1
Với một màu xanh sáng chói, nó đã bị đóng băng.
Bản thân cậu lúc đó không hề biết nơi đó là ở đâu. Bên cạnh vị kiếm sĩ hàng đầu trong Đế Quốc, ‘hắc kiếm sĩ’ Crosswell, cậu đang đi qua những vùng đất trên lục địa
‘Thế giới này không phải chỉ có mỗi Đế Quốc thôi đâu. Hãy nhìn cho kỹ vào.’
Ở giữa chừng cuộc hành tình của họ- Iska bị chia cách với sư phụ của mình bởi một số tình huống nhất định. Cậu đang đi qua vùng đất hoang trên môt chuyến tàu hướng thẳng về phía ánh sáng từ phía thành phố trung lập. Và chuyến tàu mà Iska đang di đã bị tấn công bởi một bầy quái vật đang làm chủ vùng đất đó.
Cậu bị cuốn vào một tình huống khó xử khi mà thanh kiếm ngắn trong tay cậu đã bị gãy. Và người đã cứu lấy Iska vào lúc đó là một nữ pháp sư. Một bức tường tỏa ánh xanh của bang đã bảo vệ cậu và một viên đá làm từ băng đã bắn hạ những con quái vật.
…Một nữ pháp sư đã giúp mình?
…một kẻ đến từ Đế Quốc như mình?
Một băng pháp sư. Cậu đã không thể nhìn thấy được khuôn mặt của cô bởi lẽ cô đã bị chẻ đi bởi bóng đêm. Cô có vẻ như là mọt hành khách trên cùng một chuyến tàu mà cậu đang đi.
Không có gì lạ nếu như nữ pháp sư kia đã không nghĩ rằng cậu đến từ Đế Quốc khi mà cậu đã ngồi trên chuyến tàu cách xa Đé Quốc đến như vậy. Sự thật là lũ quái cũng đáng tấn công cả nữ pháp sư kia nữa. Cô đã đánh hạ lũ quái vật để tự vệ và có thể việc Iska được bảo vệ cũng chỉ là kết quả của việc đó mà thôi.
Tuy vậy, dù với bất kỳ một lí do nào thì sự thật rằng cậu đã được cứu boi
...Dù cậu đã được dạy ở Đế Quốc rằng phá sư là những con quái vật tàn bạo
…Cô ấy đã hành động để cứu lấy tôi và nhưng người xung quanh tôi?
Đó chính là điểm khởi nguồn.
Đó là sự kiện đã thay đổi cách nhìn nhận của Iska về pháp sư.
Những pháp sư… không, tinh linh đạo sĩ, có thể không phải là người xấu. Nếu như có thể gặp mặt nói chuyện thì có lẽ họ thấu hiểu.
Trong khi là một phần của Đế Quốc, Iska tin vào linh cảm đó.
Tại khu huấn luyện thủ đô Đế Quốc phân khu 3.
Một cái nóng chết người đổ xuống từ trên cao tỏa ra luồng gió nóng có thể vượt qua 50 độ.
-Vùng sa mạc.
Như tên gọi của nó, đó là khu tập cho những trận chiến ở vùng hoang mạc rộng lớn. Cát ở dưới chân họ rất là nhỏ, khiến cho việc hấp thu sức nóng từ mặt trời hiệu quả hơn và ở trong cơ sở này, nhiệt độ không ao giờ xuống dưới 40 độ kể cả khi vào mùa đông.
“Haa…Haa..A-auuuu…Nư-nước…!”
Có bốn người hiện đang chạy xung quanh chu vi của vùng. Chạy ở cuối hang, Mismis tạo một biểu cảm thương tâm như thể thế giới đã đến hồi kết khi cô hét lên.
“Nướcccccccccccccccccccccccccc!”
“Chị cứ uống nước là được mà đúng không? Sau cùng thì đây là cuộc huấn luyện bù nước khi di chuyên dường dài mà.”
Jhin quay người lại trong khi đang chạy. Chiếc balo họ đang mang theo đã được trang bị nước rồi và việc uống nước qua vòi hút trong khi chạy là có thể.
“Thay vì mang theo vũ khí, luật của cuộc tập huấn này là chị có thể uống nước mà chị mang theo. Không phải chị đang mang theo cả đống nước ở sau lưng đó sao?”
“Chị đã uống hết cả rồi~. Jhin-kun, nước, một ngụm thôi cũng được, chia cho chị một ít đi!”
“Chị sẽ bị đầy bụng đó.”
“Jhin-kun là đồ bắt nạttttttttttttt!”
Trong khi đang hoàn toàn kiệt sức, Cô có vẻ như vẫn đủ năng động để hét lên.
“Sân tập này lạ quá đi! Đèn mặt trời thiêu cháy ta ở phía trên đầu và một cái quạt thông gió nhiệt độ cao đang thổi hơi nóng vào sau lưng ta… Ta có phải là đồ ướt đâu!”
“Chúng đều là vũ khí nhiệt tuyệt vời cả đó. Nene nhớ là đã thấy qua chúng rồi.”
Nene chỉ vào chiếc quạt thông gió to đùng phía sau họ.
“Vì nó có thể tí tạo lại những điều kiện của một sa mạc nên nó có thể sử dụng cho cuộc huấn luyện của ta. Và những nhà nghiên cứu có thể thu thập dữ liệu từ chúng ta để phát triển kỹ thuật. Đây là một cuộc thương lượng có lời đó ạ.”
“Em có biết là việc em nghĩ được như vậy thôi là đã đáng sợ rồi không vây, Nene-chan!?”
Nữ đội trưởng hét lên vì cái cụm từ thí nghiệm trên con người kia.
“A, aah…N-nhìn kìa, Iska-kun…Đằng kia..Chị thấy một hoan đảo đó…Thiên thần đang vẫy gọi chị..qua…?”
“Đợi đã đội trưởng! Thiên thần đó chắ không phải là người tốt đâu!”
Mismis chạy qua trong cơn hoảng loạn trong khi Iska cố ngăn cô lại khỏi việc chạy đến vùng nước một cách ích kỷ.
“Tuyệt vời! C-cuối cùng, chiens thắng đầu tien cửa mình với hoang mạc!”
Mismis vất đi hành lý trên lưng khi cô nhảy lên.
“Đội trưởng, nếu là như trước kia thì chị đã gọi cáng ra đón ở giữa đường rồi.”
“Đúng không? Chị đã tăn cường thể lực đầy tuyệt vọng cả năm nay cơ mà!”
Mismis đấm thẳng lên trời trong khi mồ hôi chảy như thác từ trán và gáy của cô. Cô tạo nên cảm tưởng như sự vui mừng đã đánh bay sự mệt mỏi của cô.
…Nhưng chuyên này thực sự rất là tuyệt vời.
…Bằng cách này hay cách khác, đội trưởng Mismis đã cố gắng rất nhiều khi chúng tôi không để mắt đến chị ấy.
Nhanh chóng gạt đi mồ ôi chảy từ tóc của mình, Iska lặng lẽ liếc qua Mismis ở phía sau cậu.
Cô có một cơ thể nhỏ bé và nét mặt trẻ con mà chỉ có thể thấy ở tầm 13 tuổi, cùng lắm thì cũng chỉ đến 14. Bởi vì cô có vẻ ngoài trẻ con như vậy, kể cả những quân nhân trẻ tuôi hơn cũng sẽ coi thường cô nhưng Mismis vẫ tiến tới và nỗ lục hết mình. Và điều đó đã được thể hiện rõ trên kết quả của cuộc tập luyện vừa nãy.
“Aah. Iska-nii, anh thật sự đang nhìn cahwmf chằm ào đội trưởng Mismis kìa.”
Nene phồng má lên.”
“Iska-nii thích cái kiểu đó à?”
“…Kiểu gì cơ?”
“Kiểu người quyến rũ.”
Mismis đã cởi bỏ chiếc áo khoác ra và đang ăn mặc mỏng manh. Phần cẳng tay bị lộ ra nóng đỏ từ việc oạt động tay chân và quần áo cô dính sát vào người vì lượng lớ mồ hôi toát ra từ cô khiens cho đường nét cơ thể cô khá rõ ràng.
Bầu ngực cô lộ rõ ra trên lớp áo và phần hông của cô cũng có đường nét đầy quyến rũ. Cơ thể gợi cảm mà đang ướt đẫm mồ hôi của cô tạo nên một sự khác biệt so với vóc dáng và khuôn mặt non trẻ của cô và khiến cho một người đủ kích động để nhận ra rằng cô thật ra là một ‘người lớn.
“Tuyệt thật~. Đội trưởng dù nhỏ con nhưng nhiều chỗ nổi bật vẫn nổi bật thật đó nhỉ?”
Với vẻ ghen tị trong đôi mắt, Nene nhíu mày lại.
“Eh? Chỗ nào cơ Nene-chan?”
“Chị đoán thử đi~. Iska-nii cũng đang nhìn Đội tưởng với ánh….Muguu?”
“Anh chắc chắn không có làm thế!”
Che lấy đi miệng của Nene trong sự bối rối, Iska dùng hết sức bình sinh lắc đầu trong khi trả lời.
“Đó chỉ là hiểu lầm thôi. Anh nói thật đó Nene.”
“…Thật không?”
“Thật mà. Anh chỉ đang-”
Đúng lúc Iska đang chuẩn bị để tiếp tục nói, luồng gió từ máy thông gió nhiệt độ cao thay đổi. Luồng gió nóng đủ sức luộc chín một quả trứng sống từ trong ra ngoài mà họ đã phải tiếp xúc với đột nhiên thay đổi và trở nên dễ chịu, mát mẻ và nhẹ nhàng.
“…Ôi trời. Thật à sảng khoái quá đi. Nó mát như là quạt điện ấy.”
Mismis nghiêng đầu trong sự tò mò.
“Nó gặp trục trặc à?”
“Mình thề là không bao giờ có cái chuyện đó đâu~. Mình bật nó sang chế độ lạnh vì Mismis đó.”
“Kya!?”
Người vừa nắm lấy vai của đội trưởng ngồi xuống chiếc ghế là một người phụ nữ khác.
“C-cái, chỉ là Lysha-chan thôi à?”
“Đúng rồi! Iska-chi, Nene-tan, Jhin-jhin, đã một năm lận rồi nhỉ? Còn nhớ chị nữa không vậy?”
Cô gái mà Mismis gọi là Lyshia-chan cúi người một cách không cần thiết. Cô là một người với một vẻ ngoài thông minh và những đường nét duyên dáng phù hợp chiếc kính gọng đen làm toát lên nét sắc sảo của cô. Cộng thêm với dáng người cao của mình, nhìn cô vẫn đẹp kể cả khi đang mặc trên mình quân phục. Người phụ nữ với vẻ đẹp đặc trưng đó là người mà Iska biết rất rõ.
“Chị vẫn cần phải hỏi câu đó à? Không có một nười lính nào mà lại không biết đến Tông Đồ Thánh đang phục vụ trng quân đội cả.”
“Iska-chii dù gì cũng là đồng nghiệp cho đến một năm tước mà nhỉ?”
Lyshia nháy mắt qua tròng kính của cô.
Lyshia Ean Empire─
Để miêu tả cô trong một cụm từ duy nhất thì cô là một ‘Thiên tài toàn năng’ thuộc về Đế Quốc. Học thuật, võ thuật, kỹ nẵng bắn súng, kỹ năng sinh tồn và cả chỉ huy chiến lược. Sau khi chứng tỏ tài năng trong mọi lĩnh vực, cô tốt nghiệp trong top đầu học viên quân sự. Dành lấy chiến thăng trong bài thi đầy cạnh tranh, cô leo từ sĩ quan chỉ huy lên Tông Đồ Thánh trong chớp mắt.
“Hiện tại…..chị đang là khách mời đặc biệt tại trụ sở thủ vệ quân phải không? Tuyệt thật đó.”
“Nó không tuyệt đến mức đo đâu. Iska-chi cũng đã từng là một Tông Đồ Thánh cho đến năm trước mà.”
Lyshia vờ như nhũng điều đó không hề quan trọng. Và từ phía sau cô…
“Dù rằng cậu ấy là người trẻ tuổi nhất từng vươn lên ghế của một Tông Đồ Thánh, Iska cũng chỉ giữ giữ vụ thấp nhất. Chị giữ cho mình vị trí thứ năm, ngoài ra còn là một trong những cánh tay phải của Đế Quốc. Dù là trong số những Tông Đồ Thánh, chị ở một cấp độ khác biệt.”
Jhin, người đang hạ nhiệt dưới bóng cây, đứng dậy với một biểu cảm mệt mỏi.
“Thế, chị đến đây để đẩy cho bọn tôi cái nhiệm vụ phiền phức nào thế”
“Nó chỉ là một yêu cầu nhỏ thôi mà. Chuyện là như vậy đó, vậy Mismis.”
Thè lưỡi ra một cách tinh nghịch, Lyshia chỉ ngón tay vào Mismis.
“Về nhiệm vụ tiếp theo của mọi người, rốt cục thì đội của Mismis sẽ hoạt động dưới sự chỉ huy của mình. Vậy đó, dù việc này ở ngay sau tin nhưng rất vui khi được gặp mọi người!”
“Eeeh….”
“Oya, thấy thất vọng à?”
“Nhưng mà nè, Lyshia-chan cực kỳ thông minh mà, nên mình không biết có hoàn toàn hiểu được chiến lược của cậu không đó~.”
“Không sao cả đâu màaaaaaaa. Chỉ là mình với Mismis thôi mà”
Mismis nhíu mày nhìn Lyshia. Còn về phía Lyshia, cô ắt đầu xoa đầu của người bạn học cũ.
“Mình sẽ đưa một cuốn sách chiến lược nhỏ dành riêng cho Mismis Cạu không được làm mất nó đâu nghe chưa?”
“Thật không!? Vậy thì tốt cả rồi!”
“Chuyện là vậy đó, chị sẽ để lại việc viít cuốn sách chiến lược cho em dược không Jhin?”
“Tôi viết nó ra á?”
“Chị đâu có bảo là chị sẽ tự viết nó ra đâu. Dù gì thì hôm nay chị đến đây chỉ để chào hỏi mọi người thôi. Mọi người ở đây trừ đội trưởng ra thì đều là tinh anh cả mà.”
“…Lyshia-chan?”
“Ahahah, đùa thôi đùa thôi. Mismis cũng tuyệt vời mà. Mình là người nói điều đó nên không nhầm được đâu!”
Mismis hồng má lên trong khi Lyshia xoa đầu cô. Có phải đó là vì họ là bạn cùng lớp không? Một Tông Đồ Thánh dưới sự chỉ đạo trực tiếp của Đế Quốc hành xử một cách thân mật với một người đồ trưởng của một đội duy nhất như thế không phải là thứ có thể thấy thường xuyên.
-Một học thuyết về kỹ năng uy quyền.
Đối với một vị đội trưởng trẻ như Mismis, một Tông Đồ Thánh có thể gọi là ‘một đối thủ dáng gờm để lật đổ một ngày nào đó.’ Đối với một Tông Đồ Thánh, một người ở cấp độ như Mismis được gọi là “một người nào đó mà họ đã hạ ngục ở phía dưới họ.’
…Lý do mà Lyshia và Đội trưởng Mismis hòa thuận với nhau như vậy.
…Là vì đội trưởng của bọn tôi có tính cách không liên quan đến việc hạ gục mọi người hay bất kỳ một sự cạnh tranh nào cả.
Cô cũng đã vô cớ đến thăm đội trong quá khứ, nhưng vào những lúc ấy, thay vì bàn bạc về chiến thuật, Iska nhớ là họ sẽ trò chuyện vui vẻ về những việc như mua sắm. Bản thân sự tự tin của Lyshia cũng là một nguyên nhân.chính là vì cô có sự tự tin vững vàng vào tài năng và kỹ năng của cô mà cô có thể cho qua thái độ vô tư lự đó.
“Nhưng chị cũng nhanh nhẹn thật đó nhỉ?”
Đối diện với một người nắm giữ chức vụ cao hơn hẳn bản thân, Jhin nói với một nụ cười trơ trẽn như đang thách thức.
“Mười bảy tiếng đồng hồ từ sau khi Iska được thả, bọn tôi đi viễn chinh đến rừng Nelka. Đó là nhiệm vụ duy nhất của bất kỳ một người nào trong đội trong vòng một năm qua. Dù vậy, tôi ngạc nhiên khi chị lại quyết định chớp choáng cho bọn tôi chịu sự chỉ uy của minh. Nếu tôi là chị, tôi sẽ để cho bọn tôi tự do lâu hơn tí nữa.”
“Đây là về việc đánh giá khả năng của cậu một cách chính xác hơn à? Hmmmmm, lẽ đương nhiên là ban đầu chị có ý định đó. Nhưng chị nghĩ chị đã nắm rõ vè mọi người rồi.”
Phía sau đôi mắt kính, đôi mắt của Tông Đồ Thánh nheo lại như trăng lưỡi liềm.
“Bản báo cáo từ rừng Nelka đã được viết một cách cẩn thận phải không? Chính xác và ngắn gọn. Đương nhiên là nó không hề có bất kì sai sót hay thiếu sót nào cả. Jhin là người đã viết nó đứng không?”
“Hiển nhiên rồi.”
“Chỉ từ việc đọc nó thôi chị có thể thấy khả năn của em chưa hề thui chột đi chút nào cả.”
Sau khi tặng cho mọi người một cái nháy mắt, Lyshia quay lại và mặt đối mặt với Iska.
“Nhân tiện luôn Iska-chi, chị phỏng vấn em tí được không?”
“Phỏng vấn ấy ạ?”
“Tình trạng của em như thế nào rồi? Em thấy đó, chị có nghe từ Mis-chi rồi? Sau cuộc viễn chinh đến rừng Nelka thì em vẫn chưa ngủ đủ giấc được phải không?”
“…Chỉ một chút thôi ạ.”
Việc báo lại sự việc cho đội trưởng là nghĩa vụ của một người lính. Miễn nó là một việc nào đó được thông báo cho Mismis, với tư cách là một Tông Đồ Thánh, Lyshia đều sẽ chức thực lại cả. Tuy nhiên, bản thân Iska cũng không hiểu lí do vì sao cậu gần đây không thê ngủ ngon được.
Băng họa pháp sư Alice.
Vì một vài lí do, khuôn mặt của cô sẽ hiện trong đầu và cậu sẽ không thể tài nào ngủ được.
“Em trả lời bằng một cách hơi lấp lửng nhỉ. Chị nghe từ Mismis là em đã đi xem một buổi opera nhưng liệu có phải sự thay đổi không khí hôm trước vẫn không làm em phấn chấn hơn được hay sao vậy?”
“Nó cũng khá thú vị. Ummm, cũng đã lâu rồi kể từ khi em đến thành phố trung lập.”
Iska lắc đầu quầy quậy.
…Nói rằng mình đã gặp Alice ở thành phố trung lập.
…quả nhiền là điều mà mình không nói ra ở đây được nhỉ.
“ah, đúng rồi. Đội trưởng Mismis, cảm ơn chị nhiều lắm. Buổi opera thú vị lắm ạ.”
“Đúng không? Đúng không~? Khiểu tình yêu tàn lụi ấy lâu lâu cũng tuyệt lắm đúng không? Nó cảm thấy khá là đau ở trong tim nhưng cũng cảm thấy mãn nguyện đúng không?”
Mismis vui mừng đặt tay lên ngực của mình.
“Dù là Lyshia-chan nói rằng nó khá vô vị.”
“Mình là kiểu người khổng thể hiểu được mấy cái nghệ thuật đó được. Khi nói về Iska-chi thì dù gì thì em ấy cũng đã biết cảm hứng âm nhạc và hội họa ngay từ ban đầu rồi mà.”
“Đúng là vậy nhưng mà em đã nói với chị về sở thích của em khi nào rồi à Lyshia-san?”
“Cái kiểu thu nhập thông tin đó là sở thích của chị ấy mà. Cuộc sống tình cảm và mấy chuyện tầm phào của cấp dưới là món ăn yêu thích của chị ssos.”
Lyshia sau đó để tay vào túi ngực của mình.
“Iska-chi, em có biết Vibran Sali không?”
“Ông ấy là một họa sĩ tòa án cho Đế Quốc đúng không? Tính từ lúc này thì…tầm một trăm năm mươi năm trước, ông ấy là một họa sĩ tranh sơn dầu đã từng hoạt động trước cuộc chiến tranh một trăm năm.”
“Quả nhiên. Nếu vậy thì có vẻ như em sẽ lấy cái này ra khỏi giúp cho chị.”
Thượng cấp cả cậu đang nơ một nụ cười tinh quái. Và thứ mà cô lấy ra khỏi túi áo ngực của cô là một tấm vé nhỏ.
“Có vẻ như là sẽ có một buổi triển lãm.”
“…Về tranh của Vibran ấy ạ? Trong thành phố trung lập ấy ạ?”
“Đúng rồi. Chị đã lấy được nó từ một cấp dưới của chị qua cờ bạc nhưng có vẻ như Vibran sẽ thích thú hơn khi Iska đi xem nó hơn là chị.”
“Nhưng mà em chỉ có mỗi một ngày nghỉ của ngày hôm trước mà thôi…”
“Chị sẽ bắt em làm việc tương xứng với số thời gian em nghỉ ngơi nên không sao cả. Dù gì thì Iska-chi sẽ rất quan trọng trong nhiệm vụ tiếp theo mà.”
Lyshia xoa đầu mismis và đối lập với sự tưởng tượng, cô dừng lại và quay người lại ngay tại chỗ.
“Chuyện là vậy đó, vậy thì giờ tổ đội của Mismis hiện tại sẽ vui vẻ làm việc dưới trướng của mình. Mọi người sẽ tập hợp vào tuần sau. Vì vậy nên sẽ không sao nếu mọi người tiếp tục tập luyện cho đến lúc đó hoặc, cũng như với Iska-chi, Jhin-jhin và Nene-tan cũng có thể nghỉ ngơi.”
“Còn mình thì sao? Mình có được nghỉ ngơi không vậy?”
Mismis là một sĩ quan nên không được~. Cậu có một buổi họp chiến lược với mình.”
“Keo kiệt!”
Mismis phòng má lên như một đứa nhóc trong khi Lyshia vui vẻ trêu đùa với cô. Và để hai người họ sang một bên…
“Quay lại Ayin à…”
Điều sượt qua tâm trí Iska là cuộc hội ngộ hai ngày trước. Như mong đợi, một sự trùng hợp như vậy sẽ không sảy ra thêm một lần nào nữa. Lần này cậu sẽ đi đến buổi triễn lãm của một họa sĩ của Đế Quốc Vibran. Nó cũng vào tầm buổi chiều. không có bất kì một lí do nào để cậu gặp lại cô ở một nơi như vậy.
…Cuối cùng, Alice vẫn có khăn mùi xoa của mình.
..Khoan, mình đang nghĩ gì thế này?
Iska lắc đầu một cách đầy mạnh mẽ như thể để thổi bay đi nhưng ý nghĩ vu vơ ấy khỏi tâm trí của mình.
Chuyện là gần đây mình có mò trên deepweb kiếm vài thứ và đoán xem mình đã kiếm được thứ gì :3. chức mọi người đọc truyện vui vẻ nha. p/s: mình chỉ để cái này ở đây thôi nha :) :