Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

25 167

Vì một tương lai được gặp lại em

(Đang ra)

Vì một tương lai được gặp lại em

Akiko Abe

“Việc chúng ta không gặp nhau mới là lựa chọn đúng đắn? Tôi tuyệt đối không chấp nhận!”

3 26

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

46 157

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

39 303

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

(Đang ra)

Tuy chỉ là một linh mục vô danh, nhưng sau khi nhận ra thế giới này là một con game otome, tôi sẽ nuôi dưỡng nhân vật chính.

レオナールD

Tuy có thể hoàn thành vai trò của mình như một nhân vật nền, thoát khỏi tuyến truyện nhưng nếu làm vậy, cô bé sẽ phải đối mặt với vô vàn khó khăn thử thách. Để cứu lấy nhân vật chính dễ thương, tốt bụ

11 147

WN - Chương 25: Mưa

<<Góc nhìn của Arisa>>

Sau khi tạm biệt Kogure-kun và Hiyori-chan ở ga tàu hoả, tôi - Asashina Arisa - lại lên tuyến xe buýt thân thuộc chở về trạm gần nhà.

Trời âm u quá. Hi vọng xe buýt tới nơi trước khi mưa.

Giá như tôi mang theo một chiếc dù con con thì tốt biết mấy.

Tôi ước rằng Shizuku đang ngồi cạnh tôi để làm vơi đi nỗi cô đơn này.

Thật ra, tôi từng định hoãn chuyến đi này khi thấy bạn thân nhất của mình - Shizuku - đổ bệnh.

Tuy cậu ấy đã có ba mẹ ở bên chăm sóc, tôi vẫn muốn tới hỏi han, trò chuyện, giúp người bạn của mình sớm bình phục.

Ngoài ra, nỗi sợ con trai vẫn tồn tại trong tôi, nên tôi chưa từng nghĩ mình sẽ dám chơi với Kogure-kun dù em gái cậu ấy - Hiyori - cũng đi theo.

Vậy mà tôi lại ngỡ ngàng trước nụ cười ngây thơ của em gái ấy, xiêu lòng trước ánh mắt đầy lo lắng của Kogure-kun khi biết tin Shizuku ngã bệnh.

Đây chẳng phải là biểu hiện của những con người tốt bụng hay sao?

“Ting!”

Một tin nhắn đã được gửi đến điện thoại.

“Fufu”

Kogure-kun đang gửi tôi những bức ảnh chụp được xuyên suốt chuyến đi vừa rồi.

Hầu hết các bức ảnh đều có tôi và Hiyori, tấm nào tấm nấy cũng đều đáng yêu cả.

Trời ơi, Hiyori nhìn cưng quá! Vẻ ngây thơ của Hiyori đã khơi dậy niềm mong muốn có em gái trong tôi, là một trong những lí do mà tôi đã tận hưởng, trân trọng từng phút giây của chuyến đi.

Nhất định tôi phải khoe Shizuku những bức ảnh này khi về tới nhà mới được!

Chợt, một tin nhắn khác được gửi tới. Tôi đọc lên:

“Cảm ơn cậu vì đã dành thời gian cho Hiyori ngày hôm nay. Em ấy đã rất vui vì tìm được một “người bạn” đáng quý như cậu. Bên cạnh đó, cậu nên nhanh chóng về nhà đi, sắp mưa to rồi… thật vậy sao?”

Kogure-kun tốt bụng thật.

Hầu hết mọi người con trai tôi từng gặp đều bắt chuyện với tôi do bị cuốn hút bởi vẻ ngoài chẳng mấy ai sánh bằng. Họ chỉ coi tôi như một ‘món đồ quý hiếm’ mà chẳng bao giờ hiểu được cảm xúc ẩn sau vẻ ngoài đó.

Nhưng Kogure-kun thì khác. Cậu có thể nhìn thấu tâm tư mọi người, luôn có gắng giữ bầu không khí vui vẻ cho cả nhóm, xoa dịu nỗi sợ người khác giới trong tôi bằng qua Hiyori-chan.

“Sau cùng thì hai người họ giống nhau thật, nhỉ?”

‘Hai người’ mà tôi nhắc tới là Shizuku và Kogure-kun.

Họ đều mang vẻ ngoài nhút nhát, mờ nhạt nhưng lại luôn biết đồng cảm và sẻ chia, luôn giữ được sự điểm tĩnh và luôn quyết tâm, dũng cảm hướng tới mục tiêu của bản thân.

Hai người họ là hai mảnh ghép hoàn hảo của đời nhau.

Kogure-kun thích Shizuku, và sẽ chẳng còn bao lâu nữa để họ trở thành một cặp…

Chiếc điện thoại của tôi lại rung lên, kèm theo đó là hàng loạt bức ảnh được gửi tới.

Tôi đã đinh ninh rằng những tấm vừa rồi là những tấm cuối, nhưng… tôi đã lầm.

“Eh?!”

Sao có nhiều ảnh tôi ôm chặt lấy Kogure-kun thế? Xấu hổ quá điiii…

“Ah…”

Trong số đó, vài tấm chụp khuôn mặt đầm đìa nước mắt của tôi vì sợ hãi, cũng có bức ảnh Kogure-kun nhẹ nhàng xoa đầu tôi.

M-Mấy cái đó diễn ra sau khi tôi đi tàu lượn siêu tốc đúng không? Khuôn mặt tôi nóng lên vì ngượng… Sao lúc đó mình lại ngốc thế? Tại sao mình lại dám xin một đứa con trai xoa đầu cho mình?

Vậy mà… nghĩ lại thì được cậu ấy xoa đầu rất dễ chịu…

Kogure-kun gửi thêm một tấm ảnh nữa.

Là tấm ảnh Kogure-kun bế tôi trong chương trình biểu diễn của cô gái phép thuật Cure.

Khi đó, tôi đã phải bám lấy người cậu ấy vì… cảm giác như cậu đã phải rất vất vả mới có thể nâng được tôi lên.

Thành thật mà nói, lúc ấy tôi đã lo lắm, nhưng sự lo lắng ấy lập tức bị thổi bay khi Kogure-kun nói mấy điều không tế nhị chút nào!

Trong ảnh,… Kogure-kun cũng ngượng ngùng chẳng kém gì tôi... có lẽ vì phải bế người con gái mà cậu không có tình cảm gì đặc biệt… chắc vậy.

Trời đất tôi đang nghĩ cái gì vậy nè? Làm sao mà tôi có thể ghen tị với Shizuku về mấy chuyện vớ vẩn này chứ!

“Fufu”

Đột nhiên, những tấm ảnh vừa rồi bị xoá đi mà không rõ lí do.

Hay người gửi bức ảnh đó là Hiyori-chan chứ chẳng phải Kogure-kun?

Có lẽ phát hiện ra những gì em gái mình vừa làm, cậu ấy vội vã xoá tất cả đi.

Mà vô ích thôi. Tôi đã tải hết về điện thoại rồi.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe buýt đã tới trạm. Tôi trả tiền xe và rảo bước về nhà.

“Trời bắt đầu mưa…”

Trông có vẻ như sẽ mưa lớn đây… Nhưng ổn thôi, vì nhà tôi ngay gần trạm xe mà.

Tôi vội vã chạy về. Tới nơi, tôi nhận ra người bạn thân ấy đã chờ sẵn ở cửa.

“…Shizuku?”

“Mừng về nhà, Arisa.”

Ôi, người bạn thân nhất của tôi! Tôi chạy tới bên Shizuku.

“Cậu… làm gì ở đây thế? Cậu đang bị sốt mà, phải nghỉ ngơi cho khoẻ chứ!”

“Tớ nhắn cho cậu rồi. Tớ đã bình phục hoàn toàn. Và xin lỗi vì tớ không thể đi chơi cùng cậu.”

“Kogure-kun đã gửi lời hỏi thăm tới cậu đó, còn Hiyori-chan thì đáng yêu vô cùng luôn!”

“Arisa!”

Shizuku gọi tên tôi bằng một tông giọng khá kì lạ.

Chờ đã, cậu đợi tớ ở trước cửa làm chi? Cậu có chìa khoá phụ mà?

“Tớ có chuyện muốn nói với cậu, nên nhanh chóng vào nhà đi.”

“Xin lỗi nhé, đợi tớ một chút.”

Shizuku nhìn tôi với ánh mắt khác hẳn so với mọi khi.

“… Arisa, có phải cậu đang che giấu điều gì không?”

Lời nói ấy như nhát dao đâm thẳng vào ngực tôi. Lần đầu tiên trong đời, Shizuku lại nói chuyện với tôi bằng tông giọng đầy giận dữ thế này…