"Kris-chan, hôm nay đi nhà hàng gia đình không?"
"Đi tiệm đồ ngọt mới đi~"
"Tụi mình đi karaoke nè, Kris-chan cũng đi chung ha?"
Sau giờ học. Xung quanh Kris như mọi khi đều ồn ào. Mọi người lại quan tâm đến người nổi tiếng đến thế sao?
Bỏ qua đám đông túm tụm như bánh dango, khi Kouta định rời khỏi lớp học,
"Xin lỗi~, hôm nay tớ có hẹn về chung với Kouta!"
Hả!? Kouta nghĩ.
Đồng thời, cậu bị ôm chặt lấy cánh tay. Kris, người bám sát vào cánh tay Kouta, mỉm cười vẫy chào các bạn cùng lớp.
"Bye-bye~"
"Này, Omae...!"
"Đi thôi, Kouta."
Bị kéo đi sồn sồn, Kouta rời khỏi lớp. Cậu không có can đảm quay đầu lại. Căn phòng đang im lặng, ngay khi Kouta và Kris ra hành lang, liền trở nên ồn ào như thể nổ tung.
Kouta và Kris chạy như trốn đến khu vực tủ giày.
"Nàyyy, Kris! Cậu vừa làm cái quái gì vậy...!"
"Hả? Có vấn đề gì à?"
"Vấn đề to đấy chứ! Vừa rồi chắc chắn sẽ thành tin đồn! Tính sao đây?"
"Nếu thành tin đồn thì không được sao?"
Kris bĩu môi.
"Có sao đâu. Dù gì Kouta bây giờ cũng đang 'free' mà nhỉ?"
Kouta đã nói với Kris là cậu và Hiusame đã chia tay. Giả sử có tin đồn như vậy về Kris và Kouta thì cũng không có trở ngại gì.
"Không không, có vấn đề đấy chứ. Tin đồn thất thiệt không có gì tốt đẹp đâu."
"Thế thì thêm gốc rễ và lá vào là được chứ gì."
Kris nắm chặt lấy tay áo Kouta.
"Này, chuyện của chúng ta, cậu đã suy nghĩ kỹ chưa?"
Kouta nghẹn lời.
Việc Kouta đuổi theo Kris đến sân bay, khiến hai người tái lập đồng minh, và Kris đồng ý ở lại Nhật Bản vì liên minh đó.
Nhưng trở thành đồng minh và trở thành người yêu là hai chuyện khác nhau.
"...Tớ dựa vào cậu như một đồng minh, và muốn cậu ở bên. Nhưng mà, cái đó với hẹn hò thì──"
"Đùa thôi."
"Cái gì!"
Không có điều gì khó tin hơn câu "Đùa thôi" của Kris.
Nhìn Kouta đang trợn mắt, Kris khúc khích cười.
"Không cần trả lời ngay bây giờ đâu. Cứ nhìn nhận và suy nghĩ kỹ về tớ nhé."
Vừa thì thầm, Kris vừa buông cánh tay Kouta ra. Theo bước chân cô đi về phía tủ giày, hai bím tóc đuôi ngựa của cô nhún nhảy. Kouta bất giác nheo mắt lại.
── "Thích" rốt cuộc là cái gì nhỉ?
Kouta bối rối đến mức phải suy nghĩ những điều triết lý.
Xung quanh vụ hôn ước này đã có quá nhiều chuyện xảy ra.
Cậu muốn được ở bên người mình thích. Niềm tin ấy không thay đổi. Và có lẽ về sau cũng sẽ không thay đổi.
Nhưng ở cái phần cốt lõi là "người mình thích" thì lại đang chông chênh.
(Chỉ một điều duy nhất có thể nói là──)
Kouta xoa xoa ấn đường rồi mở mắt ra.
Mái tóc vàng óng lấp lánh của cô gái đang bước đi phía trước thật chói mắt.
(Thế giới hôm nay sao mà vẫn rực rỡ đến thế nhỉ...)
Kouta biết rằng khi có người mình thích, thế giới trở nên sống động đến mức không thể nhận ra. Thế nhưng, dù người mình thích đáng lẽ đã không còn ở đây nữa, thế giới phản chiếu trong mắt cậu lại không hề thay đổi.
Khi đang nhìn chằm chằm vào lưng Kris, đột nhiên cô ấy quay lại.
"Vậy, lần này cậu muốn hủy hôn ước với Toujou-san đúng không?"
"À, ừ."
"Thế thì Kouta lại tạo ra một vị hôn thê khác là được chứ gì. Phải không nào?"
Kris nhích lại gần, nói một cách đầy ẩn ý.
"Tớ nghĩ là có một cô gái rất có khả năng trở thành vị hôn thê của Kouta đang ở ngay gần đây đấy nhỉ~"
"──Làm gì có chuyện đó."
Một giọng nói lạnh như băng vang lên.
Khi Kouta và Kris quay lại, Hiusame đang đứng đó, toát ra luồng khí lạnh màu trắng.
"Tại sao, nếu tự tìm được đối tượng, lại có thể hủy bỏ hôn ước do cha mẹ quyết định? Chỉ thêm một hôn ước mới, chứ chẳng giải quyết được vấn đề gì cả."
Kris khẽ tặc lưỡi một tiếng.
Kouta lúng túng đảo mắt.
"Ơ, à, Hiusame..."
Lần cuối cậu nói chuyện với cô ấy là từ khi nói lời chia tay ở nhà.
Kouta không biết phải đối xử với bạn gái cũ thế nào.
"Ừm, chắc chắn tớ sẽ hủy hôn ước, nên cậu hãy chờ tớ nhé. Tớ nhất định sẽ hủy nó cùng với Kris...!"
──
Hiusame mở miệng như muốn nói điều gì đó. Sau khi nhíu mày và rên lên "...Ư... ư...", cuối cùng cô ấy vẫn không nói gì, chỉ cúi gằm mặt với vẻ mặt đầy ưu tư.
Kris đưa tay lên che miệng khẽ cười.
"...Tôi phải nói trước, Kouta-kun."
Hiusame trừng mắt nhìn Kouta.
"Cửa hàng hiện tại của Tiệm mì ramen Gouzanji là do nhà tôi cho thuê với giá cực rẻ. Nếu hôn ước bị phá bỏ, đừng quên giá thuê sẽ trở về giá thông thường đấy."
"Đừng lo, Kouta. Nếu chuyện đó xảy ra, tớ, đồng minh của cậu, sẽ tài trợ tiền cho."
"Câm ngay đi Sha~~~rp, đồ hồ ly tinh(Vixen)!"
"Cút đi Go to Hell, đồ miêu tặc(Slinking Cat)!"
Hiusame và Kris bắt đầu cuộc khẩu chiến bằng tiếng Anh.
Một người là thiên tài số một của trường. Một người là người nổi tiếng giàu có. Trận chiến của hai người thu hút sự chú ý của mọi người.
Khi Kouta, người bình thường, đang rón rén định rút lui thì.
"Ơ, Koo-kun?"
Một giọng nói vang lên từ phía phòng giáo viên.
Có lẽ là học sinh mới chuyển đến, một cô gái tóc đuôi ngựa mặc thường phục đang nhìn về phía này.
Ngay khi nhận ra Kouta, mắt cô ấy bỗng sáng rực lên.
"Đúng là Koo-kun rồi!"
Mái tóc đuôi ngựa dài bay phấp phới, cô ấy chạy thẳng một mạch về phía Kouta. Cô ấy nhào tới ôm chầm lấy Kouta, người đang đứng sững không thể nhúc nhích.
"「Cái gì──!?」"
Kris và Hiusame toát ra sát khí. Kouta tròn mắt "Hể...?".
"Koo-kun, tớ đã về rồi đây. Để trở thành cô dâu của Koo-kun như đã hứa."
Cô gái xa lạ đang nói với vẻ vui sướng. Bên cạnh Kouta đang chẳng hiểu gì, giọng của Kris và Hiusame vang lên.
"Không phải là Nia Kitaooji, nữ sinh trung học làm gốm nổi tiếng sao? Người quen của Kouta à?"
"Kitaooji Nia, tôi có nghe nói. Cô ấy đã giành được nhiều giải thưởng gốm sứ và xuất hiện trên nhiều phương tiện truyền thông."
Không quen. Cậu không có người quen nào làm nghề gốm sứ cả. Tên cô ấy cậu cũng mới nghe lần đầu.
Nhưng nói điều đó với cô gái đang vui vẻ trước mặt thì thật khó xử.
Nia nhìn chằm chằm vào Kouta.
"Ơ, Koo-kun, phản ứng nhạt vậy? Mười năm trước, Koo-kun đã nói với tớ, đúng không. 『Tớ muốn cậu làm ramen cùng tớ mãi mãi』."
Kouta thốt lên "Á à".
Điều sống dậy là lời hứa trao nhau ở trường mẫu giáo.
Vai "cô dâu" trong trò chơi cửa hàng mì ramen.
"Vì điều đó mà tớ đã tu luyện suốt mười năm với tư cách một nghệ nhân gốm. Là để làm ra những chiếc bát mì ramen cho Koo-kun đấy. Tớ đã nhận được rất nhiều giải thưởng, và còn tự xây một lò gốm riêng ở gần đây nữa."
"Thế nên nhé," Nia mỉm cười nói với Kouta.
"Lúc nào mình cũng có thể kết hôn được rồi, Koo-kun."
"AAAAaaaaaaaaaaaaaaaa──!!!"
Kouta hét lên. Cậu chỉ còn biết hét. Ba cô gái vây quanh cậu, người đang ôm lấy đầu.
"Koo-kun?"
"Kouta-kun!"
"Kouta!?"
"Làm ơn đừng có thêm vị hôn thê nào nữa!"