Trong đấu trường có một con ma thú vô cùng mạnh mẽ.
Câu chuyện bắt đầu từ vài năm trước khi buổi hành quyết các kị sĩ dị giáo được tổ chức.
Những kị sĩ bị tước hết mọi thứ trước khi hành quyết.
Dù không có kiếm hay khiên, những kị sĩ vẫn chiến đấu quả cảm đúng như mong đợi.
Những ma thuật sư có thể dùng ma thuật mà không cần đũa phép. Cứ như vậy, họ tay không đối đầu ma thú và hạ gục chúng.
Các kị sĩ lần lượt hạ từng con từng con một, không chịu khuất phục trước lũ mang thú mối lúc một mạnh thêm.
Nhưng vì bị ép buộc phải chiến đấu không ngừng nghỉ, các vết thương cứ ngày càng nặng hơn khiến họ dần gục ngã.
Các thánh kị sĩ dốc hết sức mạnh của mình đối đầu với đám ma thú từ sáng sớm tới đêm muộn mà không có một chút thức ăn hay nước uống nào.
Và rồi họ phải đối mặt với con ma thú cuối cùng, được mệnh danh là Đại đế.
Một con quỷ to lớn vượt quá đầu người.
Đại đếtay lăm lăm một thanh đại đao bằng thép, toàn thân mặc giáp giày chống ma thuật.
Các kị sĩ ngay lập tức đứng hình khi thấy nó.
Mọi ý chí chiến đấu bị thổi bay.
Một số người từ bỏ ngã gục xuống.
Áo giáp của nó mạnh đến nỗi chống được đạn pháo tàu chiến.
Khả năng chống ma thuật của giáp có thể vô hiệu những ma thuật chiến đấu mạnh nhất. Đó là một món trang bị có thể đánh bại mọi ma thuật.
Đại đếđơn giản chỉ cần vung đao toàn lực, nhắm vào những kị sĩ đã mất hết ý chí.
Dư chấn từ cú chém gây chấn động lòng đất, làm rung chuyển đấu trường và có lẽ đã làm kinh động cả vương quốc.
Khi bụi mù tan đi, chỉ còn một kẻ còn đứng; Đại đế.
Xung quanh Đại đếbị nhuộm bởi một màu đỏ độc địa và màu hồng rực rỡ.
Người ta tin rằng tiếng hét chiến thắng của Đại đế đã vang vọng đến tận dãy núi phía xa đầy ma thú.
Đám đông mong đợi sự trở lại của Đại đế.
Nếu đó là Đại đế! Nếu đó là Đại đế, ma thuật của hắn ta là vô dụng!!
Nếu đó là Đại đế! Hắn ta sẽ bị giết!!
Nhanh lên! Nhanh lên! Thả Đại đế ra!!
Nhà vua cảm nhận được mong muốn đồng lòng của đám đông.
Đức vua từ từ nâng tay lên và cho phép thả Đại đế.
Đấu trường ngay lập tức bùng nổ với tiếng reo không ngừng.
“ĐẠI ĐẾ! ĐẠI ĐẾ! ĐẠI ĐẾ! ĐẠI ĐẾ!”
Khán giả kêu gào tên Đại đế.
Đáp lại tiếng reo hò đó, cánh cổng lớn nhất được mở ra để lộ ra hình bóng của Đại đế.
Cùng với tiếng reo hò của khán giả, Đại đế từ từ tiến đến trung tâm đấu trường.
Khi nó tiến đến gần người đàn ông, nó nhìn chằm chằm ông ta và từ từ cúi người xuống.
Đại đế đưa mũi lại gần, Hít! Hít! Và bắt đầu đánh hơi ông ta.
Tóc của người đàn ông phấp phới dưới hơi thở của Đại đế, nhưng ông ta không quan tâm mà tiếp tục cầu nguyện.
…Đại đế tiếp tục ngửi ông ta một lúc và cũng giống như những ma thú khác, nó mất hết hứng thú.
Nó đứng lên lại rồi cũng loanh quanh ra chỗ khác.
Khán giả vô cùng sững sờ trước khung cảnh vừa rồi.
“C-cái gì vậy?!”
“Tại sao Đại đế không tấn công?”
“Khốn nạn! Tên dị giáo! Hắn ta chắc chắn đã giao kèo với ác quỷ! Ma thú sẽ không tấn công hắn đâu!”
“R-ra là vậy! Chắc chắn là vậy rồi!”
“Tên khốn! Nhận lấy này!”
Một số khán giả quá khích đã bắn ma thuật tấn công vào người đán ông.
Ngay lập tức, Đại đế gầm lên.
“GWUOHHHHHHHHHHHHHHHH!!!”
Như thể hóa điên, Đại đế gầm lên và vung kiếm vào người dân.
May mắn là khán đài được bảo vệ bởi một ma pháp phòng thủ mạnh mẽ.
Khán giả có thể ném đồ và tấn công đấu trường bằng ma thuật nhưng ngược lại thì không thể.
Đao của Đại đế chỉ được làm bằng thép đơn giản, bị ngăn cản lại bởi màn chắn ma thuật.
Nhưng phản ứng kì lạ của Đại đế đã khiến đám đông kinh ngạc.
Những khán giả quá khích phải thu ma thuật lại trước sự đe dọa của Đại đế.
Ai ai cũng sợ hãi trước sát khí đáng sợ của Đại đế.
Đại đế lững thững giữa đấu trường, nhìn chằm chằm khán giả đang run rẩy.
Ngay lúc đó, lời cầu nguyện của người đàn ông cũng kết thúc.
Nhưng những khán giả không để ý đến vì quá sợ hãi.
Ông ta đứng lên, nói thật to và đanh thép.
“Nào! Đã đến lúc chúng ta xám hối!”
Không hiểu sao đầu cứ nghĩ đến "Fred! Fred! Fred"