Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

92 889

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

64 669

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

(Đang ra)

Câu chuyện về mối quan hệ phức tạp giữa tôi và đàn chị xinh đẹp, sống không lành mạnh và hút thuốc lá rất nhiều

Kametsu Tomohashi

Nam sinh cấp ba Enoki Yuito luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa xã hội.Cậu làm thêm trong 1 cửa hàng tiện lợi, thầm thương trộm nhớ một sinh viên đại học.

4 22

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

69 864

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

34 217

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

(Đang ra)

Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

杨月涵

Suy cho cùng, cơ hội này… chỉ có một lần trong năm mà thôi.

7 40

WN - Chương 41: Chỉ còn hai ta(2)

“Tớ thích người con gái mà… Khoan, cậu rút điện thoại ra làm gì thế?”

“Ghi lại phòng khi cần.”

“Ơ… chẳng lẽ cậu định giới thiệu cho tớ bạn nữ nào sa- AAAAAA đau!!”

Tự dưng véo tay tôi là sao?? Ôi không, nhìn Asashina-san mặt mày cau có thế này thì chắc chắn là tôi đã lỡ phạm tội đày trời rồi.

“Gu phụ nữ của cậu là gì thì nói thẳng ra đi!”

“Haa… để xem… tớ thích những cô gái kiểu… ‘đáng để chăm sóc’ ấy. Nếu còn có ngoại hình ưa nhìn thì càng tốt. Tuy khả năng của tớ chẳng là gì so với Otsuki-san, nhưng tớ vẫn thích giúp đỡ mọi người ấy...”

“Hmmm…”

“Và tớ mong cô ấy là người vui vẻ, sẵn sàng tâm sự với tớ, mang lại cho tớ cảm giác ấm áp. Ừm… tớ cũng muốn cô ấy luôn là chính mình khi ở bên tớ, bộc lộ mọi cảm xúc như sợ hãi, tức giận, hạnh phúc hay buồn bã. Nếu nghĩ kỹ thì… cô ấy khá giống Reo.”

“Tớ hơi tò mò, sao cậu chưa thích ai dù gu rõ ràng thế? Trong lớp mình, hầu như ai cũng có người họ thích rồi mà.”

“Ờ thì… hiện giờ tớ đang không để ý đến ai cả. Mà này, bỏ qua Reo và Otsuki-san đi, chẳng lẽ cậu cũng có người cậu thích rồi sao?”

“Đ-Đó là chuyện riêng của tớ, cấm có được hỏi.”

“Chả công bằng tẹo nào.”

“Thế… cậu thực sự không để ý ai sao?”

“Tớ đã quyết không yêu đương mù quáng nữa, nhất là với những cô gái xinh đẹp.”

“Sao vậy? Bị người mình thích từ chối à?”

“À… chuyện ấy dài lắm. Nói chung là sau chuyện đó, tớ đã sử dụng tông giọng lạnh lùng này để dựng lên một “bức tường” ngăn cách tớ và người khác giới.”

“Cậu làm tớ tò mò về cậu chuyện ấy đấy… nhất định là không kể được sao?”

“Quá khứ của tớ chẳng có gì thú vị đâu, nên đừng tốn công tìm hiểu làm gì. Hiện giờ chỉ có mình Reo được biết thôi.”

“Đến mức đó luôn ư?”

Tôi không ghét cái tông giọng lạnh lùng ấy và vẫn sẽ tiếp tục sử dụng nó trong tương lai.

Rồi, sự tĩnh lặng bao trùm lấy không gian. Khoảng lặng này luôn đem lại cảm giác hết sức khó chịu khi ở bên những người mà mình không thân thiết… Dẫu vậy, tôi vẫn rất thoải mái khi có Asashina-san bên cạnh. 

Có lẽ… tôi thân thiết với cô bạn này hơn tôi tưởng.

“!?”

Tôi giật mình khi Asashina-san nhẹ nhàng dựa vào vai tôi.

6e12578a-f19f-4729-b080-7a31e3a3a4c1.jpg

May thật, xém chút nữa là hét ầm lên rồi.

Chiếc miệng bé xinh của Asashina-san thở đều đều. Cô ấy đã ngủ say.

Tôi thở dài.

Tia nắng ấm áp chiếu xuống gốc cây nơi bọn tôi đang ngồi.

Nghe nói, Asashina-san đã thức khuya để làm cơm nên không ngủ đủ giấc.

Ngủ ngon nhé, Asashina-san!

Lo cô sẽ mỏi khi dựa vào vai, tôi nhẹ nhàng duỗi chân, để cô gối lên đùi mình, rồi cởi áo khoác đắp cho cô.

“Mmmmm…”

“Fufu, cậu ngủ say như em bé vậy.”

◇◇◇

Ngắm nhìn Asashina-san khi đang ngủ say cũng không tệ nhỉ? Đáng yêu thật đấy. Giống như hôm cô bị sốt, tôi xoa nhẹ mái tóc vàng óng ánh. Lập tức, cả khuôn mặt cô như giãn ra, dường như đang hạnh phúc vô cùng.

Cô ấy cứ hồn nhiên, ngây thơ như một đứa trẻ…

◇◇◇

Những tia nắng yếu ớt cuối ngày len lỏi qua những tán cây.

Trời sắp tối rồi. Mà…

“Cậu còn định ngủ bao lâu nữa thế?”

Tính đến giờ đã ngót nghét bốn tiếng kể tức lúc cô say giấc. Cô ngủ như chết luôn. Tôi lay mãi mà chẳng chịu dậy. Nhìn cô ấy thoải mái thế này khiến tôi cũng vui, nhưng ngủ nhiêu đây là quá lâu rồi.

“Tớ không tin nổi là hai cậu lại ra gốc cây mà ngủ đấy.”

“Mouuu… Arisa, cậu ngủ say thế..!”

Do chẳng thể gọi được Asashina-san dậy nên tôi đành phải cầu cứu Otsuki-san.

“Nhìn cậu ấy hạnh phúc chưa kìa~ Những lúc như này đánh thức không dễ đâu.”

“Chân tớ bắt đầu tê rồi đấy…”

“Tớ hơi bất ngờ khi cậu không những không “động chạm” gì vào Arisa mà lại còn đắp áo cho cậu ấy nữa. Trời ạ, Arisa ngủ say thế này thì cậu bóp ngực cậu ấy một cái cũng có sao đâu.”

“Bà cô vừa nói cái quái gì thế?”

Đúng là tôi tò mò về cái bộ phận đó thật, nhưng làm như thế với một cô gái đang say giấc thực sự đi ngược lại với mong muốn của tôi. Tôi thì chỉ cần xoa đầu và chọc má là đủ thỏa mãn rồi…

“Thế cậu định gọi Asashina-san dậy kiểu gì?”

“Sau bốn tiếng đồng hồ “ngất” trên đùi cậu, có lẽ… muốn gọi dậy phải cần đến chút gì đó “kích thích”...”

Nói rồi, Otsuki-san đưa tay về phía cô bạn thân đang say giấc, và… thọc lét hai bên nách của cô…

Các ngón tay thậm chí còn trượt sang các bộ phận xung quanh nữa…

“Uhyahh”

Asashina-san nhảy dựng lên.

“Điểm yếu của Asashina-san là mấy chỗ đó. Cậu nên khắc ghi vào đầu đi, kẻo có lúc cần dùng.”

“Nghiêm túc luôn hả bà…”

“Ahahyhyhaaaa Shizuku dừng-g l-lại điii! H-Hết chịu nổi rồi, tớ n-nghẹt thở đó!”

“Ai biểu cậu mặc áo “hở nách” làm gì… Hôm nay tớ sẽ chỉnh đốn lại cậu”

“Xin lỗiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii”

Hóa ra đây là cách mà hai cậu ấy trêu chọc nhau sao?

Thôi đủ rồi, làm ơn kéo Asashina-san ra khỏi đùi tôi rồi thích làm gì thì làm.

“K-Kogure-kun… cứu tớ! Hyaaaaaam!”

Nhìn Asashina-san quằn quại mà lòng tôi cũng có chút đau xót, nhưng… tôi không thể nào dừng dán mắt vào cô ấy được.

Khuôn mặt cô trắng trẻo, sáng loáng; mái tóc vàng đẹp đến mê hồn; đôi vai thì lộ ra, trông cực kì “sexy”. Nhưng thứ thu hút ánh mắt tôi nhất chính là cặp bồng đào cứ “nảy nảy” mỗi lần cô giãy.

“Fuwaaaa!”

Vậy mà thằng bạn thân tôi - Reo - chẳng buồn để tâm tới Asashina-san. Tài thật.

“H-Hết chịu nổi rồiiiiiiiiiii. Hyaaa!!!”

“Arisa đáng yêu quá đi~ Tớ muốn làm cậu cười to hơn nữa!!”

“Đủ rồi! Dừng lại đi.”

Thực ra thì tôi vẫn muốn xem Asashina-san bị cù lét thêm một lúc nữa, nhưng sức chịu đựng của tôi đã đạt tới giới hạn.

Sau đó, cả đám nối đuôi nhau rời khỏi công viên giải trí.

Tôi và Reo tạm biệt Asashina-san cùng với Otsuki-san tại trạm xe. Rồi, bọn tôi cuốc bộ về nhà.

“Hôm nay vui nhỉ?”

Được ra ngoài vui chơi với bạn thân thế này thì còn gì tuyệt hơn.

Hằng ngày lúc nào tôi cũng ở bên Reo, nhưng chẳng mấy khi bọn tôi cùng nhau đi thế này cả.

Thế nhưng, Reo chẳng buồn hé răng lấy một cậu.

Tôi hoang mang tại sao Reo lại im lặng đến thế, hay chỉ đơn giản là đang lo lắng…

Đột nhiên, Reo đứng lại.

“Ryoma này.”

“Không lẽ… mày quyết định rồi sao?”

“Ừ, tao đã suy nghĩ thông suốt rồi..”

Bọn tôi đã thân nhau từ tấm bé mà. Chỉ cần nhìn thôi là đã hiểu được suy nghĩ của cậu ấy.

“Sau khi giành chiến thắng ở trận bóng rổ tuần sau, tao sẽ tỏ tình với cô ấy.”

“Tỏ tình luôn sao? Mày liều quá đấy… mày biết…”

Otsuki-san vẫn luôn yêu anh trai của Asashina-san, mày nhớ chứ?

Vậy mà mày vẫn dám tỏ tình ư?

“Tao hiểu hành động của tao là liều lĩnh. Tuy vậy, tao đã rong ruổi theo cô ấy khắp nơi trong công viên… đủ lâu để cảm nhận được tình yêu của bản thân đủ lớn để xóa nhòa cảm xúc của cô ấy với anh trai của Asashina. Tình cảm của tao đã lớn đến nỗi đến cả tao cũng phải bất ngờ.”

“Vậy sao…”

“Otsuki-san vẫn còn yêu anh của Asashina ư? Tao sẽ vượt lên tất cả. Để đạt được điều đó, tao cần phải khẳng định tình cảm của mình và chiếm lấy trái tim của Otsuki-san.”

“Mày… có thể bị từ chối đó…”

“Ổn thôi. Mày biết tao không phải là thằng bỏ cuộc chỉ vì một lời từ chối mà. Tao chắc chắn rằng cô ấy không ghét tao. Tao sẽ nỗ lực hết mình tới khi cô ấy công nhận tao.”

Tôi kinh ngạc khi cảm nhận được lòng quyết tâm của Reo. Phải rồi đấy, bạn tôi là người tuyệt nhất trần đời mà… 

Đã đến lúc để ghi bàn thắng quyết định rồi.

------------------------------------------------------------

[Trans]: Khét đấy bro