Takuto đang trầm ngâm suy nghĩ một mình.
Thứ mà cậu đang cân nhắc là tình hình hiện tại của Mynoghra, cùng với đó là hàng loạt chiến lược đủ loại, từ đường đường chính chính cho tới mưu sâu kế hiểm mà mình có thể lựa chọn để tiến lên từ đây.
Trong đầu Takuto đã có vô số kế hoạch.
Tuy nhiên, những biện pháp thực sự có thể thực hiện vào lúc này lại chẳng nhiều.
Đó là do những yếu tố ngoại vi như việc phải giữ hình ảnh trước các quốc gia đồng minh như Fawncaven hay Sutherland, kỳ vọng của các Dark Elf hay các anh hùng… Những ràng buộc đó vốn không hề tồn tại trong game, nhưng giờ lại là những xiềng xích mà Takuto phải đón nhận.
Dù vậy, đầu óc cậu vẫn không ngừng vận hành.
(Trước hết, phải mừng là đã ổn thỏa được vụ Sutherland. Nếu vấp ngã ở đây thì khả năng phục hồi sẽ rất khó khăn. Được như vậy thật sự là nhẹ nhõm...)
Việc "thống nhất Hắc Đại Lục" mặc dù phần lớn đều là quan hệ đồng minh nên không có cảm giác là mình đang thống trị, nhưng đây là bước thiết yếu đầu tiên cần phải hoàn tất.
Khi đã đón được Sutherland vào hàng ngũ, xem như Takuto đã trở thành lãnh tụ không chính thức của toàn bộ đại lục.
Kể từ đây, cậu phải chuẩn bị cho bước kế tiếp:
Củng cố lực lượng quân sự để đối đầu với Liên minh Đại Lục Chính Thống.
(Phải vét sạch ngân khố và tài nguyên của các nước để tăng cường binh lực. May là mình có thể dùng combo chợ và sản xuất khẩn cấp của Mynoghra, nên không cần lo đến thời gian chế tạo...)
Tuy nhiên, việc lựa chọn loại binh lực cần tăng cường, xây dựng hệ thống quản lý cho chúng, huấn luyện thực chiến, phối hợp nhịp nhàng giữa các quốc gia... tất cả đều cần cải tổ toàn diện.
Đối phương sở hữu sức mạnh áp đảo, lực lượng quân sự của phe người chơi, những binh chủng như Thánh Kỵ Binh… đều là đội quân tinh nhuệ.
Còn các đồng minh của Takuto thì chỉ là lính bình thường.
Dù cho có thể trang bị hỏa khí, một loại sức mạnh gần như "ăn gian" thì cán cân vẫn nghiêng về phía bên kia.
Để xây dựng một lực lượng có thể đối đầu với họ trong vòng một năm quả thực là một thử thách không hề nhỏ.
(Tạm gác việc xây dựng công trình hay nghiên cứu kỹ thuật. Dồn toàn bộ tài nguyên vào tăng cường quân sự. May là thuộc hạ bên Mynoghra ai cũng xuất sắc. Ưu tiên tăng số lượng của "Côn Trùng Thủ Cấp", "Tinh Linh Hủy Diệt" và "Lỗi Phẩm" là đủ rồi...)
Hiện tại, lực lượng dưới trướng Mynoghra đã là mối đe dọa đáng kể đối với phe đối phương.
“Côn Trùng Thủ Cấp” có thể tận dụng độ cơ động để quấy rối hậu tuyến.
“Tinh Linh Hủy Diệt” thì có khả năng gây ảnh hưởng lớn đến cả hai phe thông qua ma thuật quân sự.
“Lỗi Phẩm” thì khỏi cần nói… nhưng…
Dù vậy, Takuto vẫn thấy từng ấy là chưa đủ.
Trong cuộc chiến ở thế giới này tức chiến tranh giữa các người chơi thì những quy tắc thông thường không hề áp dụng.
Ngay cả trong Eternal Nations, xu hướng đó cũng đã rõ.
Dù khả năng chiến đấu giữa các đơn vị có sự chênh lệch lớn, rốt cuộc vẫn sẽ kết thúc bằng việc đưa quân át chủ bài ra quyết định trận chiến.
Nói cách khác:
Ai chuẩn bị được nhiều "vũ khí quyết định trận chiến" hơn sẽ có ưu thế.
Thánh nữ, phù thủy, người chơi, anh hùng vượt xa các binh lính tầm thường ấy chính là nhân tố then chốt định đoạt chiến trường.
Lính tráng của các nước chỉ đóng vai trò hỗ trợ hoặc giữ hậu tuyến là chính.
Chính vì vậy, Takuto mới không muốn từ bỏ Kuhara Keiji.
Một người sở hữu sức mạnh tầm cỡ như thế mà để mặc thì quá uổng.
Mối quan hệ giữa hai bên có thể tệ cỡ nào đi nữa, nhưng chỉ cần chưa rơi vào trạng thái thù địch, vẫn còn hi vọng.
Tất nhiên, Takuto luôn lên chiến lược bằng cách tính trước hai ba nước sẽ không bao giờ đặt cược toàn bộ vào một khả năng mong manh như vậy.
Cậu đã chuẩn bị một phương án khác.
Và như một lẽ tất yếu, phương án đó được tiến hành trong bí mật.
――Đó chính là:
Cường hóa bản thân.
Ngay dưới chân Takuto, thứ gì đó bắt đầu ngọ nguậy.
Một đống giẻ rách bẩn thỉu bị ném bừa bãi vào một chỗ giờ đang cựa quậy, rồi đột nhiên cất tiếng khóc thút thít.
Nếu là người quen thì sẽ hoặc là ngạc nhiên, hoặc là thở dài “lại nữa à”.
Kẻ đó chính là một trong những anh hùng Vittorio, Lưỡi Xúi Giục Hạnh Phúc mà Mynoghra tự hào sở hữu
「Huhu… Mình khóc mất rồi, chẳng màng đến ai đang nhìn nữa... vì mình là con gái mààà~」
Vittorio lăn lộn trên sàn trong bộ dạng rách nát y như mớ rác bốc mùi.
Takuto liếc nhìn hắn một cái, rồi tự thì thầm như để xác nhận điều gì đó, trong lúc đang đan hai bàn tay lại mở ra:
「May mà lúc nãy không đưa Atou đến đây. Nếu để cô ấy biết chuyện này thì không biết sẽ ăn chửi cỡ nào nữa…」
「Gì cơ? Giấu gái à? Thần cuối cùng cũng bước vào con đường gã trai đểu rồi sao? Phải thế chứ! Ngực mà không bự là không chơi nhaaaaa~!!!」
「………」
Takuto sở hữu năng lực của Tà Thần Vô Danh trong tư cách người chơi của Eternal Nations.
Tuy nhiên, chính điều đó lại là con dao hai lưỡi cực kỳ bất ổn.
Vì là “vô danh”, nên có thể trở thành “bất kỳ ai”.
Khả năng mô phỏng đó khiến định nghĩa về bản thân trở nên mơ hồ.
Dù nhờ vào trí thông minh và sự chuẩn bị kỹ lưỡng mà Takuto đã giành phần thắng trong cuộc đấu trí với Vittorio, bản chất của vấn đề vẫn chưa thay đổi.
Cái danh "Tà Thần Vô Danh" được che đậy bằng nhân cách "Ira Takuto" để tạo sự ổn định tạm thời nhưng Takuto đâu có ngây thơ đến mức để yên như vậy mãi.
Trái lại, cậu còn có tham vọng lợi dụng cả hệ thống tạo thần nhân tạo dựa trên đức tin từ dân chúng của Giáo phái Ira, để tự mình hoàn thiện tư cách thần thánh.
Và giờ đây, là bước hoàn thiện cuối cùng.
Dù mắc chứng giao tiếp kém, Takuto vẫn chịu khó đi nói chuyện với các tín đồ giáo phái Ira, chính điều đó đã phát huy đúng như dự tính.
Lưỡi dao Takuto giấu đi, giờ đã quay trở lại trong tay cậu.
Trí tuệ của Takuto vượt trội hơn hẳn so với Vittorio.
Điều đó lại một lần nữa được khẳng định.
Nhưng mà…
「Vittorio.」
「Có mặt ngay~」
「Ta không có sở thích đánh giá vòng một phụ nữ đâu.」
「Ể, vì thế mà bị giết luôn à?!」
Ngay lập tức, cơ thể Vittorio bị cắm đầy lưỡi dao, kèm theo một câu trăn trối vô nghĩa, hắn tan biến dần như làn khói.
Vittorio là một anh hùng bất tử, chính xác hơn là có khả năng hồi sinh vô hạn.
Thế nên việc hắn trở lại sau một thời gian là điều hiển nhiên.
Dù vậy, Takuto không phải kiểu người tùy tiện ra tay với thuộc hạ.
Vậy mà lại ra tay nặng đến thế, thì đủ hiểu Vittorio vừa chơi ngu cỡ nào…
…....
…..
…
Ở nơi tận cùng của Đại Chú Giới, nơi mà từ vách đá phía tây có thể nhìn ra đại dương mênh mông, Takuto tiếp tục chìm trong suy tưởng.
Kế hoạch kế tiếp, kế hoạch cho trường hợp kế tiếp thất bại, phương án dự phòng nếu mọi dự tính đổ bể…
Vô vàn ý tưởng lướt qua trong đầu như dòng lũ dữ dội, nhưng không một mảnh vụn nào bị bỏ sót.
Tất cả đều được sàng lọc kỹ càng.
Cho đến khi…
Từ vương cung, căn cứ của Takuto, Vittorio xuất hiện, tay cầm theo món bánh ngọt nào đó mà hắn chôm được, bước đi phơi phới như chưa có gì xảy ra.
「Này nàyyy! Thần ơi~! Vừa nãy đau kinh khủng đấy biết không!?」
「Rồi ngươi cũng sống lại mà? Với lại... thuộc hạ mà làm phật ý vua thì… thế nào nhỉ?」
「Trước đó ngài còn giết thần cả đống lần rồi đấy nhé!? Ai mà ngờ mình sẽ trở thành bao cát thế này chứ!?」
「Ta cần kiểm tra xem năng lực hoạt động ổn không. May là mức chịu đựng của ngươi vẫn nằm trong dự tính. Ngoại trừ cái bẫy hẹn giờ ngươi tự gài thêm kia thôi.」
「Bẫy gì nghe khó nghe thế! Gọi là đồng hồ đếm ngược tới cái kết có hậu đi nhaaaa!!!」
Takuto giơ tay hướng về phía Vittorio, nhưng rồi khựng lại một chút, đổi mục tiêu sang thân cây phía sau lưng hắn.
Đoàng!
Không hề có dấu hiệu báo trước, thân cây phát nổ, tan rã và đổ sụp xuống như thể bị đập bởi một lực vô hình.
「Hừm…」
Takuto trầm ngâm.
Đây là một năng lực cực kỳ mạnh.
"Tà Thần Vô Danh” không có tên, nên có thể bắt chước được sức mạnh của mọi tồn tại.
Nhưng cũng vì thế, hắn dễ bị ảnh hưởng trong tiềm thức, khiến cái tôi dần trở nên mơ hồ và mất đi ranh giới bản thể.
Trước đây, khi lạm dụng năng lực quá mức, Takuto đã phải trả giá bằng việc đánh mất nhận thức bản thân và ngất đi.
Vì lo ngại điều đó xảy ra một lần nữa, Takuto đã nhờ Atou triệu hồi Vittorio như một biện pháp phòng ngừa.
Thế nhưng lần này, chính Takuto đã khắc phục được vấn đề bằng cách "đè" lên quyền năng của Tà Thần Vô Danh một hình tượng Ira Takuto lý tưởng do chính cậu tạo dựng.
Tuy nhiên, chính ở đây lại tồn tại một cái bẫy.
「Nếu năng lực trước đây được gọi là 'Tà Thần Vô Danh’, thì lần này là ‘Thần Ira’ nhỉ? Hay ‘Ira Takuto’ sẽ hợp hơn?」
「Ta không quan trọng tên gọi… không, khoan… Tên gọi rất quan trọng.」
Takuto thoáng nghĩ đến việc dùng tên “Ira Takuto”, nhưng ngay lập tức gạt bỏ.
Bởi điều đó là cực kỳ nguy hiểm.
Dù rằng cậu và hình tượng mà giáo phái Ira tôn thờ là cùng một người, nhưng trên thực tế, vẫn có chút khác biệt.
Kinh điển do Vittorio soạn ra miêu tả một Ira Takuto hoàn toàn lý tưởng theo trí tưởng tượng của hắn, và tín đồ thì lại tin tưởng tuyệt đối vào điều đó.
Nói cách khác, nếu Takuto lạm dụng sức mạnh “Thần Ira”, bản thân cậu sẽ bị hình tượng “Ira Takuto” trong tín ngưỡng kéo theo và nuốt chửng.
Dù là người ngại giao tiếp, Takuto vẫn đích thân đi hành hương qua các vùng đất thuộc quyền kiểm soát hay liên minh.
Mục đích là để điều chỉnh hình ảnh trong tâm trí người dân, để họ công nhận cậu như một vị thần đúng nghĩa nhưng chỉ với những phần "thuận lợi" mà cậu muốn giữ lại.
(Lực lượng “Thần Ira” mà mình đã tinh chỉnh kỹ lưỡng đúng là vô cùng mạnh. Ít nhất là lần này sẽ không bị vấy bẩn đến mức mất ý thức như trước nữa.)
Kết quả là, Takuto đã hoàn thiện một sức mạnh gần như hoàn hảo.
Tư cách thần thánh được bảo chứng.
Quyền năng thần thánh có thể thao túng như ý muốn.
Mà nhờ người dân đã phần nào hiểu đúng về cậu hơn, nên mức độ "ô nhiễm nhân cách" cũng giảm đáng kể.
Mọi thứ đều hoàn hảo… nếu bỏ qua một nhược điểm duy nhất nhưng siêu cấp tồi tệ.
(…Nếu dùng quá nhiều, mình sẽ phải kết hôn với một con nhỏ thỏ tai dài, mặc đồ đầm frilly, tính hậu đậu, và… chính là bản nâng cấp của Vittorio. Khủng khiếp thật.)
Dù Takuto đã dày công sửa lại bản kinh Ira, cuốn "Tà Thư Của giáo phái Ira", đêm nào cũng mở lòng trò chuyện, xây dựng mối quan hệ thân thiết với tín đồ và hướng dẫn giáo hóa đúng hướng…
Thế nhưng, duy chỉ có điều khoản này là mãi không thể xóa được khỏi kinh thư:
"Người mà thần Ira Takuto tin tưởng nhất, người phụ tá duy nhất và tuyệt đối chính là Vittorio."
Takuto biết lý do.
Cũng biết rõ thủ phạm.
Nhưng khổ một nỗi, chẳng cách nào ngăn được.
Chưa kể, các tín đồ còn tự tiện mở rộng luận điểm thành:
"Takuto và Vittorio chắc chắn sẽ kết hôn trong tương lai."
Theo họ, đến lúc đó thì Vittorio sẽ trở thành một bé gái hậu đậu dễ thương có tai thỏ, mặc váy xòe công chúa, thế là hợp đôi hoàn hảo.
Cái suy nghĩ đó đúng là như tảng núi chắn ngay trước mặt mà họ không hề nhận ra.
Takuto nhíu mày, khẽ lắc đầu.
Ngay lúc này, trong lòng cậu đang dâng lên cái cảm giác:
“Vittorio thật là một thuộc hạ rắc rối nhưng lại cực kỳ đáng tin.”
Chính cảm giác ấy mới là nguy hiểm.
Liệu đó là nhận định khách quan của bản thân, hay là hậu quả của việc bị “Thần Ira” làm nhiễm dần tư tưởng, Takuto cũng không thể chắc chắn.
Có lẽ một ngày nào đó, chính cậu sẽ không hay không biết mà tự mình… tổ chức hôn lễ.
Hơn nữa, cũng không dễ gì giữ vững "bản ngã con người" là Ira Takuto.
Dù nếu làm vậy sẽ không bị ô nhiễm bởi hệ thống "người chơi" hay "Ira Takuto", nhưng đồng thời cũng sẽ mất đi mọi đặc quyền từ “Thần Ira”.
Với một trận đại chiến đang chờ ở phía trước, lựa chọn đó là điều không thể thực hiện.
(Đúng là “anh hùng rác rưởi tệ hại nhất trong lịch sử Eternal Nations”. Cái độ chơi khăm của hắn đúng là đỉnh của chóp.)
Ai là đứa đã thiết kế nên nhân vật này trong đội ngũ phát triển game hả?
Takuto suýt nữa thì hét thẳng lên trời chửi đổng.
Nhưng rồi cậu kịp kiềm lại, vì có hét thì mọi thứ cũng chẳng thay đổi gì.
Mà hơn hết, Vittorio cũng chẳng định nhượng bộ.
Dù Takuto có cố gắng đến đâu thì vẫn vô ích.
Cưới xin là chuyện khác, nhưng… Vittorio tin chắc bản thân chính là kẻ xứng đáng làm thuộc hạ thân cận nhất của thần.
「Vậy ta sẽ gọi năng lực này là ‘Quyền Năng Thần Ira’. Nếu không phân biệt rõ ràng, chắc chắn sẽ tự rước họa vào thân. Ta không muốn lại trải nghiệm cái cảm giác đánh mất bản thân thêm lần nào nữa.」
「Hả~? Nhưng thần thì lại thấy ngài nên rước họa vào thân cơ. À phải rồi! Hay là giải thích hết mọi chuyện từ A tới Z cho con bé ‘tường phẳng’ đó luôn đi!?」
「Dẹp ngay cái đề xuất đó dùm! Nói thiệt là không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu!」
「Nhưng kiểu gì cũng phải nói chứ còn gì! Tính cách kiểu “để việc khó lại sau” của ngài là không ổn đâu nha~!」
「Ít nhất thì ta sẽ chọn lúc ngươi không có mặt để nói chuyện với cô ấy…」
Tính toán cho tương lai, Takuto hiểu rõ là mình không thể không dùng đến “Quyền Năng Thần Ira”.
Ngược lại, chính vì có giới hạn rõ ràng nên chiến lược lại dễ điều chỉnh hơn.
Tuy nhiên, ở một góc trong tâm trí game thủ cốt lõi ấy, một "Takuto thứ hai" đang vò đầu bứt tai nghĩ cách giải thích chuyện này cho Atou.
Chắc chắn sẽ xảy ra đại náo.
Cậu biết rõ mình đang cố trì hoãn vấn đề.
Thế nhưng, đối mặt với cơn giận của Atou, thật sự cần… dũng khí quá lớn.
Liệu cúi đầu xin lỗi và hứa “nghe lời em vô điều kiện” có đủ để cô ấy nguôi giận không nhỉ?
Dù biết là chiêu này cậu cũng đã dùng hơi bị nhiều lần rồi nên có lẽ hiệu quả cũng giảm dần…
Dù sao đi nữa, Takuto cũng chỉ có thể dốc lòng cúi đầu xin tha thứ.
Khung cảnh đó không hề giống chút nào với một Phá Diệt Vương, nhưng dù người ta có nói gì đi nữa… đáng sợ thì vẫn là đáng sợ.
Cậu lặng lẽ khóc ròng trong lòng, chuẩn bị tinh thần cho cơn bão sắp tới.
「Nhưng mà… Sức mạnh mà thần chuẩn bị cho ngài không tệ đúng không? Chắc chắn sẽ là lợi thế lớn trong trận chiến sắp tới đó~」
Quả đúng như lời hắn.
Sức mạnh này chứa đựng tiềm năng khủng khiếp.
Nếu để mặc thì sẽ còn mạnh lên không ngừng.
Atou là anh hùng, nên theo thời gian cũng sẽ tự động trở nên mạnh hơn.
Còn Takuto thì có hệ thống đặc thù hơn, càng có nhiều tín đồ, càng được thờ phụng, thì sức mạnh và quyền năng của cậu càng tăng vượt bậc.
「…Tuy nhiên, cũng không phải là vô địch tuyệt đối. Ngoài cái rủi ro ngớ ngẩn mà ngươi cố sống cố chết bảo vệ ra, ta vẫn còn vài điều lo ngại.」
Ngay cả khi sở hữu “Quyền Năng Thần Ira” gần như vô địch thì Takuto vẫn không dám chủ quan.
Sự thật là, với năng lực này, những đòn tấn công tầm thường hoàn toàn không gây tổn hại được cho cậu.
Mà cho dù có bị thương, thì cũng sẽ lập tức hồi phục.
Nhưng, nói vậy không có nghĩa là đã đủ.
Trong đầu Takuto hiện lên những thế lực mà mình từng đối đầu.
Thế lực nào cũng nguy hiểm khó lường, sở hữu đủ loại kỹ năng quái gở không ai ngờ nổi.
Và giữa tất cả bọn họ có một thế lực, hay đúng hơn là một cá nhân, là mối đe dọa lớn nhất.
「Chắc là mấy vụ TRPG chứ gì~? Có đáng để cảnh giác vậy không ta? Công nhận năng lực thì cũng rắc rối thật đó, nhưng nghe nói tính cách của gã đó thì kiểu… phèn muốn xỉu ấy mà~」
Vittorio liếc Takuto bằng ánh mắt đầy hoài nghi.
Cái nhìn ấy như muốn hỏi:
"Ngài đang nghĩ quá rồi đấy?”
Nhưng Takuto hiểu rõ lý do mình phải cảnh giác, và cũng để không cho Vittorio lơ là mà sụp hố, cậu lên tiếng giải thích suy nghĩ của mình.
「Người sở hữu năng lực, hiểu rõ sức mạnh của nó, và luôn giữ sự cẩn trọng trong lòng… kiểu người đó thường rất đáng gờm. Trước đây Keiji-kun đúng là một kẻ hèn nhát, nhưng đồng thời cũng có phần bị năng lực làm cho mờ mắt. Chính vì có sơ hở đó nên ta mới dụ được hắn vào thế cờ và đánh bại.」
「Còn bây giờ thì hắn không có sơ hở đó nữa?」
「Có thể hắn vẫn chỉ là thằng nhát như xưa. Nhưng cũng không loại trừ khả năng giờ đây hắn đã trở thành mối đe dọa lớn hơn với chúng ta.」
Tại buổi hội nghị giữa các phe phái, Takuto vẫn cảm nhận được bầu không khí rụt rè, yếu đuối quen thuộc toát ra từ Keiji, một sự mong manh xuất phát từ bản chất yếu đuối.
Nhưng như người ta vẫn nói:
“Ba ngày không gặp đã phải nhìn bằng con mắt khác.”
Cẩn thận không bao giờ thừa.
Cảnh giác thêm một lớp chính là điều kiện cần để có thể đấu tay đôi với những người chơi khác.
Takuto hiểu rõ sức mạnh tiềm ẩn mà kẻ thất bại đôi khi bộc lộ.
Cậu từng nếm trải nó, hiểu nó thấm thía đến tận xương tủy.
Chính vì vậy mà cậu không hề xem nhẹ Keiji.
Chính vì vậy, ngay từ bây giờ, Takuto đã chuẩn bị sẵn phương án để khống chế con người đó.
Lần chạm trán đầu tiên, họ gặp nhau với tư cách kẻ địch.
Lần thứ hai… sẽ ra sao đây?
“Không biết giờ Keiji-kun đang làm gì nhỉ.”
Takuto nghĩ đến đối thủ mình chưa lần nào thật sự “giao đấu”, nhưng lại đang hiện hữu rõ rệt như một mối hiểm họa có thật.
=Eterpedia============
《Quyền năng của Thần Ira》
Tăng sức mạnh chiến đấu theo mức độ truyền bá của 《Giáo phái Ira》
Nhận kỹ năng mới tùy theo độ lan rộng của 《Giáo phái Ira》
Mỗi lần sử dụng quyền năng: +1 vào “Chỉ số Kết Hôn”
※ Kỹ năng độc quyền của nhân vật 『Ira Takuto』
※ “Chỉ số Kết Hôn” sẽ giảm dần theo thời gian
※ Nếu chỉ số này đạt ngưỡng quy định, “Sự kiện Kết Hôn” sẽ được kích hoạt
―――――――――――――――――