Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Shurabara (tập EXTRA)

(Hoàn thành)

Shurabara (tập EXTRA)

Kishi Haiya

Học sinh cao trung năm 2 - lớp 3, Kazuhiro được mọi người mệnh danh là một người tốt bụng. Đó là do cậu đã giúp thành công 13 cặp, hay nói đúng hơn là 26 con người thoát khỏi kiếp F.

9 36

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

(Đang ra)

Re:Zero arc 6 : Hall of Memories

Sau Trận chiến giành Priestella , vô số nạn nhân đã bị bỏ lại bởi các Tổng giám mục Tội lỗi của Dục vọng và Ham ăn. Trên hết, Anastasia Hoshin , người đã hoán đổi vị trí với linh hồn nhân tạo Eridna c

30 131

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

(Đang ra)

Moon Blossom Asura: Nữ Lính Đánh Thuê Tàn Nhẫn Tái Sinh và Đội Quân Tối Thượng

Sou Hazuki

Và cứ thế, bức màn của sử thi dark fantasy về một cô gái trẻ được người ta thầm thì gọi tên với sự khiếp sợ "Quỷ Bạc" đã chính thức mở ra!

27 147

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

460 12706

Hiền Giả Tự Xưng Là Đồ Đệ Hiền Giả Tại Dị Giới

(Đang ra)

Hiền Giả Tự Xưng Là Đồ Đệ Hiền Giả Tại Dị Giới

Ryuusen Hirosugu

Một ngày nọ khi anh tình cờ sáng tạo nhân vật khác giới dựa trên hình tượng của Danbulf, Kagami bất chợt ngủ thiếp đi mà quên hủy bỏ nhân vật ấy. Khi tỉnh dậy, anh phát hiện mình đã bị hút vào thế giớ

11 52

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

343 10385

Quyển 7 - Chương kết

m-007.jpg

Về đến phòng, Runa liền cởi bỏ quần áo trên giường.

Em ấy tháo chiếc váy hoa phong cách resort, luồn tay từ dưới kéo lên khỏi người như thể đang giơ hai tay chào, rồi luồn qua đầu và rút ra khỏi tay.

“...Runa?”

“Thế thì làm sao anh phấn khích nổi, nếu em cứ mặc đồ thế này chứ?”

Vừa nói, Runa vứt chiếc váy sang một bên trên giường.

Sau hành động táo bạo ấy, có lẽ vì ngượng ngùng khi chỉ còn mỗi nội y, em ấy vòng tay ôm lấy cơ thể mình, khuôn mặt ửng hồng và đôi mắt nhìn lên anh đầy e thẹn.

“...Cuối cùng em cũng đã khoe được rồi.”

Runa khẽ lầm bầm, vẻ ngượng ngùng nhưng vẫn đầy mãn nguyện.

Runa mặc bộ nội y màu xanh da trời. Đồ lót trên dưới đồng bộ, với những hoa văn ren phức tạp trông thật lộng lẫy. Diện tích che phủ gần như không khác gì đồ bơi, vậy mà sao lại mang đến cảm giác tội lỗi đến vậy? Cả vòng ngực tròn đầy nảy nở, đường cong mềm mại từ eo xuống hông, đôi chân thả lỏng trên giường trong tư thế gập gối, và cả ánh mắt ngượng ngùng ấy – tất cả đều toát lên vẻ quyến rũ chết người.

“...Mỗi lần gặp Ryūto, em đều mặc bộ đồ lót đẹp nhất của mình đấy. ...Anh không biết đúng không?”

“Hả? À... ừm...”

Tim anh đập thình thịch không ngừng, đến cả trả lời cũng thấy bối rối.

“Kể từ khi em muốn ‘làm’ với Ryūto, mỗi lần mua áo ngực và quần lót mới, em đều nghĩ ‘Ryūto sẽ thích kiểu này chứ?’ rồi mới mua đấy.”

Runa khẽ quay mặt đi, nói với giọng ngượng ngùng nhưng đầy vẻ hạnh phúc.

“Mấy bộ mua hồi mới yêu nhau thì giờ cũ mèm rồi, em cho vào diện mặc thường ngày từ lâu rồi.”

Runa mỉm cười nhẹ rồi nhìn anh.

“Lâu đến thế rồi, mình đã yêu nhau lâu đến thế rồi nhỉ...”

“...Ừm, đúng vậy...”

Kể từ ngày mình cùng đi dạo dưới hàng cây hoa anh đào ấy, đã sắp ba năm rưỡi trôi qua rồi.

“...Anh sờ chứ?”

“Hả?”

i-307.jpg

“Anh sờ đi.”

Runa mỉm cười nhìn lên anh, khiến tim anh đập càng nhanh như đánh trống.

“...Này Runa, em thật sự không sao chứ?”

Dù đã muộn rồi, nhưng anh chợt cảm thấy mình sắp được làm một điều gì đó vô cùng táo bạo và trắng trợn.

“Dù Runa có làm thế cho anh đi nữa... nhưng anh thì... sẽ không thể khiến Runa vui được đâu...”

“Không sao đâu.”

Runa nhẹ nhàng mỉm cười với anh.

“Con gái ấy mà, chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt hạnh phúc của người mình yêu thôi là bản thân cũng cảm thấy hạnh phúc rồi.”

Nói đoạn, em ấy nắm lấy tay anh đặt lên ngực mình, rồi khẽ nhắm mắt lại.

“...Ít nhất thì, em là vậy.”

Anh cảm nhận được sự mềm mại đàn hồi và hơi ấm từ bầu ngực Runa ngay trên lòng bàn tay mình. Và cả hơi ấm từ bàn tay Runa đang bao bọc lấy tay anh nữa.

“Em đã tưởng tượng trong đầu rất nhiều lần rồi. Khuôn mặt hạnh phúc của Ryūto. Vì muốn nhìn thấy nó nên em đã cố gắng luyện tập đấy.”

Runa khẽ cười thầm rồi buông tay anh ra. Anh cũng rời tay khỏi làn da Runa.

Runa rời khỏi giường, quỳ xuống sàn ngay trước mặt anh đang ngồi trên giường.

“Thế nên...”

Ngước nhìn anh, Runa thì thầm với nụ cười quyến rũ.

“Đêm nay, anh hãy tận hưởng thật nhiều cùng em nhé?”

“...Runa...”

Cơ thể anh nóng bừng. Nếu sức chịu đựng của anh yếu hơn một chút, có lẽ chỉ với nhiêu đó thôi đã đủ khiến anh đạt đến đỉnh điểm rồi.

“Ryūto...”

Má Runa ửng hồng vì khao khát, em ấy vươn tay về phía khóa quần của anh.

...Ngay đúng khoảnh khắc đó.

BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM!

Đột nhiên, chiếc điện thoại đặt đầu giường bắt đầu rung bần bật.

Không chỉ một, mà cả điện thoại của anh và Runa đều rung cùng lúc. Ngay khi về phòng, cả hai đã cắm sạc ở đầu giường.

“Hả, gì vậy?!”

“Cảnh báo khẩn cấp động đất... không phải chứ?”

Điện thoại chỉ rung mà không hề phát ra tiếng còi báo động.

“..............”

Anh và Runa nhìn nhau. Điện thoại vẫn tiếp tục rung.

“...Thôi thì, kiểm tra xem sao đã.”

Anh vốn đang trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu, nhưng bị phá ngang thế này thì đành chịu vậy.

Màn hình điện thoại anh hiển thị cuộc gọi đến từ Itchī.

“...Itchī?”

Có chuyện gì vậy nhỉ? Lần đầu tiên anh ấy gọi điện đột ngột sau một thời gian dài, không giống phong cách của Itchī chút nào.

“Em thì là của Akari gọi.”

Runa cầm điện thoại lên và báo cho anh biết.

“...Làm sao bây giờ, có nên nghe không?”

Runa hỏi, anh bối rối nhưng vẫn gật đầu.

“Đúng vậy... Anh cũng thấy có gì đó lạ lạ.”

Nếu cứ mặc kệ mà thân mật với Runa, anh có cảm giác mình cũng không thể tập trung nổi.

“Alo, xin...”

“Kasshī!”

Vừa nhấn nút trả lời, giọng Itchī đã lập tức vọt vào tai anh, không đợi anh nói hết câu.

“Runa-chī!”

Từ điện thoại của Runa cũng vọng lại giọng của Tanikita-san.

“Này, gì vậy, Itchī?”

“Có chuyện gì vậy, Akari?”

Khi bọn anh vội vàng hỏi, hai người bên kia đầu dây đồng thanh nói.

“Làm sao bây giờ, Kasshī! Bạn gái tớ có bầu rồi!”

“Làm sao bây giờ, Runa-chī! Tớ có bầu rồi!”

“Hả?!”

Ngắn ngủi kinh ngạc rồi nhìn nhau, bọn anh lại đồng thanh.

“Hảảảảảảảảảả?!”

Ở trung tâm Okinawa, bọn anh đã hét lên tiếng “Hả?!” đó.

i-313.jpg