Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

214 6989

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

(Đang ra)

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

Tsumugu Hashimoto

Giải thưởng Năm 2006: Kono Light Novel ga Sugoi! - 2006: Xếp thứ 10. Top 10 female characters rankings 2006: Rika Akiba: Xếp thứ 6.

41 768

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

(Đang ra)

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

Akinori Endoh, Sotsu and Sunrise

Tuy nhiên, trong một bước ngoặt đầy bi kịch, Tiến sĩ Murasame không bao giờ đạt được mục tiêu của mình — bởi cả ba người, Jill, Amari và Four, đã cùng nhau trốn thoát khỏi viện nghiên cứu.

1 6

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

7 17

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

(Đang ra)

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

Miu Miura

“Chỉ một lần thôi cũng được… xin hãy làm chuyện ấy với tôi!”

5 59

WN Vol.5: Mùa hè năm hai - Nửa sau - Chương 248 - Sự khác biệt giữa hai người (1)

Trans: Arteria

----------

Vì nếu đứng nói chuyện trước cửa nhà thế này sẽ gây phiền hà cho hàng xóm, và nhà tôi sẽ trở nên quá chật nếu cho cả lũ vào, nên chúng tôi quyết định đến trường sớm.

Khi đến nơi, chúng tôi thấy kha khá người đã đến sân trường rồi. Các thành viên ban tổ chức thì đang chuẩn bị lều và kiểm tra những dụng cụ cần thiết, đội cổ vũ thì tổng duyệt lại lần cuối và những người đang chuẩn bị khởi động.

“Chào buổi sáng Maehara-senpai! Hôm nay anh đến sớm nhỉ.”

“Chào buổi sáng, Takizawa-kun.”

Ngay trước cổng trường, bọn tôi gặp Takizawa-kun, đang trang trí cho tấm bảng ghi “Hội thao lần thứ XX”

Cậu ta mỉm cười khi gặp bọn tôi, nhưng khi thấy Arae-san, Ooyama-kun và bầu không khí ảm đạm nơi bọn tôi, cậu ta ngừng cười, nhìn xung quanh xem có ai gần đó không.

“…Em không ngờ anh tìm ra thủ phạm nhanh thế đấy.”

“Anh cũng thế thôi. Mà, anh sẽ kể lại chi tiết sau. Dùng phòng hội học sinh được chứ?”

“Vâng. Em sẽ báo cho hội trưởng, nên anh cứ tự nhiên. Chìa khóa đây ạ…”

“Cảm ơn nhé, Takizawa-kun.”

“Không có gì ạ. Em sẽ ở lều ngay trung tâm với hội trưởng, nên khi nào xong đem chìa khóa đến đó cho em nhé.”

Bọn tôi kéo đến phòng hội học sinh. Cảm giác hơi kỳ vì chả có ai trong bọn tôi là hành viên hội học sinh cả, nhưng vì Umi từng là thành viên tạm thời nên cũng dễ giải thích thôi.

“…Ghê thật đấy Maehara-kun. Khác hẳn tớ luôn…”

Nhìn Takizawa-kun rời đi, Ooyama-kun lẩm bẩm.

Giọng cậu ta đầy vẻ ghen tỵ, tôi chẳng biết phải đáp lại thế nào. Sao cũng được, chuyện đó để sau.

“Maki, em nói với giáo viên phụ trách rồi, vì đang còn sớm chưa đông người đến nên chúng ta có thể thoải mái nói chuyện một lúc.”

“Cảm ơn nhé Umi. Đi nào mọi người…”

Trước khi đến phòng hội học sinh, chúng tôi đến xin phép giáo viên trước. So với bên ngoài, không khí trong phòng mát hơn hẳn, có lẽ do hai người họ đã bật điều hòa trước khi đi.

“…Rồi nhé, tôi đi đây. Các cậu làm gì thì làm.”

“Vậy được chứ Arae-san? Cậu đã giúp bọn tớ mà, ở lại cũng có sao đâu.”

“Tôi chỉ đồng ý giúp tìm cậu ta thôi, chứ không cần biết động cơ là gì. Vả lại, tôi cũng chẳng muốn thân thiết với mấy người quá làm gì, đây chẳng qua chỉ là đáp lại những gì đã xảy ra hồi đấu lớp thôi.”

Nói vậy hơi căng, nhưng về cơ bản là cô ấy không muốn ngáng đường bọn tôi thôi. Đó là cách cô ấy thể hiện sự quan tâm.

“…Vậy à. Thế lát gặp lại ở sân nhé Nagisa-chan. Cùng cố hết sức nha!”

“Lo than mình đi. Tôi sẽ vẫn như thế thôi.”

Liếc nhìn Amami-san, Arae-san rời khỏi phòng.

Dù nói vậy nhưng cô ấy không hề lơ là luyện tập, nên tôi biết cô ấy sẽ không hời hợt với cuộc thi này đâu. Đúng kiểu người ngoài lạnh trong nóng mà.

“…Rồi, giờ bọn này sẽ hỏi cậu vài câu nhé?”

Sau khi chắc chắn rằng Arae-san đã rời đi, tôi quay lại phía Ooyama-kun để hỏi.

“Uh, cho tớ xem tấm ảnh trước khi bị chỉnh sửa được không?”

“…Đây.”

Tôi cầm lấy điện thoại của Ooyama-kun. Thực sự là có tấm ảnh chụp tôi và Amami-san ở đó.

Trong ảnh là Amami-san đang mỉm cười đưa tay về phía tôi. Nhìn từ góc mà nó được chụp thì chẳng thể nào hiểu nhầm ý gì được.

Từ góc nhìn của nhóm tôi thì chỉ là Amami-san mọi khi thôi, chẳng có gì đặc biệt cả. Má cô hơi đỏ lên có lẽ là do nóng sau khi làm việc liên tục.

Cơ mà, chẳng có lí do gì để cậu ta làm thế cả.

“…Lúc đó tớ đang đi tìm cặp. Tớ mang cặp đi vì có một người bạn muốn mượn manga, nhưng khi đang làm bảng thì họ lại tự ý lấy mất. Tớ hỏi nhưng họ chỉ trả lời qua loa nên phải tự đi tìm…”

Và cùng lúc bắt gặp tôi và Amami-san. Trước đó thì tôi muốn biết có chuyện gì giữa cậu ta với nhóm bạn kia nữa.

Vì tôi nhớ trước đó cặp cậu ta bị một nhóm con trai lấy đi mất.

Họ bảo họ là bạn, nhưng mà… Giờ thì tôi hiểu rồi.

Lúc trước đó cũng đáng nghi thật mà.

Lẽ ra tôi không nên để họ làm gì thì làm chứ nhỉ?

“Ooyama-kun này, xin lỗi vì đã hỏi nhưng mà…”

“Ah, không sao, tớ biết. Từ khi lên năm hai thì chuyện đó cứ xảy ra một cách trắng trợn thế thôi. Có lẽ họ đã đối xử với tớ như thế từ lâu rồi. Họ biết tớ sẽ không nói gì miễn là họ vẫn giữ chừng mực.”

Nghĩa là vụ cái cặp không phải lần đầu. Như lúc ở bể bơi, họ đã bắt cậu ta đi mua đồ rồi bỏ mặc luôn.

“Uwah… Vậy ra mấy kẻ chẳng nổi bật cũng làm trò thế này à? Biết là có người này người kia cơ mà…”

“Mấy tên đó còn tệ hơn đấy. Họ là kiểu để tâm đến tầng lớp cấp bậc nhất luôn á. Luôn chọn những người có vẻ thấp kém hơn họ để tự thân thỏa mãn thôi.”

“…Tớ không cần biết có người như thế tồn tại đâu, thật đấy.”

Cả Umi và Nitta-san đều ra vẻ kinh tởm, tôi cũng chẳng kém gì.

Họ còn chẳng coi cậu ta là bạn, mà đây đơn thuần là bắt nạt còn gì.

Nhưng mà, dù có thế nào đi nữa, cậu ta cũng không có quyền gây rắc rối cho tôi và Amami-san như vậy.

Trước khi quyết định xử lí thế nào, có lẽ tôi nên nghe lí do của cậu ta trước.