Sau hai tuần chiến đấu… Đã một thời gian trôi qua từ cuộc chiến được gọi là “Cuộc chinh phạt Satan”.
Trong khi đang đi dạo vòng quanh hòn đảo, tôi nhận thấy có gì đó ngoài biển.
Một thứ gì đó rất to lớn.
Vì tò mò, tôi tiến đến khu vực dưới lòng đất để kiểm tra. Khu dưới lòng đất là một khu vực rộng rãi, được bao quanh bởi lớp tường kính trong suốt giống như một bể cá lớn nên ta có thể quan sát đại dương từ đây. Và tôi lập tức nhận ra cái gì đang ở bên dưới mặt nước.
Một con ma thú khổng lồ.
Nó phải dài đến 100 mét, bề ngang đến 5 mét. Có đến cả trăm con rắn biển như thế lượn lờ khắp nơi.
Vậy ra nếu sử dụng ma thuật cấp cao trong suốt hai tuần liền thì bọn cá biển sẽ đột biến thành mấy con lớn đến mức này à? Giờ đây hòn đảo nhân tạo thực sự trông giống hòn đảo quỷ dữ mất rồi.
Mấy con ma thú đang bơi cũng đã phát hiện ra tôi. Chúng từ từ tiến lại gần màn chắn rồi nhìn chằm chằm vào tôi. Da của chúng được bao phủ bởi lớp vảy đen bóng, cứng cáp, toát lên dáng vẻ quỷ dữ. Chúng thè cái lưỡi đỏ to bản liếm màn chắn, để lộ ra hàm răng kiếm sắc nhọn, lởm chởm.
Nhìn tôi một lúc, bọn chúng mất hứng bơi đi chỗ khác. Chúng có lẽ đã cảm nhận được rằng tôi không có trái tim mana.
Bằng cách hấp thụ mana thừa và thanh lọc chúng, ma thú đang bảo vệ môi trường Trái Đất. Đối với ma thú, chỉ những “kẻ có trái tim mana” mới thải ra mana thừa, vậy nên những kẻ đó là kẻ thù và cần bị tiêu diệt.
Suy ra, ma thú sẽ không tấn công “người không có trái tim mana”. Nếu bị kích động, chúng sẽ chống trả, nhưng nếu để yên, ma thú sẽ chỉ như những con vật khổng lồ.
Chúng thông thường sẽ không cần đến thức ăn nếu có lượng mana thừa trong không khí. Mặc dù mana thừa là chất thải ô nhiễm, nó lại là dưỡng chất cho ma thú. Ma thú sẽ không có nhu cầu ăn cho đến khi tất cả lượng mana xung quanh được thanh lọc. Chính vì vậy, kể cả khi quăng một người không có tim mana xuống vùng biển lúc nhúc quái vật này, anh ta vẫn có thể bơi lội loanh quanh mà không lo bị tấn công.
… Đấy là chỉ khi anh ta có thể giữ bình tĩnh khi bơi quanh mấy con “cá biển” đột biến này thôi…
Mà, kể cả khi mấy con rắn biển có muốn ăn thịt tôi thì màn chắn cũng không cho phép điều đó.
Tôi vốn không có ý định can thiệp nào vậy nên tôi đành bằng lòng với việc số lượng cá thể quan sát đã tăng lên. Xác định xong thứ bất thường dưới biển, tôi quay trở lại mặt đất với công việc quan sát thường ngày.
Những quốc gia thất bại trong cuộc chinh phạt Satan đang vẽ ra nhiều kế hoạch hơn.
“Chúng ta nên ngay lập tức gửi đội quân mạnh mẽ hơn để trấn áp Satan.”
Trong khi đó,
“Trước hết, ta nên tiêu diệt ma thú, phục hồi nguyên khí quốc gia trước khi tấn công Satan lần hai.”
Hai luồng ý kiến trái ngược nhau hoàn toàn.
Hội nghị trở thành một đống lộn xộn.
“Đầu tiên là!! Rõ ràng sự kém cỏi của tàu chiến nước các ông đã dẫn đến thất bại này!”
“Ông nói cái gì?? Mấy kẻ chỉ biết đánh bộ thì làm sao hiểu được khó khăn của hải quân!? Muốn phàn nàn thì tự mình xây dựng hạm đội lớn mạnh hơn đi!!”
“Chi phí điều động ma thuật sư quá lớn. Ta sẽ không thể điều thêm ma thuật sư trong một khoảng thời gian.”
“Không chỉ ma thuật sư thôi đâu. Ông nghĩ cuộc chiến đã tiêu tốn bao nhiêu tiền? Tổng thiệt hại là quá lớn so với ngân sách một quốc gia.”
“Nếu ta có thể chiếm được kho vàng trên đảo quỷ. Mọi chi phí sẽ được giải quyết…”
“Ông tin vào câu chuyện viển vông ấy à?? Tin vào một núi vàng mà chưa ai trông thấy?”
“Nhưng ở một nơi tách biệt như vậy, chắc chắn nơi đó sẽ có rất nhiều tiền bạc. Chắc vậy…”
“Lố bịch. Con quỷ cái đó chắc chắn đã sử dụng ma thuật. Thứ ma thuật đó mới là đáng giá. Ta phải chiếm lấy ma thuật đó kể cả khi thế giới này có bị xới tung lên.”
Tóm lại, không thể rút ra bất kì kết luận nào từ hội nghị này. Vì vậy, đại diện mỗi quốc gia lần lượt ra về mang theo từng suy tính riêng.
Ở xa thật xa nơi hội nghị diễn ra có một quốc gia vĩ đại. Đó là vương quốc ma thuật lớn nhất của tân nhân loại. Là nơi đầu tiên ma thuật hiện đại được khai sinh và cũng là nơi nghiên cứu ma thuật lớn nhất đến tận ngày nay. Thậm chí có thể gọi đây là Vùng đất Thánh của ma thuật hiện đại. Tại nơi đó có một khu vực tuyệt mật được bảo vệ bởi những bức tường dày ngay giữa lòng thủ đô.
Một tổ hợp những phòng nghiên cứu bí mật không thể để lộ cho các quốc gia khác.
Thí nghiệm chế tạo homunculus, nghiên cứu ma thuật dịch chuyển hay thậm chí là điều chế phương thuốc trường sinh. Nhưng sâu bên trong vẫn còn một khu vực bảo mật nghiêm ngặt hơn nữa.
Cơ sở dưới lòng đất này có vô số những tinh thạch ma pháp khổng lồ, chạm đến trần nhà, xếp thành từng hàng và được những ma pháp sư hàng đầu kiểm soát. Chỉ vì ngày hôm nay, những viên đá này đã được bơm đầy mana trong vài tháng trời.
Trong khi quan sát cảnh tượng, người đàn ông, vị vua của đất nước này, nói chuyện với vị ma thuật sư lỗi lạc bên cạnh.
“Mọi thứ đã được chuẩn bị xong chưa?”
Vị pháp sư tự hào trả lời.
“Tâu bệ hạ, tất cả đã được chuẩn bị chu tất. Đất nước ta sẽ trở thành nước đầu tiên sạch bóng lũ ma thú.”
Những ma thuật sư khác nghe được những lời trên thì ưỡn ngực tự tin, bắt đầu tạo nên những ma pháp trận khổng lồ trên tường và dưới sàn.
“Hmm…rất tốt… Những gì ở đây phải được giữ tuyệt mật. Không được để những quốc gia khác biết.”
“Bệ hạ cứ bình tâm. An ninh ở đây là tuyệt đối. Một con chuột cũng không thể lọt qua.”
“Nhưng quanh đây vẫn còn mấy con Bọ Ngọc.”
“Hahaha, Bọ Ngọc thì ở đâu cũng có. Chúng thần có muốn cũng chẳng làm gì được.”
“Sao cũng được… Bắt đầu đi.”
“Tuân lệnh! Mọi người!! Bắt đầu triển khai.”
Khi lệnh được ban xuống, các ma thuật sư bắt đầu di chuyển. Họ đổ mana vào các pháp trận và bắt đầu niệm những phép chú rất dài. Mặt đất bắt đầu rung chuyển sau khi nghi lễ được bắt đầu.
Rung chấn càng lúc càng lớn, và sau đó là một vụ nổ vang trời. Các ma thuật sư điều khiển pháp trận đều ngã xuống bởi sóng kích và âm thanh phát ra.
Vị ma thuật sư hoàng gia nhìn cảnh tượng ấy với con mắt nhắm hờ, dõng dạc tuyên bố.
“Tâu bệ hạ, ta đã thành công.”
Để xác nhận lại kết quả, họ trèo lên một tòa tháp cao, quan sát khu vực xung quanh. Một cảnh tượng choáng ngợp hiện ra trước mắt.
Bên ngoài bức tường bảo vệ vương đô khỏi ma thú, toàn bộ vùng đất đã bị đốt cháy đến tận chân trời. Vùng đồng bằng trù phú và lũ ma thú ở đó đều đã bị hủy diệt hoàn toàn.
Trong khi người dân bị sốc nặng khi chứng kiến khung cảnh ấy, một người xúc động hét lên:
“Toàn bộ ma thú bị tiêu diệt!!!”
Theo sau tuyên bố đó là tiếng reo hò động trời của người dân. Họ ôm lấy nhau, nhảy múa, reo vui mừng chiến thắng trước đám quái vật.
Thương nhân vui mừng: “Từ nay buôn bán chắc chắn sẽ thuận lợi.”
Một cô gái trẻ, mất đi người thương do ma thú, tiến lên tường thành trong khi tay nắm giữ kỉ vật cuối cùng, xúc động nhìn ngắm vùng đất đã cháy thành tro bụi.
Những ma thuật sư học viên hét lên: “Đây là sức mạnh quốc gia của chúng ta! Sức mạnh của nhân loại! Ngươi đã thấy chưa, Satan!!” rồi ăn mừng bằng cách bắn ma thuật ánh sáng lên trời như pháo hoa.
Vương quốc tràn ngập tiếng reo vui cùng những chùm pháo hoa ma thuật.
Chứng kiến khung cảnh ấy, từ các ma thuật sư đến hoàng gia và quý tộc đều tràn ngập niềm vui hạnh phúc. Họ tin tưởng vào chiến thắng tuyệt đối trước ma thú. Họ tin tưởng mình đã đạt được tự do thực sự. Giờ đây, Satan là chướng ngại cuối cùng ngăn cản họ đến với một thế giới hòa bình đúng nghĩa.
Nhưng họ đâu biết rằng, hy vọng sẽ chuyển thành tuyệt vọng chỉ trong vài giờ tới.