Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

25 167

Vì một tương lai được gặp lại em

(Đang ra)

Vì một tương lai được gặp lại em

Akiko Abe

“Việc chúng ta không gặp nhau mới là lựa chọn đúng đắn? Tôi tuyệt đối không chấp nhận!”

3 26

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

46 157

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

39 303

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

11 147

WN - Chương 26: Sự tin tưởng

<<Góc nhìn của Arisa>>

Tôi không rõ Shizuku muốn biết điều gì. Não tôi gần như đã dừng hoạt động sau khi nhận thấy sự phẫn nộ trong giọng nói của cậu ấy. Cả người tôi thì run cầm cập - chắc là do dính mưa.

“Khoảng tầm sáng nay, tớ thấy có ai đó bước vào trong ngôi nhà này. Vì đoán được đến chập tối cậu mới về nên tớ đã khá tò mò người bên trong là ai… Hóa ra là Shizuru-san.”

Anh trai tôi về nhà sáng nay. Tôi có linh cảm không lành…

“Không chỉ Shizuru-san thôi đâu, ngay bên cạnh anh ấy là Kokoro đang mỉm cười hạnh phúc.”

“!”

“Shizuru-san và Kokoro đang hẹn hò ư? Tớ không biết luôn đấy. Họ trông rất hợp nhau.”

“......”

“Cậu biết chuyện này chưa, Arisa?”

“T-Tớ…”

“Cậu đã biết ngọn ngành đầu đuôi câu chuyện rồi, phải chứ? Tớ thực sự rất yêu Shizuru-san, nhưng tớ cũng nhận thức được tình yêu ấy sẽ chẳng bao giờ được đáp lại. Vậy nên nếu Kokoro là người được Shizuru-san chọn, tớ chắc chắn sẽ chúc mừng cậu ấy. Tuy nhiên…”

Từng câu chữ của Shizuku đều chứa sức nặng khủng khiếp, khiến tôi không thể phản kháng được.

“Tớ biết cậu giấu tớ chuyện này không nhằm mục đích gì xấu xa. Nhưng tớ là hạng người vô tâm đến thế sao? Tại sao cậu không tin tưởng tớ? Cậu nghĩ tớ sẽ xé hai người họ ra khi biết chuyện chắc?”

“Tớ không có ý đó! Tớ thực sự xin lỗi vì đã giấu kín chuyện này. Tớ chỉ lo cho… cậu và Kokoro thôi…”

“Nếu cậu thực sự nghĩ cho tớ, vậy tại sao cậu không chịu thành thật với tớ?”

“.....Ah”

“Cậu không hề tin tưởng tớ, tớ nói thế có sai không?”

Ngoài trời mưa như trút nước. Bất chấp thời tiết, không lời từ biệt, Shizuku một mạch chạy về nhà.

Tôi đã xin Kokoro giữ kín mọi chuyện với Shizuku vì tôi đã rất sợ. Sợ rằng sự thật đau lòng này sẽ phá tan tình bạn giữa ba người chúng tôi, thứ mà đã gắn bó với tôi suốt bao nhiêu năm của cuộc đời.

Tôi chỉ muốn bảo vệ tình bạn của chúng ta thôi mà…

Dẫu thế, giá như tôi đã sáng suốt hơn, giá như tôi đã bộc bạch mọi thứ cho Shizuku thì có lẽ… Shizuku đã không phải đau đớn đến thế này.

Tôi chưa từng nghĩ sự thật ấy lại bị phát hiện vào lúc này.

Anh trai tôi - Shizuru - kể với tôi rằng anh ấy chưa thể cùng Kokoro đi hẹn hò do hai người còn phải hoạt động câu lạc bộ.

Nhưng… tại sao hai người lại về nhà với nhau? Tại sao tôi không được biết chuyện này?

 

Không…

Tất cả là lỗi của tôi…

Tôi là người đã cố gắng giữ bí mật. Phải, chính tôi.

 

Cơn mưa lớn bất chợt khiến toàn thân tôi ướt sũng. Tuy vậy, tôi chẳng còn lấy một chút sức lực để than phiền về nó nữa. Tôi vào nhà, nằm dài trên chiếc ghế sofa trong căn phòng chẳng có nổi một ánh đèn.

Tôi chưa từng có xích mích với Shizuku.

Tôi dằn vặt bản thân, thắc mắc liệu ba người bọn tôi còn có thể thân thiết như trước đây?

Ngay lúc đó, tiếng sấm chói tai lập tức xé toạc sự tĩnh lặng trong căn nhà.

“Hyaaaa!:

Toàn thân tôi run rẩy vì sợ hãi. Tôi cuộn tròn, ôm chặt đầu.

Ngoài trời, sấm chớp đánh đùng đùng. 

Từ nhỏ, tôi đã rất sợ sấm sét.

Vậy nên, vào những ngày mưa lớn như vậy, Shizuku là người luôn ở bên tôi, giúp tôi vượt qua nỗi sợ...

“Nhưng…”

Tôi không thể cầu cứu Shizuku được nữa. Thực sự không được nữa… vì tôi đã làm cậu ấy phải chịu tổn thương.

Trời sẽ mưa cả đêm đấy. Tiếng sấm cứ thế liên tục dội vào trong nhà như thể trừng phạt tôi.

Tôi bịt chặt tai, tuyệt vọng hét lên.

Nhưng, trời vẫn sẽ mưa. Sấm vẫn sẽ còn.. Từng tiếng gầm rú xé toạc trái tim tôi.

Tôi sợ lắm, sợ lắm, sợ lắm. Tuy vậy,... tôi phải một mình chịu đựng nỗi đau này.

Tôi đã làm tổn thương mọi người. Shizuku. Anh trai tôi. Kokoro…

Tôi biết mà, tất cả là do tôi.

Nhưng, tôi sợ lắm…

Ai đó, làm ơn, hãy đến cứu tôi…

 

[Thế nếu tớ bị sốt thì cậu có lo cho tớ không?...]

[Có chứ. Điều đó là đương nhiên mà?]

[Nếu có việc gì quá sức, xin cậu hãy kể với tớ. Tớ sẽ làm những gì mình có thể để hỗ trợ cậu.]

 

Những lời nói vô tư của Kogure-kun chợt thoáng qua trong tâm trí tôi.

Tôi vội vã với lấy chiếc điện thoại, cố hết sức gọi cho cậu ấy.

Kogure-kun nhấc máy ngay lập tức.

“Chào nhé, Asashina-san, có chuyện gì sao?”

“T-Tớ… Kyaa!”

Ngay khi tôi định cầu xin sự giúp đỡ, tiếng sấm chói tai lại vang lên.

Tôi giật bắn mình, hất văng chiếc điện thoại ra ngoài cửa sổ.

Tôi lết người, cố với lấy chiếc điện thoại, nhưng ông trời đâu có tha cho tôi. Lập tức, một tia sét khác xé toạc cả bầu trời tối đen…

Tôi cần chiếc điện thoại ấy, nhưng lại chẳng dám đưa tay ra ngoài cửa sổ…

…Cuộc gọi đã kết thúc….

Tôi hiểu mà. Thật bất lịch sự khi gọi mà chẳng nói gì. Cậu ấy cúp máy là phải thôi.

Tôi rơi vào tuyệt vọng, bịt chặt tai và cúi gằm mặt xuống. Mỗi lần tiếng sấm vang lên, tôi chỉ có thể sợ hãi hét lên một tiếng…

Tôi không rõ tôi đã nằm như thế bao lâu. Mười phút, ba mươi phút, một tiếng…?

Bỗng, tiếng chuông cửa reo lên.

Đó có thể là ai được chứ? Không lẽ Shizuku đang đến để giúp tôi?

Không, không thể nào. Shizuku đã giận tôi rồi. Không chỉ vậy, cậu ấy có chìa khóa phụ mà.

Tôi chẳng còn chút sức lực nào để bước tới cửa nữa. Nhưng…

“Asashina-san! Cậu có nhà không? Tớ, Kogure đây! Xin hãy mở cửa nếu cậu cần tớ giúp.”

Cậu ấy liên tục gõ cửa ầm ầm.

Là Kogure-kun sao?

Giọng nói vừa rồi chắc chắn là của người bạn đã cùng tôi vui chơi ở công viên giải trí cả ngày hôm nay. Tôi bật dậy, chạy một mạch tới cửa chính.

Tôi mở khóa và chật vật kéo cánh cửa ra.

Đứng trước cửa là một chàng trai toàn thân ướt sũng. Tôi bật khóc, lao tới ôm chặt cậu ấy…

Trans: Bây giờ là 1h41, nói cách khác là "buổi sáng" Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ:)