Lưu ý: Bạn nên đọc câu chuyện này sau khi đã hoàn thành tập 14.
Akane: “Hè...!”
Megumi: “Nghỉ...!”
Manaka: “...Rồi!”
Akane: “Cái mùa hè mong ngóng bấy lâu nay cuối cùng cũng đến rồi! Cái mùa mà mấy thứ như giờ học, trường lớp hay toán học đều biến mất khỏi thế gian này!!”
Nanami: “Không, chúng vẫn còn nguyên đó mà...”
Serika: “Đúng vậy đó. Bài tập về nhà vẫn còn một đống kia kìa.”
Akane: “Chúng ta lẽ ra phải được giải thoát, được hưởng tự do chứ! Cớ sao toán học vẫn cứ khủng bố chúng ta mãi thế này!?”
Serika: “Không, cậu nói cái giọng như bị nguyền rủa ghê gớm vậy, bọn tớ cũng khó xử lắm...”
Megumi: “Akane-chan à, cái chuyện đó cứ gác lại đi đã, trước hết chúng ta phải nghĩ xem làm thế nào để tận hưởng mùa hè chứ.”
Akane: “Sáng kiến lớn lao ghê nha!!”
Kikuno: “Không hay rồi, không hay rồi!! Mọi người ơi, không hay rồi!!”
Akane: “Sao vậy, Kikuno-senpai? Lại vẫn không quên được toán học à?”
Kikuno: “Sao lại là toán học!?”
Manaka: “Akane tiểu thư à, cô bị ám ảnh về toán học quá rồi đó.”
Megumi: “Toán học bị nguyền rủa mà.”
Akane: “!! Chính nó! Toán học bị nguyền rủa!! Mỗi tuần toán học nguyền rủa toàn dân khoảng sáu tiếng đồng hồ đó!!”
Serika: “Ừm, thời gian lên lớp chắc khoảng đó... Không phải! Akane-chan, rốt cuộc cậu hận toán học đến mức nào vậy?”
Nanami: “Mà này, Kikuno-senpai, có chuyện gì không hay vậy? Thấy cô hoảng hốt thế này thì chắc chắn là chuyện của Sōta rồi phải không?”
Kikuno: “Nanami-chan giỏi quá! Sao cậu lại biết!? Siêu năng lực gia? Cậu là siêu năng lực gia hả!?”
Nanami: “Nếu nói là siêu năng lực gia (esper) hay SkyPer (※) thì chắc là siêu năng lực gia rồi...”
Megumi: “Kênh truyền hình à!?”
(※Chú thích: Sky PerfectTV là tên viết tắt của một thương hiệu truyền hình trả phí lớn nhất Nhật Bản.)
Serika: “...Vậy, Hatate rốt cuộc là bị làm sao vậy?”
Kikuno: “À, đúng rồi! Sō-chan không ổn rồi!! Em ấy để lại một mẩu giấy như thế này... không thèm chào chị gái một tiếng nào...!!”
Megumi: “Chẳng phải đã để lại giấy rồi sao?”
Nanami: “Bổn cung xem thử?”
Manaka: “‘Em ra ngoài một lát. Đừng lo.’... Là thế này ạ.”
Kikuno: “Một lát là bao lâu!? Hai giây!? Ba giây!?”
Megumi: “Ngắn quá trời đó nha!?”
Serika: “Ra ngoài có ba giây mà đã phải lo lắng rồi thì lo cho cậu ấy quá thể đáng rồi đó.”
Akane: “Là quy tắc ba giây sao?”
(Chú thích: Một phong tục kỳ lạ là đồ ăn rơi xuống đất trong vòng ba giây vẫn có thể nhặt lên ăn được.)
Serika: “Cậu nhầm rồi đó...”
Kikuno: “Aaa! Sō-chan... Sō-chan muốn chị gái phải lo lắng cho em ấy!”
Nanami: “Không, rõ ràng cậu ấy đã viết là đừng lo mà...”
Kikuno: “Không phải! Đó là biểu hiện khao khát được lo lắng của trái tim Sō-chan mong manh nhạy cảm đó!! Chị gái hiểu mà!!”
Megumi: “Ý của câu này là ngoài chị gái ra thì không ai hiểu cậu ấy nói gì hết phải không...?”
Manaka: “Vậy, điện hạ rốt cuộc đã đi đâu rồi ạ?”
Kikuno: “Không biết aaa!!”
Nanami: “Sōta cũng đâu còn là trẻ con nữa, ra ngoài một hai ngày cũng có sao đâu.”
Manaka: “Hoa trong nhà kính sao mà lớn được, đúng không ạ.”
Kikuno: “Nhưng mà... nhưng mà nhưng mà...”
Akane: “!! Tiểu nữ Akane đã hiểu ra rồi!!”
Kikuno: “Cậu hiểu rồi sao, Akane-chan!!”
Akane: “Sōta-kun cuối cùng cũng đã thức tỉnh lòng căm ghét toán học, nên đã bỏ trốn rồi! Hướng về đường chân trời nhân quả Space Runaway rồi!”
(Chú thích: Trích từ anime robot thập niên 1980 “Densetsu Kyojin Ideon”, còn gọi là GM King.)
Serika: “Space Runaway”
Akane: “Tớ nghĩ Sōta-kun tuyệt đối sẽ có một ngày làm như vậy. Vì để bảo vệ hòa bình thế giới, đã dấn thân vào chuyến hành trình phá hủy toán học!!”
Serika: “Phá hủy toán học”
Nanami: “Từng từ từng từ kỳ cục cứ nhảy ra thôi à...”
Megumi: “Nếu là vậy thì chắc cậu ấy về nhanh thôi mà...”
Akane: “Megumi-chan, cậu không hiểu đâu! Hoàn toàn không hiểu gì hết!! Không hiểu đến nỗi tớ cũng không hiểu cậu không hiểu đến mức nào nữa!!”
Megumi: “Hix!?”
Manaka: “Lời của Akane tiểu thư mới là khó hiểu đó ạ?”
Nanami: “Ừm...”
Akane: “Toán học là một kẻ thù vô cùng mạnh mẽ. Ngay cả Sōta-kun cũng không thể dễ dàng đánh bại được.”
Megumi: “Cái này thì không sai đâu nha...”
Manaka: “Nói cho cùng, làm thế nào mới có thể đánh bại toán học được ạ?”
Akane: “...Bằng công thức?”
Megumi: “Rõ ràng là muốn đánh bại toán học mà!?”
Nanami: “Phá hủy công thức toán học thì vẫn còn đó, cuối cùng thì toán học cũng đâu có bị diệt vong đâu?”
Akane: “...Toán học vậy mà... mạnh đến thế sao.”
Serika: “Thì ra là vậy đó.”
Akane: “Cho nên, chúng ta cứ đợi đi... Đợi Sōta-kun bình an vô sự, đánh bại toán học rồi trở về.”
Kikuno: “...Chị gái thấy mình không hiểu nổi những người ở tuổi Sōta đang nghĩ gì nữa rồi.”
Nanami: “Đừng lo, cứ đà này, bổn cung cũng chẳng tài nào hiểu nổi Sōta sẽ nghĩ gì nữa rồi...”
Rin: (Tớ thấy cuộc trò chuyện của họ chỉ là muốn đi chơi thôi mà...)
Ngày thứ ba.
Các cô gái đi theo Sōta, bay đến Công quốc Bladefield.
Trong hành lý của chuyến đi này, chất đầy những cuốn sách tham khảo toán học...