Kẹo giả kim của Gisele

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

83 184

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

58 12

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

357 4251

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

30 88

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

352 1932

Chương 1 - Chương 13. Tinh linh mang hình dạng Tanuki

「Ta là một kẻ sành ăn. Ta không ăn Tinh linh.」

「Cái này, là Tinh linh à? Nhìn kiểu gì cũng ra một con Tanuki mà.」

「Có Tinh linh hình người, nhưng cũng có Tinh linh giống thú vật. Loại sau chỉ khó phân biệt với thú vật thông thường thôi, chứ chúng có đầy rẫy ngoài kia đấy.」

「Ra là vậy à.」

「Đúng là vậy. Nhưng mà...」

Con rồng nói một cách nhẹ tênh, nhưng xem ra cũng có điều nó không biết.

Nó dí sát mặt lại, hít hít ngửi ngửi cơ thể con Tanuki.

「Lần đầu tiên ta thấy một Tinh linh có mùi thơm ngon thế này đấy.」

「Đ-Đừng ăn tuiiiiii!」

「Ngươi, rốt cuộc đã ăn cái gì?」

「Kẹo của Giselle.」

「Kẹo của Giselle?」

「Bình thường hông lấy được, nhưng mà hôm qua~ lấy được nhiều lắm đó! Chia cho bác một ít nè. Của bác đó~」

Vừa nói, con Tanuki vừa chìa ra một viên Kẹo giả kim.

Lúc nó lấy kẹo, cô đã nhìn thấy, số lượng kẹo rõ ràng đã vơi đi so với trước khi cô đi ngủ.

"Bình thường không lấy được", có nghĩa là đây không phải lần đầu tiên con Tanuki này vào phòng Giselle.

Rốt cuộc thì nó đã ra vào từ bao giờ nhỉ?

「Không đủ.」

「Cho bác hết nè. Cho hết đó, nên đừng ăn tui mà~」

Con Tanuki luống cuống ôm một đống kẹo trong tay. Nhưng rồi nó lại làm rơi, rồi lại nhặt lên, cứ lặp đi lặp lại.

Bản thân nó chắc là đang rất hoảng sợ, nhưng trông lại có vẻ đáng yêu.

Con rồng dường như cũng không có ý định bắt nạt nó, nó chỉ ngó vào trong giỏ rồi có vẻ hài lòng.

「Uhm. Này cậu nhóc, lấy giấy gói ra.」

「Đừng có tự tiện lấy. Đây là của Giselle. Không phải của con Tanuki.」

「Hể!? Vậy là tui, sắp bị ăn thịt hở?」

「Được rồi mà, Dolan. Coi như là lời xin lỗi vì đã đột ngột kéo đến buổi sáng. Tớ không biết rồng thì được ăn bao nhiêu, nhưng tớ vẫn nói với mọi người là chỉ một viên một ngày thôi, nên bác nhớ đừng ăn quá nhiều nhé.」

「Được chứ?」

Khi cô gật đầu, con Tanuki thở phào một cách rõ rệt rồi ngồi phịch xuống đống kẹo.

Con rồng cũng nhếch mép cười, bắt đầu hối thúc "nhanh lên, nhanh lên".

08a5382d-e9e9-4001-b686-f2cc6d640d94.jpg

Cô đã cải tiến để kẹo ngon hơn, nhưng không để ý nhiều đến mùi hương. Có lẽ mũi của rồng nhạy hơn của con người rất nhiều.

Giselle cũng cầm lấy vài viên và phụ giúp bóc giấy gói.

Dolan vừa đưa kẹo cho con rồng, vừa có vẻ không phục cho lắm.

「Hiểu rồi. Nhưng con này không có hại gì đúng không?」

「Dù vẻ ngoài có thế nào, bản chất nó vẫn là Tinh linh. Với những kẻ có ác ý, nó sẽ có cách đối phó tương ứng, nhưng con này thì đã hoàn toàn thân thiết với cô bé rồi. Vậy thì chắc không có vấn đề gì.」

「Giselle, hiền lắmm, nên tui thích. Kẹo cũng ngon nữa.」

「Đúng là ngon thật. Này, Tinh linh. Hãy ký hợp đồng với cô bé và phụ giúp làm kẹo đi.」

「Phụ giúp?」

Nó nghiêng đầu một cách ngây ngô, rồi cứ lặp đi lặp lại "kẹo, kẹo, kẹo".

Nước dãi chảy thành một vệt bên mép nó.

Thức ăn của Tinh linh là ma tố. Chúng không cần ăn uống gì khác – đó là kiến thức thông thường.

Nhưng việc không cần và ham muốn được ăn không phải lúc nào cũng đi đôi với nhau.

Cũng giống như con người tìm kiếm những thứ gọi là đồ ăn vặt vậy.

「Nếu phụ giúp, ngươi sẽ được ăn rất nhiều đấy.」

「Thật hông!? Tui làm!」

「Đừng có tự quyết định thay cho người ta chứ. Này Giselle.」

「Đúng vậy nhỉ. Phải được sự cho phép của ông bà chủ đã...」

Dù là Tinh linh, nhưng vẻ ngoài của nó y hệt một con Tanuki.

Dù nó không gây rối, nhưng nếu không thể giữ lại ở quán trọ thì cô cũng không thể tự tiện chăm sóc nó được.

Dù rất đáng thương, nhưng bản thân Giselle cũng chỉ là người đang ở nhờ.

「Giselle, đây không phải là nuôi chó mèo đâu mà...」

「Giselle, hợp đồng! Ký hợp đồng đi!」

「Chờ một chút nhé.」

Phải cố gắng hết sức để thương lượng thôi.

Ngay khi cô vừa quyết định như vậy. Một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.

「Sao thế, nhặt được chó à?」

「Ông chủ!? Sao bác lại ở đây?」

「Ta có thư cần gửi gấp nên đến đây. Xong thì thấy Giselle vào trong với Dolan mãi mà không thấy ra. Ta còn nghe người ta nói chắc là đang được đãi món ngon gì đó. Thấy lạ nên ta đến xem sao. Gì đây, nhặt được chó à. Chó thì nuôi ở ngoài sân là được, ta rất hoan nghênh!」

Xem ra ông chủ rất thích chó.

Giống gì? To cỡ nào? Ông liên tục hỏi han.

Thấy ông chủ hăng hái định tự mình đóng cả chuồng chó, cô cảm thấy có lỗi một chút.

「Không phải chó đâu ạ, mà là một Tinh linh Tanuki.」

Cô chìa cái giỏ có con Tanuki ra, mắt ông chủ tròn xoe.

「Đúng là không phải chó thật. Là Tanuki.」

「Chính xác thì là một Tinh linh mang hình dạng Tanuki, chứ không phải Tanuki.」

「Có gì khác nhau à?」

「Nó không cần ăn, cũng không có hành vi bài tiết. Lông cũng luôn sạch sẽ.」

「Giống như thú nhồi bông nhỉ.」

「Tui, là một đứa trẻ ngoan đó.」

「Nó nói được kìa!」

「Thì, cứ coi nó như một con thú nhồi bông biết nói và cử động đi. Ta đang định để nó ký hợp đồng với cô bé này.」

Ông chủ vẫn còn chưa hiểu hết tình hình, con rồng thèm kẹo đã cố gắng thúc đẩy câu chuyện một cách quyết liệt.

Nó dí sát mặt lại, nói một tràng: 「Bên phía cô bé cũng có lợi. Nếu muốn đạt đến đỉnh cao của giả kim thuật thì sự hỗ trợ của Tinh linh là không thể thiếu. Nếu muốn làm ra loại kẹo ngon hơn, thì không ai phù hợp hơn một kẻ mê kẹo. Mà, ta cũng không phải là không giúp được, nhưng không thể lúc nào cũng ở bên cạnh. Ta có thể truyền đạt kiến thức của loài rồng thông qua con Tanuki này. Kẹo đâu, kẹo kẹo kẹo.」

Từ giữa chừng, sự thèm muốn kẹo đã lộ ra quá rõ, khiến ông chủ cũng trở nên bối rối.