1
Vào ba mươi năm và vài tháng trước, Salinger là một và là kẻ duy nhất dám thách đấu cô ấy.
Đứng hiên ngang trước mặt hắn với đôi tay dang ra là một hậu duệ của Người Sáng Lập, một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, người mà hắn gọi là Mira - đối thủ đáng gờm nhất của hắn.
==========
“Salinger, anh là một tên cơ bắp. Có lẽ đó là lí do khiến não anh hơi bị thiếu chất xám.”
“…..”
“Không có bất kỳ con người bình thường nào có thể trưng ra bộ dạng tượng tự sau khi chứng kiến vụ nổ tinh linh của ta đâu.”
Bên trong đồng cỏ tư nhân khổng lồ, Salinger đang nằm sõng soài trên mặt đất với máu chảy lênh láng và đang bị một cô gái với mái tóc vàng kim tiếp cận. Cô ấy cầm theo những con dao to khủng khiếp ở hai bên tay. Mái tóc dài ngang vai của cô gái tung bay trong gió. Những bước chân của cổ chuẩn xác như máy móc. Khi di chuyển, đôi mắt cô gái đó không thể hiện chút cảm xúc gì hệt như một cỗ máy thực thụ.
“Anh là kẻ tội đồ đã đánh cắp hàng trăm tinh linh trong Chủ Quyền chúng ta. Thực tế rằng anh cũng nhắm đến sức mạnh của ta nữa. Xét xử anh ngay tại đây là lựa chọn hợp lí nhất.”
“…..”
“Nhưng vì đã khiến ta bị sốt adrenaline nên có lẽ ta sẽ cho phép anh được sống miễn rằng chịu làm đối thủ của ta.” Cô ấy nói trong khi liếm vết trầy trên vai như một cách để khử trùng.
Cô ấy khá là hoang dã. Kể cả trang phục của cô cũng không phải là loại áo choàng dành cho người của tinh linh đoàn mà là phần áo chỉ che đi ngực cô. Chiếc váy quấn quanh hông Mira là một mảnh vải hình chữ nhật với kích cỡ nhỏ nhất có thể.
Cô ấy bắt đầu trút bỏ những thứ vừa đủ để gọi là y phục ra trước mặt Salinger.
“Ta sẽ rửa sạch mồ hôi ở cái hồ bên kia. Nếu quay về cung điện với toàn máu và bụi bẩn thì e rằng ta sẽ bị thuyết giáo mất. Còn anh thì sao? Có vẻ anh cũng không thích bị bẩn.”
“…Ai mà thèm… tắm… với ngươi…?”
Trước khi kịp nói hết câu, nhưng lưỡi dao bay tới và suýt cắt qua gương mặt vẫn còn bất động của hắn. Mà thực tế thì chúng đã sượt qua rồi.
“Thế thì giữ dao giúp ta. Chúng là hàng đặc chế đấy.”
Mira hoàn toàn không có nổi một mảnh vải nào trên người kể cả khi trước mặt cô ấy là một gã đàn ông. Khoảng tầm mười bốn hay mười lăm tuổi, cô ấy dường như chẳng hề mảy may cảm thấy xấu hổ với việc phơi bày làn da ngọc ngà của mình dù chỉ là một chút. Cơ bản thì cổ cũng chẳng hề quý phái chút nào rồi.
Đây có thật sự là một hoàng tộc? Đây có thật sự là ứng cử viên tiếp theo cho vị trí nữ hoàng?
Bất kỳ ai cũng sẽ nghi ngờ như vậy. Nhưng nếu được mục sở thị cô ấy trên chiến trường thì mọi nghi ngờ sẽ được thổi bay ngay lập tức. Dù sao thì cô ấy cũng là ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị nữ hoàng trong suốt chiều dài lịch sử---Mirabella Lou Nebulis Đệ Bát.
“Salinger, tại sao anh cứ để ta thắng miết thế?”
“Salinger, cách mà anh sử dụng tinh linh thật thô thiển.”
“Salinger, đó là đòn đánh lén tốt nhất mà anh có thể thực hiện được sao?”
Mirabella không đối mặt với hắn bằng sự thương hại mà là với sự khinh bỉ.
Mỗi khi hắn gục ngã với cơ thể chi chít những vết thương sau trận chiến với nàng công chúa được biết đến như một cỗ máy chiến tranh, cô ấy sẽ hướng ánh nhìn sắt lạnh về phía đối thủ của mình.
Và rồi một ngày, cô gái ấy đã hoàn toàn thay đổi.
Chủ Quyền Nebulis. Bang trung ương.
Salinger có khả năng cướp đoạt tinh linh. Với khao khát gia tăng sức mạnh của mình, hắn đã đi lòng vòng trong thị trấn dưới lớp cải trang và mua đồ ăn ở những cửa hàng thực phẩm. Hắn đang trên đường quay trở về căn cứ hoạt động của mình.
Hắn đang suy nghĩ xem mình nên thách đấu kẻ thủ kế tiếp như thế nào.
“Oh…”
Giữa trưa trên con đường rẻ nhánh… một cô gái bỗng nhiên dừng lại.
“Salinger?”
“…Ng-Ngươi là---!”
Trong khi Salinger đang đi thang thang trong thị trấn, công chúa Mirabella đã nhận ra lớp cải trang của hắn ta và bước đến gần trong lớp cải trang của riêng cô ấy.
“Ta chưa từng nghĩ chúng ta sẽ gặp mặt ở nơi như thế này…”
Hắn ta vẫn chưa hoàn toàn hồi phục xong. Nhưng vậy thì đã sao? Trận chiến sẽ bắt đầu ngay khi hai người chạm trán. Đó là thỏa thuận ngầm giữa bọn họ.
Ít nhất thì… đó là điều mà hắn nghĩ.
“Ah…ah-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha!”
Hắn không thể ngờ rằng đối thủ của mình lại bắt đầu phá lên cười trong khi ôm bụng và cúi người về trước.
“Ah-ha-ha-ha-ha-ha-ha! A-Anh đang làm cái quái gì vậy hả Salinger? Đ-Định làm ta cười đến chết à?! Ah-ha-ha-ha-ha-ha!”
“…Ngươi nói cái gì?”
“Th-Thì, anh, Salinger, đi dạo với túi đồ từ cửa hàng thực phẩm! Thử tưởng tượng đến cảnh anh giả làm người bình thường đi kiểm tra độ tươi ngon của rau củ, thịt thà và đứng xếp hàng ở quầy thu ngân đi!”
“…..”
Giờ được cô ấy nhắc mới nhớ… Salinger sực nhớ ra mình đang thực sự đang xách những túi đồ ăn ở hai bên tay.
“Nghĩ đến việc người đàn ông ngạo mạn bạo gan nói ‘Mira, hôm nay ta sẽ khiến ngươi phải quỳ gối trước ta’ xếp hàng chung với các bà nội trợ trước quầy thu ngân trong cửa hàng… Ah-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha-ha! Đỡ không nổi nữa! Anh thắng rồi đấy!”
Mira không kìm chế được mà nằm lăn ra đất. Cô ấy chẳng hề quan tâm đến việc mình đang ở ngã tư đường vào giữa ban ngày ban mặt và đang bị người đi bộ xung quanh dòm ngó.
“Q-Quả là một kế hoạch tàn ác! Ta không ngờ anh có thể khuất phục được ta!”
“…Mira.”
“Anh thậm chí còn có phiếu giảm giá trên gói thịt nữa! Có lẽ anh đã có một trận chiến anh dũng với các bà nội trợ để có được nó ấy nhỉ!”
“Im đi!”
Nước mắt bắt đầu chảy ra khỏi mắt Mira khi cô nhận ra phiếu giảm giá bên trong túi hàng trong suốt.
Phiếu mua hàng đó chỉ là tình cờ mà thôi. Salinger chẳng cần tốn mấy sức lực để có được nó nhờ việc mua đồ. Việc lỡ mua phải đồ giảm giá chỉ là một vận mệnh xui rủi không hơn.
“…Tsk.” Hắn bắt đầu cất bước. Salinger không buồn chiến đấu với cô gái đang nằm cười bò trên đất nữa. Vả lại, thu hút quá nhiều sự chú ý có thể khiến quân cảnh kéo đến.
“Ơ, đợi chút đã.” Kẻ theo đuôi hắn không ai khác ngoài Mira. “Hôm nay cũng có khá nhiều việc tình cờ xảy ra. Vậy nay chúng ta đình chiến nhỉ?”
“Đừng nhiều lời. Coi như ta tha mạng cho ngươi.”
“Rồi. Ta cũng cười sắp chết luôn rồi đây.”
“…..”
“Này, khoan đã! Anh có thể giữ bi mật với hoàng tộc chuyện ta đi chơi không?”
“…Hả?”
Hắn vốn đã không định nói điều này với ai. Mà nếu có ý định tiếp cận lâu đài thì tinh linh đoàn thậm chí còn chĩa vũ khí về phía hắn ấy chứ.
“Do ngủ quên trong lúc họp nên ta có chút vấn đề với thư ký. Buồn quá nên ta lẻn khỏi lâu đài luôn. Có lẽ đây là phong cách của ta.”
“…Phong cách của ngươi?” Hắn nhìn chăm chăm vào cô gái thấp hơn mình nửa cái đầu.
“Phòng họp là nơi lí tưởng để ngủ trưa đấy. Nghĩa vụ của ta là chiến đấu nên ta cần phải chợp mặt trong lúc họp để hồi phục sức lực sau khi rời khỏi chiến trường.”
Điều này thật không thể tin được.
Hắn ta coi cô như một cô máy chiến tranh máu lạnh, một kẻ cuồng sát trên chiến trường. Salinger nghĩ cô ấy phải vô cùng phù hợp với cương vị của một công chúa. Mọi hành động đều chuẩn xác như máy móc và không giống ai.
Nhưng Mira lại ngủ quên trong lúc họp? Đã thế lại còn hờn dỗi và lẻn đi chơi nữa khi bị cấp dưới khiển trách nữa chứ?
“Cứ như thể ngươi là con người vậy.”
“Tuy không hiểu anh đang nói gì nhưng ta tin anh sẽ giữ kín việc hôm nay.”
Nói rồi cô ấy rời đi. Những bước chân đó vẫn lặng lẽ như bình thường. Không ai lại dám quay lưng lại với hắn nhanh như vậy cả.
“…Một cỗ máy chiến tranh mà có thể bật cười ư?”
Đó là lần đầu tiên hắn chứng kiến điều đó.
Người con gái còn chẳng mảy may nhướng mày khi tắm mình trong máu của Salinger. Tuy nhiên, cô gái đó vừa nảy đã cười điên đảo đến nỗi gục xuống đất. Và quan trọng nhất… cô ấy lúc đó trông thật là dễ thương.
Hắn có cảm giác gương mặt của Mira cứ như một con búp bê xinh đẹp vậy. Hắn ta trước giờ chưa từng cảm nhận được sức hút đó từ cô.
“Tsk.” Hắn tặc lưỡi một lần nữa và vội vàng cất bước.
Hắn đã bị cô hấp dẫn. Salinger thụi nắm đấm vào bức tường trước mặt như muốn thay đổi thực tại này.
“Chỉ hôm này thôi. Lần sau đừng hòng ta bỏ qua.”
2
Đó đáng lẽ ra phải là một trận chiến sinh tử.
Salinger sẽ thách đấu với Mira để giành lấy tinh linh của cô và bị cô đẩy lùi. Sau lần gặp trên phố đó thì mọi thứ cũng vẫn như vậy.
Thế thì mỗi thứ đã thay đổi tự bao giờ?
Kể từ lúc nào mà hắn lại cảm thấy trân trọng những cuộc chiến với cô? Từ khi nào mà hắn lại bắt đầu thật sự muốn mối quan hệ này được kéo dài mãi mãi?
Mọi thứ đã thay đổi vào ba mươi năm trước, vào cái ngày mà Nebulis Đệ Thất bị ám sát.
Salinger bỗng nhiên vướng vào một âm mưu dị thường. Trong khi đuổi theo hung thủ liên quan đến kế hoạch đó, hắn đã nghe thấy được kế hoạch cho cuộc đảo chính chống lại nữ hoàng.
Nhưng mục tiêu không chỉ có một.
“Ngươi nói bọn chúng đang nhắm và nữ hoàng… và ứng cử viên nắm khả năng thắng cao nhất trong mật nghị - Mirabella…?”
Có kẻ đang nhắm vào mạng sống của Mira và đó là những hậu duệ khác của Người Sáng Lập.
“…Cuộc chiến của những kẻ có chung dòng máu. Lũ các ngươi thật thảm hại. Ai cho phép các ngươi đặt tay lên người người phụ nữ của ta?!”
Bị dẫn dắt bởi một cảm xúc kỳ lạ, Salinger lao thẳng đến Cung Điện Nữ Hoàng.
Mira mạnh mẽ hơn tất cả những kẻ mà hắn biết. Tuy nhiên, tất cả các hậu duệ Người Sáng Lập đều mạnh đến mức không thể đong đếm được và quy mô của bất cứ âm mưu nào liên quan đến đảo chính thì không thể nào là bé. Nếu bị tấn công bất ngờ thì kể cả Mira cũng sẽ gặp nguy hiểm.
---Cần có ai đó…
---Cần có ai đó chiến đấu bên cạnh cô ấy.
“Đừng hiểu lầm đấy, Mira. Chẳng phải ta cảm thấy thương hại cô hay gì đâu. Ta làm việc này là vì bản thân mình.”
Đó là những gì hắn đã tự nhủ với lòng.
Và khi lẻn vào được Cung Điện Nữ Hoàng, Salinger đã chứng kiến…
Nữ hoàng Nebulis Đệ Thất nằm sõng soài trên sàn.
“…Không.”
Hắn đã đến muộn. Bọn chúng đã chuẩn bị xong cho cuộc đảo chính nên đã đẩy nhanh kế hoạch lên. Vì chỉ chậm trễ có một chút nên hắn đã nhìn thấy được con quái vật tấn công nữ hoàng.
“Con quái vật đó là sao?!”
Đó là kẻ đến từ một nhánh của hoàng tộc – nhà Hydra. Hắn ta đã chứng kiến kẻ đó biến thành một con quái vật ngay trước mắt mình.
Test Subject F.
Phù thủy biến dị đó bắt đầu giao chiến với hắn. Ả ta tỏa ra một nguồn sức mạnh mà Salinger không thể nào miêu tả được bằng lời. Cuộc chiến giữa họ chỉ diễn ra trong vài phút nhưng mỗi giây trôi qua cứ như từng giờ vật lộn cật lực nhất đời hắn.
“Salinger?!”
Khi ả phù thủy biến dị đó thoát được khỏi vòng tay của hắn, những người còn lại chỉ là nữ hoàng, Salinger… và Mira, người đã chạy một mạch đến đó.
“Bệ hạ…”
Nữ hoàng đã gục ngã và Salinger.
Dựa vào những gì đã nhìn thấy, Mira chỉ có thể phỏng đoán rằng hắn đã lẻn vào lâu đài để đánh cắp tinh linh của nữ hoàng.
“Salingeeer!”
Lần đầu tiên cô ấy gầm lên với ai đó. Một công chúa, người đồng thời là cỗ máy chiến tranh đang cảm nhận được cơn thịnh nộ thuần túy không thể kìm nén sôi sục trong mình.
“…Ngươi đã tấn công nữ hoàng sao?!”
“…..”
“Trả lời ta!”
Nếu Salinger lúc đó nói ra sự thật thì lịch sử đã được thay đổi. Nhưng hắn đã không. Hắn quá kiêu hãnh để có thể nói với cô ấy và cầu xin sự tha thứ từ Mira.
Xin hãy tin ta. Salinger không bao giờ tưởng tượng ra cảnh mình sẽ hạ thấp phẩm giá của bản thân để giải thích mọi việc. Mirabella thì không thể tin ở hắn nếu hắn cứ tiếp tục giữ im lặng bởi vì vị trí và phẩm giá của một công chúa.
Hai người ở trong hai vị trí và cảm xúc khác nhau. Điều đó đã khiến cho hai người vĩnh viễn chia cách.
Mira bật khóc nức nở rồi rút dao ra và lao về phía Salinger.
“Salinger! Tại sao ngươi lại làm vậy?! Điều gì đã khiến ngươi làm việc này?!"
“…Mira.”
“Ta đã coi ngươi là đối thủ của ta---đối thủ duy nhất của ta. Ta tận hưởng những giây phút chiến đấu với ngươi như một kỳ phùng địch thủ. Ta muốn dành nhiều thời gian với ngươi hơn nữa. Tại sao ngươi lại vấy bẩn quãng thời gian mà chúng ta dành cho nhau?!”
Bọn họ không còn là đối thủ của nhau nữa. Salinger giờ là một kẻ tội đồ đã hành thích nữ hoàng và Mirabella có nghĩa vụ xét xử và trừng phạt hắn. Mối quan hệ giữa họ đã trở thành mối quan hệ giữa thiện và ác.
“…Ta chưa bao giờ muốn chiến đấu với ngươi trong trong lúc cảm xúc bấn loạn như thế này!”
Vào cuối trận chiến của bọn họ, Salinger đã bị bắt giữ và áp giải đến tháp nhà tù Orelgan ở bang số mười ba. Hắn lãnh án là tên ma đạo sư ác quỷ đã xâm nhập hoàng cung và đánh cắp tinh linh của nữ hoàng.
Salinger không có ý định kể sự thật cho Mira. Ngay từ đầu hắn vốn đã không có ý định vướng vào cuộc tranh đấu giữa các thành viên trong hoàng tộc rồi. Hắn không quan tâm việc người đứng đầu đất nước có bị nhà Hydra sát hại hay không.
Tất cả nhưng gì hắn quan tâm là ngươi con gái ấy, và hắn đã đánh mất niềm tin nơi cô. Đó là tất cả.
Salinger - nhân vật chính của câu chuyện trong quá khứ, lặng lẽ quan sát cảnh tượng diễn ra trước mắt mình… khi Iska - Người Kế Vị Hắc Cương và Alice - Băng Họa Phù Thủy, đang chuẩn bị lặp lại định mệnh đó.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage