Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

214 6989

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

(Đang ra)

Bầu trời nơi vầng trăng khuyết vươn lên-Hanbun no Tsuki ga Noboru Sora-

Tsumugu Hashimoto

Giải thưởng Năm 2006: Kono Light Novel ga Sugoi! - 2006: Xếp thứ 10. Top 10 female characters rankings 2006: Rika Akiba: Xếp thứ 6.

41 768

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

(Đang ra)

MOBILE SUIT Z GUNDAM FOUR STORY: AND AS A SOLDIER

Akinori Endoh, Sotsu and Sunrise

Tuy nhiên, trong một bước ngoặt đầy bi kịch, Tiến sĩ Murasame không bao giờ đạt được mục tiêu của mình — bởi cả ba người, Jill, Amari và Four, đã cùng nhau trốn thoát khỏi viện nghiên cứu.

1 6

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

7 17

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

(Đang ra)

Nàng gyaru ngây thơ đó đâu phải là bạn gái tôi

Miu Miura

“Chỉ một lần thôi cũng được… xin hãy làm chuyện ấy với tôi!”

5 59

WN Vol.5: Mùa hè năm hai - Nửa sau - Chương 247 - Chấm dứt những lời đồn (3)

Trans: Arteria

----------

Nhờ Takizawa-kun tích cực giúp, mà ngày luyện tập kế đó bọn tôi không hề nghe thấy những lời bàn tán khó chịu nữa. Cả hội đã có thể tận hưởng một ngày yên bình, ít nhất là so với ngày đầu tiên bùng nổ lời đồn kia.

Đương nhiên bọn tôi vẫn đến phòng hội học sinh ăn trưa, vẫn nghe thấy những lời ra tiếng vào mỗi khi ở một mình, nhưng số lượng quá ít để bận tâm tới.

Ngày luyện tập cuối cùng kết thúc, và ngày chính hội thao bắt đầu.

Như thường lệ, tôi tiễn mẹ đi làm, uống một cốc trà lạnh rồi ngồi chờ. Vẫn đang còn sớm, tôi còn tận vài tiếng nữa mới cần phải đến trường, nhưng từ lúc thức dậy tôi đã cảm thấy nôn nóng rồi nên chuẩn bị đi sớm luôn.

[Umi: Maki, hôm nay bữa trưa ở chỗ em với Yuu nhé.]

[Maki: Hiểu rồi. Mà nhân tiện, anh chuẩn bị xong rồi, nên em qua lúc nào cũng được. Hôm nay cả bọn sẽ đi cùng nhau nhỉ?]

[Umi: Ừ, nhưng nhà Seki ngược đường nên bọn mình sẽ gặp cậu ta giữa đường, chỉ có Nina với Yuu đi với em thôi.]

[Nina: Vì bọn tớ đã cất công đến rồi nên nhớ chuẩn bị trà đấy nhé.]

[Amami: Hôm nay cùng cố gắng hết sức nhé, Maki-kun. Tất nhiên là cả mọi người nữa!]

[Seki: Có mỗi tớ bị cho ra rìa thôi à… Sao cũng được, hôm nay nhớ vui vẻ lên đấy nhé!]

[Maki: Ừ.]

Hồi đầu, nhóm chat này chỉ có Umi và tôi thôi, nhưng rồi sau đó thêm cả Amami-san, Nitta-san và Nozomu nữa. Nhờ đó mà chiếc điện thoại của tôi cũng trở nên sống động hơn.

Tôi cũng có thông tin liên lạc của Nakamura-san, Takizawa-kun, Nitori-san và Houjou-san nữa, nhưng nhóm chat năm người này là tồn tại đặc biệt với tôi.

Bức ảnh chụp cả bọn cùng bố mẹ tôi hồi giáng sinh năm ngoái đặt cạnh TV. Tôi lấy nó ra khỏi album để mỗi khi muốn đều có thể xem được.

Dù hồi đó hành động của tôi thật sự ích kỷ, làm phiền đến bố mẹ và mọi người, cho họ thấy mặt thảm hại của mình, họ vẫn luôn quan tâm đến tôi. Vậy nên tôi muốn tạo thêm nhiều kỷ niệm đẹp với họ.

Và hội thao hôm nay là cơ hội hoàn hảo để làm được điều đó.

Trong khi mải nghĩ, tiếng chuông cửa vang lên.

“Là Umi?... Không phải, em ấy có chìa khóa mà, nên lúc nào đến thì cứ vào thôi…”

Khi phát hiện ra vụ chìa khóa, Amami-san và Nitta-san trêu bọn tôi suốt. Cơ mà đến giờ thì ai cũng quen chuyện Umi coi nhà tôi là ngôi nhà thứ hai rồi.

Dù sao thì, em ấy đến sớm thật đấy. Do hôm nay là Chủ nhật à? Mọi người có vẻ chuẩn bị sẵn sàng nhanh hơn mọi ngày.

“Umi? Cửa không khóa mà, cứ vào-“

{…Ừm, xin lỗi, Maehara-kun, tớ không phải Asanagi-san đâu.}

“…Huh?”

Tôi trả lời, nhưng giọng nói bên ngoài khác hẳn với người mà tôi nghĩ.

Tôi vội nhìn ra và thấy một cậu trai cao ngang tôi, đeo kính. Cậu ta nhìn vào camera với vẻ mặt lúng túng.

Là Ooyama-kun.

“Ooyama-kun? Huh? Sao cậu biết tớ sống ở đây? Tớ nói cho cậu lần nào à?”

{K-Không… tớ không biết, chỉ đi theo cô ấy thôi…}

“Gì cơ? Đi theo ai?”

{Tôi, là tôi đem cậu ta đến đây.}

Arae-san bỗng xuất hiện.

…Cơ mà tôi cũng có nói chỗ ở của mình cho cô ấy đâu nhỉ. Mà thôi, qua Amami-san thì cổ cũng biết mà. Cả Nitori-san và Honjou-san cũng biết nữa.

“…Chờ chút, để tớ mở cửa.”

Arae-san đến nhà tôi vào giờ này, đưa theo Ooyama-kun dù họ chẳng hề than thiết. Cảm giác cứ sai sai, nhưng xem những chuyện xảy ra gần đây, tôi có thể đoán được gì đó.

Tôi hít thở sâu rồi ra cửa trước gặp họ.

“Umi? Amami-san, Nitta-san…”

Và cùng lúc đó, ba người tôi đang chờ gặp cũng đến.

“Maki.”

“Maki-kun…”

“Có chuyện gì à chủ tịch?”

“Chịu. Arae-san, nói cho bọn này biết được chứ?”

Arae-san gật đầu nhìn bọn tôi.

“…Xin lỗi nhé, tôi định xử lí vụ này sau khi hội thao kết thúc cơ, nhưng tên này cứ khăng khăng muốn gặp cậu.”

“…”

Ooyama-kun đứng yên lặng giấu mặt đi nãy giờ bị Arae-san sút nhẹ một cái.

Arae-san đã liên tục tìm kiếm nguồn cơn của tin đồn kia cùng Nitta-san. Nhưng trong khi Nitta-san để mắt đến Amami-san, có vẻ như Arae-san vẫn truy tìm thủ phạm đứng sau.

Lúc đầu, Umi và mọi người bối rối với tình hình hiện tại, nhưng rồi dần dần hiểu ra. Từng ánh mắt sắc lạnh đổ dồn vào Ooyama-kun.

“…Là cậu sao, Ooyama-kun? Người lan truyền tấm ảnh đó?”

“…Phải. Tớ không có lời bào chữa gì hết. Là tớ đã chụp tấm đó.”

Cậu ta thành thật thú nhận với giọng điệu tự giễu.