<<Góc nhìn của Arisa>>
Đùi của Shizuku mềm mại như một chiếc gối êm, khiến mí mắt tôi nặng trĩu.
Tôi cứ ngủ mãi trên “chiếc gối” này mà chẳng muốn dậy…
Nhắc đến gối đùi, tôi lại nhớ lần được gối lên đùi Kogure-kun ở công viên. Không giống Shizuku, đùi cậu ấy rắn chắc, đem lại cảm giác vừa an toàn vừa ấm áp. Chẳng biết sau này mình có cơ hội gối lên đùi cậu ấy nữa không… Hay lần tới sẽ để cậu ấy nằm lên đùi mình, rồi xoa đầu cậu ấy nhỉ?
Tôi đang mơ màng tưởng tượng thì…
“Arisa! Arisa! Dậy mau!”
“Fueee… chịu hoi… buồn ngủ lém… để tớ ngủ đi.”
“Có muốn bị cù lét không?”
“Hiii!!! Dậy! Tớ dậy rồi!!”
Shizuku cười khúc khích, ngón tay chọc nhẹ vào eo tôi.
Tôi vốn là người có máu buồn, nên Shizuku thường tận dụng điểm yếu đó để gọi tôi dậy. Thành thật mà nói, trước giờ chỉ có Shizuku và Kokoro là biết tới điểm yếu này thôi.
Và rồi…chờ đã!
Tôi rướn người, đôi mắt mở to.
Kogure-kun… đang khởi động ở khu vực ngoài sân!
“Tình hình sao rồi, Shizuku?”
“Hiệp bốn, còn chưa tới một phút… đội mình đang thua bốn điểm.”
“Gì cơ?! Sắp hết giờ rồi á?”
“Thì tại cậu ngủ như chết ý, gọi mãi chả được.”
Trên khán đài, tiếng bàn tán xôn xao trộn lẫn tiếng cổ vũ dồn dập.
Hai đội từ đầu trận tới giờ liên tục “ăn miếng trả miếng”, chẳng bên nào chịu nhường bên nào.
Hirasawa-kun hôm nay chơi cực kỳ bùng nổ - thậm chí có lúc một mình vượt qua bốn cầu thủ đối phương.
Đương nhiên nhờ Shizuku kể mà tôi mới biết được cục diện của trận đấu.
Nhưng thực ra… lý do thật sự khiến tôi tập trung theo dõi, là vì Kogure-kun đang ở trên sân.
“Đội mình đang bị dẫn trước bốn điểm nhưng tiếc thay, chỉ còn một phút nữa là hết giờ rồi. Mỗi lần bóng vào rổ tối đa chỉ được ba điểm, nên nếu muốn thắng thì phải ghi ít nhất hai bàn nữa, đúng không? Shizuku ơi… xem ra trận này vô vọng rồi…”
“… Chắc chắn Hirasawa-kun sẽ làm được mà!”
Một người “vừa mới ngủ dậy” như tôi cũng có thể khẳng định đây là một trận đấu hết sức nảy lửa. Trên khán đài, mọi người ai ai cũng reo hò.
Các bạn nữ trong cộng đồng fan của Hirasawa-kun cũng vậy.
Năm mươi giây đếm ngược.
Tiếng giày ma sát trên sàn gỗ ken két, tiếng bóng đập chan chát, tiếng hò reo cuộn trào khắp khán đài.
Đội bạn đang chuyền bóng để câu giờ, các cầu thủ của chúng tôi đuổi theo như những mũi tên bốc cháy.
Bỗng, khi mọi ánh mắt dồn vào quả bóng, Hirasawa-kun đột ngột bỏ vị trí, lao thẳng sang phần sân đối phương. Cả khán đài xôn xao khó hiểu, nhưng tôi thì biết lý do… vì đôi mắt tôi lúc nào cũng chỉ hướng về Kogure-kun mà thôi.
Kogure-kun đã nhìn thấy sơ hở. Cậu vươn tay cắt đường chuyền, rồi không do dự tung cú chuyền dài xé gió cho người bạn thân.
Hirasawa-kun bắt bóng, nhịp chân chắc nịch, rồi bật cao ném từ ngoài vạch ba điểm.
Vào!
Tiếng reo hò vang dậy, khoảng cách giờ chỉ còn lại một điểm
“Cậu ấy ghi bàn được từ vị trí đó luôn sao?!”
“Tuyệt quá đi Hirasawa ơii!”
“Kyaaa Reoooo!”
“Arisa này, Hirasawa-kun chơi hay thật ha?”
“Ư-Ừ.”
Hirasawa-kun đúng là tài năng thật, cậu ấy ném cú ba điểm một cách hoàn hảo luôn.
Nhưng liệu có ai để ý tới đường chuyền dài vừa rồi của Kogure-kun không?
Tôi liếc nhìn bảng điện tử.
Chỉ còn ba mươi giây thôi sao?
Đội bạn tiếp tục chuyền, từng giây trôi qua như tra tấn.
“Cố lên, cố lên!!”
Shizuku siết đôi bàn tay lại như đang cầu nguyện.
Còn lại hai mươi giây!
Và rồi Hirasawa-kun áp sát bất ngờ, chiếm lại quyền kiểm soát bóng.
Trận đấu sẽ khép lại sau mười lăm giây nữa. Có lẽ, đây là cơ hội cuối cùng của đội.
Khán đài như muốn nổ tung. Cậu vượt qua một, rồi hai người, quả bóng như dính vào tay. Nhưng áp lực phòng thủ quá dày, hai cầu thủ đối phương bám sát, không cho cậu một kẽ hở.
“Hirasawa-kun bị kèm chặt quá!” - Shizuku lẩm bẩm trong vô thức.
Chỉ còn năm giây!
Hirasawa-kun khẽ xoay người, nhả bóng về phía Kogure-kun.
Kogure-kun bắt bóng, không một thoáng chần chừ, tung cú ném về rổ.
Đây là một pha dứt điểm hay là đường chuyền cho đồng đội?
Trong khoảnh khắc bóng còn lơ lửng, Hirasawa-kun đã lao lên, nhảy cao đến mức không tưởng.
Tay cậu ấy nắm lấy vành rổ, tay còn lại chạm bóng rồi úp rổ...
Rầm!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cú úp rổ dứt khoát, lưới rung bần bật.
Pha bóng vừa rồi của Hirasawa-kun đã đặt dấu chấm hết cho hi vọng chiến thắng của đối thủ. Một cú úp rổ tuyệt đẹp vào đúng hai giây cuối của trận đấu.
“Vàaaa vàooooo!!!”
“Wowww… tuyệt quá!!”
“Ừm… đây đúng là một trận đấu kịch tính. Màn lội ngược dòng quá quả cảm.”
Ngay cạnh tôi đây, Shizuku đã rơi nước mắt tự bao giờ.
Các bạn nữ trong cộng đồng fan đang reo hò sung sướng.
Mọi người vỡ òa khi chứng kiến bàn thắng đẹp như trong mơ của của Hirasawa-kun. Họ ào ào lao tới phía chủ nhân bàn thắng ấy để ăn mừng.
Riêng chỉ có một người lặng lẽ đứng từ xa, mỉm cười trước chiến thắng kì diệu của đồng đội, và quan trọng hơn cả là của bạn thân nhất của cậu. Tôi ngước nhìn cậu ấy, con tim tôi đột nhiên nhảy nhót dữ dội.
Đúng vậy, người mà tôi đang đề cập tới đây chẳng ai khác ngoài Kogure-kun.
Trận đấu đã kết thúc trong cảm xúc vỡ òa. Hai đội cúi chào nhau và rời khỏi sân đấu.
Tôi tiếc vì đã bỏ lỡ những phút đầu, nhưng vài chục giây cuối này… có lẽ sẽ là ký ức mà tôi nhớ mãi.
Shizuku xách cặp, nói: “Arisa, mình đi vệ sinh chút nhé.”
Ngồi trên khán đài tầng hai, tôi trầm ngâm nhìn xuống sân bóng rổ phía dưới.
Hirasawa-kun liên tục được tung hô như người hùng của trận đấu.
Phải công nhận là cậu ta tài năng thật. Pha bóng nào cũng rất hoàn hảo và đẹp mắt.
Cậu ta xứng đáng với vị trí át chủ bài của đội.
Dẫu vậy, sự thật về người đứng sau bàn thắng đẹp mắt cuối trận khiến tôi không khỏi đau xót.
Nhờ có Kogure-kun mà Hirasawa-kun mới có thể ghi bàn, đúng không? Vậy mà…
“Asashina-san.”
“Hya! Kogure-kun à?”
Cậu đứng đó, áo thi đấu ướt đẫm mồ hôi, mái tóc rối bời sau một trận chiến thực sự. Tim tôi lại lỡ một nhịp.
“Cậu thấy Reo đâu không? Cậu ấy cứ như biến mất rồi vậy.”
“Hirasawa-kun không tới chỗ tớ đâu.”
“À, thế còn Otsuki-san thì sao?”
“Cậu ấy đi về phía nhà vệ sinh… một lúc khá lâu rồi…”
Không lẽ…
Một suy nghĩ lóe lên trong đầu tôi.… Có lẽ Kogure-kun cũng vậy.
◇◇◇
Bọn tôi vội vàng rời khỏi khán đài.
Nếu Hirasawa-kun định tỏ tình thì chắc chắn địa điểm thuận lợi nhất sẽ là trước cửa nhà vệ sinh ở ngoài sân bóng rổ!
Khi vòng ra sau tòa nhà và ra khoảng sân trống, chúng tôi thấy Shizuku và Hirasawa-kun đang ở đó.
Thời khắc quyết định của “chiến dịch tình yêu” đã tới rồi…