Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

Truyện tương tự

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

(Đang ra)

Khi tôi thuê cô gái mình thích làm hầu gái, cô ấy lén lút làm gì đó trong phòng tôi

Kagami Yuu

Sống chung một mái nhà với cô gái tôi thầm thương trộm nhớ, sao mà tinh thần tôi chịu nổi chứ!?Nhưng mà, sao thỉnh thoảng Sayaka lại lục lọi phòng tôi nhỉ?

6 16

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

145 3735

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

30 127

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

(Đang ra)

Cha là anh hùng, mẹ là tinh linh, còn tôi, con gái họ là người chuyển sinh

Matsuura(松浦)

Tôi, một nữ nhà khoa học 28 tuổi ở Nhật tỉnh dậy thì thấy mình đã chuyển sinh vào thế giới fantasy. Mở mắt ra thì đã là con gái của một người cha mang dòng máu bán tinh linh và một người mẹ là tinh li

13 48

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

151 1265

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

294 5588

Web novel - Chương 91: Dẫu không có men say(9)

91— Dẫu không có men say(9)

“Khoan khoan khoan…! Chậm lại chút đi mà…!”

Chỗ này là bãi đậu xe ngoài trời phía sau đấu trường dành cho nhân viên. Một nơi vắng vẻ, ít người qua lại.

Ở đó, kẻ buôn ma túy đang bị kéo đi với hai tay bị trói.

“Các anh kéo tôi đi đâu thế hả?”

“Cứ im lặng mà đi tiếp đi.”

Hai bên trái phải đều có nhân viên kèm cặp. Họ là những vệ sĩ có thân hình lực lưỡng, mặc vest đen.

“Cho dù các anh có tra khảo tôi đến mấy thì tôi cũng chả biết cái mẹ gì hết đâu! Tôi thề với trời, tôi chỉ là một người giao hàng qua đường thôi!”

Kẻ buôn ma túy cố gắng chống cự, đạp chân dữ dội, nhưng vô ích. Các nhân viên hoàn toàn phớt lờ lời của hắn ta và tiếp tục kéo hắn ta đi.

“Thả tôi ra! Ai đứng sau vụ này...! Thuốc lấy từ đâu ra...! Tôi thực lòng không biết gì hết...!”

"Khai ở đây làm gì? Tới đó rồi mày tự nhiên sẽ nhớ ra thôi ấy mà."

“Ugh…! Vậy thì anh định đưa tôi đi đâu…! Ít nhất cũng phải nói cho tôi biết chứ…!”

Dường như họ không định đi đến đồn cảnh sát. Vì không hề thấy bóng dáng một cảnh sát hay xe cảnh sát nào cả.

Chỉ có bóng tối bao trùm lấy xung quanh.

“Hức… Ai đó, làm ơn, cứu tôi với…! Tôi cầu xin các anh!”

“Sếp ơi, thằng này khóc rồi…”

“Thả nó ra đi, chắc nó đang tưởng tượng chuyện gì kinh—ặc.”

Rầm!

Ngay lúc đó, một trong những nhân viên đang giữ cánh tay trái của kẻ buôn ma túy đột nhiên ngã xuống đất mà không báo trước.

“Hở, Sếp! Ặc…!”

Tiếp theo, người nhân viên còn lại cũng bất tỉnh, ngã gục ngay tại chỗ.

“Hả…?”

Chuyện gì vừa xảy ra vậy? Chỉ trong chớp mắt, hai gã đàn ông to lớn đã ngã gục xuống đất.

Kẻ buôn ma túy đứng chết lặng, hoang mang nhìn ngó xung quanh với đôi mắt mở to.

“Thiệt tình, lỡ bị bắt thì anh tính sao đây~~?”

Một giọng nói trong trẻo và vui tươi vang lên bên tai kẻ buôn ma túy. Ngay sau đó, một nữ sinh bước ra từ trong bóng tối.

“C-Cô là…?”

Khoác trên mình bộ đồng phục của Học viện quân sự Han-yul. Ngoài ra, trên cánh tay còn có băng đeo chữ thập đỏ, tức cô ấy là học viên thuộc Khoa Y của học viện.

Xét đến việc cô ấy hạ gục hai người đàn ông cao to nhanh gọn, thì nữ sinh này chắc chắn là một Thức Tỉnh Giả. Khoa Y chỉ là vỏ bọc.

“C-Cô là người do Azoth phái đến nhỉ…? Tôi không ngờ trong học viện còn có nội gián cơ đấy….”

Azoth. Là tổ chức đứng sau những túi ”nước ép nho” mà kẻ buôn ma tuý đã giới thiệu cho những con nghiện. Thực ra, cái tên Azoth kia chỉ là một bí danh, và bản chất thật sự là điều mà kẻ buôn ma tuý này không tài nào biết được.

“cô đến cứu tôi sao? Tôi còn tưởng mình sắp bị bắt rồi cơ…”

“Cứu? Ai bảo thế~?”

“Hả…? Cô không đến cứu tôi sao—?”

Xoạt!

Trước khi hắn kịp hét lên, nữ sinh đã vung nhẹ cánh tay. Một luồng máu phun ra từ cổ tên buôn ma túy.

Mọi chuyện xảy ra trong chớp mắt.

Bụp!

Kẻ buôn ma túy ngã gục xuống đất.

Tình hình khác hẳn với lúc hai nhân viên ngã gục trước đó. Lần này, Là một vụ sát hại thực sự.

“Đừng oán hận quá nheee. Tui cũng hổng có muốn làm đến mức này âu~.”

***

Ngày cuối cùng của sự kiện mở cửa học viện đã kết thúc thành công bằng trận đấu đánh giá giao hữu quốc tế.

Tuy sự kiện chính thức đã kết thúc, nhưng bầu không khí bên ngoài lại rất náo nhiệt, có lẽ phải đến tận sáng hôm sau thì học viện mới yên tĩnh trở lại.

*Tin sốc nỗ não* Đội tuyển Hoa kỳ dính chuỗi thua... họ không thể gỡ nổi một trận nào!

*Trận đấu đánh giá giao hữu quốc tế vòng 3 Shin Yoon-seong VS Dick Kreider Jr. bị hủy do đội tuyển Hoa Kỳ bỏ cuộc!

*Xuất hiện triệu chứng bất thường? Lloyd Hintz được đưa đi kiểm tra khẩn cấp toàn diện.

Tại sao Rashid Belkalem phải trở thành 'Kim Dae-sik'?

Kang Tae-hoon, Thức Tỉnh Giả Đẳng Cấp. Màn trở lại đầy ấn tượng sau thời gian dài vắng bóng

Mặt khác, sự kiện chính, trận đấu đánh giá giao hữu quốc tế, đã đột ngột dừng lại sau vòng thứ hai với trận đấu của Kang Tae-hoon. Vòng thứ ba theo lịch trình của tôi đột nhiên bị hủy do những tình huống không lường trước được bên đội tuyển Hoa Kỳ.

Không cần giải thích gì thêm. Tất nhiên là do Lloyd. Khi họ nhận thấy tình trạng bất thường của Lloyd, họ đã ngay lập tức đưa ra quyết định bỏ cuộc.

Giờ này chắc hẳn Lloyd đang được kiểm tra tại bệnh viện. Việc hắn ta sử dụng chất kích thích sẽ sớm được công bố qua người phát ngôn.

Vậy là tôi khỏi cần phải lo lắng về Lloyd nữa rồi.

“Hmu hmu! Em thấy hắn ta được tung hô là tuyển thủ có triển vọng nhất nước Mỹ nên mới đặt vào hắn! Ai ngờ nó lại là kèo thối!”

Sau khi trận đấu kết thúc, chúng tôi lập tức quay lại phòng nghiên cứu của Yoo Ji-woo. Yoo Ji-woo thì đang lớn tiếng phàn nàn, rõ ràng là rất buồn vì mất tiền.

“Cậu ổn chứ? Cậu thậm chí còn chưa được lên võ đài.”

Rồi Kim Han-bit hỏi rằng tôi có cảm thấy thất vọng khi vòng thứ ba bị hủy không.

Tôi trả lời một cách bình tĩnh.

“Chẳng sao cả. Được huỷ tôi còn mừng nữa là.”

Lý do duy nhất khiến tôi tự nguyện tham gia thi đấu chỉ đơn giản là vì tôi muốn dùng nó như một công cụ để quảng bá tên tuổi của mình mà thôi.

Cho dù tôi có lên võ đài thật, thì rõ ràng tôi vẫn sẽ thua. Tại tôi đâu có đủ trình độ để tham gia trận đấu đánh giá giao hữu quốc tế đâu.

Tóm lại, việc Lloyd sử dụng thuốc kích thích đã giúp tôi tránh khỏi việc trở thành chủ đề bàn tán.

“Hừm.”

Nhân tiện, tôi tự hỏi liệu có bao nhiêu chiếc thẻ học viên của tôi được bán rồi?

Mặc dù tôi không tham gia tích cực như Rashid hay Kang Tae-hoon, tôi nghĩ vẫn có người chịu bỏ tiền ra mua thẻ của tôi.

Bạn biết đấy, có những fan trung thành đến mức mua hết toàn bộ đồng phục của cả đội. Họ phải sưu tập đủ hết mới thấy hài lòng. Tương tự như vậy, thẻ học viên của tôi chắc cũng bán chạy lắm ha.

Giờ mà mở lên thấy đã bán hết 1000 cái thì chắc tôi thăng thiên luôn mất.

Cùng tôi coi thử nhé.

─── Nhiệm vụ ───

: Vua bán hàng của ngày mai

: Bán <Thẻ học viên Shin Yoon-seong> 1.000 cái. (999/1000)

Phần thưởng hoàn thành <Điểm SP 1>, <Chỉ số tổng thể của Arna tăng 3>

───

“Kim Han Bit.”

“Hửm? Gì á?”

“Cửa hàng mở cửa đến mấy giờ?”

Để trả lời câu hỏi của tôi, Kim Han-bit kiểm tra điện thoại của mình.

“Ờm… đến nửa đêm, chắc sẽ đóng cửa sau khoảng 10 phút nữa.”

“Toang mịa rồi.”

“Hả? Có chuyện gì thế?”

Mục tiêu nhiệm vụ: 1.000 thẻ học viên, hiện tại chỉ còn thiếu một cái.

Bây giờ tôi còn đúng 10 phút để bán thêm một thẻ học viên nữa.

“Này, Đầu đá. Chẳng phải cậu vừa thi đấu xong rồi ư? Sao giờ còn luyện tập chi nữa?”

“Hộc…Hộc…”

“Sao cậu lại tập luyện trong phòng nghiên cứu của tôi? Tôi đang rất chi là bực mình vì mất tiền đây này!”

“Hộc…Hộc…”

“Ra ngoài! Mấy người biến ra ngoài mau!”

Có vẻ như không có ai trong phòng nghiên cứu này sẽ mua thẻ học viên cuối cùng của tôi. Yoo Ji-woo, Rashid, Kim Han-bit — tất cả bọn họ đều đã mua nó một lần rồi.

Còn ai khác không nhờ…?

Bùm!

Đúng lúc đó, cánh cửa phòng nghiên cứu mở tung ra và một nam sinh bước vào.

Phịch!

Nam sinh đó thản nhiên ném mình lên ghế sofa ngay sau khi bước vào.

Vẫn chưa cởi giày.

“Trời đậu má? Sao cái ghế sofa này bẩn dữ vậy? Bộ mới nhặt từ bãi rác về à?”

Nam sinh đến phòng nghiên cứu lúc nửa đêm là một gương mặt quen thuộc. Người đã tham gia trận đấu đánh giá với chúng tôi trước đó.

Không ai khác chính là Kang Tae-hoon.

“…”

Mọi người ngơ ngác nhìn Kang Tae-hoon. Không ai ngờ cậu ấy lại đến đây.

“Hở? Tụi bây chưa thấy ‘hot boy‘ bao giờ à? Nhìn cái gì mà nhìn? Cụp cái pha xuống mau, mẹ kiếp!”

***

“Hộc… hộc…”

Trước nửa đêm, Choi Soo-eun vội vã chạy đến cửa hàng.

Lý do duy nhất khiến cô phải đến cửa hàng vào đêm muộn là để mua thẻ học viên.

—Cho tôi một thẻ học viên của Kang Tae-hoon!

—Lấy cho tôi thẻ Kim Dae-sik… à không, Rashid Belkalem mới đúng!

Ngay cả khi cửa hàng sắp đóng cửa, nơi đây vẫn nhộn nhịp. Điều này là nhờ trận đấu đánh giá giao hữu quốc tế trước đó. Thẻ học viên của các tuyển thủ đã tham gia trận đấu bán đắt như tôm tươi.

“Hết cách rồi, mình phải mua được cái đó.”

Do không tham gia ngày đầu tiên của sự kiện nên doanh số bán hàng của cô không đủ để giành lấy chiếc thẻ học viên phiên bản giới hạn kia.

Vì vậy, bây giờ cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc mua bất cứ thứ gì có sẵn trong cửa hàng.

“Chắc họ vẫn chưa bán hết đâu ha?”

Còn hàng không nhỉ? Choi So-eun nhìn vào bảng điện tử được lắp ở giữa cửa hàng.

23:52 Danh sách thẻ sắp bán hết theo thời gian thực!

Học viện quân sự Han-yul Năm thứ nhất Kang Tae-hoon (9349/10000)

Học viện quân sự Han-yul Rashid Belkalem năm thứ nhất (4751/5000)

Học viện quân sự Han-yul Shin Yoon-seong năm thứ 2 (999/1000)

“…!”

Sản phẩm mà Choi Soo-eun đang tìm kiếm – thẻ học viên của Shin Yoon-seong, chỉ còn một cái. Nếu cô không mua ngay bây giờ, cô sẽ phải đợi đến tận năm sau.

Choi Soo-eun không chút do dự đi thẳng đến quầy.

“Hả?”

Đột nhiên, bước chân của cô khựng lại. Vì cô đã phát hiện ra một người không ngờ tới.

“Arna…?”

Mặc dù mặc quần áo thường ngày và đội mũ sụp xuống để che mặt nhưng vẫn không giấu được cái vóc dáng gợi cảm đặc trưng của cổ.

Rõ ràng đó là Arna.

“Cô ấy đang làm gì ở đây vậy?”

Arna hiện đang ở gần quầy, bồn chồn, thỉnh thoảng mở miệng rồi liếc nhìn bảng hiển thị, trong khi lo lắng quan sát xung quanh.

Cô ấy có vẻ quá chú ý đến những người xung quanh.

“Đừng nói là…?”

***

Tại sao Arna lại đến cửa hàng vào giờ này? Choi Soo-eun biết rõ lý do.

Chắc chắn là để mua thẻ học viên của Shin Yoon-seong. Và cô ấy chọn khung giờ gần đóng cửa khi không còn ai lui tới.

—Bán cho tôi thẻ của Kang Tae-hoon và Rashid Belkalem, mỗi loại 3 cái nha!

Thế nhưng, trong cửa hàng vẫn khá đông người, cô ấy chỉ dám đứng đó quan sát xung quanh, không làm gì cả vì do dự.

Sẽ thế nào nếu ai đó nhận ra Arna khi cô ấy đang mua thẻ học viên? Nhất là khi cả học viên và người ngoài đều lẫn vào đám đông.

Việc Arna mua thẻ học viên của một nam sinh khác chắc chắn sẽ trở thành chủ đề nóng hổi.

“…”

Với cái đà này, Arna hoặc là ra về tay trắng hoặc là phải mua hàng trong sự xấu hổ.

Chỉ còn chưa đầy 10 phút nữa. Arna phải đưa ra quyết định.

Nhưng.

“Ừm.“

Cô không muốn trao cho Arna quyền lựa chọn.

Bởi vì chính cô mới là người mua thẻ học viên cuối cùng của Shin Yoon-seong.

“Xin hãy bán cho tôi...”

“…”

Cô để ý thấy miệng Arna há ra như một con cá bên cạnh.

Hiện giờ Arna hẳn đã nhận ra thứ cô sắp gọi.

“Học viện quân sự Han-yul, năm thứ 2…”

Tuy cô không mạnh bằng Arna. Dẫu sao thì cô cũng không phải là một Thức Tỉnh Giả.

Cô cũng không cao và có ngực bự như Arna.

Cô thậm chí còn chẳng được mọi người quý mến.

Song.

Ngay cả một người kém nổi bật như cô vẫn có thể vượt qua Arna ở một điều.

Đó là lòng dũng cảm.

Cô có đủ can đảm để yêu một người.

“Thẻ học viên của Shin Yoon-seong, tôi sẽ lấy nó.”

Ai đoán được rồi thì giữ trong lòng đi nhé XD