Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Aruiha Sekai ga Hajimaru Seisen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3447

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 299

Vol 1 - C4P1

 Chap 4 

 Ngưỡng cửa giữa nhiệm vụ và cảm xúc.

 1 

Bên trong phân khu 3 của Thủ đô Đế Quốc. 

"Uuuuuuuuuu……" 

 Trên tầng hai của khu căn cứ, bên trong căn phòng chiến lược được sử dụng cho các tổ đội. 

Bên trong căn phòng được hoàn toàn cách âm, đứng trước một núi tài liệu nằm trên bàn trước mặt mình, nữ đội trưởng tóc xanh nhỏ nhắn rên rỉ. Ngồi ngay bên cạnh, Iska chuyền cho cô một lọ nước ép. 

"Đội trưởng Mismis. Đây, em mua cho chị nước có ga mà chị thích đây.” 

 “Yay! Rượu gừng!” 

 Biểu cảm của Mismis sáng lên ngay lập tức. Nhanh như một con thú ăn thịt vồ lấy con mồi của nó, cô chộp lấy chai nước bằng cả hai tay. 

"Cả Nene và Jhin nữa, cả hai cũng hãy nghỉ giải lao một chút đi.” 

"Lạ thật.” 

"Eh?” 

"Việc cậu mua nước đựng trong chai thủy tinh thay vì đựng trong lon ấy.” 

 Ngồi trên chiếc ghế phía bên kia bàn, Jhin vòng tay lại và ném cho Iska một ánh nhìn khó hiểu. 

"Họ bán hết nước đóng lon rồi hay sao vậy?” 

"không, Mình không để ý về chuyện đó lắm. Chỉ là mình... thấy thích vậy thôi.” 

"Cho đến khi Jhin chỉ ra điều đó, đến Iska cũng không nhận ra. Một chai nước, đó là- 

'Đây. Đây là lời cảm ơn vì đã dẫn đường cho ta. Cổ họng của ngưỡi chắc cũng đã khô khan do phải nói liên tục rồi.’ 

"..giờ nghĩ về chuyện đó, đây là vì mình đã được tặng cho một chai nước thủy tinh.” 

"Được tặng? Bởi ai vậy?” 

"ah, không không không! Không phải đâu, hoàn toàn không phải vậy đâu. Chỉ là mình đã đi mua một ít thứ và đó là cái mà chủ cửa hàng đã tặng cho mình. Cái lúc mà ở Thành phố Trung lập ấy.” 

 Nhìn thấy Jhin nhíu mày lại, Iska luống cuống lắc đầu. Cậu không thể nào nói được rằng nó được tặng bởi Băng họa pháp sư, mà kể cả cậu có nói như vậy đi nữa thì rõ ràng là nó chỉ khiến mọi chuyện rắc rối thêm mà thôi. 

 ...Giờ nghĩ về điều đó, Mình trở về bằng cách gì vậy nhỉ? 

...Trước khi mình nhận ra thì mình đã ở trong khoang hành khách và đã đến Thủ đô Đế Quốc rồi. 

Bác tài nói rằng vé xe đã được trả trước rồi. Được bảo như vây, Iska đã không thể nắm được tình huống ngay lập tức. Kể cả khi cậu lơ mơ đi vào chiếc xe khách đi nữa thì cậu cũng không thể nào trả được tiền vé vì cậu đã để quên ví của mình rồi. Trong trường hợp đó, người đã trả trước tiền vé là... 

 “Aah cứ thế này thì vô dụng mất thôi!” 

 Mismis nhảy ra khỏi chiếc ghế của cô tạo nên một tiếng uỵch. 

"Có nhiều thứ để ghi nhớ quá đi! Chuyện này là sao đây cơ chứ? Ta chỉ biết về nhiệm vụ đặc biệt mà ta sẽ hoạt động dưới sự chỉ đạo của Lishia-chan là sẽ có cuộc họp vào tuần sau và bắt đầu tập luyện cho nó vào tháng tới đúng không? Nếu vậy thi vì lí do gì mà lại có nhiều giấy tờ về nó thế này...?” 

 Chồng tài liệu ở trên bàn cao đến tận một mét. Không chỉ vậy, nó còn hơn cả vậy nữa. Phía sau nó, có cả một hàng núi tài liệu y như vậy đang chờ lấy họ. 

 “Uuu. Dù đã được bảo rằng sẽ không có gì đảm bảo rằng ta sẽ trở về lành lặn nếu ta không nhét hết toàn bộ thông tin về nhiệm vụ vào trong đầu thì nó vẫn nó vẫn nhiều quá thể.” 

 “Chị ấy cũng bảo là dù có nhớ hết chúng đi nữa thì cũng không đảm bảo rằng mọi người sẽ lành lặn trở về mà đúng không~.” 

 “Nene-chan, chị không có cần kiểu bình luận đó đâu!” 

Mismis ngồi phịch xuống ghế của mình. Và giờ, cô tựa đầu xuống mặt bàn. 

"Hết hao sức vì mấy bài giảng thì lại đến luyện thể lực ở trên sân. Đến lúc cơ thể của ta mệt mỏi từ vệc luyện tập thì lại đến nghiên cứu những tập tài liệu. Đến khi hết sức từ việc nghiên cứu thì lại quay về tập luyện... Cô ấy còn không thèm nói cho ta biết đó là nhiệm vụ gì, không hề có thứ gì để giảm bớt đi sự lo lắng cho điều mà ta sắp phải làm hết.” 

 “Ít nhất thì em đoán được rằng nó sẽ không phải là một nhiệm vụ đáng bỏ ra từng công sức rồi.” 

 Nói vậy, Jhin tiếp tục đọc qua chồng tài liệu với một tốc độ kinh hoàng. 

"Nói mới nhớ, Iska-” 

"Xin chào~. Mismis, cậu đang ở đâu vậy?” 

 Một cuộc phát thanh ngắt lời Jhin. Giọng nói mà họ nghe thấy là của Lishia. Có vẻ như nó đến từ phòng điều hành của cô ở căn cứ chính. 

 “Công việc ra sao rồi vậy? Jhin-kun đã thấy mệt vì phải nghe cậu phàn nàn về việc ghi nhớ toàn bộ số tài liệu chưa?” 

"*ực*...” 

"Còn nữa, Cậu không có nhờ Iska-chi mua nước cho cậu đâu đúng không? Làm vậy là không được đâu, Việc chỉ huy ra lệnh cho cấp dưới làm việc không liên quan đến nhiệm vụ của mình là hành vi phá luật đó. Aah, nhưng mà nếu vẫn còn tí rượu gừng nào còn sót lại thì mình cũng muốn uống luôn nữa cơ~.” 

"Cậu đang xem đúng không? Thôi nào lộ diện đi!” 

Vị đội trưởng điên cuồng nhìn xung quanh căn phòng, nơi mà hoàn toàn không có bất kì một chiếc camera giám sát nào được lắp đặt cả. 

"Dù sao thì, để chuyện đó qua một bên. Iska-chi, liệu em có thể làm việc vặt một tí được không?” 

"Ở chỗ của Lishia-san ấy ạ?” 

"Không, ở nghị viện Đế Quốc kìa.” 

 Người nắm giữ vị trí thứ năm của Tông Đồ Thánh không hề giấu đi sự chua sót của mình. 

"Em có thể đã gần quên mất rồi nhưng Iska-chi đã bị bỏ tù cho đến ngày hôm trước. Và những người đã trả tự do cho em là ai vậy?” 

"...Em nhớ.” 

Bát Đại Tông Đồ. Với quyền lực tuyệt đối tại hội nghị thưởng đỉnh ở nghị viện Đế Quốc, Họ là những người sở hữu quyền lực thực sự trên toàn Đế Quốc thay cho Hoàng Đế. 

"Bản báo cáo viết về lần em đi đến rừng Nelka, có vẻ như họ đã đọc xong nó rồi. Vì thế nên họ cho gọi một cuộc họp.” 

"...không lẽ, họ đã xong việc với Iska-nii rồi và giờ họ sẽ ném anh ấy vào ngục lại sao!?” 

"Ấy ấy, bình tinh lại nào Nene-tan.Chị cũng chỉ mới hay tin thôi.” 

 Nene nhìn Iska đầy lo lắng. Ngược lại, Giọng nói đang vang vọng trong căn phòng của Lishia thì lại vô lo lẫn chung với một tiếng ngáp. 

"Dù sao thì cũng hãy đi và xem thử đi. Cuộc hợp diễn ra vào bốn giờ chiều ở chỗ cũ ấy.” 

"Lại thêm một cuộc trò chuyện đáng ngờ à?” 

Jhin nói trong khi ngã người ra phía sau ghế của mình. 

"Không đời nào mà Bát Đại Tông Đồ lại có chuyện gì tốt đẹp để nói cả. Dù gì đi nữa thì chính bọn chúng đã bị sư phụ gọi là lũ mờ ám nhất mà. Sẽ chẳng có gì là lạ dù có chuyện gì sẽ xảy ra đi nữa.” 

 “...chuyện là vậy đó.” 

Hắc kiếm sĩ Crosswell - Người đàn ông được cho là vị kiếm sĩ mạnh nhất Đế Quốc, kẻ mà ông cho là kẻ thù đáng ghét nhất của mìn không phải là Cơ quan Nội chính Hoàng thất Nebulis hay là những tinh linh pháp sư. Ông không bao giờ hạ cảnh giác với Bát Đại Tông Đồ. Người đàn ông đã từng là vệ sĩ cá nhân của Hoàng Đế đã nói vậy về quyền lực tuyệt đối trong Đế Quốc. (Snow: Ông vua nghe như bù nhìn :v) 

"Dù sao đi nữa, Mình đi đây.” 

"Iska-kun! N-nếu có chuyện gì xảy ra thì chị sẽ chạy qua với tư cách là một người đội trưởng được không!?” 

 Mismis hét lên với một tông giọng đầy nghiêm túc và đáng tin cậy. Gật đầu trả lời vị đội trưởng đang là vẻ mặt như của một người mẹ đang anh chừng người con của mình, Iska bỏ căn phòng lại phía sau. 

Nghị viện Đế Quốc. 

Đồng thời được biết đến như ‘Ý chí vô hình’ 

 Nguồn gốc của cái tên thứ hai là vì tòa nghị viện không hề xuất hiện trên bất kì một tấm bản đồ nào cả. Địa điểm của nó chỉ được truyền miệng từ cấp trên xuống cấp dưới của họ. Nó hoàn toàn chưa bao giờ được ghi chép lại. Đến mức mà khi Iska lần đầu được biết về nó là khi cậu vừa lên đến chức vụ củ một Tông Đồ Thánh 

 “Một ngàn mét ở bên dưới thủ đô Đế Quốc à...” 

Nhiệt độ đúng chính xác đén một trăm năm mươi độ. 

 Ở bên trong vực sâu của hành tinh nơi mà lòng đất nơi mà chỉ có những vi sinh vật có thể tồn tại. Chỉ bằng cách sử dụng chiếc càu thang máy không lồ tì một người mới có thể vào được ‘ý chí vô hình.’ 

 ... Vì mục đich che dấu khỏi tầm mắt của Cơ quan Nội chính Hoàng thất Nebulis. 

 ... Thật là cẩn thận quá thể. 

Ngay cả khi toàn bộ Đế Quốc bị thiêu rụi bởi những tinh linh pháp sư từ Nebulis đi nữa thì bản thân họ vẫn sẽ hoàn toàn vô tư. Nó được đặt ở vị trí mà mọi người có thể nghe thấy tiếng cười nhạo của Bát Đâị Tông Đồ. 

"Đã bắt cậu phải đợi rồi.” 

 Iska nhìn lên phái đối diện của mình về phía chiếc màn hình được gắn trên tường khi nó được bật lên và hình ảnh mờ nhạt của tám người đàn ông và đàn bà lọt vào tầm mắt. Bát Đại Tông Đồ. Trong khi vừa là những nhân vật có tòn bộ Đế Quốc nằm trong bàn tay của mình, chỉ có hình bóng của họ là được để lộ trên màn hình. 

 “Giờ thì, Người kế vị Hắc Kiếm Iska. Bọn ta đã xác nhận nội dung của bản báo cáo ngươi đã nộp.” 

"Để có thể chiến đấu với Băng Họa Pháp Sư và phản công lại ả. quả đúng như mong đợi, cậu quả thật có tài năng xuất chúng.” 

 Một tông giọng với cảm giác vui mừng. Nhìn thấy Bát Đại Tông Đồ đang ở trong tâm trạng tốt, Iska bí mật cảm thấy nhẹ nhõm. Sự thật rằng cậu có cảm thấy lo lắng từ việc được triệu tập bởi những người có địa vị cao nhưng Bát Đại Tông Đồ cũng quái lạ vì cậu không bao giờ biết họ đang nghĩ gì. 

"Tuy nhiên tôi lại không thể bảo vệ được lõi năng lượng.” 

"Nhiệm vụ cậu được giao cho là cản trở Băng Họa Pháp Sư, không phải là bảo vệ lõi năng lượng.” 

 “Đế quốc có cách để phản kháng lại Băng Họa Pháp Sư. Chỉ bằng việc xác nhận điều đó không thôi là cậu đã đem lại được đủ những lợi ích quân sự rồi. Điều đó là đủ để xem xét việc phục lại chức tông Đồ Thánh của cậu rồi.” 

Tông Đồ Thánh - nghe thấy điều đó từ miệng của Bát Đại Tông Đồ, Iska ngước mặt lên. 

 Điều đó là vội vàng quá thể. Đế Quốc có chủ nghĩa uy thế kỹ năng. Có những trường hợp khi mà một người lính bình thường với tài năng nổi trổi được nhảy lên làm sĩ quan... Tuy nhiên, kể cả là vậy đi nữa tì liệu có trường hợp nào mà một người từng bị bỏ tù vì tội phản quốc như Iska lại có thể được trở thành một Tông Đồ Thánh một cách nhanh chóng như vậy không? 

 “Bọn ta hiểu cảm giác của cậu khi mong muốn có được hòa bình. Với tư cách là một Tông Đồ Thánh, cậu sẽ có thể thu hút sự chú ý trên danh nghĩ của hoàng đế. Tuy nhiện, đẻ giành được danh hiệu đó thì cậu phải làm cho những ứng cử viên của vị trí Tông Đồ Thánh. Đặc biệt là khi không có ai là không biết về lý lịch tư pháp của cậu.” 

 Một tiếng cười quỹ quyệt phát ra từ màn hình. Giọng của một người đàn ông trẻ khỏe, một ông già và một người phụ nữ trẻ có thể nghe thấy được. 

"Vì vậy, bọn ta sẽ đưa ra những điều kiện kể phục chức Tông Đồ Thánh lại cho cậu. Đó là-” 

 “Bắt giữ Băng Họa Pháp Sư.” 

"-! Bắt giữ Al-” 

Ngay lúc Iska gần như lỡ miệng nói ra tên của Alice thì cậu đã dừng lại đúng lúc.Ngay cả khi cậu không hiểu được lí do vì sao àm cậu lại giữ bí mật về tên cô ấy vào thời điểm này. Trong vô thức, cậu ghét việc thôn báo cho Bát Đại Tông Đồ về cái tên Aliceliese Lou Nebulis IX. Cậu hiểu rằng họ là kẻ thù. Nhưng liệu cậu có thể làm được điều đó không? 

...Bằng chính tay mình. 

...Áp giải Alice về trụ sở quân sự... chuyện đó... 

 ‘Ngươi bao nhiêu tuổi vậy?’ 

'Ồ? Vậy thì ta lớn hơn một tuổi rồi.’ 

 Một nụ cười vô tư. Người con gái, người là kẻ thù của cậu, đã thể hiện trong khoảng khắc rằng tảng băng con tim cô cũng có thể bị làm tan chảy được. Ký ức ấy đã thắp sáng sự hoài nghi trong cậu trong thoáng chốc. 

"Không hề có bất kì một giới hạn hay thời gian nào cả. Tuy nhiên, hãy cố gắng hoàn thành sớm. Đó là nếu cậu mong muốn bảo vệ Đế Quốc. 

"Hoàn thành sớm? Điều đó nghĩa là gì vậy?” 

 Bát Đại Tông Đồ nói như thể họ đang tiên đoán về một tương lai ảm đạm. Như một lời đe dọa đến Iska, mức độ của cái cách mà họ sử dụng quá là nghiêm trọng. 

"Ta tự hỏi không biết liệu cậu đã nghe về truyền thuyết này chưa? ‘Đại pháp sư Nebulis vẫn còn tồn tại.’” 

 “Nếu là về chuyện đó thì tôi đã nhiều lần nghe về nó khi tôi còn nhỏ.” 

Nó chỉ là một câu chuyện ma mà bất kì một ai sống ở trong Đế Quốc cũng biết về nó. Tuy nhiên đó không phải là một chuyện gì đó được xem xét một cách nhiêm túc. Ví dụ, nó giống như ý nghĩ ‘Thế giới sẽ đến hồi kết vào năm sau.’ 

“Nhưng có chuyện gì với...” 

"Fumu, vậy là có vẻ như cậu không biết về chuyện đó rồi.” 

 Một tiếng cười vui vẻ vang lên. 

"Người đã tuyên truyền cái truyền thuyết đó khắp Đế Quốc không phải ai khác ngoài chính sư phụ của cậu.” 

"Sư phụ!?” 

"Bọn ta tin rằng đó là sự thật.” 

"Người đàn ông đó, ‘Hắc kiếm sĩ,’ đã giữ bí mật vói bọn ta. Bọn ta tưởng rằng không thể nào có chuyện cậu lại không biết về điều đó như là đệ tử của ông ta như ta thấy rằng bọn ta đã nhầm lẫn mất rồi... Nếu vậy thì không có gì nghiêm trọng cả.” 

"Hãy quên về cuộc nói chuyện này đi.” 

Bọn họ đã mất hết hứng thú về Iska như một người lính. Tông giọng của Bát Đại Tông Đồ nhanh chóng trở nên lạnh lẽo và khô khan. 

"Tất cả những gì cậu cần làm là theo đuổi Băng họa pháp sư. Chỉ như vậy thôi, cậu sẽ được bỏ nhiệm lại thành một Tông Đồ Thánh. Và đương nhiên là chỉ khi cậu không bao giờ thực hiện thêm một cuộc vượt ngục nào như cậu đã làm nữa.” 

"Bọn ta trông đợi vào cậu đó.” 

"Giờ thì đi đi. Nếu không có gì, Lishia Ean Empire sẽ giao cho cậu nhiệm vụ tiếp thao. Tất cả những gì cậu cần làm là làm theo sự chỉ dẫn của cô ta.” 

"...” 

Một cái cúi đầu lặng lẽ. Trong khi không thể nói được điều gì, Iska quay người lại với Bát Đại Tông Đồ. 

Nửa mơ nửa tỉnh. 

Màn đêm cứ thế chậm rãi trôi qua- 

 Cả tầm nhìn lẫn ý thức của cậu đều trở nên mập mờ và cậu cảm thấy như bản thân đã chìm vào ảo ảnh. Sau khi trở lại căn cứ nơi mà đội trưởng Mismis, jhin và Nene đang chờ cậu, kể cả khi cả bốn người lặng lẽ coi qua đống tài liệu trong phòng chiến lược, một có một chút thông tin gì đi vào đầu Iska. Cậu cũng không nhớ gì về quãng đường đi từ doanh trại trở lại căn cứ. Đến khi nhận ra thì cậu đã ở trong căn phòng đã tắt đèn của mình rồi và Iska chỉ đơn giản là suy ngẫm trong khi màn đềm từ từ trôi qua. 

'Vì sao ngươi lại thích vị họa sĩ này vậy?’ 

Alice là kẻ thù. 

 Cô có huyết thống với Đại pháp sư Nebulis, người đã nổi loạn với Đế Quốc, con gái của nữ hoàng đương nhiệm của Nebulis và là Băng họa pháp sư, người mang theo mối đe dọa lớn với Đế Quốc. Đó như thể là không thể nào có một ví dụ nào rõ ràng hơn cho một kẻ thù đúng nghĩa. 

Với lại, cô cũng là đối thủ đáng gờm nhất mà cậu từng đối đầu. Nếu cậu băt giữ được cô, sự cân bằng giữa các quốc qia sẽ vỡ vụn ngay lập tức. Nếu như cậu có thể bắt giữ được Alice thì Cơ quan Nội chính Hoàng thất Nebulis sẽ không còn cách nào ngoài việc chấp nhận buổi đàm phán hòa bình. Nếu theo lẽ đó thì mục tiêu của Bát Đại Tông Đồ hoàn toàn hợp lí. Tuy nhiên... 

 “...Đó có thể là đã sai rồi.” 

Nhìn lên ánh sao chiếu xuyên qua của sổ, Iska nói thầm nói. 

“Nếu không có cuộc đàm phán hòa bình thì ta không thể làm hòa được à?” 

 Trừ khi Nữ phá sư bị bắt giữ, cuộc đàm phán hòa bình sẽ không được thực hiện. Iska đã có suy nghĩ như vậy cho đến dạo gần đây. Bởi lẽ mang trong mình suy nghĩ đó nên cậu đã đối đầu với tinh linh đoàn từ Nebulis và quyết định chiến đấu với nữ pháp sư thuần huyết kia để bắt giữ cô ấy. 

 ...Nhưng không phải là vậy. 

...Dù cho không có cuộc đàm phán hòa bình thì Alice cũng đã cười. 

Iska và Alice. Ngay cả khi một người bảo rằng họ không có quan hệ tốt vói nhau thì họ cũng đã dành một quãng thời gian êm đềm với nhau trong thành phố trung lập. Theo lẽ đó, không phải Đế Quốc và Cơ quan Nội chính Hoàng thất Nebulis cũng có thể làm được điều tương tự sao? Không cần phải đề nghị bất kì một buổi đàm phán hòa bình nào thì không phải vẫn có thể kiếm được cách khác mà không dẫn đến xung đột sao? 

Duỗi thẳng một chân của mình ra, Iska ngồi dậy. Để một tay của mình nghỉ trên đầu gối, Iska dùng tay kia cầm thiết bị liên lạc lên. Ánh đèn của thiết bị iên lạc liên tục nhấp nháy và Iska kiên nhẫn đợi cho người ở đầu dây bên kia bắt máy. 

"F-fwaaa... I-Iska-kun... Có chuyện... Gì vây... Munya... Muộn thế này rồi mà?” 

"Xin lỗi vì đã gọi điện cho chị lúc đêm muộn thế này, đội trưởng.” 

 Mismis nói với một giọng đầy ngơ ngác. Và sau khi đọi cho cô hoàn toàn tỉnh giấc... 

"Được rồi đó Iska-kun. Giờ chị ổn rồi.” 

"Em xin lỗi vì tự nhiên nói như thế này nhưng xin chị hãy cho phép em được nghỉ buổi huấn luyện ngày mai.” 

"Heh? Có chuyện gì sao!?” 

 Từ phía bên kia của thiết bị liên lạc, cậu có thể nghe thấy giọng nói bị kích động từ việc cậu làm cho nữ đội trưởng bất ngờ. 

 “Ý em là gì khi nói xin nghỉ luyện tập, có phải em thấy không khỏe ở đâu không? Hay lừ do em thấy không hài lòng với sự chỉ huy của chị....? Chị X-xin lỗi Iska-kun, chị quả là một người đội trưởng vô dụng...” 

 “Không phải vậy đâu, hoàn toàn không phải vậy đâu.” 

 “Ha!? Chẳng lẽ là do chị đã tự ý trốn đi để đi ăn thịt nướng? Xin lỗi Iska, chị không nghĩ rằng em muốn ăn thịt nhiều đến thế.” 

 “Em đã bảo là không phải rồi cơ mà!?” 

 Iska hắng giọng. Và trong khi cảm thấy như bàn tay đang giữ lấy thiết bị liên lạc cứng đờ lại, Iska lấy hết dũng khí để nói. 

 “Em có việc cần làm ở trong thành phố trung lập.” 

 “Thành phố trung lập? Eh. Nhưng mà em vừa dùng vé của Lishia-chan để đến buổi triển lãm nghệ thuật đúng không? Và trước đó nữa là vé opera chị đưa em.” 

 “Không phải là vì em có thứ muốn xem. Chỉ là có một người em muốn gặp và nói chuyện với.” 

 “Và người đó là?” 

 “Chuyện sẽ, um, có thể trở thành một cuộc nói chuyện cực kì phiền phức và tốn nhiều thời gian... Và nó có khi sẽ trở thành một cuộc ẩu đả cũng nên.” 

 Nở một nụ cười cay đắng, Iska nói với một giọng như đang tự cầu mong cho chuyện đó đừng xảy ra. 

 “Em định rời đi vào sáng sớm nhưng do khoảng cách giữa thủ đô Đế Quốc và thành phố trung lập nên nó sẽ mất hơn mười giờ đồng hồ cho một chuyến đi. Em không biết được khi nào thì em mới có thể quay lại được.” 

 “Vì thế nên em muốn nghỉ tập đúng không.” 

 “Vâng ạ” 

 Ngày hôm sau, cả bốn người họ sẽ đi tập luyện. Nếu Iska là người duy nhất nghỉ phép thì lịch trình của ngày hôm đó cần phải được chỉnh sửa lại. Không phải chỉ mỗi Mismis, nó cũng sẽ gây khó khăn cho cả Jhin lẫn Nene nữa. 

 “Việc đó có quan trọng không?” 

 “...Có ạ. Xin chị hãy cho phép em được đi đến đó.” 

 Vị đội trưởng ở phies bên kia đầu dây giữ im lặng. Và sau khi chờ đợi gần một phút, một tiếng thở được phát qua.” 

 “Chuyện này không thể chối được rồi. Dù gì thì Iska cũng đã làm đến mức này rồi mà.” 

 “Em cảm ơn chị nhiều lắm.” 

 “Naoahưng chị có một điều kiện. Ngày mai chị sẽ đi cùng với em.” 

 “Eh?” 

 Sao chị ấy lại làm vậy? Trong khoảnh khắc im lặng giữa hai người khi Iska đắn đo việc hỏi động cơ của cô, Mismis là người lên tiếng trước

 “Em hãy thử tự nhìn vào gương đi.” 

 “nhìn vào gương?” 

 “Iska-kun, bây giờ em đang làm một vẻ mặt lạnh tanh phải không? 

 “...” 

 Chỉ một câu đó thôi, đôi mắt mở to ra trong sự ngỡ ngàng. 

 “Thấy không? Đúng như chị đoán. Nó được truyền qua hơi thở của em luôn đó, em biết không?” 

 Tiếng cười của Mismis đi qua phía bên kia. 

 “Dù gì thì giọng của em cũng đã cứng đờ từ ban đầu rồi. Chưa kể em còn gọi cho chị vào tối muộn như thế này nữa. Em đã suy nghĩ nhiều về nó đứng không?” 

 “...Em không có gì để nói lại cả.” 

 Đặt tay lên lông mày, Iska hít một hơi thật sâu. Bình thường, Mismis không thể nào được coi là nhanh trí dưới bất kì một tiêu chuẩn nào và trí nhớ của cô không thể chối cãi nào được rằng nó rất kém. Tuy nhiên, chỉ riêng mỗi khả năng kếp nhận sự thay đổi trong cảm xúc của cấp dưới của cô là sắc bén kinh hoàng. 

 “Chị năm thóp được em rồi. Quả không hổ danh là đội trưởng của bọn em.” 

 “Heheheeh. À thì. Như chị đã nói, chị phản đối việc để cho Iska-un tự đi một mình. Ý chị là cái cách em nói chuyện khác hẳn bình thường. Với cương vị là một người đội trưởng, chị không thể để cho cấp dưới tự đi và làm gì đó trong tình trạng đó được đúng không?” 

 “...Em hiểu rồi.” 

 Iska gật đầu. Dù cho mọi việc có thành ra như thế nào đi nữa thì vẫn cần phải báo lại mà thôi. Vì kiểu gì thì cậu cũng sẽ phải báo cáo lại cho cô, kể cả khi cô không biết mục đích thật sự của cậu, có cấp trên đi cùng với cậu cũng tốt cả thôi. 

 “Đội trưởng Mismis, xin chị hãy đi cùng với em đi.” 

 “Hiểu rồi! Tiện thể, em định sẽ mặc đồ gì vậy? Nếu ta sẽ đi ra ngoài như một thường dân thì chị cần phải chọn quần áo đã!” 

 “Bộ đồ quân phục bình thường thôi là cũng đã đủ rồi ạ.” 

 Họ là những quân sĩ đến từ Đế Quốc. Đó là sự thật cần thiết cho điều mà cậu muốn đạt được vào hôm sau.

 “Vậy vào ngày mai chúng ta sẽ gặp tại phía trước nhà xe vào sáu giờ sáng.” 

 Ngắt kết nối, cùng với ý thức tỉnh táo hơn cậu tưởng, Iska tiếp tục nhìn lên bầu trời đêm của thủ đô Đế Quốc qua ô của sổ của mình.