽ không làm vậy đâu, nhé?

"…được rồi, thật tốt khi được biết điều đó," cô ấy phụng phịu nói, rõ ràng là vẫn còn đang dỗi.

"Em không cần phải căng thẳng vậy đâu. Bình tĩnh đi. Dù sao anh cũng không định thoái lui khỏi chuyện này đâu."

"Phải rồi ha, anh đâu thể để phí cơ hội ngàn vàng này được nhỉ? Được hẹn hò với người trong con gái mộng cơ mà," cô ấy trả lời. Cơn giận của cô đã biến mất, và cô đã bình thường trở lại.

Tôi thề đấy, tôi sẽ trả bất cứ giá nào chỉ để biết được cô ấy lấy đâu ra cái sự tự tin thái quá đó.