Đêm đến.
Trăng tròn tỏa sáng khắp bầu trời đêm. Cả vương quốc vẫn đang mải mê ăn mừng chiến thắng. Giữa lúc ấy, chợt có những thanh âm vọng lên như sấm báo hiệu một thứ gì đó đang tiến đến tường thành.
Người đầu tiên phát hiện điều bất thường là những người lính gác tường thành. Tuy vẫn làu bàu khó chịu vì không được tham gia cuộc vui, họ vẫn thấy hạnh phúc vì từ giờ không phải chiến đấu với lũ quái vật nữa
Không ai có thể trách việc họ bỏ qua những rung chấn nhỏ dưới mặt đất. Người lính đầu tiên nhận thấy sự bất thường khi rung chấn cứ dần dần mạnh lên khiến nước trong cốc rung động. Anh lấy chiếc ống nhòm ra quan sát tình hình.
Ngay khi chứng kiến thứ đang tiến lại gần, anh ta đứng hình.
Đó là một con ma thú dạng rùa khổng lồ.
Cơ thể vượt quá tường thành, mai rùa nhô lên như ngọn núi, bốn chân to như những cây đại thụ và đôi mắt tràn ngập sát khí dữ dội. Mà không chỉ có một con, có đến vài con rùa khổng lồ như vậy từng bước áp sát tường thành.
…Không, không chỉ là rùa. Anh lính đen đủi còn chứng kiến hằng hà sa số những con ma thú lớn nhỏ đủ chủng loại, lúc nhúc dưới chân lũ rùa, tất cả đang tiến đến vương đô.
Cổ họng khô khốc cất không thành tiếng, người lính chỉ biết kéo anh bạn gần đó lại để kiểm tra xem liệu mình có bị hoang tưởng hay không. Cả hai không thể thốt lên lời nào, tuyệt vọng rung chuông cảnh báo quái vật tấn công.
Chuông báo hoạt động, còi báo hiệu lan khắp vương đô cảnh báo hiểm nguy đến gần. Nhưng chẳng ai quan tâm.
Mọi người đều nghĩ “Chắc là anh lính say rượu nào đó cảnh báo nhầm”.
Tiếng chuông vẫn reo.
Những người lính khác phải dừng chuông rồi chứ.
Âm thanh khó chịu vẫn vang vọng.
Cuối cùng, sự nghi ngờ cũng bắt đầu nhen nhóm: “Chẳng lẽ ma thú thật sự tấn công?”
“Không thể thế được, lũ ma thú đã tuyệt diệt từ trưa nay rồi. Bọn quái vật từ vùng khác không thể đến đây sớm thế được.”
“Vậy thì tại sao lại có cảnh báo! Cái gì đang xảy ra vậy?!!”
Trong tình cảnh đó, một số người vẫn tiếp tục tiệc tùng hăng say, một số khác sợ hãi trốn về nhà, số còn lại chạy đến tường thành để xem chuyện gì đang xảy ra.
Trong lúc phần lớn mọi người vẫn không hiểu chuyện gì, tường thành sụp đổ.
Những con rùa khổng lồ húc mạnh vào bức tường thành được phủ ma thuật phòng vệ. Trước sức mạnh đó, bức tường đáng tự hào từng đẩy lùi vô số cuộc tấn công nay thủng một lỗ lớn như thể một tờ giấy bị đâm xuyên qua vậy.
Được đà tiến công, lũ rùa lao vào đè bẹp thành phố, tàn phá nhà cửa. Từ lỗ thủng, đám ma thú tràn ra đếm không xuể. Những cư dân chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đó bỏ chạy tán loạn.
Họ la hét:
“Ôi Nữ thần! Xin cứu lấy chúng con!”
“Thằng ngu! Nó là ác quỷ chứ thần cái gì! Thật báng bổ!”
“Xin hãy rủ lòng thương! Nữ thần! Xin Người rủ lòng thương!”
“Đây là Satan báo thù! Chết tiệt! Thằng nào bảo lũ quỷ đã bị tuyệt diệt!! Sao vẫn còn nhiều thế này!!”
“Tôi không quan tâm là thần hay quỷ!! Ai đó! Làm ơn cứu tôi!”
Mọi người chạy tán loạn, nhưng phần đông thì bị đè bẹp bởi những tòa nhà hay bị giết bởi đám ma thú. Một số ma thuật sư học viên và lính tráng triển khai đội hình, tuyệt vọng chống trả, nhưng mọi nỗ lực chỉ như muối bỏ bể.
Từng người một bị giết, đội hình tan vỡ, ma thú tiến đến áp sát lâu đài.
Tại hoàng cung, lính gác đóng cổng thành và lập lên một hàng rào tự vệ. Hoàng tộc trốn vào nơi sâu nhất trong cung điện, triển khai vô số lớp ma thuật phòng thủ. Dân chúng bị quái vật dồn đến sát tường lâu đài, liên tục đập cổng hét lên “Cho tôi vào!!”, nhưng cánh cổng không hề có dấu hiệu nhúc nhích.
Lính canh quyết tâm giữ cổng thành mặc cho dân chúng bị thảm sát dã man bên ngoài. Nhưng cuối cùng, hoàng cung cũng thất thủ trước đoàn quân điên rồ của đám ma thú.
Quang cảnh bên trong cánh cổng giờ cũng giống hệt bên ngoài. Lớp giáp dày của quân lính cũng trở nên vô nghĩa. Kể cả những pháp sư mạnh mẽ nhất cũng chỉ có thể chống trả đến khi cạn năng lượng. Những hành lang tuyệt đẹp giờ đây thấm đẫm những máu, tiếng giao hưởng du dương thường ngày giờ thay bởi tiếng la hét tuyệt vọng. Đám quái vật tràn đến căn phòng của nhà vua của hoàng tộc.
Bên trong căn phòng, những pháp sư ưu tú nhất đang thi triển những rào chắn mạnh nhất nhân loại từng biết. Nhưng kể cả thế, rào chắn vẫn không thể cản được sức nặng của rùa khổng lồ.
Đàn rùa chỉ đơn giản tiến đến và dẫm bẹp cả tòa lâu đài.
Đêm ấy, vương quốc Ma thuật vĩ đại và trù phú đã sụp đổ.
Chỉ có một số ít người sống sót.
Người ta khóc lóc, đau khổ, giận dữ, sợ hãi, …
Vô số cảm xúc đổ vào thân thể này thông qua drone.
Tôi ngồi trên ghế, thoải mái tận hưởng những xúc cảm này.
…Yên nghỉ đi
Các người đã từng sống.
Nếu có kiếp sau, các người có thể tự hào rằng: “Tôi đã sống hết mình.”
Các người đã sống ân cần đến giây phút vụt tắt.
Các người đã sống đáng tự hào đến khoảnh khắc cuối cùng.
Các người đã sống từ đầu đến cuối như một viên ngọc quý.
Ta đảm bảo điều đó với các người với tư cách của kẻ đã chứng kiến tất cả, không bỏ lỡ một phút giây nào từ khoảnh khắc các người cất tiếng khóc đầu tiên chào đời.
Không ai có thể chối bỏ sự thật này.
Cô gái trẻ đứng lên khỏi ghế, vỗ tay tạm biệt vương quốc nay đã hóa tro bụi. Xác người bị nghiền nát dưới chân đám ma thú, chồng chất lên nhau. Có những cái xác bị đốt cháy đến tận xương, một số cái khác của những người lính thì trở thành một mớ hỗn độn lẫn với các mảnh giáp sắt,…
Tiếp nhận tất cả khung cảnh ấy, cô gái run lên vì phấn khích, đôi má ướt đẫm mồ hôi vì vỗ tay liên tục. Khung cảnh này là cái kết mà họ nhận được, và cũng là kết tinh của thứ tạo vật mong manh nhưng xinh đẹp nhất, sự sống.
Tiếng vô tay tiếp tục vang vọng suốt một năm và cô gái vẫn hàng ngày cầu nguyện cho cuộc sống ngắn ngủi nhưng đáng tự hào của những người dân đó.
Vương quốc Ma thuật lớn nhất sụp đổ chỉ sau một đêm kéo theo sự dịch chuyển cán cân quyền lực thế giới. Mọi quốc gia đã đi đến kết luận rằng tiêu diệt Satan là con đường duy nhất để tồn tại. Tuy nhiên, không còn ai có đủ nguồn lực để phát động một cuộc chinh phạt quy mô như trước kia.
Những con ma thú sau khi hủy diệt Vương quốc Ma thuật bắt đầu đổ sang các nơi khác. Vì chúng tỏa ra khắp nơi nên không có quốc gia nào bị lật đổ chỉ sau một đêm, nhưng mối họa hủy diệt vẫn còn hiện hữu.
Hướng đến một thế giới không ma thú, nhân loại đặt mọi nguồn lực có thể để tiêu diệt Satan. Vì vậy, một nhóm các tinh anh của nhân loại đã được chọn lựa để thực hiện cuộc viễn chinh. Mặc dù chỉ là nhóm nhỏ, tổ đội này tập hợp những con người tài năng, mạnh mẽ và nổi tiếng nhất nhân loại.
Một chiến binh gan góc, mang theo bên mình thanh kiếm ma thuật lớn, được biết với cái danh “Vô địch”. Một vị phù thủy già có thể tiêu diệt 10,000 con quỷ một lúc. Một cô gái trẻ với năng lực hồi phục siêu phàm, được truyền tai rằng cô có thể hồi sinh cả người chết. Một nữ đạo tặc hoạt động ngoài những bức tường được chiêu mộ vì kiến thức và kinh nghiệm đối đầu với ma thú. Và một chàng trai trẻ mang tấm lòng nhân hậu hơn bất kì ai, mang khát khao giải phóng loài người khỏi quỷ dữ được tin tưởng chọn làm đội trưởng.
Tất cả họ dù có xuất thân khác nhau nhưng đều được coi là tinh anh trong các tinh anh, là quân bài tủ cuối cùng của đất mẹ.
Bỏ qua thâm thù dân tộc, toan tính quốc gia, họ đã được tập hợp trở thành hi vọng cuối cùng của tân nhân loại để đối đầu Satan.
*insert Let me in meme eng là "graciously", "ân cần" nghe không hợp lí lắm nhưng không kiếm được từ nào hay hơn