Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

2 3

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

45 138

Khi kết nối tình yêu với cô gái điện sóng cô độc thì lại siêu nặng tình

(Tạm ngưng)

Khi kết nối tình yêu với cô gái điện sóng cô độc thì lại siêu nặng tình

Fumitaka Jinguji

Từ một lời nói dối mà bắt đầu, nhưng cảm xúc lại ngày một chân thành.Đây là câu chuyện tình yêu hơi “điện sóng” nhưng cũng ngọt ngào đến lạ thường…

4 19

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

14 117

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

73 3957

Web Novel (Chương 160 ~ 200) - Chương 172: Bắt đầu buổi hẹn hò ba đôi

Enjoy!

-------------------------------

Bắt đầu buổi hẹn hò ba đôi

Trước cổng vào khu vui chơi, nhóm Haruto trải tấm bạt picnic ra ngồi chờ.

Rồi khi gần đến giờ mở cửa, lượng người bắt đầu đông dần lên.

“Chắc đến lúc thu dọn bạt rồi nhỉ.”

“Ờ.”

Haruto đứng dậy lên tiếng, lo sợ gây cản trở cho người khác khi xung quanh bắt đầu náo nhiệt. Ishikura cũng đứng dậy theo và gật đầu.

Tomoya thì thốt lên “Hế~” với vẻ ngơ ngác khi nhìn thấy hàng người dài dằng dặc xếp phía sau nhóm mình từ lúc nào.

“Người đông ghê ha. Kiểu này mấy người cuối chắc mở cửa rồi vẫn chưa vô nổi đâu?”

“Tại là Chủ nhật mà. Hôm nay có khi bị giới hạn số người vào cũng nên.”

“Không hổ danh là xứ sở mộng mơ.”

Khi Tomoya và Saki trò chuyện, Ayaka vừa đội mũ cho Ryouta vừa nói:

“Người đông lắm đấy. Không được đi lạc một mình đâu nhé? Nhớ chưa?”

“Vâng! Onee-chan nắm tay em đi! Onii-chan nữa!”

Ryouta nắm tay Ayaka, rồi chìa tay còn lại về phía Haruto. Haruto mỉm cười và nắm lấy tay cậu bé. Được cả hai tay nắm chặt, Ryouta sung sướng vung vẩy tay qua lại đầy hào hứng.

Shizuku gật gù nhìn khung cảnh ấm lòng ấy và nói.

“Từ nay, chúng ta nên gọi hai người đó là Haru-papa và Aya-mama thôi.”

“Này, đừng có trêu quá, không lại bị ăn mắng nữa bây giờ.”

Ishikura lên tiếng cảnh báo khi thấy Shizuku định tiếp tục trò trêu chọc.

Trong lúc ấy, từ bên trong khu vui chơi bắt đầu vang lên những giai điệu vui nhộn. Ngay khi nghe thấy, đôi mắt Ryouta sáng rực lên vì phấn khích và cậu bé ngước nhìn Haruto.

“Onii-chan, mình được vào công viên chưa?”

“Ừ, sắp được vào rồi đó.”

Đúng lúc Haruto trả lời, từ sau cánh cổng, các nhân vật mascot của công viên xuất hiện, vẫy tay chào đón mọi người. Ngay lập tức, những tiếng reo hò vang lên từ đám đông đang chờ vào.

Không khí tràn đầy niềm vui từ lượng người đông đảo đã bao trùm cả nhóm Haruto, khiến ai nấy cũng đều nở nụ cười.

“Đầu tiên tụi mình sẽ đến thẳng ‘Giant Spark Mountain’ đúng không?”

“Ừ. Tớ nghĩ nên đi trước mấy chỗ như Núi Lửa với Núi Nước ấy, vì thường xếp hàng dài lắm.”

Saki xác nhận điểm đến đầu tiên và Ayaka trả lời như vậy.

Vì hôm nay là Chủ nhật, nên có thể dự đoán trước rằng các trò chơi nổi tiếng sẽ có thời gian chờ rất lâu. Chiến lược của họ là tranh thủ thời gian mới mở cửa để vào nhanh các khu trò chơi đông khách.

“Diễu hành thì bỏ qua đúng không, Aya-senpai?”

“Ừ. Nếu đứng chờ chỗ đẹp xem diễu hành thì sẽ không di chuyển được nữa. Lúc cuộc diễu hành diễn ra thì thời gian chờ ở mấy trò chơi sẽ ngắn hơn chút, nên đi lúc đó là hợp lý nhất.”

“Đã rõ!”

Trong khi ba cô gái cẩn thận xác nhận lại lộ trình tham quan trong công viên, thì nhóm con trai lại hào hứng thảo luận về đồ ăn khi đang xem bản đồ công viên.

“Này Haru! Ăn gà đi! Nhìn ngon phết!”

“Cũng xếp hàng dài đấy. Mua chắc tốn kha khá thời gian.”

“Oh, chỗ này có bán bánh phô mai nướng nè. Không biết bánh ở mấy chỗ thế này vị ra sao ha.”

Trong lúc Tomoya đang hào hứng với món ăn cầm tay, Haruto bình tĩnh chỉ ra về thời gian chờ. Cạnh họ, Ishikura với vẻ mặt nghiêm túc đang chăm chú nhìn thực đơn tráng miệng trong các nhà hàng của công viên.

Khi cả nhóm đang hào hứng theo hai hướng khác nhau – đồ ăn và kế hoạch vui chơi – thì cuối cùng cánh cổng công viên cũng mở ra.

“Onii-chan! Vào được rồi kìa!”

“Mở cửa rồi nhỉ. Rồi, vậy mình vào nhanh đi nào!”

“Dạaa!!”

Giữa đám đông bắt đầu di chuyển, Haruto nắm chặt tay Ryouta và bước đi.

Ngay phía sau họ, Saki vừa quan sát dòng người vừa lên tiếng.

"Mọi người đúng là đều đổ về Giant Spark MountainhoặcAqua Moutain hết nhỉ"

"Ai cũng nghĩ giống nhau ha"

"Hử? Mấy người đang đi hướng kia là sao vậy ạ?"

"Chắc là họ đang hướng tới Galaxy Moutain đấy"

"Sao mà nhiều trò chơi có chữ 'Núi' trong tên thế nhỉ"

Saki nhận xét, Tomoya vừa nhìn dòng người đông đúc vừa nói. Shizuku thì chỉ tay về phía ngược lại và nghiêng đầu thắc mắc. Ayaka trả lời, còn Ishikura thì đặt tay lên cằm, lẩm bẩm: "Chắc từ ‘Mountain’ dễ dùng chăng?"

Đám đông vừa tràn ra từ cổng vào, ai cũng giống nhóm Haruto, đều muốn tranh thủ chơi những trò hot khi chưa phải chờ lâu. Có người thậm chí bắt đầu chạy, khiến nhân viên công viên phải lên tiếng nhắc nhở: "Xin đừng chạy."

Ayaka quan sát tình hình xung quanh rồi quay sang nhìn Haruto. Bắt gặp ánh mắt đó, Haruto gật đầu rồi cúi xuống nhìn Ryouta.

"Ryouta-kun, muốn anh cõng vai không?"

"Thật á?"

"Ừ, lại đây nào"

Haruto ngồi thấp xuống và gọi Ryouta. Cậu bé nhanh chóng trèo lên vai Haruto, rồi Haruto đứng phắt dậy.

"Rồi! Vậy chúng ta xuất phát đến điểm đến với tốc độ siêu nhanh nhé! Nắm cho chắc vào đó!"

"Ahaha! Tàu siêu tốc Onii-chan xuất phát~!"

Ryouta cười lớn, chỉ tay về phía trước. Đáp lại tín hiệu đó, Haruto bắt đầu bước nhanh – nhanh đến mức gần như là chạy nhưng vẫn không vượt giới hạn.

Ishikura đi ngay phía sau Haruto, nhìn xung quanh nơi ai cũng đang đi như chạy và cười khổ.

"Cứ như một cuộc thi đi bộ tốc độ ấy nhỉ"

"Thế nào? Có muốn phá hủy xứ sở mộng mơ chưa? Máu Đại Ma Vương sục sôi rồi đúng không?"

Shizuku bắt lấy lời Ishikura, lạnh lùng nói.

"Anh không có giọt máu Đại Ma Vương nào hết. Mà em đi đứng đàng hoàng coi chừng lạc đấy"

"Chỉ cần bám theo sát khí tỏa ra từ Kazu-senpai thì không bao giờ lạc được đâu"

"Em thiệt là..."

Vừa trò chuyện, họ vừa tiến đến điểm đến đầu tiên – trò Giant Spark Mountain.

"Ryouta-kun, đến nơi rồi nè!"

"Tới nơi rồi~! Tàu Onii-chan nhanh ghê!"

Ryouta nhảy xuống khỏi vai Haruto, cười vui vẻ. Ayaka liếc nhìn cậu bé rồi quay sang xem bảng thông báo thời gian chờ ở lối vào trò chơi.

"Tốt rồi, chỉ đợi 20 phút thôi, mình vào liền được đó!"

Ayaka thở hơi gấp vì vừa đi nhanh, nhưng tỏ ra vui mừng. Trái ngược với cô, Tomoya trợn mắt khi nghe "chỉ 20 phút".

"20 phút là nhanh hả?"

"Ể... ừ"

Trước vẻ ngạc nhiên của Tomoya, Ayaka ngơ ngác đáp lại. Saki chen vào giải thích.

"Ở xứ sở mộng mơ này, nếu thời gian chờ dưới 60 phút thì coi như là... không phải đợi luôn ấy"

"Khoan đã!? 60 phút là cả tiếng đó!? Đợi 1 tiếng mà gọi là không phải đợi á!?"

"Tomo-senpai. Đây là xứ sở mộng mơ mà. Thời gian ở đây không giống với ngoài đời đâu"

"Đúng là vùng đất quái dị..."

Trước lời giải thích như lẽ đương nhiên của Shizuku, Tomoya méo mặt.

Trò chơi đầu tiên mà nhóm Haruto chọn – Giant Spark Mountain – là một tàu lượn siêu tốc có bối cảnh là dãy núi nơi người khổng lồ sinh sống và sấm sét gầm rú. Người chơi sẽ cưỡi lên một đoàn tàu quan sát giả dạng xe mỏ và lao vút qua sườn núi.

Tàu lượn rít gió lao qua gần khu vực xếp hàng, tiếng thét của người chơi vẫn còn vang vọng. Haruto cúi nhìn Ryouta – người đang nắm tay cậu.

"Ryouta-kun, em ổn chứ? Có sợ không?"

"Không đâu. Em khum sợ."

Sau khi chăm chú nhìn theo chiếc tàu lượn siêu tốc vừa lao vút qua, Ryouta khẽ gật đầu.

Thấy vậy, Ishikura mỉm cười rồi cúi xuống bên cạnh cậu bé.

"Ryouta-kun gan dạ ghê."

"À… vâng… ơ, còn Brownii-chan có sợ không ạ?"

"Anh á? Anh đang rất háo hức luôn. Mình cùng nhau tận hưởng nhé."

"V-vâng ạ."

Dù có hơi lo lắng trước gương mặt có phần dữ tợn của Ishikura khi cười toe toét, Ryouta vẫn không bỏ chạy mà trò chuyện đàng hoàng. Có lẽ cậu bé vẫn còn nhớ món bánh brownie ngon tuyệt hôm trước, và cũng đang làm theo lời dạy của Ikue: “Phải nhìn tận mắt và tự mình đánh giá.”

Haruto nhẹ nhàng xoa đầu Ryouta.

Đúng lúc đó, một bàn tay khác lặng lẽ nắm lấy tay cậu. Khi Haruto nhìn sang, cậu bắt gặp nụ cười e thẹn của Ayaka.

"Hồi hộp ghê ha."

Nụ cười tươi như Ryouta của cô khiến Haruto cũng bất giác mỉm cười theo.

"Ừ ha."

Haruto trả lời ngắn gọn rồi siết nhẹ tay Ayaka.

Và cứ thế, tay phải nắm Ryouta, tay trái nắm Ayaka, Haruto hòa vào dòng người đang từ từ tiến vào bên trong trò chơi, tận hưởng bầu không khí hạnh phúc bao trùm khắp công viên.

Ngay phía sau, Tomoya khoanh tay sau đầu, nở nụ cười tinh nghịch và thì thầm với Saki.

"Nhìn cứ như một ông bố được vây quanh bởi gia đình yêu quý vậy đó."

"Còn Ayaka thì đúng kiểu cô vợ mới cưới mê chồng hết mực."

"Trên mặt Toujou-san như đang viết sẵn dòng chữ 'Tôi đang rất hạnh phúc!' luôn ấy."

Saki bật cười nhẹ sau câu nói của Tomoya, rồi liếc mắt nhìn sang Shizuku và Ishikura.

"Kazu-senpai, anh cười kiểu gì mà trông đáng sợ vậy?"

"Hehehe, anh vừa nói chuyện bình thường được với Ryouta-kun đó."

"…Cái mặt đó đúng kiểu tội phạm chuẩn bị gây án luôn rồi đấy?"

"Im đê!"

Giữa cuộc trò chuyện đầy màu sắc như thường lệ của hai người, Saki khẽ cười rồi thì thầm lại với Tomoya.

"Bên kia thì… khó hơn. Hoặc nói đúng hơn là cần thêm chút thời gian."

"Ừ thì… cả hai đều thuộc dạng có cá tính mạnh mà. Cơ mà… cũng hợp đấy chứ?"

Tomoya gật gù, ánh mắt hướng về phía Shizuku và Ishikura như Saki, rồi trả lời.

Chuyến hẹn hò ba đôi tại xứ sở mộng mơ bắt đầu – tràn ngập không khí hạnh phúc, có phần lãng mạn, có phần hài hước, cũng không thiếu sự quan sát đầy tò mò từ những người trong cuộc.