Kimi to Boku no Saigo no Senjo, Arui wa Sekai ga Hajimaru Seisen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 103

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5322

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9142

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10037

Vol 7 - Chương 1: Đêm săn phù thủy, phần một

1

Cung điện Nebulis.

Nơi tự hào là phòng tuyến có thể khuất phục được cả quân đội Đế quốc, là lãnh địa bất khả xâm phạm của hậu duệ Người sáng lập, Thành Trì Hành Tinh được dựng lên bởi linh lực kết tinh từ một kỹ thuật cổ xưa. Nép mình vào bầu trời đêm, nó vươn lên sừng sững như một rạn san hô tỏa sáng lấp lánh.

Cung điện đó hiện đang bốc cháy.

Những bụi than hồng được gió cuốn vào bãi cỏ khiến nó bốc cháy dữ dội. Ngọn lửa bừng lên trên những bức tường cung điện ngày càng trở nên mãnh liệt hơn, không có dấu hiệu sẽ sớm lụi tàn.

“Nhanh lên, Rin!”

Và lúc này đây... Vương Miện Mặt Trăng - hành lang treo nối liền các tòa tháp của cung điện - phát nổ ngay khoảnh khắc Alice nhìn ra từ cửa sổ của chiếc Cadillac One.

“… Tại sao chuyện này lại có thể xảy ra?”

Hàng trăm tấn đống đất đá rơi sầm xuống đất từ trên trời. Nếu tinh linh đoàn nằm trong quỹ đạo rơi của chúng, thương vong có thể đã đạt đến mức khôn lường.

“Xin người đừng lo lắng, thưa tiểu thư. Dù sao thì chúng ta cũng biết trước chuyện đó sẽ xảy ra.” Rin trả lời trong khi nắm chặt vô lăng ở ghế lái. “Hành lang giữa không trung đó được thiết kế tách rời khỏi các tòa tháp để ngăn cản bất cứ kẻ nào xâm nhập vào Cung Điện Nữ Hoàng trong trường hợp quân Đế Quốc tấn công. Hệ thống phòng vệ của hoàng cung đang hoạt động rất tốt. Đây là một tin đáng mừng.”

“…..”

Nhưng mà Rin, thế thì khác gì một con thằn lằn bỏ đi đuôi của mình để làm mồi nhử cơ chứ? Alice thầm hỏi trong lòng. Hi sinh vì mục đích sống sót đến cùng. Nhưng như thế chẳng phải đồng nghĩa với việc cho quân Đế Quốc thấy bọn chúng đã dồn ép các pháp sư vào chân tường rồi hay sao?

“Trận hỏa hoạn kia mới là vấn đề. Không lẽ quân đội Đế Quốc đã nhắm vào các bình nhiên liệu được cất giấu...?” Rin nghiến răng ken két.

Rắc. Ngay lúc đó, một lỗ nhỏ xuất hiện trên kính chắn gió của chiếc Cadillac One.

Một tay bắn tỉa? Nếu chúng đang xả đạn vào chiếc xe này bằng đạn đặc dụng, vậy tức là là …

“Rin, ra khỏi xe ngay!”

Alice mở cửa sau ra và ném mình ra khỏi xe. Rin cũng nhảy ra từ ghế lái. Khi bọn họ còn đang lăn mình trên bãi cỏ tối, một quả bom lửa bắn trúng chiếc xe khiến nó ngay lập tức phát nổ.

“Biết ngay mà, chúng đang tận dụng màn đêm để ẩn nấp và tấn công chúng ta!”

“Tiểu thư Alice, em sẽ đi trước. Chúng ta không biết có bao nhiêu binh lính Đế Quốc đang ở gần đâu! Xin người hãy cẩn thận với đạn lạc!”

Rin lao người đến khu dân cư với những tiếng lửa kêu tí tách phát ra từ xung quanh cô. Alice đi theo, tiến đến Cung Điện Nữ Hoàng – tòa tháp mà mẹ cô, Nữ hoàng Nebulis Đệ Bát đang cố thủ.

“Alice điện hạ! Người vẫn còn sống!” Các thành viên của tinh linh đoàn quay phắt về phía cô. 

Được soi rọi bởi những ánh lửa cuộn trào, bộ váy hoàng gia trắng tinh khiết của Alice đẹp đẽ đến mức khiến họ thoáng quên rằng đó là chiến phục của cô ấy. Nó cũng nhấn mạnh lên sự hiện diện của cô hơn. Được thiết kế đặc biệt cho hậu duệ trực hệ của Nebulis, bộ đồ này có thể giúp thần dân của Nebulis lập tức nhận ra cô thông qua một cái nhìn.

“Báo cáo tình hình cho ta.” Alice ra lệnh.

“Vâng thưa điện hạ! Chúng thần đang tập trung phòng thủ ở Cung Điện Nữ Hoàng. Chúng thần cũng đã giúp đỡ cho tất cả thường dân trong các tòa tháp di tản đến các hầm trú ẩn.”

“Có bất kỳ cuộc tấn công nào nhắm vào các hầm trú ẩn không?”

“Hiện tại thì chưa. Tinh linh đoàn túc trực tại đó đang bảo vệ chúng. Theo báo cáo, lính đánh thuê từ nhà Hydra đã đến đó chi viện.”

“… Ta phải nhớ cảm ơn ngài Talisman rồi.”

Vậy thì chỉ còn hai mối lo : đảm bảo an toàn cho Nữ Hoàng và khống chế ngọn lửa. Nếu không làm gì thì đám cháy có thể gây tổn thất ra cả bên ngoài khuôn viên cung điện.

“Xin người hãy nhanh chóng đến chỗ Nữ hoàng điện hạ!” Một vài người lính của tinh linh đoàn chạy đến cô với vẻ mệt đứt hơi. “Chúng thần sẽ lo liệu---“

“Dừng lại ngay!” Alice hét lên.

Một vụ nổ lớn bùng phát ngay bên cạnh họ. Nó lớn đến nổi không thể nào quan sát hết được và nuốt trọn lấy tinh linh đoàn. Sức mạnh của Alice đã tự động kích hoạt ngay khi cô cảm nhận được vụ nổ, nhưng tất cả những gì Alice có thể làm được chỉ là tạo ra một bức tường băng mỏng dính vài xen ti.

“Ự... Ack!”

“Các ngươi có---?!”

Thổi xuyên qua bức tường băng, cơn gió cuốn lấy tinh linh đoàn. Kể cả quân phục chống lửa của họ cũng không đủ để hấp thụ hết toàn bộ vụ va chạm. Alice đã không phản ứng đủ nhanh để bảo vệ họ. Những binh linh cấp dưới của cô ngã rạp xuống mặt đất với tấm lưng bị bỏng nặng.

“Alice điện hạ, người có ổn không?!” Rin hỏi.

“Đừng quan tâm đến ta! Hãy lo cho bốn người này… Chúng ta cần quân y! Quân y đâu?! Đằng này này!” Alice hét lớn.

Song, cô lại hiểu rất rõ tình huống tàn khốc hiện tại. Sẽ không có quân y nào xuất hiện. Có rất nhiều binh lính đã gục ngã xung quanh khuôn viên cung điện.

“Rin! Tạo ra một con golem và đưa bốn người này đến hầm trú ẩn của nhà Lou đi. Sẽ có bác sĩ thường trực ở đó. Ta sẽ chờ ở đây.”

“H-Hả?! Nhưng, tiểu thư Alice---“ Rin lắp bắp.

Mục tiêu của họ là đến được Cung Điện Nữ Hoàng. Vì mục tiêu đó, bọn họ buộc phải phải bỏ mặc những binh linh đã gục ngã tại đây.

“Ta vẫn còn bình tĩnh... ít nhất thì ta đang cố.” Alice nghiến chặt răng và chậm rãi lắc đầu. “Mẹ ta có những cận vệ riêng. Lớp phòng thủ của Cung Điện Nữ Hoàng là hoàn hảo, vậy nên những tổn thất lớn nhất sẽ tập trung ở quanh khuôn viên cung điện.”

“…”

“Hãy quay lại trong mười lăm phút. Trong lúc đó, ta sẽ cố xử lý đám cháy này.”

“Như ý người.” Rin cúi đầu. Được truyền cho sự sống, mặt đất sau lưng cô ấy trồi lên thành một cô golem cỡ đại và đỡ lấy những người binh sĩ bị thương. “Em dự tính sẽ quay lại trong mười lăm phút nữa, nhưng em e rằng mình sẽ phải đụng độ với những kẻ chặn đường. Nếu em quay lại trễ dù chỉ một phút thì xin người hãy tự mình đi đến Cung Điện Nữ Hoàng, tiểu thư Alice.”

Rin và golem của cô ấy lao vào màn đêm với những bụi than bám theo sau.

Mười lăm phút.

Chắc sẽ ổn thôi. Alice nói thế với bản thân trong khi thở ra.

…Mọi thứ sẽ ổn thôi. Mình chắc rằng đây là lựa chọn đúng đắn.

…Dẫu cho có là một Thánh Đồ thì cũng không thể nào đi thẳng vào Cung Điện Nữ Hoàng trong khoảng thời gian này.

Kể cho đó có là Iska. Mặc kệ nếu kẻ đó chính là Nameless. Alice biết rõ Thánh Đồ là những quân sĩ tinh nhuệ đáng sợ, nhưng cung điện là một mê cung có ý thức riêng được tạo ra bởi tinh linh. Đến được Phòng nữ hoàng là điều bất khả thi nếu như không nắm rõ cấu trúc của tòa tháp.

“Tinh linh đoàn, hãy nghe rõ đây!” Alice ép cuống họng mình, cố gắng tuyên bố dõng dạc xuyên qua âm thanh tí tách của muôn tàn lửa bay. “Ta sẽ khống chế đám cháy này bằng tinh linh của mình. Mọi thứ sẽ rất nguy hiểm. Ngay lập tức rút lui ra sau ta!”

Cô sẽ ở lại trong khuôn viên và ưu tiên dập tắt trận hỏa hoạn.

…Nhưng lúc đó, Alice hoàn toàn không biết rằng bản thân sẽ phải hối hận vì quyết định này.

2

Chủ Quyền Nebulis. Bang trung ương.

Vùng ngoại ô cổ kính ngập tràn cây cối. Bên ngoài thành phố, những thung lũng phủ đầy tuyết kéo dài đến tận chân trời xa xôi. Khu vực này có một dinh thự thuộc quyền sở hữu của Nữ hoàng Nebulis Đệ Bát đến từ nhà Lou. Dinh thự Lou Erz.

Tòa dinh thự màu ngà voi này nằm trên một khu đất trải dài ra quá tầm mắt. Tuy bên ngoài chưa được cải tiến nhưng bên trong thì những cánh cửa tự động ẩn chứa thiết bị giám sát cũng chỉ là một phần nhỏ trong số các thiết bị hiện đại được lắp đặt thay cho đồ nội thất.

Dinh thự đó đang bắt đầu sụp đổ.

Trần nhà của đại sảnh tầng một bị khoét ra, bốn bức tường xung quanh thì lỗ chỗ những lỗ đạn. Tình trạng của tầng hai còn thảm thiết hơn. Những phát súng ngắt quãng vang vọng khắp các hành lang.

“Chúng lại tìm ra chúng ta rồi! Boss! Nene! Lối này!” Jhin, tay xạ thủ tóc bạc hét lên giữa những phát súng với hai thành viên của đơn vị 907. Cậu ấy đang nắm chặt tay của nàng công chúa đang rúc vào bên cạnh mình.

“Eeeek!”

“Chúng ta cần phải rời khỏi đây. Chỗ trốn tiếp theo nằm ở đâu?”

“Ở-Ở phía sau!” Giữ chặt tay cậu ấy, Sisbell bắt đầu loạng choạng tiến về trước.

Một cô gái có đôi mắt to tròn và mái tóc óng ả màu vàng dâu tây. Cô ấy nhìn khá dễ thương với cặp gò má và đôi môi ánh lên chút sắc hồng mặc cho sự thật rằng Sisbell đang rất căng thẳng.

Cô bé này mới chỉ mười bốn hoặc mười lăm tuổi là cùng. Cậu không rõ tuổi thật của cô. Thân là một binh sĩ Đế Quốc, Jhin không cần phải biết thông tin đó. Cậu ấy chỉ có vai trò bảo vệ cô ấy. Chưa kể, cô ấy còn là một phù thủy. Nếu đây là chiến trường thì cậu đáng lí đã chĩa họng súng về phía cô ấy rồi...

Đây là một ngoại lệ. Họ đã thiết lập một giao kèo – bảo vệ cô ấy để đổi lại cho thứ họ muốn. 

“Bọn mình đồng ý đưa cô ta đến cung điện đổi lấy những miếng băng dính giúp giấu đi ấn tinh linh của boss.. Tuy đã lường trước rằng sẽ rất nguy hiểm rồi nhưng ai mà ngờ lại nguy hiểm đến mức này chứ.”

“A-Anh vừa nói gì à?!”

“Không có gì. Cứ cúi thấp cái đầu xuống và chạy đi. Nếu trúng phải một trong những viên đạn lạc đó thì cô sẽ cảm nhận được cơn đau kinh khủng hơn bất kỳ thứ gì mà mình có thể tượng tượng.” Jhin nói với Sisbell đang chạy bên cạnh mình.

Kẻ địch là quân đoàn tinh linh đang đóng giả làm lính Đế Quốc của nhà Hydra. Bí mật chuẩn bị một cuộc đảo chính chống lại Nữ hoàng đương thời, nhà Hydra đã cố trừ khử Sisbell trước khi cô có thể tiết lộ sự thật bằng sức mạnh của tinh linh soi sáng.

Những tên sát thủ đã tấn công vào dinh thự và khiến cho đội 907 lâm vào tình huống ngặt nghèo như lúc này đây.

“Này! Cô không thể làm gì đó với tinh linh của mình à? Như thổi bay chúng đi hay gì đó ấy?”

“Nếu làm được thế thì tôi đã chẳng cần thuê vệ sĩ!”

"Vậy còn những người hầu thì sao?”

“Đầu bếp và người làm vườn không hẳn là có khả năng chiến đấu. Những người hầu thì có thể tự bảo vệ cho bản thân. Nếu họ không nấp đi thì thương vong có thể đã nhiều hơn rồi!” Sisbell gần như hét lại.

Nhìn thế nào cũng thấy bọn họ đang khá là đuối về hỏa lực. Kẻ địch đang đuổi theo họ qua hành lang là những tinh linh pháp sư sử dụng trang bị của Đế Quốc. Jhin và những người còn lại chỉ mang theo vừa đủ vũ khí để phòng thân.

“Chẳng phải anh có khẩu súng kia à?!”

“Thứ này dùng để bắn tỉa. Tôi không có thời gian điều chỉnh để sử dụng nó trong một dinh thự. Ngoài ra, tôi còn không có đủ đạn dược để xử lý hết bọn chúng.”

Nếu cậu ấy chĩa ống ngắm của mình vào ai thì đó phải là thủ lĩnh của địch. Nói cách khác, cậu ấy chỉ cần bắn hạ được Talisman, người đứng đầu nhà Hydra, nhưng Iska hiện đang cầm chân ông ta ở tầng một. Lúc này đây, Jhin chỉ cần tập trung vào việc bảo vệ chủ thuê của mình là Sisbell mà thôi.

“Có vẻ như chúng ta sẽ phải chơi đuổi bắt một lúc nữa.”

“À... n-nếu chỉ cần chạy thì tinh linh của tôi có thể câu cho chúng ta chút thời gian.”

“Thật à?”

“Chỉ một lần thôi. Là một trò lừa bịp nên sẽ không có lần hai đâu.” Sisbell đặt tay lên ngực và quay người lại, hướng về phía những tên sát thủ đang đuổi theo họ. “---Hỡi hành tinh, hay cho ta nhìn thấy quá khứ của ngươi.”

Linh lực tỏa ra từ dấu ấn trên ngực cô và phát sáng, ánh sáng đó tạo nên một ảo ảnh ba chiều sắc nét chắn trước mặt những tên sát thủ. Ảo ảnh được tạo ra là một đơn vị Đế Quốc với hàng tá binh sĩ.

“Cái gì?!” Những tên sát thủ liền đổi sang thế chuẩn bị chiến đấu. Chúng đã ngay lập tức nhận định rằng có những binh sĩ Đế Quốc khác ngoài đội 907 đang ẩn nấp bên trong dinh thự. Những tên sát thủ không nhận ra rằng những binh lính này chỉ là bản thân chúng cải trang.

“Tsk! Tao tưởng báo cáo chỉ có bốn tên lính Đế Quốc thôi…”

“Vậy ra còn có những kẻ khác đang ẩn nấp!”

Chúng khai hỏa. Một loạt đạn bay xuyên qua hình ảnh ba chiều. Vào lúc những tên sát thủ nhận ra đây là tinh linh của Sisbell thì Jhin và những người còn lại đã kịp trốn ra sau cầu thang.

“Này, boss! Bọn chúng sao rồi?”

“C---Chị nghĩ chúng ta ổn rồi. Chúng có vẻ đã mất dấu chúng ta…!” Đội trưởng Mismis cố gắng lắng nghe những tiếng bước chân.

Kế bên cô ấy, Sisbell ngồi bệt xuống sàn nhà, miệng thì đang thở dốc.”Haah… Haah… Th-Thấy sao hả? Tôi đã lừa được bọn chúng đấy.”

“Tinh linh của cô còn có thể tạo ra ảo giác nữa à?”

“Đó không phải ảo giác. Tôi chỉ tái tạo lại cuộc tấn công vào dinh thự của chúng diễn ra vài phút trước đó.” Sisbell lau đi những giọt mồ hôi đầm đìa trên người. “Không thần dân nào của Chủ Quyền có thể giữ bình tĩnh khi hàng tá binh lính vũ trang của Đế Quốc xuất hiện trước mặt họ, ít nhất là với những trang bị của Đế Quốc. Cái đó có lẽ đã khiến chúng bị hoảng hốt nhất thời."

“Ra là vậy. Thảo nào cô lại không thể dùng lại trò đó lần thứ hai. Đời nào chúng lại rơi vào cùng cái bẫy tận hai lần.” Jhin nhìn chằm chằm vào chiếu nghỉ của cầu thang. Bọn cậu đang ở trên tầng hai của dinh thự cổ kính. Trưởng tộc nhà Hydra ở tầng một đang bị chặn lại bởi Iska. Phòng của Sisbell thì ở trên tầng ba, nhưng những sát thủ có lẽ đang chực chờ ở đó.

“Nếu không sớm rời khỏi nơi này thì chúng ta sẽ bị bao vây. Cô có biết chỗ nào chúng ta có thể nhảy ra từ tầng hai không?”

“Uh... Đ... Đợi... chút.”

“Ồ. Được rồi, vậy đừng nói gì. Chúng ta sẽ chờ ở đây cho đến khi bị chúng tìm thấy.”

Cô ấy đang khá sốc. Dù sao họ cũng đang bị những họng súng nhắm vào. Trên hết, đây là ngôi nhà nghỉ dưỡng của cô ấy, và kẻ thù thì lại là một phe phái khác của hoàng tộc. Nếu suy xét kỹ thì Sisbell đang đối phó với những chuyện này khá là tốt.

“Nhưng mình sẽ không bao giờ khen một phù thủy đâu.”

“Cái gì?”

“Không có gì cả. Cứ tiếp tục im lặng và nghe theo lời tôi. Lắc đầu khi cô muốn nói không.”

“---“

“Để tôi xác nhận lại tình hình. Cô là mục tiêu của bọn chúng – tuy điều đó đã khá rõ ràng. Những kẻ nhắm vào cô thuộc nhà Hydra, đám có ý chống đối với Nữ hoàng đương thời. Cô đang bị nhắm vào vì tinh linh của mình đúng không?”

Tinh linh soi sáng có thể tái tạo lại quá khứ trên một không gian ba chiều, tức là Sisbell có thể vạch trần những tội ác tàn bạo của nhà Hydra bằng cách tái tạo lại hiện trường. Tinh linh của cô ấy rất lý tưởng cho việc phân tích thông tin và thu thập bằng chứng phạm tội.

Đó là lí do cô ấy là mục tiêu của chúng. Cô ấy đang bị săn đuổi bởi những kẻ đứng sau âm mưu ám sát Nữ hoàng.

“Và tên của cái ông già mờ ám đang chiến đấu với Iska là... Talisman, đúng không? Cơ bản thì hắn đã tự thừa nhận bản thân là kẻ đứng đằng sau mọi chuyện.”

“Ngày Talisman?! Ngài thật sự là...?!”

“Việc này là cần thiết. Để đến được lõi hành tinh, chúng ta cần phải mượn trợ sức mạnh của Đế Quốc..”

Người đứng đầu nhà Hydra, Talisman. Người đàn ông đứng sau cuộc tấn công vào dinh thự này đã tiếp nhận cuộc chất vấn của Jhin với một nụ cười. Nếu việc Talisman thông đồng với Đế Quốc bị bại lộ thì ông ta sẽ không chỉ bị gán tội phản nghịch mà thậm chí còn có thể bị đuổi khỏi hoàng tộc. Chắc chắn phải có lý do gì đó khiến ông ta tỏ ra bình thản như vậy.

“Việc âm mưu của ông ta có thành công hay không phụ thuộc vào một thứ duy nhất: loại bỏ cô để ngăn chặn sự thật về vụ ám sát đó được phơi bày ra ánh sáng. Ông ta cần phải khiến cho người ta tin rằng những kẻ đã tấn công dinh thự và bắt cóc cô là binh sĩ Đế Quốc. Rốt cuộc không ai sẽ nghi ngờ gì ông ta; dù sao thì quân đội Đế Quốc thật sự cũng đang tấn công cung điện vào lúc này.”

Phải. Một cuộc tấn công được dàn dựng bởi nhà Hydra đang diễn ra tại cung điện, nơi cách rất xa dinh thự Lou Erz.

“Và còn một kẻ khác trong âm mưu này: chị gái Elletear của cô. Hiện tại ta chỉ có bằng chứng về sự liên quan của cô ta, nên chúng ta sẽ chứng minh cái đó sau. Dù sao thì cô ta cũng không có mặt trong dinh thự vào lúc này.”

“…Phải.”

“Tôi sẽ làm rõ lại một điều: bọn tôi là người dân Đế Quốc. Chẳng có gì là lạ nếu chúng tôi tấn công đất nước của kẻ thù. Dù sao thì cuộc chiến tranh giữa hai phe đã diễn ra hơn một trăm năm, vậy nên bọn tôi hoàn toàn không quan tâm nếu như có chuyện gì xảy ra với cung điện của cô.”

“…Tôi hiểu.”

“Nhưng bọn tôi sẽ bảo vệ cô,” cậu ấy nói với cô gái sở hữu đôi mắt to tròn đang lo lắng ngó nghiêng xung quanh.

Jhin lặng lẽ ra hiệu cho cô ấy đứng dậy.

“Tôi không quan tâm dẫu cho có là quân đội Đế Quốc đang tấn công hay việc cô có là phù thủy kẻ thù. Bọn tôi sẽ đưa cô đến cung điện an toàn, vậy nên đừng có làm vẻ mặt ủ rủ thế nữa.”

“A-Anh nói ai ủ rủ đấy hả?!” Sisbell nổi giận bật dậy. “V-Và cách ăn nói của anh thật thô lỗ!”

“Nếu còn đủ sức lực để cãi lại thì cô nên tập trung suy nghĩ đi. Điều quan trọng nhất lúc này là cần phải thoát khỏi đây. Tôi không phải là một kẻ kén chọn nên nói luôn đi: chúng ta có thể nhảy ra khỏi tầng hai từ ô cửa sổ nào?”

Bọn họ đang dần bị vây lại. Lối thoát duy nhất là chạy ra bên ngoài và nhảy xuống vườn vào đêm tối thì sẽ không gây quá nhiều sự chú ý. Nếu đến được thành phố thì những sát thủ sẽ không còn có thể đuổi theo họ.

“Vì ăn mặc như binh lính Đế Quốc nên chúng sẽ bị nhầm lẫn là kẻ địch và bị tinh linh đoàn tấn công một khi xuống phố. Bọn chúng sẽ không dám đuổi theo đâu.”

“Nhưng còn Iska thì sao?!”

“Cậu ấy sẽ tự tìm được đường thoát thôi.”

“…Nhưng anh ấy đang đối mặt với một hoàng tộc – chưa kể còn là người đứng đầu của một nhà.”

“Tôi không phủ nhận việc thuần huyết là những cá nhân rất nguy hiểm, nhưng Iska sẽ không gặp vấn đề gì đâu. Tuy sẽ gặp rắc rối nếu như bị áp đảo về số lượng nhưng cậu ấy sẽ tự tìm ra cách giải quyết một khi tình hình trở nên bất lợi. Giờ thì giữ im lặng một lúc đi.” Jhin bụm miệng Sisbell và quay về phía vị đội trưởng bên cạnh mình. “Boss, lũ bám theo chúng ta sao rồi?”

“Uh, chị không thể nghe thấy tiếng bước chân của bọn chúng nữa. Chắc là chúng đã ra ngoài vì nghĩ rằng chúng ta đã thoát khỏi dinh thự.”

“Có lẽ không phải như thế, nhưng em mong bọn chúng sẽ tách ra và để vài tên canh gác ở bên ngoài... Này.”

“T-Tôi nghe rồi. Anh muốn tôi dẫn đường chứ gì?” Sisbell gật đầu và chỉ tay về phía hành lang. “Vòng qua góc kia sẽ có vài căn phòng không được sử dụng, cây cối ngoài cửa sổ rất dày đặc nên có lẽ bọn chúng sẽ khó phát hiện ra chúng ta hơn.”

Nói rồi, Sisbell bắt đầu bước đi.

Ngay khoảnh khắc đôi chân thanh thoát của cô bắt đầu di chuyển, sàn nhà dưới chân Sisbell bỗng nhiên phát ra một âm thanh cót két rồi liền tắt ngủm.

“…Ể?” Sisbell nhận ra có gì không ổn và ngay lập tức dừng lại. 

Chân cô may mắn chưa bước lên tấm thảm màu rượu. Sisbell nhìn thấy một lớp tuyết kết tinh ngay trên chỗ mình vừa định đặt chân.

Tìm ra các ngươi rồi, binh sĩ lính Đế Quốc và Sisbell điện hạ.

“Sisbell, coi chừng!” Nene giật mạnh tay nàng công chúa từ đằng sau.

Trần nhà phát nổ mở ra một lỗ thủng nối liền với tầng ba. Những bông tuyết tràn xuống như một thác nước.

“Bão tuyết trong dinh thự? Chắc chắn là bà già đó rồi!” Jhin vào thế với khẩu súng trường rồi bắn thẳng vào nữ phù thủy trong bộ váy đỏ mà cậu ấy nhìn thấy từ đằng sau lớp tuyết đang tràn xuống.

“Vô ích thôi, binh lính Đế Quốc.” Bà ta chìm vào cơn bão tuyết. “Một mét khối tuyết có thể nặng đến nửa tấn. Nó có thể hấp thụ mọi âm thanh , giảm hiệu quả của bất kỳ tác động nào. Kể cả một khẩu súng máy cũng không thể nào xuyên thủng được, nói gì đến một viên đạn cỏn con.”

Tràn ngập trong tuyết trắng, hành lang của dinh thự Lou Erz biến thành một vùng đất mùa đông lạnh lẽo.

“Các ngươi đã trốn thoát khỏi ta, nhưng có vẻ không thể trốn được lâu, nhất là với Sisbell điện hạ đi cùng.”

“Chào, bà già,” Jhin gầm gừ. “Bà đến được đây rồi nhỉ.”

Nhảy xuống từ lỗ hổng trên tầng ba là một người phụ nữ đứng tuổi – một phù thủy mảnh mai với trang phục đỏ thẫm gợi nhắc đến những tu nữ. So với khung cảnh trắng xóa xung quanh thì giữa họ có sự tương phản vô cùng sâu sắc.

Grugell, Trung Dạ Nhật Luân Phù Thủy. Một phù thủy kỳ cựu có khả năng điều khiển tuyết, một tinh linh thứ cấp của tinh linh băng. Bà ta khá khét tiếng trong danh sách những phù thủy mà quân đội Đế Quốc cần phải dè chừng.

“Bà khá cố chấp đấy nhỉ? Chẳng phải đã quá giờ ngủ của bà rồi sao?”

“Ta cũng rất muốn nghỉ ngơi nếu như ngươi để ta làm thế. Ta cũng chán chơi trò đuổi bắt này rồi.” Nữ phù thủy váy đỏ nâng cánh tay lên. “Ngươi sẽ phải giao Sisbell điện hạ cho ta.”

“Tôi e rằng mình phải từ chối thôi.”

Ngay khi những bông tuyết bắn ra từ dưới chân của nữ phù thủy, Jhin liền nắm lấy tay của Sisbell và bắt đầu chạy đi.

“Jhin! Những binh lính hồi nãy lại đến kìa...!” Đội trưởng Mismis hét lên.

“Đừng lo về bọn chúng, boss. Đừng nhìn lại, chạy đi!”

Rồ lên phía sau bọn cậu là những con golem khổng lồ được tạo ra bởi linh lực. Jhin đã từng nhìn thấy những con làm từ đất, nhưng cậu ấy chưa từng thấy con nào làm từ tuyết hết.

“Nene, đừng dùng súng của em. Chỉ tổ phí đạn thôi.”

Tiêu diệt những con golem sẽ khá là khó khăn với bọn cậu. Dẫu cho Nene có phá hủy một phần cơ thể của lũ golem bằng súng lục hay súng máy thì chúng cũng sẽ tự động phục hồi và lại tiếp tục tấn công.

Những con golem đuổi theo sát gót đội 907 khiến cho sàn nhà dưới chân của bọn cậu rung chuyển.

“Ch-Chúng ta phải làm gì đây?!” Sisbell hỏi.

“Chúng ta không thể xuống tầng một được.” Jhin trả lời. “Và chúng ta không thể cắt đuôi bọn chúng trên tầng này… vậy chỉ còn cách chạy lên tầng ba thôi. Đi nào!”

Nhóm của họ lật đật chạy đến cầu thang. Cầu thang này được thiết kế cho con người sử dụng nên bọn golem đều phải rất chật vật để có thể lên được.

Song... nhóm của Jhin rõ ràng là đang bị dẫn dụ về đây.

“…Như thể chúng ta đang bị săn ấy.”

Nữ phù thủy đứng tuổi chậm rãi tiến về phía bọn cậu. Bọn cậu tưởng rằng bà ta sẽ cho những con golem đuổi theo, nhưng chính bà ta mới là kẻ theo đuôi trong khi duy trì một khoảng cách nhất định. Bà ta lần theo dấu chân mà Jhin và những người khác để lại trên nền tuyết không khác gì một thợ săn đang theo dấu con mồi.

“Bà biết không, bà già, bà đã quá tuổi cho mấy trò này rồi đấy.” Trong khi leo lên cầu thang, Jhin thở ra những làn hơi trắng xóa giữa không gian lạnh lẽo. “Bà nghĩ ai mới là người bị săn hả? Đừng có mà đánh giá thấp binh lính Đế Quốc.”

3

Dinh thự Lou Erz, đại sảnh trong tầng một.

Những tia lửa bay tung tóe. Làn khói đen mỏng dính như những cây kim uốn éo hướng lên trần nhà từ các bức tường ở hai bên trái phải. Tất cả những gì Iska có thể thấy là những đám mây bụi mịt mù - những thứ đang đọng lại trong phổi của cậu. Đó là thứ duy nhất còn lại sau khi tường và trần nhà bị phá hủy đến độ không còn có thể nhận ra.

“Chủ Quyền là một đất nước đã tồn tại lâu.”

Như quá trình tách đôi biển cả, một người đàn ông trung niên lịch lãm trong bộ vest trắng xuất hiện từ đám khói bụi. Ông ta sở hữu gương mặt của một diễn viên điện ảnh với một nụ cười ôn hòa và lịch sự, đi kèm với đó là những khối cơ săn chắc. Ông ta là người đứng đầu nhà Hydra, Talisman – một thuần huyết mạnh mẽ đứng đầu một trong ba gia tộc và là kẻ đứng sau cuộc đảo chính.

“Nữ Hoàng của nhà Lou đang tuyệt vọng duy trì trạng thái cân bằng trong cuộc chiến với Đế Quốc. Nhà Zoa thì đang chờ đợi cơ hội để trả thù. Còn nhà Hydra, như ngươi có thể thấy, thì đã quá mệt mỏi với tình trạng hiện tại.”

“…..”

“Góc nhìn của ngươi về vấn đề này là như thế nào, bính lính Đế Quốc?” Talisman hỏi với tông giọng nhẹ nhàng.

“Ông muốn biết à?” Chàng kiếm sĩ Đế Quốc – Iska – trả lời. “Tôi không có ý định tiếp tục cuộc trò chuyện này. Tôi tin chắc rằng bản thân đã nói lí do với ông rồi.”

“Hmm?”

“Tôi đã nắm rõ ý định của ông. Ông chỉ đang cố mua thời gian để thuộc hạ của mình bắt được Sisbell.”

Cựu Thánh Đồ Iska đã tách ra khỏi đội 907 để câu giờ cho Sisbell chạy trốn. Lí do cậu ấy ở lại là vì người đứng đầu của nhà Hydra. Mặc dù thoạt nhìn thì đây có vẻ là một người đàn ông ôn hòa nhưng gương mặt nhân hậu đó chỉ đơn thuần là chiếc mặt nạ mà Talisman mang trước công chúng. Thực chất, ông ta là một con quái vật với sức mạnh phi thường.

…Một trong những hậu duệ của Người sáng lập Nebulis – một thuần huyết sở hữu tinh linh sóng.

…Ông ta là một mối đe dọa với bọn mình.

Lăn. Một giọt dung dịch đỏ thẫm chảy xuống da của Iska. Vết thương trên trán mà cậu ấy khá chắc rằng đã đóng miệng nay lại lại mở ra. Máu chảy xuống lông mi từ chỗ đó. Trước khi nó dính vào mắt cậu, Iska dùng mu bàn tay để lau nó đi.

“Ta không hiểu ngươi có ý gì khi bảo ta đang cố câu giờ để bắt được Sisbell.”

Ngay lúc đó... cơ thể của Talisman bỗng nhòa đi.

Những mảnh vụn trên sàn nhà bắn ra. Ngay lúc Iska nhận thấy có gì đó chạm vào da mình, cậu ấy liền lập tức nhảy lùi lại bằng toàn bộ sức lực.

Vút. Không khí như bùng nổ. Nắm đấm của Talisman sượt qua mũi của Iska trước khi xé toạc khoảng không. Cảm giác như một đoàn tàu vừa lướt qua Iska khiến mái tóc của cậu bay lật phật ra sau vậy. Cơ thể cậu bật nhẹ khỏi mặt đất.

Tất cả mọi thứ được gây nên chỉ bởi áp lực gió.

…Ông ta thật sự chỉ có tinh linh sóng thôi ư?!

…Nắm đấm đó rốt cuộc tập trung bao nhiêu sức mạnh chứ?!

Những làn sóng này là sóng cơ học có khả năng chi phối cơ năng vô hình. Bản thân loại tinh linh này không phải là hiếm, nhưng quân đội Đế Quốc đã cho rằng chúng chỉ có thể bắn ra những thứ như đạn vô hình mà thôi.

Song Talisman thì khác. Ông ta thậm chí còn có thể gia tốc cho cơ năng và cường hóa cơ thể của bản thân.

“Mắt tinh đấy.” Cơ thể của Talisman biến mất ngay tức khắc.

Iska cảm nhận được ông ta từ phía trên. Trước khi ông ta có thể lao xuống, người lính Đế Quốc trẻ tuổi ngấng phắt đầu lên nhìn trần nhà.

“Nhận ra cái này luôn sao? Nhờ thính giác à? Hay là xúc giác?”

“Cả hai.” Iska trả lời.

Đòn công kích trên không trung tạo ra một luồng gió. Ngay khi cơn gió đó lướt qua da của Iska, cậu ấy liền vào trong tư thế chiến đấu trước cả khi có thể nhìn thấy Talisman. Nếu không thể dùng mắt, thì cậu ấy có thể dự đoán chuyển động của đối thủ bằng các giác quan khác. Cậu ta đã được rèn luyện cho việc này.

Có gì đó phát nổ.

Talisman bật cao tới mức suýt chạm đến trần nhà rồi ngay lập tức giáng nắm đấm xuống sàn của dinh thự cổ kỹ. Âm thanh phát ra không khác gì một trận oanh tạc từ trên không. Sàn nhà bằng đá vỡ vụn như bị thuốc súng làm nổ.

“Thật tuyệt vời. Như thể ngươi có cả một hệ thống định vị từ trên khắp cơ thể vậy.” ông ta nhận xét. Talisman nhấp nháy đôi mắt và mỉm cười trong khi đuổi theo Iska.

Ngay khi chàng kiếm sĩ Đế Quốc cố phản đòn, tay thuần huyết ngay lập tức tấn công cậu ấy và hóa giải đòn đánh đó. Đó là lí do khiến Iska phải giữ khoảng cách. Ngay khi Talisman nhận ra, ông ta ngưng lại để phủi bụi khỏi bộ vest của mình.

Người ngoài nhìn vào sẽ không bao giờ nhận ra rằng trong vài giây ngắn ngủi mà đôi bên nhìn nhau, vô số những cuộc chiến sống chết đã được thực hiện trong đầu bọn họ.

“Ta biết mình đang lặp lại câu hỏi này, nhưng ta thực sự không hiểu.” Người đàn ông đứng tuổi sửa lại cổ áo và nhún vai. “Tại sao binh lính Đế Quốc lại đi bảo vệ cho một cá nhân tầm cỡ của Nebulis? Tại sao lại phải liều mạng để bảo vệ cho con bé đó? Rốt cuộc thì thù lao của các ngươi lớn đến mức nào?”

“Ông là kẻ đã tấn công bọn tôi trước. Đánh lại kẻ địch thì có gì là sai?”

“Có lẽ đã quá muộn để nói về điều này, nhưng đây tất cả đều là hiểu lầm hết thôi.” Talisman cố nặng ra một nụ cười. “Dinh thự này là tài sản của nhà Lou. Không ai có thể ngờ rằng lại có binh sĩ Đế Quốc ở trong một dinh thự thuộc quyền hữu của hoàng tộc.”

“Thế à? Tôi thì tin chắc rằng ông đã nghe từ Elletear về chúng tôi.”

“Tsk.”

Dù chỉ trong khoảnh khắc nhưng người đứng đầu nhà Hydra đã nheo mắt lại. Iska đáp lại bằng cách nhìn thẳng vào chúng. “Ngươi đã hiểu lầm về bọn ta rồi.”

Có một điều mà Talisman không biết. Đệ tam công chúa - Sisbell - đã tiến hành tìm kiếm những kẻ phản nghịch trước cả khi cuộc tấn công này xảy ra.

“Elleteaaaaaaaar!”

“Em... Em thật không thể hiểu được chị đang nghĩ cái quái gì! Chị đang định phản bội lại vùng đất chôn rau cắt rốn của chúng ta sao?!”

Còn đại công chúa Elltear thì lại đang cố lật đổ Nữ hoàng. Cô ấy đã quay trở về lâu đài trước khi quân đội Đế Quốc bắt đầu cuộc đột kích.

...Và cô ấy đã quay trở về lâu đài để dàn dựng mọi chuyện.

…Để lén đưa quân lực tinh nhuệ từ Quốc vào hoàng cung.

Đây chắc chắn không phải một âm mưu nhất thời. Hẳn rằng nó đã được tiến hành qua nhiều năm tháng – hoặc được truyền xuống cho các thế hệ sau cho đến Talisman, còn Elletear là người đang hỗ trợ ông ta.

“Tôi mới là người nên hỏi ở đây. Tại sao Elletear lại phản bội Nữ hoàng?” Iska tiếp tục.

“Hmm?”

“Đừng giả ngu nữa. Tôi biết thừa việc ông là người đằng sau toàn bộ chuyện này. Ông sẽ không thể nào thoát được miễn là Sisbell còn sống.”

“Ngươi nghĩ sao về vẻ đẹp của cô ta?”

“...Cái gì cơ?”

Ông ta hỏi thế để khiến cậu mất cảnh giác chăng?

Talisman tiếp tục nói mặc cho tâm thế phòng thủ của Iska. “Nếu ma pháp thực sự tồn tại trên thế giới này thì nó sẽ có hình dạng là Elletear. Chắc rằng một nữ thần đã yêu quý cô ấy lắm nên mới ban cho cô ấy vẻ xinh đẹp tuyệt trần như vậy. Vẻ đẹp của cô ta như một phép màu từ thần linh.”

“…..” Nhưng thế thì liên quan gì đến câu hỏi của tôi? Trước khi Iska kịp hỏi… 

“Nhưng hành tinh này đã không trao cho cô ta tình yêu thương như thế." Người đứng đầu nhà Hydra tuyên bố với một tông giọng lạnh lùng. “Có vẻ như ngươi đã hiểu lầm ở đâu đó. Ta và cô ta không có cùng mục tiêu. Bọn ta khao khát những thứ hoàn toàn đối lập. Chỉ là bọn ta có cùng một cách làm để đạt được nó mà thôi.”

“…Và cách làm đó là lật đổ Nữ hoàng?”

“Ta nghĩ một thần dân Đế Quốc sẽ phải đồng tình với ta. Nếu Nữ hoàng đương thời biến mất thì Chủ Quyền sẽ tạm thời mất đi khả năng quân sự. Điều đó có thể mang đến lợi ích cho Đế Quốc trong cuộc chiến."

“Đó là thứ mà ông đã giao kèo với Đế Quốc nhỉ?”

“Ngươi thích nghĩ sao thì tùy.”

“…Tôi sẽ trả lời một câu hỏi của ông.” Iska nhìn thẳng vào tay thuần huyết như thể đang thách thức ông ta. Cậu chĩa mũi của thanh tinh linh kiếm đen tuyền trên cánh tay phải về trước. “Đây không phải là cuộc chiến mà tôi muốn có với Chủ Quyền.”

“Và tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?”

“Sẽ không có gì thay đổi nếu như nhà Hydra nắm quyền cai trị. Nó sẽ chỉ tiếp tục gây hại cho hai quốc gia và khiến cho khoảng cách giữa chúng ta ngày càng rộng hơn.”

Họ sẽ tấn công và phản công. Cuộc chiến giữa hai cường quốc sẽ cứ thế mà tiếp diễn.

…Đó không phải điều mà tôi muốn.

…Cũng không phải cách mà tôi muốn kết thúc mọi chuyện.

Iska là một người dân của Đế Quốc. Tất nhiên rằng cậu muốn chiến tranh sẽ kết thúc với chiến thắng thuộc về đất nước của mình. Nhưng vậy không có nghĩa là cậu ấy mong muốn sự sụp đổ của Chủ Quyền. Iska muốn mọi chuyện kết thúc với việc quân đội Đế Quốc bắt giữ được một thành viên của hoàng tộc, với vậy thì cậu mới có thể thương lượng hòa bình thông thông qua những người đứng đầu Đế Quốc. 

“Ông đang đưa mọi việc đi quá xa. Tôi không hề muốn Đế Quốc hay Chủ Quyền phải sụp đổ cả.”

“Ha-ha. Xem ra ngươi là một người lãng mạn.” Người đàn ông thuộc hoàng tộc vỗ tay và bật cười khúc khích. “Một giấc mơ ngọt ngào. Ngươi khá là lãng mạn mặc dù bản thân là một tên nguy hiểm đấy. Đáng tiếc thay, ta cho rằng toàn bộ các Thánh Đồ còn lại lẫn hoàng tộc đều đã chờ đợi cho ngày này từ lâu.”

“…Ý ông là sao?”

“Là một cuộc đối đầu. Chẳng phải chúng ta vẫn còn đang thắc mắc qua bao nhiêu thập kỷ rằng ai là kẻ mạnh hơn?”

Tay thuần huyết với tinh linh đáng sợ – Bạo Chúa Talisman – dang rộng đôi tay của ông ta.

“Những Thánh Đồ đáng tự hào của Đế Quốc đối đầu với các thuần huyết - hậu duệ của Người sáng lập Nebulis. Đã đến lúc để xác định xem bên nào mới là kẻ nắm giữ sức mạnh tối cao. Đêm nay sẽ là thời khắc chúng ta biết được sự thật đó.”