Kami to Yobare, Maou to Yobarete mo

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 322

Arc 1 - Chương 06: 「Cho dù cô ấy được gọi là Nữ thần hay Satan」

Sao lại như vậy…

Tôi đã trở thành Satan…

 

Trong suốt một khoảng thời gian dài, tôi đã quan sát họ. Mặc dù đôi lúc để lộ bản thân, tôi chưa từng có ý định gây hấn gì với họ. Tất cả những gì tôi làm là quan sát…

Mặc dù họ gọi tôi là Nữ thần…

Mặc dù chẳng có chứng cứ gì…

Họ vẫn sẽ coi tôi là Satan…?

“Thật… Thật thú vị!”

“Cuối cùng, họ đã chọn chống lại thánh thần.”

“Ôi, họ đã tiến xa đến mức này.”

Tôi run rẩy vì cảm xúc trào dâng cùng những giọt lệ hạnh phúc.

Tất nhiên, giáo hội gay gắt phản đối quyết định này.

Nữ thần của chúng ta sẽ không bao giờ làm một việc như thế!!”

Nữ thần có mặt ở đó là để gìn giữ hòa bình!!”

“Chắc chắn một thế lực tà ác nào khác mới thực sự đứng sau đám ma thú!! Những kẻ phỉ báng Nữ thần mới thực sự là ác quỷ!!”

“Kinh thánh nêu rằng Nữ thần đã khai sinh ra nhân loại! Quyết định của cuộc họp này là sự báng bổ với thiên đàng!!”

Từ đó, một cuộc chiến đã nổ ra giữa phe giáo hội và phe Đồng minh liên quốc gia. Những tín đồ sùng đạo và các hiệp sĩ thánh đã chiến đấu bảo vệ đức tin của mình chống lại liên minh quân sự của từng nước.

Trận chiến diễn ra trên quy mô toàn cầu, ma thuật diện rộng được sử dụng khắp chiến trường. Tất nhiên, hậu quả để lại sau chiến tranh liên miên là số lượng ma thú trên toàn thế giới càng đông đảo và hung bạo hơn.

Đại chiến Thế giới kết thúc với chiến thắng của phe Đồng minh. Quân Đồng minh tiếp tục cuộc chinh phạt hướng đến Hòn đảo của Chúa… không, giờ đây nó đã bị gọi là Hòn đảo quỷ dữ.

Một hạm đội khổng lồ. Quân đội các nước liên minh với nhau cùng chống lại một kẻ thù chung hùng mạnh… Nếu đây là một bộ phim, tôi sẽ phát ngán vì cái bối cảnh cũ mèm được xào đi xào lại hàng trăm lần, nhưng lần này vai kẻ ác lại là tôi.

Những cảm xúc không thể diễn tả đang tuôn trào khắp cơ thể tôi.

Cảm tưởng như thứ cảm xúc ấy lan đến tận từng đầu ngón tay. Hòn đảo nhân tạo vô hồn bỗng như tóa sáng rực rỡ. Từng chút một, tôi như cảm nhận rõ hơn về tồn tại tôi. Đến giờ phút này, tôi chưa bao giờ có thể cảm nhận sự tồn tại của bản thân mạnh mẽ như vậy. Ngay lúc này, tôi và tôi đều đang cùng tồn tại. Cả Satan, kẻ thù của con người, cũng đang tồn tại. Còn bọn họ đang tuyệt vọng tiến quân để đánh bại tôi.

Những người lính đang chuẩn bị những khẩu pháo ma thuật khổng lồ trong bóng tối. Một số người đang đếm lại số đá ma thuật hay kiểm kê lại số lượng pháo ma thuật. Nhiều con tàu chiến khổng lồ được vận hành bởi các ma thuật sư, vận hết tốc lực tiến đến Hòn đảo quỷ dữ.

Tất cả mọi người đang phô bày sát khí mãnh liệt đến hòn đảo quỷ dữ đầy hư ảo.

Thứ cảm xúc ấy đang hướng thẳng vào tôi.

Ahhh!!! Thật tuyệt vời!!

Cảm xúc này ngày càng mạnh mẽ hơn!!

Họ đang cố hết sức để tiêu diệt Satan!!

Thù hận! Thống khổ! Phẫn nộ!!

Tất cả đang hướng thẳng vào tôi!!

 

Tôi cảm thấy hạnh phúc như muốn ngất đi.

Hạm đội áp sát hòn đảo sau vài ngày.

Ngay khi đến nơi, họ bắt đầu cuộc tấn công.

Đại bác, ma thuật được xả ra, thậm chí một vài người lính còn áp sát hòn đảo, đánh bom liều chết với những con thuyền nhỏ chứa đầy thuốc nổ.

Màng chắn đã ngăn chặn tất cả.

Tôi ngắm những đòn tấn công như cái cách người ta ngắm pháo hoa ở quảng trường. Bất kể sáng trưa chiều tối, quân đoàn tấn công với tất cả những gì họ có. Và những người lính vẫn tiếp tục cho đến giới hạn của mình

Tất cả những điều này! Chỉ để giết tôi!!

Chỉ để giết tôi!! Tân nhân loại đã đứng lên hợp sức!!

Những quốc gia đối địch nay đã trở thành đồng minh!! Tất cả đều đứng chung một chiến hào!!

Tình bạn hình thành bất chấp chủng tộc!!

Bất kể tuổi tác, giới tính, quốc gia, giống loài!!

Tân nhân loại đã liên kết thành một!!

Chỉ để giết tôi, Satan!!

Ahhh!! Liệu trên đời còn gì hạnh phúc hơn!?

Sống trên đời hàng vạn năm, đã bao giờ ta thấy tuyệt vời như này!?

Đã bao giờ những tồn tại khác lại thú vị đến thế này!?

Đã bao giờ ta cảm nhận bản thân rõ ràng đến như này!?

Cơn thù hận của kẻ mất cha!!

Nỗi căm phận của người mất vợ!!

Sự thống khổ khi mất đi tất cả!!

Chân ta! Tay ta! Ngực ta! Trí óc ta! Trái tim ta! Cả cơ thể ta đang ngập tràn cảm xúc!

Thật tuyệt vời!! Thật tráng lệ!!

Nữa! Thêm nữa! Hướng những xúc cảm đó vào ta!

Nữa! Thêm nữa! Cho ta ngắm thêm nhiều dáng hình tuyệt đẹp nữa!!

Nữa! Thêm nữa! Phơi bày nữa vẻ đẹp đáng yêu ấy, hãy khiến ta điên cuồng thêm nữa!!

 

Tôi tiếp tục nhảy múa trên hòn đảo bị bao vây bởi màn “pháo hoa” tuyệt đẹp.

Tôi giảm độ dày lớp màng chắn đi để cảm nhận đầy đủ hương vị của cuộc tấn công.

Với ánh đèn từ những vụ nổ, tiếng nổ là BGM, những xung kích là bạn diễn và sát khí thù địch là khán giả, tôi không ngừng nhảy múa hát ca.

Cuộc tấn công kéo dài 2 tuần, mặc dù cố gắng hết sức, không có lấy một vết xước trên tấm chắn. Họ tạm hoãn kế hoạch chinh phạt Satan và bắt đầu rút lui.

Tôi, nhảy một mình tại quảng trường, hơi thở gấp gáp, cổ họng khô rát còn người thì đầy mồ hôi. Tuy nhiên, khi nhận ra hạm đội bắt đầu rút lui, tối tiến đến mỏm đá. Tại đó, tôi cúi đầu chào và mỉm cười chào đoàn viễn chinh.

Họ nhìn thấy tất cả.

Những khuôn mặt vô hồn cứ chằm chằm hướng vào tôi.

Tôi nhẹ nhàng vẫy tay chào họ… Tôi tiếp tục vẫy tay.

Hạm đội biến mất nơi đường chân trời và cập bến cảng. Đến tận khi những người lính cuối cùng về nhà an toàn, tôi mới dừng tay.

Trong khi vẫy tay, tôi nhớ đến con sâu xanh.

Con sâu, đối tượng quan sát đầu tiên.

Nó đã sống hết mình.

Hết mình ăn lá, hết mình tạo kén, hết mình lột xác, hết mình bay lượn, hết mình giao phối, hết mình sinh đẻ rồi chết.

Thật tuyệt đẹp.

Đẹp hơn bất kì bức tranh nào, bất kì bức tượng nào, bất kì bài hát nào, bất kì bộ phim nào, nó đẹp hơn tất thảy.

Giờ đây, cũng giống như con sâu, tôi cũng đang quan sát một giống loài vô cùng tinh tế. Cái cách tân nhân loại cố gắng sinh tồn thật đáng yêu.

 

Yêu cái dáng bẩn thỉu khi cố bò lên khỏi bùn đất.

Yêu cái dáng phủ phục cầu xin tha mạng.

Yêu cái dáng khóc lóc trước thời khắc cuối cùng.

Tất cả những cảnh trên đều lấp lánh tuyệt đẹp.

Ahh, họ sẽ mong muỗn đạt được điều gì?

Ahh, họ sẽ trở thành cái gì từ đây?

Tôi sẽ quan sát tất cả.

Không quan trọng điều gì sẽ được nói.

Không quan trong điều gì sẽ được làm.

Kể cả đẹp đẽ, kể cả kinh tởm.

…Đúng vậy… Kể cả khi…

 

“Tôi được gọi là Nữ thần hay Satan.”