Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

2 3

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

45 138

Khi kết nối tình yêu với cô gái điện sóng cô độc thì lại siêu nặng tình

(Tạm ngưng)

Khi kết nối tình yêu với cô gái điện sóng cô độc thì lại siêu nặng tình

Fumitaka Jinguji

Từ một lời nói dối mà bắt đầu, nhưng cảm xúc lại ngày một chân thành.Đây là câu chuyện tình yêu hơi “điện sóng” nhưng cũng ngọt ngào đến lạ thường…

4 19

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

14 117

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

73 3957

Web Novel (Chương 160 ~ 200) - Chương 170: Sự ra đời của “Brownii-chan”

Enjoy!

--------------------------

Sự ra đời của “Brownii-chan”

Dưới bầu trời đang dần chuyển sang sắc trắng của buổi sớm.

Khi Haruto và mọi người đến ga, họ thấy Saki và Shizuku đã chờ sẵn ở đó.

“A, yaho.”

Đang nói chuyện với Shizuku, Saki thấy Haruto và nhóm cậu liền khẽ giơ tay vẫy chào.

“Ryouta cũng dậy đúng giờ được ha. Giỏi ghê.”

“Saki-oneechan, chào buổi sáng! Em dậy còn sớm hơn Onee-chan nữa đó á! Em đã đánh thức chị ấy dậy đó nha!”

“Vậy à? Bị Ryouta đánh thức dậy là Ayaka chưa đủ khí thế rồi đấy?”

“Ryouta cũng bị Haruto đánh thức còn gì”

Ayaka nhẹ nhàng phản bác lại đứa em trai đang khoe khoang với vẻ mặt đắc ý.

“Vậy thì, Onee-chan cũng nên ngủ chung với Onii-chan luôn đi cho rồi”

“Chuyện đó thì... vẫn chưa...”

Ayaka lúng túng đỏ mặt trước lời của Ryouta. Thấy dáng vẻ ấy của cô, Shizuku mắt vẫn lờ đờ vì buồn ngủ lườm một cái rồi lên tiếng đầy chán nản:

“Trời ơi, đừng có phô diễn thế giới màu hồng ngay từ sáng sớm như thế chứ. Aya-senpai dâm ngầm.”

“Không có dâm ngầm mà”

“Không tự giác mà còn là dâm ngầm thì càng tệ hơn đấy.”

“Không phải thật mà”

Trong lúc Ayaka và Shizuku bắt đầu cuộc tranh cãi quen thuộc, Haruto khẽ điều chỉnh lại balo rồi quay sang nói với Saki.

“Aizawa-san, thật ra hôm nay tớ có chuẩn bị bentou mang theo. Trong lúc đợi công viên mở cửa thì tụi mình cùng ăn nhé.”

“Thật á? Vậy khỏi phải ghé cửa hàng tiện lợi mua rồi, tiện quá trời luôn. Cảm ơn nhiều nha, Otsuki-kun.”

“Saki-oneechan! Em cũng giúp làm cơm hộp đó nha!”

“Ô, giỏi quá Ryouta! Đáng được khen ngợi lắm!”

Saki cúi xuống xoa đầu Ryouta bằng cả hai tay. Ryouta nhắm nghiền mắt, cười tít mắt vì nhột nhưng vẫn rất vui vẻ.

Trong lúc mọi người đang vui vẻ thì Ishikura cũng đến ga.

“Yo, chào buổi sáng.”

“Chào buổi sáng, Kazu-senpai.”

Ishikura giơ một tay chào, Haruto mỉm cười đáp lại. Ishikura nhìn Ryouta người vừa được Saki xoa đầu rồi khẽ cúi xuống và mỉm cười dịu dàng:

“Chào buổi sáng, Ryouta-kun. Hôm nay mong được giúp đỡ nhé.”

“...!? Dạ… mong anh cũng giúp đỡ…”

Ryouta khẽ giật mình, đôi vai run lên rồi lặng lẽ núp về phía chân Haruto.

Thấy vậy, Shizuku ngừng tranh cãi với Ayaka, quay sang nhìn Ishikura.

“Kazu-senpai, đang dụ dỗ trẻ em hả? Nhắm thời điểm sáng sớm ít người để ra tay luôn sao?”

“Không phải!! Đừng nói mấy lời dễ gây hiểu lầm như thế chứ!”

“Vẻ ngoài thì y chang tội phạm nguy hiểm luôn đấy?”

“Câm miệng giùm cái!”

Ishikura lớn tiếng phản bác rồi chỉ vào khoảng cách giữa cậu và Ryouta lúc này đang đứng sát chân Haruto.

“Lần đầu gặp thì em ấy chạy từ cửa ra tận phòng khách. Còn giờ thì chỉ núp ở chân Haruto thôi. Tức là anh với Ryouta-kun đã thân thiết hơn rồi.”

Ishikura nói với vẻ rất tự tin. Haruto trong lòng chỉ có thể cười khổ “Thì cậu nhóc vẫn chạy mất mà…”

Nghe vậy, Shizuku gật đầu ừm một cái rồi ngồi xổm xuống cạnh Ryouta, chỉ vào Ishikura và hỏi:

“Ryouta-kun, em có biết tên anh trai đáng sợ kia là gì không?”

“Ể? Ơm… là anh trai làm bánh ngon… còn tên thì…”

Bị hỏi tên Ishikura, Ryouta bối rối không biết trả lời sao.

Tên của Shizuku hay Tomoya thì Ryouta nhớ ngay được, nhưng riêng Ishikura có lẽ do khí thế áp đảo phát ra từ cậu đã làm cậu bé quên mất.

Ryouta ráng sức nhớ lại, nhăn mặt uốn éo, trong khi Shizuku dịu dàng xoa đầu cậu rồi ngẩng lên nhìn Ishikura.

“Ryouta-kun, anh trai trông đáng sợ kia là người làm bánh brownie rất ngon đó. Mọi người gọi ảnh là ‘Browni-chan’ đó.”

“Browni-chan?”

“Đúng rồi. Nào Ryouta-kun, cùng gọi thử nha. Một, hai… Browni-chan ơiiiii~”

“Dừng lại! Đừng nhồi nhét cái biệt danh kỳ quặc đó cho Ryouta-kun!”

Ishikura vội vàng phản đối Shizuku để ngăn không cho mình bị gán biệt danh kỳ lạ.

Nghe hai người đối đáp, Saki bật cười nhỏ “Brownie... fufu...” trước cái tên mà Shizuku vừa đặt. Cạnh bên, Ayaka cũng đưa tay che miệng cố giấu nụ cười.

Shizuku lại nhìn thẳng vào mắt Ryouta, cố ghi sâu cái tên “Browni-chan” vào tâm trí cậu bé.

“Browni-chan là cái tên bắt tai, hợp thời, rất trendy, lại còn sành điệu và cực kỳ trẻ trung. Browni-chan chẳng kỳ cục chút nào đâu. Nào Ryouta-kun, lặp lại theo chị nha. ‘Browni-chan’! Mọi người cùng nói nào~!”

“Cái gì mà ‘mọi người cùng nói’! Dừng cái màn ép buộc vô lý đó lại ngay!”

Ishikura cuống cuồng phản đối, trong khi Shizuku lại tỏ ra rất thích thú. Ryouta nhìn qua nhìn lại giữa hai người, rồi từ từ bước ra khỏi chỗ Haruto, tiến lại gần Ishikura hơn một chút, ngẩng đầu nhìn anh.

“…Browni-chan …”

“!?”

Bị ánh mắt tròn xoe lấp lánh của Ryouta bắn trúng tim, Ishikura quên sạch những lời phản đối trước đó, nở một nụ cười rạng rỡ.

“Ừ~ Ryouta-kun, là Browni-chan đây~”

Nhìn Ishikura đang mềm nhũn vì sự đáng yêu của Ryouta, Shizuku hừ mũi, khẽ buông lời:

“Dễ dụ thật.”

“Ờm… Browni-chan hôm nay đi hẹn hò với Shizuku-oneechan đúng không ạ?”

“Ừ, đúng rồi.”

Ishikura vui ra mặt khi được Ryouta bắt chuyện, liên tục gật đầu. Trái lại, gương mặt Shizuku bỗng có chút thay đổi, không còn vẻ lạnh tanh thường thấy.

Ryouta quay sang nhìn Saki.

“Saki-oneechan cũng hẹn hò với Tomoya-onii-chan phải không?”

“Ể!? À… ừm… thì… kiểu bạn bè thôi á…”

Bị bất ngờ bởi câu hỏi của Ryouta, Saki lúng túng đưa mắt nhìn quanh rồi trả lời mơ hồ.

Dù vậy, Ryouta vẫn hiểu đó là một lời xác nhận, cậu lần lượt nhìn Ishikura – Shizuku – Saki rồi nghiêm túc nói:

“Em sẽ cổ vũ cho mọi người trở thành những cặp đôi yêu nhau thiệt là hạnh phúc, như anh chị em vậy đó!”

Trước lời cổ vũ ngây thơ trong sáng ấy, gương mặt của Saki và Shizuku cùng co giật nhẹ.

Nhưng với Ishikura – người cực kỳ yêu trẻ con – thì đó là nguồn động viên lớn nhất. Anh nở nụ cười rạng rỡ không gì sánh bằng.

“Cảm ơn Ryouta-kun! Browni-chan sẽ cố gắng hết sức để đáp lại lời cổ vũ của em!”

Gương mặt dữ dằn kia giờ rạng ngời ánh sáng, đến mức tưởng như có thể phát sáng thật. Haruto khẽ thì thầm với Ayaka bên cạnh, cố nhịn cười.

“Kazu-senpai… giờ tự mình cũng gọi mình là ‘Browni-chan’ luôn rồi…”

“Fufu, trong lòng Ryouta thì anh ấy đã chính thức là Browni-chan rồi mà.”

“Chuẩn luôn.”

Hai người khẽ bật cười với nhau, thì lúc đó Shizuku bất ngờ tiến lại gần Ishikura.

“Kazu-senpai!”

“N? Gì vậy?”

“Anh có dùng Ryouta-kun để tiếp cận và cưa đổ em thì cũng vô ích thôi!”

“Không hề! Anh đâu có định lợi dụng Ryouta-kun gì đâu. Anh chỉ đơn giản là thích em, nên rất vui vì có buổi hẹn hôm nay, vậy thôi.”

“!?!? Dù anh có nói vậy thì em cũng không bị lung lay đâu! Em không còn là em của ngày xưa nữa! Em bây giờ là phiên bản Shizuku-chan Mk2 rồi đó!”

“Hả? Cái gì vậy?”

Ishikura ngơ ngác trước lời tuyên bố đầy tự tin của Shizuku đang ưỡn ngực ra nói.

Saki và Ayaka cũng nghiêng đầu “?” đầy khó hiểu. Chỉ có Haruto là cười khổ nghĩ thầm: “Cái thiết lập đó vẫn chưa bỏ à...”

“Shizuku-chan Mk2 là phiên bản Shizuku-chan mạnh nhất từ trước đến nay! So với Shizuku-chan trước đây thì mạnh gấp mấy lần luôn!”

“…Ờ thì, anh cũng chẳng hiểu mấy. Nhưng dù em là Shizuku-chan Mk2 hay Mk3 đi nữa, anh vẫn sẽ dốc hết lòng để nói cho em biết anh yêu em nhiều thế nào.”

“Hứ! Shizuku-chan Mk2 không có điểm yếu nào cả! Cả lời tỏ tình vừa rồi của Kazu-senpai cũng hoàn toàn bơ luôn!”

“Thôi đừng có bơ nữa được không…”

“Ồn ào quá! Nào! Đại ma thần Kazu-senpai! Em – Shizuku-chan Mk2 tái sinh – sẽ cho anh thấy sức mạnh khủng khiếp của mình! Muốn tấn công từ hướng nào thì cứ tới đi!!”

Bỗng dưng khiêu khích Ishikura, Shizuku hít sâu một hơi như lấy khí thế, rồi bất ngờ tung ra một loạt đòn đấm thẳng liên tục với tốc độ chóng mặt.

“Átátátátátátátátátá! Áttátátátátátátátátátátá!! Uaaa–chaaaaa!!!” (Muda muda muda)

Tiếng hét như một vị bá chủ thời mạt thế vang lên từ Shizuku.

Là một cao thủ karate chính hiệu, những cú đấm của Shizuku sắc bén và nhanh đến mức như để lại tàn ảnh.

“Này, con nhóc kia! Đừng có gào thét kỳ quặc ở nhà ga buổi sáng sớm chứ!”

Trước hành động khó hiểu của Shizuku, đến cả Ishikura cũng phải lùi lại một bước.

Dù vậy, cô vẫn tiếp tục phô diễn loạt đòn chính diện cực kỳ dứt khoát, khiến Ryouta ngước lên hỏi Haruto:

“Onii-chan ơi, Shizuku-oneechan đang làm gì vậy?”

“À… chắc là đang chiến đấu rất dữ dội đó.”

“Chiến đấu với gì?”

“…Với chính bản thân mình, chắc vậy.”

“Ồ~ Ngầu ghê!”

Ryouta có vẻ vẫn chưa hiểu rõ lắm, nhưng đôi mắt sáng lấp lánh cho thấy cậu nhóc rất ấn tượng với tốc độ và khí thế của Shizuku.

“Hoacha! Achachachacha! Chachachachacha!”

“Đủ rồi! Đủ rồi mà! Bình tĩnh lại đi!”

“Atatatata! Nếu vậy thì đừng có dễ dàng nói là thích người ta nữa!! Tatatatatatata!!”

“Không nói nữa đâu! Anh hứa không nói dễ dàng vậy nữa!”

Ishikura cố gắng hết sức để ngăn Shizuku đang mất kiểm soát. Nghe được lời đó, cuối cùng Shizuku cũng chịu dừng tay.

“Hứ, Kazu-senpai đã bại rồi.”

Cô đứng thẳng người dậy, từ tốn giơ tay chỉ vào Ishikura.

“Kazu-senpai, ngươi đã chết——”

“Yo~ssu! Ơ? Mọi người đến hết rồi à?”

Lời thoại kết thúc đầy kịch tính của Shizuku bị cắt ngang bởi sự xuất hiện của Tomoya.

Cậu giơ tay chào một cách vui vẻ, đảo mắt nhìn quanh mọi người đã tụ tập đầy đủ.

“Tớ nghe thấy tiếng hét gì đó bên này, có chuyện gì xảy ra à?”

“Mk2 bạo phát đấy.”

Haruto chỉ nói gọn vậy với Tomoya, rồi nắm tay Ryouta và quay sang gọi mọi người:

“Nào, mọi người đến đủ rồi, đi qua cổng soát vé thôi.”

Chưa tới được công viên giải trí mà nhóm Haruto đã náo nhiệt thế này rồi.